古诗词

胡仲弓

柬石轩

胡仲弓

便著工夫去看山,兰亭未遇莫空还。biàn zhù gōng fū qù kàn shān,lán tíng wèi yù mò kōng hái。
向来一段风流事,只在茂林修竹间。xiàng lái yī duàn fēng liú shì,zhǐ zài mào lín xiū zhú jiān。

义溪舟中

胡仲弓

梦里不知身是客,却疑身是老坡仙。mèng lǐ bù zhī shēn shì kè,què yí shēn shì lǎo pō xiān。
羽衣道士飞将去,月在波心人在船。yǔ yī dào shì fēi jiāng qù,yuè zài bō xīn rén zài chuán。

春游

胡仲弓

不为寻芳出锦城,偶随吟杖绕山行。bù wèi xún fāng chū jǐn chéng,ǒu suí yín zhàng rào shān xíng。
春风的是多情物,吹下红楼笑语声。chūn fēng de shì duō qíng wù,chuī xià hóng lóu xiào yǔ shēng。

游天竺灵隐三绝

胡仲弓

游山此是第三回,天竺禅门八字开。yóu shān cǐ shì dì sān huí,tiān zhú chán mén bā zì kāi。
已断此生休佞佛,又随人去乞灵来。yǐ duàn cǐ shēng xiū nìng fú,yòu suí rén qù qǐ líng lái。

游天竺灵隐三绝

胡仲弓

呼猿才了复临流,洗出胸中一派秋。hū yuán cái le fù lín liú,xǐ chū xiōng zhōng yī pài qiū。
泉石世间真富贵,几生修得到巢由。quán shí shì jiān zhēn fù guì,jǐ shēng xiū dé dào cháo yóu。

游天竺灵隐三绝

胡仲弓

冷泉亭角坐移时,试看孤峰飞不飞。lěng quán tíng jiǎo zuò yí shí,shì kàn gū fēng fēi bù fēi。
峰自不飞人自醉,暮鸦栖了更忘归。fēng zì bù fēi rén zì zuì,mù yā qī le gèng wàng guī。

感怀

胡仲弓

曾将敝帚弃墙阴,十载尘埃懒重寻。céng jiāng bì zhǒu qì qiáng yīn,shí zài chén āi lǎn zhòng xún。
今日携来扫花径,老夫安得不关心。jīn rì xié lái sǎo huā jìng,lǎo fū ān dé bù guān xīn。

读杜牧之诗

胡仲弓

风流不减晋诸贤,涌出胸中万斛泉。fēng liú bù jiǎn jìn zhū xián,yǒng chū xiōng zhōng wàn hú quán。
吟到秦淮商女句,令人忆杀杜樊川。yín dào qín huái shāng nǚ jù,lìng rén yì shā dù fán chuān。

送丁仲圭归合沙

胡仲弓

去秋曾作送行诗,又见贞人话别离。qù qiū céng zuò sòng xíng shī,yòu jiàn zhēn rén huà bié lí。
杨柳柔条未堪折,梅花聊赠岁寒枝。yáng liǔ róu tiáo wèi kān zhé,méi huā liáo zèng suì hán zhī。

云根

胡仲弓

出岫无心直等闲,却于天运颇相关。chū xiù wú xīn zhí děng xián,què yú tiān yùn pǒ xiāng guān。
五云飞绕黄金阙,留得云根在越山。wǔ yún fēi rào huáng jīn quē,liú dé yún gēn zài yuè shān。

石轩席上分韵得石字

胡仲弓

解衣坐虚窗,夜阑万籁寂。jiě yī zuò xū chuāng,yè lán wàn lài jì。
月出东南隅,照我楼半壁。yuè chū dōng nán yú,zhào wǒ lóu bàn bì。
对影欲起舞,袖短不成拍。duì yǐng yù qǐ wǔ,xiù duǎn bù chéng pāi。
浩歌慰心赏,欢声动金石。hào gē wèi xīn shǎng,huān shēng dòng jīn shí。
拊栏发长啸,清风生两腋。fǔ lán fā zhǎng xiào,qīng fēng shēng liǎng yè。
吟声鬼神悲,醉眼江湖窄。yín shēng guǐ shén bēi,zuì yǎn jiāng hú zhǎi。
吾自乐吾生,光阴似过客。wú zì lè wú shēng,guāng yīn shì guò kè。
物我打一块,天地失形迹。wù wǒ dǎ yī kuài,tiān dì shī xíng jì。
山鹤从何来,点破春空碧。shān hè cóng hé lái,diǎn pò chūn kōng bì。
我欲从之游,八荒随所适。wǒ yù cóng zhī yóu,bā huāng suí suǒ shì。
戛然鸣一声,云深何处觅。jiá rán míng yī shēng,yún shēn hé chù mì。

