古诗词

晁说之

感时二首

晁说之

黄埃迷马市,白帝问鱼梁。huáng āi mí mǎ shì,bái dì wèn yú liáng。
松竹秋声早,江湖客梦长。sōng zhú qiū shēng zǎo,jiāng hú kè mèng zhǎng。
易衣欺贼眼,辟谷信仙方。yì yī qī zéi yǎn,pì gǔ xìn xiān fāng。
尚有叩阍志,其如病在床。shàng yǒu kòu hūn zhì,qí rú bìng zài chuáng。

三岁

晁说之

羁离已三岁,几处幸容身。jī lí yǐ sān suì,jǐ chù xìng róng shēn。
有梦延秋雨,无言问虏尘。yǒu mèng yán qiū yǔ,wú yán wèn lǔ chén。
伤今多难日,忆我太平人。shāng jīn duō nán rì,yì wǒ tài píng rén。
雨露随行在,公卿几番新。yǔ lù suí xíng zài,gōng qīng jǐ fān xīn。

行藏

晁说之

行藏本自迷,秋兴更凄凄。xíng cáng běn zì mí,qiū xīng gèng qī qī。
风急蛩饶响,雨来鸡误啼。fēng jí qióng ráo xiǎng,yǔ lái jī wù tí。
鱼溪青霭散,莲荡白云齐。yú xī qīng ǎi sàn,lián dàng bái yún qí。
却惜安闲地,逋亡志愿暌。què xī ān xián dì,bū wáng zhì yuàn kuí。

新愁

晁说之

宿恨故难遣,新愁岂易安。sù hèn gù nán qiǎn,xīn chóu qǐ yì ān。
囷空鼠号掷,庭静鸟喑寒。qūn kōng shǔ hào zhì,tíng jìng niǎo yīn hán。
月盛中秋色,人亏上国欢。yuè shèng zhōng qiū sè,rén kuī shàng guó huān。
湾头十二卫,泣涕乞回銮。wān tóu shí èr wèi,qì tì qǐ huí luán。

久客

晁说之

客子能久惯,将何号有生。kè zi néng jiǔ guàn,jiāng hé hào yǒu shēng。
墨池能入用,纸被喜无声。mò chí néng rù yòng,zhǐ bèi xǐ wú shēng。
新月生缑岭,凄风过渭城。xīn yuè shēng gōu lǐng,qī fēng guò wèi chéng。
忽如无所叹,却似太忘情。hū rú wú suǒ tàn,què shì tài wàng qíng。

药裹

晁说之

药裹白头翁,孜孜离乱中。yào guǒ bái tóu wēng,zī zī lí luàn zhōng。
道从前日证,愁与昔年空。dào cóng qián rì zhèng,chóu yǔ xī nián kōng。
食足思同饱,时危耻自容。shí zú sī tóng bǎo,shí wēi chǐ zì róng。
愿将经济策,上疏大明宫。yuàn jiāng jīng jì cè,shàng shū dà míng gōng。

怀济北弟侄

晁说之

久客思吾子,生涯滞故乡。jiǔ kè sī wú zi,shēng yá zhì gù xiāng。
独携高士传,翻忆紫香囊。dú xié gāo shì chuán,fān yì zǐ xiāng náng。
合榻言犹在,同堂乐未央。hé tà yán yóu zài,tóng táng lè wèi yāng。
翩翩春草梦,随意绕池塘。piān piān chūn cǎo mèng,suí yì rào chí táng。

答赵德麟见招之作

晁说之

王孙囚冠安稳无,骨清肉健今更癯。wáng sūn qiú guān ān wěn wú,gǔ qīng ròu jiàn jīn gèng qú。
学似东山何所歉,才如北海莫言疏。xué shì dōng shān hé suǒ qiàn,cái rú běi hǎi mò yán shū。
几年汉上狂歌散,今日山前幽梦馀。jǐ nián hàn shàng kuáng gē sàn,jīn rì shān qián yōu mèng yú。
消息远来知有意,碧岩却要子来居。xiāo xī yuǎn lái zhī yǒu yì,bì yán què yào zi lái jū。

