古诗词

姜特立

海棠

姜特立

绚丽繁霞彩,荧煌瑞锦堆。xuàn lì fán xiá cǎi,yíng huáng ruì jǐn duī。
夜深疑睡去,日暖怕慵来。yè shēn yí shuì qù,rì nuǎn pà yōng lái。

呈杨方叔

姜特立

老丑慵看镜,清狂爱作诗。lǎo chǒu yōng kàn jìng,qīng kuáng ài zuò shī。
唱酬真得侣,衰白亦相宜。chàng chóu zhēn dé lǚ,shuāi bái yì xiāng yí。

偶题

姜特立

露叶明朝彩,云峰吐夕岚。lù yè míng cháo cǎi,yún fēng tǔ xī lán。
山中无限景,诗力不相参。shān zhōng wú xiàn jǐng,shī lì bù xiāng cān。

腊中感春

姜特立

小雨湿红蕤,轻飔动碧池。xiǎo yǔ shī hóng ruí,qīng sī dòng bì chí。
东君送消息,预作探春诗。dōng jūn sòng xiāo xī,yù zuò tàn chūn shī。

寄方叔游法轮寺三首

姜特立

山中境最静,静极恐关情。shān zhōng jìng zuì jìng,jìng jí kǒng guān qíng。
莫听流莺语,应怀求友声。mò tīng liú yīng yǔ,yīng huái qiú yǒu shēng。

寄方叔游法轮寺三首

姜特立

一别三四日,已怀千万情。yī bié sān sì rì,yǐ huái qiān wàn qíng。
醒心亭下水,先作夜吟声。xǐng xīn tíng xià shuǐ,xiān zuò yè yín shēng。

寄方叔游法轮寺三首

姜特立

境静约心兵,无由起妄情。jìng jìng yuē xīn bīng,wú yóu qǐ wàng qíng。
拟将笙笛耳,同听夜泉声。nǐ jiāng shēng dí ěr,tóng tīng yè quán shēng。

废桑畦种花

姜特立

课仆斸桑窠,从头尽种花。kè pū zhǔ sāng kē,cóng tóu jǐn zhǒng huā。
莫教聂子见,怪我不栽禾。mò jiào niè zi jiàn,guài wǒ bù zāi hé。

废桑畦种花

姜特立

种花真濩落,曾不救号寒。zhǒng huā zhēn huò luò,céng bù jiù hào hán。
我自金芍药,从渠黑牡丹。wǒ zì jīn sháo yào,cóng qú hēi mǔ dān。

野步

姜特立

江山客思满,云水稻田空。jiāng shān kè sī mǎn,yún shuǐ dào tián kōng。
日坞悬秋实,霜林坠晚红。rì wù xuán qiū shí,shuāng lín zhuì wǎn hóng。

公馆

姜特立

公馆当清夜,移樽近北墉。gōng guǎn dāng qīng yè,yí zūn jìn běi yōng。
秋声连蟋蟀,月色淡芙蓉。qiū shēng lián xī shuài,yuè sè dàn fú róng。

修谒

姜特立

偶尔事修谒,篮舆经近村。ǒu ěr shì xiū yè,lán yú jīng jìn cūn。
田夫不避客,袖手立衡门。tián fū bù bì kè,xiù shǒu lì héng mén。

偶题

姜特立

霜降水自落,春浓花欲迷。shuāng jiàng shuǐ zì luò,chūn nóng huā yù mí。
道心因老进,狂态逐时低。dào xīn yīn lǎo jìn,kuáng tài zhú shí dī。

永日

姜特立

永日静无聊,空庭散郁陶。yǒng rì jìng wú liáo,kōng tíng sàn yù táo。
憩禽猜落果,乳雀趁飞毛。qì qín cāi luò guǒ,rǔ què chèn fēi máo。

种桃

姜特立

种桃三百树,随处有开花。zhǒng táo sān bǎi shù,suí chù yǒu kāi huā。
来年三二月,便是武陵家。lái nián sān èr yuè,biàn shì wǔ líng jiā。

夏月山中闻莺

姜特立

深山五六月,犹自有莺簧。shēn shān wǔ liù yuè,yóu zì yǒu yīng huáng。
只满幽人听,何如入建章。zhǐ mǎn yōu rén tīng,hé rú rù jiàn zhāng。

莺答

姜特立

自是山禽侣,徒因语得新。zì shì shān qín lǚ,tú yīn yǔ dé xīn。
不堪供贵玩,却作李山人。bù kān gōng guì wán,què zuò lǐ shān rén。

秋霁

姜特立

清秋初过雨,湿叶闪晴晖。qīng qiū chū guò yǔ,shī yè shǎn qíng huī。
数册文书静,一庭人事稀。shù cè wén shū jìng,yī tíng rén shì xī。

出门

姜特立

出门谁与游,顾影恻我情。chū mén shuí yǔ yóu,gù yǐng cè wǒ qíng。
赖有木居士,作伴山中行。lài yǒu mù jū shì,zuò bàn shān zhōng xíng。

吾家

姜特立

吾家何处住,一嶂独成围。wú jiā hé chù zhù,yī zhàng dú chéng wéi。
莫遣通樵斧,应嫌减翠微。mò qiǎn tōng qiáo fǔ,yīng xián jiǎn cuì wēi。