余用十字为座右铭因足成一首

胡仲弓

不贪以为宝,持戒如护珠。bù tān yǐ wèi bǎo,chí jiè rú hù zhū。
暮夜金可纳,鬼神不可诬。mù yè jīn kě nà,guǐ shén bù kě wū。
男儿重气义,何物分锱铢。nán ér zhòng qì yì,hé wù fēn zī zhū。
渴饮盗泉人,靡靡真凡夫。kě yǐn dào quán rén,mí mí zhēn fán fū。

咏冰

胡仲弓

群阴正胶轕,结作千丈冰。qún yīn zhèng jiāo gé,jié zuò qiān zhàng bīng。
江河冻欲枯,雪意犹凭陵。jiāng hé dòng yù kū,xuě yì yóu píng líng。
舟楫不可济,水波那能兴。zhōu jí bù kě jì,shuǐ bō nà néng xīng。
世路多风寒,履此何兢兢。shì lù duō fēng hán,lǚ cǐ hé jīng jīng。
本是污浊流,一合乃许凝。běn shì wū zhuó liú,yī hé nǎi xǔ níng。
阳气动地回,阴无间可乘。yáng qì dòng dì huí,yīn wú jiān kě chéng。
一旦自消融,红日东方升。yī dàn zì xiāo róng,hóng rì dōng fāng shēng。

送沈鍊师归武夷

胡仲弓

仙骨久已蜕,尚遗空石函。xiān gǔ jiǔ yǐ tuì,shàng yí kōng shí hán。
白云最深处,猿鹤情相谙。bái yún zuì shēn chù,yuán hè qíng xiāng ān。
松花饥可飧,渴饮寒泉甘。sōng huā jī kě sūn,kě yǐn hán quán gān。
招邀武夷君,清风资玄谈。zhāo yāo wǔ yí jūn,qīng fēng zī xuán tán。

送沈鍊师归武夷

胡仲弓

焚香礼象纬,步虚声摩空。fén xiāng lǐ xiàng wěi,bù xū shēng mó kōng。
升真古洞天,依稀五明宫。shēng zhēn gǔ dòng tiān,yī xī wǔ míng gōng。
宝珠如黍米,悬悬太虚中。bǎo zhū rú shǔ mǐ,xuán xuán tài xū zhōng。
鍊师于此时,金丹满炉红。liàn shī yú cǐ shí,jīn dān mǎn lú hóng。

念昔游四首

胡仲弓

昔年游径山,身在九天上。xī nián yóu jìng shān,shēn zài jiǔ tiān shàng。
倚栏少徘徊,八极归一望。yǐ lán shǎo pái huái,bā jí guī yī wàng。
秋容澹如洗,景物呈万状。qiū róng dàn rú xǐ,jǐng wù chéng wàn zhuàng。
松风奏琴筑,烟屿列屏障。sōng fēng zòu qín zhù,yān yǔ liè píng zhàng。
清远啸枯藤,野鹤唳幽旷。qīng yuǎn xiào kū téng,yě hè lì yōu kuàng。
僧僮课梵呗,婉娩如学唱。sēng tóng kè fàn bei,wǎn miǎn rú xué chàng。
解带临西风,洒落无尽藏。jiě dài lín xī fēng,sǎ luò wú jǐn cáng。
缁流亦可人,邀往坐清旷。zī liú yì kě rén,yāo wǎng zuò qīng kuàng。
盘飧饤黄独,侑之茅柴酿。pán sūn dìng huáng dú,yòu zhī máo chái niàng。
感师有古意,愧我无酒量。gǎn shī yǒu gǔ yì,kuì wǒ wú jiǔ liàng。
长啸下山来,一路时胆壮。zhǎng xiào xià shān lái,yī lù shí dǎn zhuàng。
重作记游篇,付之覆瓿酱。zhòng zuò jì yóu piān,fù zhī fù bù jiàng。

念昔游四首

胡仲弓

昔游金山寺,一苇破沧溟。xī yóu jīn shān sì,yī wěi pò cāng míng。
怒涛正拍天,风雨歘晦冥。nù tāo zhèng pāi tiān,fēng yǔ chuā huì míng。
江豚急吹浪,水面轰雷霆。jiāng tún jí chuī làng,shuǐ miàn hōng léi tíng。
满船失颜色,莫辨死与生。mǎn chuán shī yán sè,mò biàn sǐ yǔ shēng。
此时娄师德,高卧看长鲸。cǐ shí lóu shī dé,gāo wò kàn zhǎng jīng。
过午忽开霁,济岸犹登瀛。guò wǔ hū kāi jì,jì àn yóu dēng yíng。
清风泛我衣,阳光射檐楹。qīng fēng fàn wǒ yī,yáng guāng shè yán yíng。
舟人相慰劳,山僧笑出迎。zhōu rén xiāng wèi láo,shān sēng xiào chū yíng。
行行金鳌背,月鉴浮空明。xíng xíng jīn áo bèi,yuè jiàn fú kōng míng。
波平蒙天影,潮静闻经声。bō píng méng tiān yǐng,cháo jìng wén jīng shēng。
殿阁耀金碧,守护真龙形。diàn gé yào jīn bì,shǒu hù zhēn lóng xíng。
系缆少沉吟,红轮江西倾。xì lǎn shǎo chén yín,hóng lún jiāng xī qīng。
炬火烁江面,直使潜鳞惊。jù huǒ shuò jiāng miàn,zhí shǐ qián lín jīng。
因成一宿觉,问津维扬城。yīn chéng yī sù jué,wèn jīn wéi yáng chéng。
重来知几时,未计岁月成。zhòng lái zhī jǐ shí,wèi jì suì yuè chéng。

