古诗词

晁说之

次韵任伯再领宗学长句

晁说之

几重墨守岂难攻,叹息儒珍亦易穷。jǐ zhòng mò shǒu qǐ nán gōng,tàn xī rú zhēn yì yì qióng。
轇轕八纮骚远迩,凄凉一代赋幽通。jiāo gé bā hóng sāo yuǎn ěr,qī liáng yī dài fù yōu tōng。
喜君再戴长安日,顾我频惊沙朔风。xǐ jūn zài dài zhǎng ān rì,gù wǒ pín jīng shā shuò fēng。
莫恨官曹太清冷,宫花时醉上林中。mò hèn guān cáo tài qīng lěng,gōng huā shí zuì shàng lín zhōng。

又和西捷

晁说之

西州五帅议多攻,决策曾闻利不穷。xī zhōu wǔ shuài yì duō gōng,jué cè céng wén lì bù qióng。
今日一乘能必取,异时重译要皆通。jīn rì yī chéng néng bì qǔ,yì shí zhòng yì yào jiē tōng。
明光喜霁甲兵雨,沙碛恩摇草木风。míng guāng xǐ jì jiǎ bīng yǔ,shā qì ēn yáo cǎo mù fēng。
自顾腐儒何所补,骑猪难在虎狼中。zì gù fǔ rú hé suǒ bǔ,qí zhū nán zài hǔ láng zhōng。

顷客解梁有诗云中条山下读周易定是前身关子明是时频与张芸叟侍郎通书亦尝寄此诗呈视今再过此郡遇芸叟之客王六东起感怀而作

晁说之

坂路十年尘坱身,不知何事往来频。bǎn lù shí nián chén yǎng shēn,bù zhī hé shì wǎng lái pín。
敢言上国非吾土,自许中条是故人。gǎn yán shàng guó fēi wú tǔ,zì xǔ zhōng tiáo shì gù rén。
志在韦编徒寡与,人亡陆海漫多珍。zhì zài wéi biān tú guǎ yǔ,rén wáng lù hǎi màn duō zhēn。
龙门有客暂相值,颇话年来亦苦辛。lóng mén yǒu kè zàn xiāng zhí,pǒ huà nián lái yì kǔ xīn。

河中府追怀亡二兄及思永兴十二弟

晁说之

表里山河季布州,我家兄弟忆同游。biǎo lǐ shān hé jì bù zhōu,wǒ jiā xiōng dì yì tóng yóu。
芸香寂寞空青冢,绛帐飘零欲白头。yún xiāng jì mò kōng qīng zhǒng,jiàng zhàng piāo líng yù bái tóu。
羁旅即今无好语,登临自古有高楼。jī lǚ jí jīn wú hǎo yǔ,dēng lín zì gǔ yǒu gāo lóu。
颇闻酬唱西岩在,阙里诸孙添我愁。pǒ wén chóu chàng xī yán zài,quē lǐ zhū sūn tiān wǒ chóu。

途中

晁说之

十年未就归山计,一日归为保障翁。shí nián wèi jiù guī shān jì,yī rì guī wèi bǎo zhàng wēng。
无奈征衣中散虱,可堪行道庶人风。wú nài zhēng yī zhōng sàn shī,kě kān xíng dào shù rén fēng。
悠悠秦晋山河在,漠漠金张冢墓空。yōu yōu qín jìn shān hé zài,mò mò jīn zhāng zhǒng mù kōng。
回首江湖二三子,长亭寒梦亦匆匆。huí shǒu jiāng hú èr sān zi,zhǎng tíng hán mèng yì cōng cōng。

延安江汉堂上怀范五丈龙图堂是五丈所建

晁说之

煌煌斗柄垂南北,浩浩斯人江汉堂。huáng huáng dòu bǐng chuí nán běi,hào hào sī rén jiāng hàn táng。
横吹三川秋月远,雅歌九姓暮天长。héng chuī sān chuān qiū yuè yuǎn,yǎ gē jiǔ xìng mù tiān zhǎng。
颇间病后精神好,最是秋来饭食强。pǒ jiān bìng hòu jīng shén hǎo,zuì shì qiū lái fàn shí qiáng。
谁识得名因伯氏,飞鸿送尽更茫茫。shuí shí dé míng yīn bó shì,fēi hóng sòng jǐn gèng máng máng。

自延还鄜怀京师亲旧

晁说之

羁旅无归不自任,重重白发巧相寻。jī lǚ wú guī bù zì rèn,zhòng zhòng bái fā qiǎo xiāng xún。
扁舟前岁江湖客,匹马今朝关塞心。biǎn zhōu qián suì jiāng hú kè,pǐ mǎ jīn cháo guān sāi xīn。
揽古岂无王霸略,穷途只有短长吟。lǎn gǔ qǐ wú wáng bà lüè,qióng tú zhǐ yǒu duǎn zhǎng yín。
故人憔悴多如此,谁解多情送好音。gù rén qiáo cuì duō rú cǐ,shuí jiě duō qíng sòng hǎo yīn。

