古诗词

袁说友

用杨诚斋韵题吴梦与集

袁说友

大钧落落元无钩,百尺空卧元龙楼。dà jūn luò luò yuán wú gōu,bǎi chǐ kōng wò yuán lóng lóu。
天生斯人竟何用,摇笔仅可供眉愁。tiān shēng sī rén jìng hé yòng,yáo bǐ jǐn kě gōng méi chóu。
诗人惯作惊人语,富贵迫人嗟几许。shī rén guàn zuò jīng rén yǔ,fù guì pò rén jiē jǐ xǔ。
世间万事要其终,只今此道犹能东。shì jiān wàn shì yào qí zhōng,zhǐ jīn cǐ dào yóu néng dōng。

陈日华删定读书林

袁说友

雄编已汗南山竹,对坐松篁夸鼎足。xióng biān yǐ hàn nán shān zhú,duì zuò sōng huáng kuā dǐng zú。
犹嫌官事作痴儿,故向书林巧徵逐。yóu xián guān shì zuò chī ér,gù xiàng shū lín qiǎo zhēng zhú。
苍龙宛转鳞之而,此君寂寞清且高。cāng lóng wǎn zhuǎn lín zhī ér,cǐ jūn jì mò qīng qiě gāo。
晚来雁鹜无人进,又报明公欲变骚。wǎn lái yàn wù wú rén jìn,yòu bào míng gōng yù biàn sāo。

题王顺伯秘书所藏兰亭修禊帖

袁说友

永和九年暮春日,兰亭修禊群贤集。yǒng hé jiǔ nián mù chūn rì,lán tíng xiū xì qún xián jí。
含毫欲下意已先,媚日暄风佐摇笔。hán háo yù xià yì yǐ xiān,mèi rì xuān fēng zuǒ yáo bǐ。
当时一笔三百字,但说斯文感今昔。dāng shí yī bǐ sān bǎi zì,dàn shuō sī wén gǎn jīn xī。
谁知已作尤物看,流传人间天上得。shuí zhī yǐ zuò yóu wù kàn,liú chuán rén jiān tiān shàng dé。
天高地远閟不示,仅许一二翻摹勒。tiān gāo dì yuǎn bì bù shì,jǐn xǔ yī èr fān mó lēi。
忽然飞上白云俱,径入昭陵陪玉骨。hū rán fēi shàng bái yún jù,jìng rù zhāo líng péi yù gǔ。
识真之士已绝少,真者一去嗟难觅。shí zhēn zhī shì yǐ jué shǎo,zhēn zhě yī qù jiē nán mì。
纷纷好事眼空眩,只把残碑慕真迹。fēn fēn hǎo shì yǎn kōng xuàn,zhǐ bǎ cán bēi mù zhēn jì。
萧郎袖去明真赝,定武传来差甲乙。xiāo láng xiù qù míng zhēn yàn,dìng wǔ chuán lái chà jiǎ yǐ。
如丁如爪辨形似,不丰不露分肥瘠。rú dīng rú zhǎo biàn xíng shì,bù fēng bù lù fēn féi jí。
人亡无复见风流,漫费精神疲得失。rén wáng wú fù jiàn fēng liú,màn fèi jīng shén pí dé shī。
临川先生天下士,古貌古心成古癖。lín chuān xiān shēng tiān xià shì,gǔ mào gǔ xīn chéng gǔ pǐ。
搜奇日富老不厌,如渴欲饮饥欲食。sōu qí rì fù lǎo bù yàn,rú kě yù yǐn jī yù shí。
有时瞥眼道傍见,倒屣迎之如不及。yǒu shí piē yǎn dào bàng jiàn,dào xǐ yíng zhī rú bù jí。
牙签轴已过三万,集古录多千卷帙。yá qiān zhóu yǐ guò sān wàn,jí gǔ lù duō qiān juǎn zhì。
平生着意右军处,并蓄兼收一何力。píng shēng zhe yì yòu jūn chù,bìng xù jiān shōu yī hé lì。
赏音本在笔墨外,何必此优而彼劣。shǎng yīn běn zài bǐ mò wài,hé bì cǐ yōu ér bǐ liè。
清波万顷浑一点,明月一轮云半入。qīng bō wàn qǐng hún yī diǎn,míng yuè yī lún yún bàn rù。
是中元不碍真趣,气象典刑尤历历。shì zhōng yuán bù ài zhēn qù,qì xiàng diǎn xíng yóu lì lì。
知我罪我春秋乎,政尔未容言语直。zhī wǒ zuì wǒ chūn qiū hū,zhèng ěr wèi róng yán yǔ zhí。
我方随群厚其嗜,门户弗彊才仅立。wǒ fāng suí qún hòu qí shì,mén hù fú jiàng cái jǐn lì。
几年冥搜政无那,剩欲流涎分半席。jǐ nián míng sōu zhèng wú nà,shèng yù liú xián fēn bàn xí。
阅公善本三四五,不觉长歌书卷侧。yuè gōng shàn běn sān sì wǔ,bù jué zhǎng gē shū juǎn cè。
羲之死矣空费公家九万笺,安得斯人写金石。xī zhī sǐ yǐ kōng fèi gōng jiā jiǔ wàn jiān,ān dé sī rén xiě jīn shí。