念昔游四首

胡仲弓

昔游虎邱山,满天饱风雪。xī yóu hǔ qiū shān,mǎn tiān bǎo fēng xuě。
毡帽骑款段,瘦岭衰草歇。zhān mào qí kuǎn duàn,shòu lǐng shuāi cǎo xiē。
下马独支筇,十步八九蹶。xià mǎ dú zhī qióng,shí bù bā jiǔ jué。
石路古木僵,铁花露土骨。shí lù gǔ mù jiāng,tiě huā lù tǔ gǔ。
生公何在许,空堂挂明月。shēng gōng hé zài xǔ,kōng táng guà míng yuè。
衲僧九十馀,持戒常精洁。nà sēng jiǔ shí yú,chí jiè cháng jīng jié。
讲经石点头,奇哉广长舌。jiǎng jīng shí diǎn tóu,qí zāi guǎng zhǎng shé。
我来欲参请,云无法可说。wǒ lái yù cān qǐng,yún wú fǎ kě shuō。
有井无辘轳,归去心如渴。yǒu jǐng wú lù lú,guī qù xīn rú kě。

念昔游四首

胡仲弓

昔游半山寺,木落山欲童。xī yóu bàn shān sì,mù luò shān yù tóng。
秋高岚气旺,晓日出曈眬。qiū gāo lán qì wàng,xiǎo rì chū tóng lóng。
杖藜破莽苍,举步生清风。zhàng lí pò mǎng cāng,jǔ bù shēng qīng fēng。
登堂发一笑,绝倒临川公。dēng táng fā yī xiào,jué dào lín chuān gōng。
旧像人所祠,新法人所攻。jiù xiàng rén suǒ cí,xīn fǎ rén suǒ gōng。
空使百年后,直笔诛奸雄。kōng shǐ bǎi nián hòu,zhí bǐ zhū jiān xióng。
不知老瞿昙,衲被和头蒙。bù zhī lǎo qú tán,nà bèi hé tóu méng。
是非不到耳,静坐薝卜丛。shì fēi bù dào ěr,jìng zuò zhān bo cóng。
自吹无空笛,圣处时一中。zì chuī wú kōng dí,shèng chù shí yī zhōng。
我亦有发僧,误踏京尘红。wǒ yì yǒu fā sēng,wù tà jīng chén hóng。
来此欲安禅,懒性学虚空。lái cǐ yù ān chán,lǎn xìng xué xū kōng。
入门被师喝,归去成匆匆。rù mén bèi shī hē,guī qù chéng cōng cōng。

夜梦蒙仲书监作二象笏与余各分其一觉而有赋

胡仲弓

古人创一物,在理不在饰。gǔ rén chuàng yī wù,zài lǐ bù zài shì。
持此非备忘,洁白贵彰德。chí cǐ fēi bèi wàng,jié bái guì zhāng dé。
世无骨鲠臣,朝夕侍君侧。shì wú gǔ gěng chén,cháo xī shì jūn cè。
善恶欠书谏,唾骂谁击贼。shàn è qiàn shū jiàn,tuò mà shuí jī zéi。
吏进思效忠,官执欲称职。lì jìn sī xiào zhōng,guān zhí yù chēng zhí。
奸回浊天縡,孰任排格力。jiān huí zhuó tiān zài,shú rèn pái gé lì。
愿为顾少连,勿学元友直。yuàn wèi gù shǎo lián,wù xué yuán yǒu zhí。
上意方简在,竹符畀泥轼。shàng yì fāng jiǎn zài,zhú fú bì ní shì。
政成秉介圭,入觐朝北极。zhèng chéng bǐng jiè guī,rù jìn cháo běi jí。
簪笔裹紫囊,玉立凛正色。zān bǐ guǒ zǐ náng,yù lì lǐn zhèng sè。
顾余初筮令,寒饿日驱迫。gù yú chū shì lìng,hán è rì qū pò。
手板非倒持,倚席惧引慝。shǒu bǎn fēi dào chí,yǐ xí jù yǐn tè。
分我意何厚,榻前便指画。fēn wǒ yì hé hòu,tà qián biàn zhǐ huà。
一梦虽难凭,品秩从此得。yī mèng suī nán píng,pǐn zhì cóng cǐ dé。
毋但啸西爽,清谈更何益。wú dàn xiào xī shuǎng,qīng tán gèng hé yì。
课最玺书来,洗眼看黄敕。kè zuì xǐ shū lái,xǐ yǎn kàn huáng chì。
汲引会有期,并力扶社稷。jí yǐn huì yǒu qī,bìng lì fú shè jì。