古诗词

姜特立

偶赋

姜特立

不织不耕日,无忧无恼身。bù zhī bù gēng rì,wú yōu wú nǎo shēn。
旷哉天地德,养此最闲人。kuàng zāi tiān dì dé,yǎng cǐ zuì xián rén。

野坐

姜特立

野坐花飞片,溪行水涨痕。yě zuò huā fēi piàn,xī xíng shuǐ zhǎng hén。
山中闲日月,世上别乾坤。shān zhōng xián rì yuè,shì shàng bié qián kūn。

不贪

姜特立

人间五福少,世事罕兼全。rén jiān wǔ fú shǎo,shì shì hǎn jiān quán。
将此不贪宝,延予有限年。jiāng cǐ bù tān bǎo,yán yǔ yǒu xiàn nián。

晚晴

姜特立

草木肥梅雨,江山快晚晴。cǎo mù féi méi yǔ,jiāng shān kuài wǎn qíng。
芳塘荷芰发,香泛葛衣轻。fāng táng hé jì fā,xiāng fàn gé yī qīng。

赠汤仲辉郊居

姜特立

木桥横野水,竹径踏晴沙。mù qiáo héng yě shuǐ,zhú jìng tà qíng shā。
桑苎交阴处,中藏隐士家。sāng zhù jiāo yīn chù,zhōng cáng yǐn shì jiā。

野步

姜特立

倚杖立江干,丹枫叠嶂寒。yǐ zhàng lì jiāng gàn,dān fēng dié zhàng hán。
何人三昧手,画我看秋山。hé rén sān mèi shǒu,huà wǒ kàn qiū shān。

动植

姜特立

动植凑东风,天机各自浓。dòng zhí còu dōng fēng,tiān jī gè zì nóng。
花粘蜂股重,絮恋柳腰慵。huā zhān fēng gǔ zhòng,xù liàn liǔ yāo yōng。

雪晴

姜特立

六出弄阴机,新晴闪夕晖。liù chū nòng yīn jī,xīn qíng shǎn xī huī。
馀寒随雁去,残雪带春归。yú hán suí yàn qù,cán xuě dài chūn guī。

再赠汤仲辉

姜特立

肥遁元无闷,躬耕亦自娱。féi dùn yuán wú mèn,gōng gēng yì zì yú。
曲肱安陋巷,爱尔亦颜徒。qū gōng ān lòu xiàng,ài ěr yì yán tú。

古意

姜特立

共绾同心结,那知有别离。gòng wǎn tóng xīn jié,nà zhī yǒu bié lí。
对人争忍说,不敢画蛾眉。duì rén zhēng rěn shuō,bù gǎn huà é méi。

有感

姜特立

滴水添壶箭,跳丸叠崦嵫。dī shuǐ tiān hú jiàn,tiào wán dié yān zī。
只夸颜似玉,不觉鬓成丝。zhǐ kuā yán shì yù,bù jué bìn chéng sī。

初夏

姜特立

时节催农圃,园林花事空。shí jié cuī nóng pǔ,yuán lín huā shì kōng。
柳苍无故态,苗长有新功。liǔ cāng wú gù tài,miáo zhǎng yǒu xīn gōng。

渔舍感秋

姜特立

小筑瞰清流,人闲境更幽。xiǎo zhù kàn qīng liú,rén xián jìng gèng yōu。
蒹葭寒带水,蟋蟀静吟秋。jiān jiā hán dài shuǐ,xī shuài jìng yín qiū。

茧庵回

姜特立

归路俯清川,呼奴自刺船。guī lù fǔ qīng chuān,hū nú zì cì chuán。
戏鱼翻晚照,宿鸟入寒烟。xì yú fān wǎn zhào,sù niǎo rù hán yān。

秋园

姜特立

商气入山园,园花取次妍。shāng qì rù shān yuán,yuán huā qǔ cì yán。
蓼丛迎露重,菊本望秋圆。liǎo cóng yíng lù zhòng,jú běn wàng qiū yuán。

赴饮席家人供新衣

姜特立

劝我著新衣,深辞老不宜。quàn wǒ zhù xīn yī,shēn cí lǎo bù yí。
如今百事懒,不比舞雩时。rú jīn bǎi shì lǎn,bù bǐ wǔ yú shí。

报国如乖愿归耕宁买田此欧阳公酬杜正献告老后诗也前辈名公亦有买田诗句盖寓归耕意尔岂真若今士夫为多田翁耶

姜特立

出仕虽无补,归耕宁买田。chū shì suī wú bǔ,guī gēng níng mǎi tián。
聊将报明主,庶不愧前贤。liáo jiāng bào míng zhǔ,shù bù kuì qián xián。

赏海棠

姜特立

海棠初破萼,红艳欲无春。hǎi táng chū pò è,hóng yàn yù wú chūn。
小插依霜鬓,花应恕老人。xiǎo chā yī shuāng bìn,huā yīng shù lǎo rén。

谕亡子

姜特立

死固汝可怜,生亦我所爱。sǐ gù rǔ kě lián,shēng yì wǒ suǒ ài。
生死两相缪,吾将解其会。shēng sǐ liǎng xiāng móu,wú jiāng jiě qí huì。

甲辰岁进诗一编孝宗许其清新翌旦宣谕宰执召试再赋一首

姜特立

午漏奏新诗,昕朝召节飞。wǔ lòu zòu xīn shī,xīn cháo zhào jié fēi。
若非梁武帝,谁识谢玄晖。ruò fēi liáng wǔ dì,shuí shí xiè xuán huī。