古诗词

郭印

普慈学官何子固廨舍有溪月轩明复留诗用其韵

郭印

碧霄桂影堕寒溪,赏心正与幽人期。bì xiāo guì yǐng duò hán xī,shǎng xīn zhèng yǔ yōu rén qī。
凭轩一俯吟思发,雕肝镂肺成新诗。píng xuān yī fǔ yín sī fā,diāo gān lòu fèi chéng xīn shī。
水流月出咸自尔,去来休论东与西。shuǐ liú yuè chū xián zì ěr,qù lái xiū lùn dōng yǔ xī。
句中之眼落第二,纷纷名字俱人为。jù zhōng zhī yǎn luò dì èr,fēn fēn míng zì jù rén wèi。
胡不反观自已月,照耀古今无迁移。hú bù fǎn guān zì yǐ yuè,zhào yào gǔ jīn wú qiān yí。
有客问我月安在,天上人间总不知。yǒu kè wèn wǒ yuè ān zài,tiān shàng rén jiān zǒng bù zhī。
光吞万象竟何有,一语诳人真自欺。guāng tūn wàn xiàng jìng hé yǒu,yī yǔ kuáng rén zhēn zì qī。
我欲提此吹毛剑,戮尽丛林多口师。wǒ yù tí cǐ chuī máo jiàn,lù jǐn cóng lín duō kǒu shī。

忘机台

郭印

累石成台如蚁垤,对此澄江千丈阔。lèi shí chéng tái rú yǐ dié,duì cǐ chéng jiāng qiān zhàng kuò。
春轮旋转疾如飞,隔岸传声无间歇。chūn lún xuán zhuǎn jí rú fēi,gé àn chuán shēng wú jiān xiē。
风标公子镜中来,为我沙汀凝片雪。fēng biāo gōng zi jìng zhōng lái,wèi wǒ shā tīng níng piàn xuě。
晚晴更是斜阳好,树外残霞红一抹。wǎn qíng gèng shì xié yáng hǎo,shù wài cán xiá hóng yī mǒ。
平生任运息机心,麋鹿可驯禽可狎。píng shēng rèn yùn xī jī xīn,mí lù kě xùn qín kě xiá。
生憎智巧犯人为,激水翻车真太黠。shēng zēng zhì qiǎo fàn rén wèi,jī shuǐ fān chē zhēn tài xiá。
君不见海上之鸥胡不下,当时妄念差一发。jūn bù jiàn hǎi shàng zhī ōu hú bù xià,dāng shí wàng niàn chà yī fā。
又不见汉阴抱瓮用力多,区区反笑桔槔拙。yòu bù jiàn hàn yīn bào wèng yòng lì duō,qū qū fǎn xiào jú gāo zhuō。
我今与物既大同,积劫情尘俱泯绝。wǒ jīn yǔ wù jì dà tóng,jī jié qíng chén jù mǐn jué。
天机密契有谁知,强立台名太饶舌。tiān jī mì qì yǒu shuí zhī,qiáng lì tái míng tài ráo shé。

读易一首简刘韶美

郭印

学易不识日月魂,盲人展转误铜盆。xué yì bù shí rì yuè hún,máng rén zhǎn zhuǎn wù tóng pén。
分阴分阳发天秘,羲文孔子同一门。fēn yīn fēn yáng fā tiān mì,xī wén kǒng zi tóng yī mén。
头童习之老鬅鬙,熙熙未梦春台登。tóu tóng xí zhī lǎo péng sēng,xī xī wèi mèng chūn tái dēng。
一朝索得乾坤蕴,岂但潜龙及履冰。yī cháo suǒ dé qián kūn yùn,qǐ dàn qián lóng jí lǚ bīng。
与君细评宝花纷,只恐鬼神潜听闻。yǔ jūn xì píng bǎo huā fēn,zhǐ kǒng guǐ shén qián tīng wén。

说禅一首简刘韶美

郭印

小知小见弄精魂,正似醯鸡居覆盆。xiǎo zhī xiǎo jiàn nòng jīng hún,zhèng shì xī jī jū fù pén。
茫茫大道绝南北,六通四辟初无门。máng máng dà dào jué nán běi,liù tōng sì pì chū wú mén。
不离当处遍高深,谁谓如天莫可登。bù lí dāng chù biàn gāo shēn,shuí wèi rú tiān mò kě dēng。
世人聋瞆唤弗应,执热为火寒为冰。shì rén lóng kuì huàn fú yīng,zhí rè wèi huǒ hán wèi bīng。
雷霆蟋蟀一窍均,观音不在耳边闻。léi tíng xī shuài yī qiào jūn,guān yīn bù zài ěr biān wén。