十月雪四白

袁说友

夜来风絮鸣觚棱,纷纷消息何频仍。yè lái fēng xù míng gū léng,fēn fēn xiāo xī hé pín réng。
不堪十月已四白,岂暇一岁夸三登。bù kān shí yuè yǐ sì bái,qǐ xiá yī suì kuā sān dēng。
祁寒未必小民怨,哭雪政恐樵夫憎。qí hán wèi bì xiǎo mín yuàn,kū xuě zhèng kǒng qiáo fū zēng。
穷阎冷市籴贵谷,破灶湿苇烧层冰。qióng yán lěng shì dí guì gǔ,pò zào shī wěi shāo céng bīng。
寒窗又冻诗翁笔,清夜谁怜贫妇织。hán chuāng yòu dòng shī wēng bǐ,qīng yè shuí lián pín fù zhī。
人言宜瑞不宜多,官放论钱不论日。rén yán yí ruì bù yí duō,guān fàng lùn qián bù lùn rì。
请君高吟祈碧苍,愿天今夕开扶桑。qǐng jūn gāo yín qí bì cāng,yuàn tiān jīn xī kāi fú sāng。
寄语龙公且相恤,忍待明年莫仓卒。jì yǔ lóng gōng qiě xiāng xù,rěn dài míng nián mò cāng zú。

效东坡从欧阳公咏雪体不用盐玉鹤鹭絮蝶飞舞为比不使皓白洁素等字

袁说友

楼头一夜寒声促,但怪重衾惯藏六。lóu tóu yī yè hán shēng cù,dàn guài zhòng qīn guàn cáng liù。
小窗起听枯叶鸣,更觉凝寒透肌粟。xiǎo chuāng qǐ tīng kū yè míng,gèng jué níng hán tòu jī sù。
乃知龙公修故事,幻作轻细巧翻覆。nǎi zhī lóng gōng xiū gù shì,huàn zuò qīng xì qiǎo fān fù。
抟空积势欺檐楹,过眼随风满坑谷。tuán kōng jī shì qī yán yíng,guò yǎn suí fēng mǎn kēng gǔ。
云涛衮衮浩无际,顷刻庭前三万斛。yún tāo gǔn gǔn hào wú jì,qǐng kè tíng qián sān wàn hú。
小山爱我已霜鬓,老尽苍崖垂布瀑。xiǎo shān ài wǒ yǐ shuāng bìn,lǎo jǐn cāng yá chuí bù pù。
儿童爱雪不爱身,堆削形模笑盈掬。ér tóng ài xuě bù ài shēn,duī xuē xíng mó xiào yíng jū。
风梢袅娜困无奈,一一扶头恣敲朴。fēng shāo niǎo nà kùn wú nài,yī yī fú tóu zì qiāo pǔ。
我来苕霅四寒暑,破漏怜渠数间屋。wǒ lái sháo zhà sì hán shǔ,pò lòu lián qú shù jiān wū。
无人推户起僵卧,漫把清风继前躅。wú rén tuī hù qǐ jiāng wò,màn bǎ qīng fēng jì qián zhú。
寒炉夜拨终不焰,冻笔呵吟已先秃。hán lú yè bō zhōng bù yàn,dòng bǐ hē yín yǐ xiān tū。
人间忧乐有定分,邻家乃奏琵琶曲。rén jiān yōu lè yǒu dìng fēn,lín jiā nǎi zòu pí pá qū。
回飙落屑点翠袖,纷纷花映花奴肉。huí biāo luò xiè diǎn cuì xiù,fēn fēn huā yìng huā nú ròu。
杜陵老眼不禁寒,只有诗筒再三读。dù líng lǎo yǎn bù jìn hán,zhǐ yǒu shī tǒng zài sān dú。
请君早办雪儿歌,唤取诗翁醉醽醁。qǐng jūn zǎo bàn xuě ér gē,huàn qǔ shī wēng zuì líng lù。