涂中依韵和高主簿完翁见赠长句

晁说之

孤宿孤江嗟婉娩,穷冬残夜认璿玑。gū sù gū jiāng jiē wǎn miǎn,qióng dōng cán yè rèn xuán jī。
乘槎邂逅关心切,舒锦绸缪到眼稀。chéng chá xiè hòu guān xīn qiè,shū jǐn chóu móu dào yǎn xī。
岂有梧桐留凤食,端愁霰雪犯狐衣。qǐ yǒu wú tóng liú fèng shí,duān chóu xiàn xuě fàn hú yī。
秦楼老去应多可,好听吴侬缓缓归。qín lóu lǎo qù yīng duō kě,hǎo tīng wú nóng huǎn huǎn guī。

再和

晁说之

人生行乐留连耳,何用千钟贮宝玑。rén shēng xíng lè liú lián ěr,hé yòng qiān zhōng zhù bǎo jī。
主簿休官如习早,使君下榻似陈稀。zhǔ bù xiū guān rú xí zǎo,shǐ jūn xià tà shì chén xī。
已看燕寝玉如意,更听雕梁金缕衣。yǐ kàn yàn qǐn yù rú yì,gèng tīng diāo liáng jīn lǚ yī。
莫道塞垣风景恶,开花何处侍郎归。mò dào sāi yuán fēng jǐng è,kāi huā hé chù shì láng guī。

又和

晁说之

客子吟哦聊遣闷,敢将鱼目报珠玑。kè zi yín ó liáo qiǎn mèn,gǎn jiāng yú mù bào zhū jī。
寒来何事水流急,愁里更堪人住稀。hán lái hé shì shuǐ liú jí,chóu lǐ gèng kān rén zhù xī。
使我难忘麋鹿性,多君已弃芰荷衣。shǐ wǒ nán wàng mí lù xìng,duō jūn yǐ qì jì hé yī。
山斋永夜宜清话,莫只山公倒载归。shān zhāi yǒng yè yí qīng huà,mò zhǐ shān gōng dào zài guī。

约结

晁说之

约结无奇恨眼开,偷闲藜杖亦悠哉。yuē jié wú qí hèn yǎn kāi,tōu xián lí zhàng yì yōu zāi。
晓风不让青山远,暮霭难禁明月来。xiǎo fēng bù ràng qīng shān yuǎn,mù ǎi nán jìn míng yuè lái。
关外关中浑浪漫,云南云北旧徘徊。guān wài guān zhōng hún làng màn,yún nán yún běi jiù pái huái。
自怜不注悯征赋,一世征衣愧不才。zì lián bù zhù mǐn zhēng fù,yī shì zhēng yī kuì bù cái。

寄隰州李九使君

晁说之

隰州太守诗来好,何事新诗不寄来。xí zhōu tài shǒu shī lái hǎo,hé shì xīn shī bù jì lái。
岁暮异乡思里社,山寒宿雪启樽罍。suì mù yì xiāng sī lǐ shè,shān hán sù xuě qǐ zūn léi。
数茎白发何堪照,一寸丹心未肯灰。shù jīng bái fā hé kān zhào,yī cùn dān xīn wèi kěn huī。
唯有早归箕颍计,暮酬朝唱不论才。wéi yǒu zǎo guī jī yǐng jì,mù chóu cháo chàng bù lùn cái。

岁暮思刘壮舆近在京师因壮舆言温公劝刘丈合魏宋等志有意合正史之志而离析李延寿之纪传顾老罢不能聊见于篇末

晁说之

迢迢使我旅怀悲,促促思君岁暮时。tiáo tiáo shǐ wǒ lǚ huái bēi,cù cù sī jūn suì mù shí。
江上梅花今在落,鄜州月魄屡圆亏。jiāng shàng méi huā jīn zài luò,fū zhōu yuè pò lǚ yuán kuī。
著书有底心过苦,行路无端山更危。zhù shū yǒu dǐ xīn guò kǔ,xíng lù wú duān shān gèng wēi。
谁解合离南北史,吾曹白发恐难期。shuí jiě hé lí nán běi shǐ,wú cáo bái fā kǒng nán qī。