剑篇次元汝功韵

郭印

阳金为魂阴为魄,百鍊宁容垢腻蚀。yáng jīn wèi hún yīn wèi pò,bǎi liàn níng róng gòu nì shí。
出匣风云凛凛寒,观者堵墙皆辟易。chū xiá fēng yún lǐn lǐn hán,guān zhě dǔ qiáng jiē pì yì。
发硎利刃思一试,佩刀匕首都弃置。fā xíng lì rèn sī yī shì,pèi dāo bǐ shǒu dōu qì zhì。
鲸鲵戮尽四海清,英豪始慰平生志。jīng ní lù jǐn sì hǎi qīng,yīng háo shǐ wèi píng shēng zhì。
长河乔岳暗风沙,高山大泽蟠龙蛇。zhǎng hé qiáo yuè àn fēng shā,gāo shān dà zé pán lóng shé。
君家自有尚方赐,不须嫉世空吁嗟。jūn jiā zì yǒu shàng fāng cì,bù xū jí shì kōng xū jiē。
操舟渡江勿虞破,中流斩蛟平地过。cāo zhōu dù jiāng wù yú pò,zhōng liú zhǎn jiāo píng dì guò。
天下苍生奈若何,安石且起东山卧。tiān xià cāng shēng nài ruò hé,ān shí qiě qǐ dōng shān wò。

月下观梅寄蒲大受

郭印

东君严装行驾车,天遣此花为前驱。dōng jūn yán zhuāng xíng jià chē,tiān qiǎn cǐ huā wèi qián qū。
粉苞五出绛蜡趺,犯寒独逞冰雪肤。fěn bāo wǔ chū jiàng là fū,fàn hán dú chěng bīng xuě fū。
幽园邂逅疑仙姝,香飙馥馥浮襟裾。yōu yuán xiè hòu yí xiān shū,xiāng biāo fù fù fú jīn jū。
天边流月光彩舒,素娥下与论锱铢。tiān biān liú yuè guāng cǎi shū,sù é xià yǔ lùn zī zhū。
绕树顾影空踟躇,清赏恨无佳人俱。rào shù gù yǐng kōng chí chú,qīng shǎng hèn wú jiā rén jù。
一枝远赠意何如,聊写殷勤当尺书。yī zhī yuǎn zèng yì hé rú,liáo xiě yīn qín dāng chǐ shū。

兰坡

郭印

梅花扫迹春无光,继踵惟有幽兰香。méi huā sǎo jì chūn wú guāng,jì zhǒng wéi yǒu yōu lán xiāng。
天姿冲澹谢朱粉,睥睨百卉皆优倡。tiān zī chōng dàn xiè zhū fěn,pì nì bǎi huì jiē yōu chàng。
高人采撷纫为佩,养之盆盎移中堂。gāo rén cǎi xié rèn wèi pèi,yǎng zhī pén àng yí zhōng táng。
微风馥馥来何所,一干鼻观尤非常。wēi fēng fù fù lái hé suǒ,yī gàn bí guān yóu fēi cháng。
年来屡遭白眼笑,过而不顾夫何伤。nián lái lǚ zāo bái yǎn xiào,guò ér bù gù fū hé shāng。
深山穷谷遂真性,寂寞无人亦自芳。shēn shān qióng gǔ suì zhēn xìng,jì mò wú rén yì zì fāng。
忆昔灵均滋九畹,贞洁内守甘退藏。yì xī líng jūn zī jiǔ wǎn,zhēn jié nèi shǒu gān tuì cáng。
众醉独醒隘八表,回视俗物都茫茫。zhòng zuì dú xǐng ài bā biǎo,huí shì sú wù dōu máng máng。
我今日暮前途窄,握香不羡尚书郎。wǒ jīn rì mù qián tú zhǎi,wò xiāng bù xiàn shàng shū láng。
荒坡满植作知己,从兹身世两相忘。huāng pō mǎn zhí zuò zhī jǐ,cóng zī shēn shì liǎng xiāng wàng。