灵璧石有未上供者狼藉两岸

晁说之

凤凰山石与石殊,敕使督贡倾舳舻。fèng huáng shān shí yǔ shí shū,chì shǐ dū gòng qīng zhú lú。
擎空不数碧菡萏,媚日宁顾女珊瑚。qíng kōng bù shù bì hàn dàn,mèi rì níng gù nǚ shān hú。
但识天囿箫韶底,岂期汴岸沙砾馀。dàn shí tiān yòu xiāo sháo dǐ,qǐ qī biàn àn shā lì yú。
炀帝锦帆几来往,曾不得汝恨何如。yáng dì jǐn fān jǐ lái wǎng,céng bù dé rǔ hèn hé rú。

寄侍讲吕原明七丈

晁说之

悠悠客子京华远,只把清秋泪濯缨。yōu yōu kè zi jīng huá yuǎn,zhǐ bǎ qīng qiū lèi zhuó yīng。
黄叶风前身亦老,白云影外世还轻。huáng yè fēng qián shēn yì lǎo,bái yún yǐng wài shì hái qīng。
书来旧德知无恙,梦断疏钟恨有情。shū lái jiù dé zhī wú yàng,mèng duàn shū zhōng hèn yǒu qíng。
昔日诸生今在不,丈人因为话平生。xī rì zhū shēng jīn zài bù,zhàng rén yīn wèi huà píng shēng。

次韵答涧上丈人见寄

晁说之

丈人一别今何阔,菊雨兰风自岁年。zhàng rén yī bié jīn hé kuò,jú yǔ lán fēng zì suì nián。
茅屋归来思叙旧,绳床老去不谈禅。máo wū guī lái sī xù jiù,shéng chuáng lǎo qù bù tán chán。
世无孔子徒为尔,今愧孙登重惘然。shì wú kǒng zi tú wèi ěr,jīn kuì sūn dēng zhòng wǎng rán。
幸有阳城山水在,更留佳处待夤缘。xìng yǒu yáng chéng shān shuǐ zài,gèng liú jiā chù dài yín yuán。

次韵久雨甲子日喜晴之作

晁说之

愁霖开霁忽今朝,摩抚为鱼鳞甲消。chóu lín kāi jì hū jīn cháo,mó fǔ wèi yú lín jiǎ xiāo。
灶下黾蛙归枉渚,檐边云雾起丛霄。zào xià mǐn wā guī wǎng zhǔ,yán biān yún wù qǐ cóng xiāo。
已惊病眼能明朗,更喜新诗慰寂寥。yǐ jīng bìng yǎn néng míng lǎng,gèng xǐ xīn shī wèi jì liáo。
莫把阴晴论甲子,请从根本问黎苗。mò bǎ yīn qíng lùn jiǎ zi,qǐng cóng gēn běn wèn lí miáo。

癸未岁余与开封解安行同知定州外县赴二帅上元之集今辛卯明州灯夕公会上见邸报解以大夫知嘉州感旧作寄

晁说之

伊昔中山胜事赊,初当三五便开花。yī xī zhōng shān shèng shì shē,chū dāng sān wǔ biàn kāi huā。
君能选色沉醉倒,我自伤心深感嗟。jūn néng xuǎn sè chén zuì dào,wǒ zì shāng xīn shēn gǎn jiē。
聚散十年逢节序,穷通百态各天涯。jù sàn shí nián féng jié xù,qióng tōng bǎi tài gè tiān yá。
使君绮席谁同乐,莫遣灯花照鬓华。shǐ jūn qǐ xí shuí tóng lè,mò qiǎn dēng huā zhào bìn huá。

引伴宣事惠诗六首过有褒称且及其叔子文之旧辄次韵为诗

晁说之

白发萧条到海滨,秋风邂逅故园人。bái fā xiāo tiáo dào hǎi bīn,qiū fēng xiè hòu gù yuán rén。
三千红锦巧为帐,百万黄金肯买邻。sān qiān hóng jǐn qiǎo wèi zhàng,bǎi wàn huáng jīn kěn mǎi lín。
汉节陆离惊远俗,商歌窈窕会相亲。hàn jié lù lí jīng yuǎn sú,shāng gē yǎo tiǎo huì xiāng qīn。
男儿跃马横戈志,收入诗坛更绝尘。nán ér yuè mǎ héng gē zhì,shōu rù shī tán gèng jué chén。