雪中简林子长

袁说友

玉沙飞堕何衮衮,一夜青山损颜色。yù shā fēi duò hé gǔn gǔn,yī yè qīng shān sǔn yán sè。
此山底事厌青姿,故学何郎轻傅粉。cǐ shān dǐ shì yàn qīng zī,gù xué hé láng qīng fù fěn。
晓来窗户何人开,僵卧欲起惊皑皑。xiǎo lái chuāng hù hé rén kāi,jiāng wò yù qǐ jīng ái ái。
微风淅沥卷还起,片片直上双毛来。wēi fēng xī lì juǎn hái qǐ,piàn piàn zhí shàng shuāng máo lái。
扁舟剩欲敲邻屋,料得羔羊酒初熟。biǎn zhōu shèng yù qiāo lín wū,liào dé gāo yáng jiǔ chū shú。
琼瑶欲尽不可留,梁园歌吹须君侯。qióng yáo yù jǐn bù kě liú,liáng yuán gē chuī xū jūn hóu。

巫山十二峰二十五韵

袁说友

巫山磊块山林姿,一丘一壑贪成痴。wū shān lěi kuài shān lín zī,yī qiū yī hè tān chéng chī。
寸峰拳石瞥眼过,张皇攫觅惟忧迟。cùn fēng quán shí piē yǎn guò,zhāng huáng jué mì wéi yōu chí。
东南佳山多秀丽,就中所欠雄与奇。dōng nán jiā shān duō xiù lì,jiù zhōng suǒ qiàn xióng yǔ qí。
饱闻巫山冠巴峡,奇峰十二相参差。bǎo wén wū shān guān bā xiá,qí fēng shí èr xiāng cān chà。
昔年图画常一见,欲见此山无路之。xī nián tú huà cháng yī jiàn,yù jiàn cǐ shān wú lù zhī。
扁舟西溯上三峡,千岩万壑争追随。biǎn zhōu xī sù shàng sān xiá,qiān yán wàn hè zhēng zhuī suí。
终朝应接已不暇,心目洞骇俱忘疲。zhōng cháo yīng jiē yǐ bù xiá,xīn mù dòng hài jù wàng pí。
蓦然钟鼓高唐上,峰峦二六排旌旗。mò rán zhōng gǔ gāo táng shàng,fēng luán èr liù pái jīng qí。
一峰霞彩迥在望,一峰展翠开屏帷。yī fēng xiá cǎi jiǒng zài wàng,yī fēng zhǎn cuì kāi píng wéi。
无心出岫云吐色,偃盖平峦松并枝。wú xīn chū xiù yún tǔ sè,yǎn gài píng luán sōng bìng zhī。
仙踪鹤驾羽衣近,坛石瑶台阊阖低。xiān zōng hè jià yǔ yī jìn,tán shí yáo tái chāng hé dī。
白云一起凤皇下,清泉四合蛟龙嬉。bái yún yī qǐ fèng huáng xià,qīng quán sì hé jiāo lóng xī。
群峰角立变态异,一一大巧乾坤为。qún fēng jiǎo lì biàn tài yì,yī yī dà qiǎo qián kūn wèi。
外堪击拊试声律,中含造化分四时。wài kān jī fǔ shì shēng lǜ,zhōng hán zào huà fēn sì shí。
天下名山亦多矣,未有列岫奇如兹。tiān xià míng shān yì duō yǐ,wèi yǒu liè xiù qí rú zī。
九华一景固天巧,惜与江流相背驰。jiǔ huá yī jǐng gù tiān qiǎo,xī yǔ jiāng liú xiāng bèi chí。
南北两峰喧众口,妆抹却恨同西施。nán běi liǎng fēng xuān zhòng kǒu,zhuāng mǒ què hèn tóng xī shī。
何如此峰无限好,行行列列临江湄。hé rú cǐ fēng wú xiàn hǎo,xíng xíng liè liè lín jiāng méi。
烟云漠漠出寸碧,风雨时时横黛眉。yān yún mò mò chū cùn bì,fēng yǔ shí shí héng dài méi。
舟人渔子漫回首,骚士墨客劳支颐。zhōu rén yú zi màn huí shǒu,sāo shì mò kè láo zhī yí。
我来穿水入天去,貂裘章甫生尘缁。wǒ lái chuān shuǐ rù tiān qù,diāo qiú zhāng fǔ shēng chén zī。
昂头见此大奇特,跻攀不上空嗟嘻。áng tóu jiàn cǐ dà qí tè,jī pān bù shàng kōng jiē xī。
吾将欲访三岛登九嶷,上蓬莱道山之壁,绝泰华终南之嵋。wú jiāng yù fǎng sān dǎo dēng jiǔ yí,shàng péng lái dào shān zhī bì,jué tài huá zhōng nán zhī méi。
飞凫去舄啸沧海,却来巫峡温前诗。fēi fú qù xì xiào cāng hǎi,què lái wū xiá wēn qián shī。

和张思济县尉韵二首

袁说友

作计寻山径,论交独两生。zuò jì xún shān jìng,lùn jiāo dú liǎng shēng。
相过真有意,多病只垂情。xiāng guò zhēn yǒu yì,duō bìng zhǐ chuí qíng。
老怯终年别,诗烦一夜程。lǎo qiè zhōng nián bié,shī fán yī yè chéng。
怀思几秋梦,月落晓溪横。huái sī jǐ qiū mèng,yuè luò xiǎo xī héng。