途中对雪

晁说之

残岁初霙慰所思,征衣坂路固无奇。cán suì chū yīng wèi suǒ sī,zhēng yī bǎn lù gù wú qí。
漫知谢女能联句,安得颜儿与接诗。màn zhī xiè nǚ néng lián jù,ān dé yán ér yǔ jiē shī。
嵩岳梦中宜寂寂,雕山眼底尚迟迟。sōng yuè mèng zhōng yí jì jì,diāo shān yǎn dǐ shàng chí chí。
明年花发应如许,坐看游蜂忆此时。míng nián huā fā yīng rú xǔ,zuò kàn yóu fēng yì cǐ shí。

邓圣求作端明时尝赠予诗云妙论出六合微言破九流其言虽过矣要是前辈中有相知者逮今将三十年奔走鄜州诸邑察视保甲感旧作长句

晁说之

白头关塞走匆匆,曾玷山公启事中。bái tóu guān sāi zǒu cōng cōng,céng diàn shān gōng qǐ shì zhōng。
妙论微言思落日,荒山穷谷梦悲风。miào lùn wēi yán sī luò rì,huāng shān qióng gǔ mèng bēi fēng。
八哀欲赋嗟无语,三径宜归恨未容。bā āi yù fù jiē wú yǔ,sān jìng yí guī hèn wèi róng。
却愿扫除西域去,预羞麟阁画边功。què yuàn sǎo chú xī yù qù,yù xiū lín gé huà biān gōng。

村馆寒夜忽忽

晁说之

将此愁来同彼恨,肯饶庾信让江淹。jiāng cǐ chóu lái tóng bǐ hèn,kěn ráo yǔ xìn ràng jiāng yān。
雪翻愁绪风牵怨,月恋山空人倚帘。xuě fān chóu xù fēng qiān yuàn,yuè liàn shān kōng rén yǐ lián。
昨夜梦垂今日泪,一机素胜十端缣。zuó yè mèng chuí jīn rì lèi,yī jī sù shèng shí duān jiān。
无烦言话谁能听,小叔狂来阿母严。wú fán yán huà shuí néng tīng,xiǎo shū kuáng lái ā mǔ yán。

寄果

晁说之

果公消息太茫然,六尺堂堂只眼前。guǒ gōng xiāo xī tài máng rán,liù chǐ táng táng zhǐ yǎn qián。
斗极新春年八十,烟霄故国路三千。dòu jí xīn chūn nián bā shí,yān xiāo gù guó lù sān qiān。
每惭鉴薄朝多语,待学情亡夜不眠。měi cán jiàn báo cháo duō yǔ,dài xué qíng wáng yè bù mián。
此世难期再相见,试容抒思序真诠。cǐ shì nán qī zài xiāng jiàn,shì róng shū sī xù zhēn quán。

闻喝马恻然感叹且恨其辞鄙恶特甚作此诗从贺方回求数解

晁说之

一世危肠赋悯征,江城梦断到边城。yī shì wēi cháng fù mǐn zhēng,jiāng chéng mèng duàn dào biān chéng。
晚风不送采莲曲,落日唯闻喝马声。wǎn fēng bù sòng cǎi lián qū,luò rì wéi wén hē mǎ shēng。
长似竹枝愁远客,重于陇水恼无情。zhǎng shì zhú zhī chóu yuǎn kè,zhòng yú lǒng shuǐ nǎo wú qíng。
爰求乐录十三解,贺老当今最得名。yuán qiú lè lù shí sān jiě,hè lǎo dāng jīn zuì dé míng。

次韵十二弟所寄

晁说之

莫问西临统万城,书签月色落南荣。mò wèn xī lín tǒng wàn chéng,shū qiān yuè sè luò nán róng。
远天雁去惊幽梦,近体诗来慰老情。yuǎn tiān yàn qù jīng yōu mèng,jìn tǐ shī lái wèi lǎo qíng。
筹笔阵寒徒许国,题鞭句险政伤生。chóu bǐ zhèn hán tú xǔ guó,tí biān jù xiǎn zhèng shāng shēng。
敢寻五世蓬莱路,异姓王孙尚避名。gǎn xún wǔ shì péng lái lù,yì xìng wáng sūn shàng bì míng。

暮春

晁说之

春光可搅去如惊,乐事能追不得行。chūn guāng kě jiǎo qù rú jīng,lè shì néng zhuī bù dé xíng。
禊事已觞王内史,披香只赋庾兰成。xì shì yǐ shāng wáng nèi shǐ,pī xiāng zhǐ fù yǔ lán chéng。
敢嫌塞柳浑无意,尚喜山花自有名。gǎn xián sāi liǔ hún wú yì,shàng xǐ shān huā zì yǒu míng。
嵩少未归无著处,此身曾是亦诸生。sōng shǎo wèi guī wú zhù chù,cǐ shēn céng shì yì zhū shēng。