引伴宣事惠诗六首过有褒称且及其叔子文之旧辄次韵为诗

晁说之

一世凄凉朋友恨,九原涕泪岁时深。yī shì qī liáng péng yǒu hèn,jiǔ yuán tì lèi suì shí shēn。
逢君若自传家法,顾我宁堪话此心。féng jūn ruò zì chuán jiā fǎ,gù wǒ níng kān huà cǐ xīn。
却喜鸡鸣藏丽句,遥看凤阁散层阴。què xǐ jī míng cáng lì jù,yáo kàn fèng gé sàn céng yīn。
几多故旧问衰悴,说似羸师不足擒。jǐ duō gù jiù wèn shuāi cuì,shuō shì léi shī bù zú qín。

九日戏作

晁说之

无高可登无节序,无菊与泛无酒樽。wú gāo kě dēng wú jié xù,wú jú yǔ fàn wú jiǔ zūn。
归计知时凌海岳,伤心成醉迷乾坤。guī jì zhī shí líng hǎi yuè,shāng xīn chéng zuì mí qián kūn。
冥冥烟雨翻愁思,急急风霜若苦言。míng míng yān yǔ fān chóu sī,jí jí fēng shuāng ruò kǔ yán。
安得北人来见我,会须暮出水东门。ān dé běi rén lái jiàn wǒ,huì xū mù chū shuǐ dōng mén。

有感

晁说之

天边鸿雁会高飞,白发婆娑敢庶几。tiān biān hóng yàn huì gāo fēi,bái fā pó suō gǎn shù jǐ。
哭子泪乾心尚折,还山计就事仍非。kū zi lèi qián xīn shàng zhé,hái shān jì jiù shì réng fēi。
交游几处闻捐玦,岩阜何人自采薇。jiāo yóu jǐ chù wén juān jué,yán fù hé rén zì cǎi wēi。
海角再逢残岁雨,懒将梅叶洗征衣。hǎi jiǎo zài féng cán suì yǔ,lǎn jiāng méi yè xǐ zhēng yī。

年年至日常为客

晁说之

年年至日常为客,只此凄凉似古人。nián nián zhì rì cháng wèi kè,zhǐ cǐ qī liáng shì gǔ rén。
忍傍寒江望京国,难将旅雁与心亲。rěn bàng hán jiāng wàng jīng guó,nán jiāng lǚ yàn yǔ xīn qīn。
天涯谁解观云物,弟辈遥怜面玉宸。tiān yá shuí jiě guān yún wù,dì bèi yáo lián miàn yù chén。
自料明年犹俗驾,南京不到到西秦。zì liào míng nián yóu sú jià,nán jīng bù dào dào xī qín。

无那

晁说之

无那客愁翻作乐,寻常闭目暂时开。wú nà kè chóu fān zuò lè,xún cháng bì mù zàn shí kāi。
沉沉月向波心出,渺渺人从天际来。chén chén yuè xiàng bō xīn chū,miǎo miǎo rén cóng tiān jì lái。
莫道一山无积雪,谁家千树落寒梅。mò dào yī shān wú jī xuě,shuí jiā qiān shù luò hán méi。
洛阳故旧吾怜汝,愁绝终朝泥酒杯。luò yáng gù jiù wú lián rǔ,chóu jué zhōng cháo ní jiǔ bēi。

无题

晁说之

身世何如荐福碑,浮沉聊学弄潮儿。shēn shì hé rú jiàn fú bēi,fú chén liáo xué nòng cháo ér。
清风一日令心尽,黄卷三冬漫手披。qīng fēng yī rì lìng xīn jǐn,huáng juǎn sān dōng màn shǒu pī。
梦寐无烦征锦段,笑谈谁敢犯汤池。mèng mèi wú fán zhēng jǐn duàn,xiào tán shuí gǎn fàn tāng chí。
周侯凤德宁减少,所谓春阳或减之。zhōu hóu fèng dé níng jiǎn shǎo,suǒ wèi chūn yáng huò jiǎn zhī。