和张思济县尉韵二首

袁说友

书债频年积,舟行一水期。shū zhài pín nián jī,zhōu xíng yī shuǐ qī。
稍吟秋夜雨,不尽故人思。shāo yín qiū yè yǔ,bù jǐn gù rén sī。
正为才高累,宁论事了嗤。zhèng wèi cái gāo lèi,níng lùn shì le chī。
相忘心屡折,落笔更蜚驰。xiāng wàng xīn lǚ zhé,luò bǐ gèng fēi chí。

跋冯文简公赠朱忠靖公帖四首

袁说友

三魁天下极登庸,具眼相看识巨公。sān kuí tiān xià jí dēng yōng,jù yǎn xiāng kàn shí jù gōng。
翰墨密传心印子,勋名同在百年中。hàn mò mì chuán xīn yìn zi,xūn míng tóng zài bǎi nián zhōng。

跋冯文简公赠朱忠靖公帖四首

袁说友

人间事了乞身归,想见萧然闭户时。rén jiān shì le qǐ shēn guī,xiǎng jiàn xiāo rán bì hù shí。
钟鼎山林元不二,惟公全德两无亏。zhōng dǐng shān lín yuán bù èr,wéi gōng quán dé liǎng wú kuī。

跋冯文简公赠朱忠靖公帖四首

袁说友

传家二帖到今存,岁月君看上相言。chuán jiā èr tiē dào jīn cún,suì yuè jūn kàn shàng xiāng yán。
大似涪翁推酉日,永平七祀记盐盘。dà shì fú wēng tuī yǒu rì,yǒng píng qī sì jì yán pán。

跋冯文简公赠朱忠靖公帖四首

袁说友

忠靖由来世不殊,昔年我亦见今谟。zhōng jìng yóu lái shì bù shū,xī nián wǒ yì jiàn jīn mó。
至今犹有家风在,却恨丘原起日无。zhì jīn yóu yǒu jiā fēng zài,què hèn qiū yuán qǐ rì wú。

题乌程簿厅浮玉亭七首

袁说友

道场山顶出南溪,苍弁峰头正直西。dào chǎng shān dǐng chū nán xī,cāng biàn fēng tóu zhèng zhí xī。
更割东桥仪凤水,如今定不怨鸾栖。gèng gē dōng qiáo yí fèng shuǐ,rú jīn dìng bù yuàn luán qī。

题乌程簿厅浮玉亭七首

袁说友

人言苕霅下千崖,一水中分两派开。rén yán sháo zhà xià qiān yá,yī shuǐ zhōng fēn liǎng pài kāi。
但怪玉浮浮似磬,不知原自泗滨来。dàn guài yù fú fú shì qìng,bù zhī yuán zì sì bīn lái。

题乌程簿厅浮玉亭七首

袁说友

谁将绝景傍家边,举足溪山已满前。shuí jiāng jué jǐng bàng jiā biān,jǔ zú xī shān yǐ mǎn qián。
莫恨微官清俸少,一亭风月不论钱。mò hèn wēi guān qīng fèng shǎo,yī tíng fēng yuè bù lùn qián。

题乌程簿厅浮玉亭七首

袁说友

一日溪流万橹声,簿书丛里眼偏明。yī rì xī liú wàn lǔ shēng,bù shū cóng lǐ yǎn piān míng。
青衫不怕笼朱墨,直下沧浪便濯缨。qīng shān bù pà lóng zhū mò,zhí xià cāng làng biàn zhuó yīng。

题乌程簿厅浮玉亭七首

袁说友

霅川今是辋川图,城郭中藏十顷湖。zhà chuān jīn shì wǎng chuān tú,chéng guō zhōng cáng shí qǐng hú。
空说侯门深似海,得如簿领一亭无。kōng shuō hóu mén shēn shì hǎi,dé rú bù lǐng yī tíng wú。

题乌程簿厅浮玉亭七首

袁说友

浮屠高直一溪云,水面浑如镜面分。fú tú gāo zhí yī xī yún,shuǐ miàn hún rú jìng miàn fēn。
此景正缘高士得,不然何以独输君。cǐ jǐng zhèng yuán gāo shì dé,bù rán hé yǐ dú shū jūn。

题乌程簿厅浮玉亭七首

袁说友

误把新题涴彩梁,我书元不是中郎。wù bǎ xīn tí wò cǎi liáng,wǒ shū yuán bù shì zhōng láng。
亭前若解真浮玉,成我蒹葭倚玉堂。tíng qián ruò jiě zhēn fú yù,chéng wǒ jiān jiā yǐ yù táng。