和时升种竹韵

郭印

何物比君子,猗猗庭前竹。hé wù bǐ jūn zi,yī yī tíng qián zhú。
直节虚心人不顾,高标雅态自殊俗。zhí jié xū xīn rén bù gù,gāo biāo yǎ tài zì shū sú。
千亩碧云虽未有,数竿清风也自足。qiān mǔ bì yún suī wèi yǒu,shù gān qīng fēng yě zì zú。
兴来寻访不知懒,到处敲门忘检束。xīng lái xún fǎng bù zhī lǎn,dào chù qiāo mén wàng jiǎn shù。
身居市廛心在野,山林痼疾今弥笃。shēn jū shì chán xīn zài yě,shān lín gù jí jīn mí dǔ。
直舍初开露井宽,檀栾只欠森森玉。zhí shě chū kāi lù jǐng kuān,tán luán zhǐ qiàn sēn sēn yù。
君诗赠我何相知,摄衣起谢容正肃。jūn shī zèng wǒ hé xiāng zhī,shè yī qǐ xiè róng zhèng sù。
缅思竹林贤,自昔高品目。miǎn sī zhú lín xián,zì xī gāo pǐn mù。
当时昏浊乱一世,七子风流岂容黩。dāng shí hūn zhuó luàn yī shì,qī zi fēng liú qǐ róng dú。
众人皆醉我独醒,正似霜筠异群木。zhòng rén jiē zuì wǒ dú xǐng,zhèng shì shuāng yún yì qún mù。
不妨糟丘寄孤根,秋风相伴倾寒醁。bù fáng zāo qiū jì gū gēn,qiū fēng xiāng bàn qīng hán lù。
烦君更作长短句,为我商声歌此曲。fán jūn gèng zuò zhǎng duǎn jù,wèi wǒ shāng shēng gē cǐ qū。

次韵杜永年东斋种竹

郭印

王郎英骨今已枯,风流声名浑未除。wáng láng yīng gǔ jīn yǐ kū,fēng liú shēng míng hún wèi chú。
结交斯人千载上,唯君执手同登车。jié jiāo sī rén qiān zài shàng,wéi jūn zhí shǒu tóng dēng chē。
平生爱竹遂成癖,竹间醉倒无人扶。píng shēng ài zhú suì chéng pǐ,zhú jiān zuì dào wú rén fú。
今日君醒竹还醉,区区手植不暇餔。jīn rì jūn xǐng zhú hái zuì,qū qū shǒu zhí bù xiá bù。
颇怀种柳陶尹令,更慕滋兰屈大夫。pǒ huái zhǒng liǔ táo yǐn lìng,gèng mù zī lán qū dà fū。
况复此君尤洒落,幽斋安可一日无。kuàng fù cǐ jūn yóu sǎ luò,yōu zhāi ān kě yī rì wú。
尘埃捶楚纵未免,入门一见心自苏。chén āi chuí chǔ zòng wèi miǎn,rù mén yī jiàn xīn zì sū。
是中真乐难语俗,耳目已谢声色娱。shì zhōng zhēn lè nán yǔ sú,ěr mù yǐ xiè shēng sè yú。
中虚自有天游地,应笑勃溪纷妇姑。zhōng xū zì yǒu tiān yóu dì,yīng xiào bó xī fēn fù gū。
竹叶问君能造否,何时饷我一樽酒。zhú yè wèn jūn néng zào fǒu,hé shí xiǎng wǒ yī zūn jiǔ。

茶诗一首用南伯建除体

郭印

建置茗饮利无穷,除去睡魔捷如攻。jiàn zhì míng yǐn lì wú qióng,chú qù shuì mó jié rú gōng。
满箧龙团重绝品,平视紫笋难为同。mǎn qiè lóng tuán zhòng jué pǐn,píng shì zǐ sǔn nán wèi tóng。
定知一啜爽神观,执热往往腋生风。dìng zhī yī chuài shuǎng shén guān,zhí rè wǎng wǎng yè shēng fēng。
破碎月轮午窗底,危冠欲堕呼樵童。pò suì yuè lún wǔ chuāng dǐ,wēi guān yù duò hū qiáo tóng。
成仁岂惮粉身骨,收取袪烦疗疾功。chéng rén qǐ dàn fěn shēn gǔ,shōu qǔ qū fán liáo jí gōng。
开陈作经忆桑苎,闭眼便觉精神通。kāi chén zuò jīng yì sāng zhù,bì yǎn biàn jué jīng shén tōng。

食虾蟆诗

郭印

虾蟆胡为亦水族,形貌百丑谁尔怜。xiā má hú wèi yì shuǐ zú,xíng mào bǎi chǒu shuí ěr lián。
天阴雨湿得快意,鸣声呷呷何嚣喧。tiān yīn yǔ shī dé kuài yì,míng shēng gā gā hé xiāo xuān。
才离泥淖矜跳踯,脚手那解高攀缘。cái lí ní nào jīn tiào zhí,jiǎo shǒu nà jiě gāo pān yuán。
一时蛙蛤结俦侣,纡青拖紫纷骈阗。yī shí wā há jié chóu lǚ,yū qīng tuō zǐ fēn pián tián。
渔童网罩入市卖,痱磊成串不论钱。yú tóng wǎng zhào rù shì mài,fèi lěi chéng chuàn bù lùn qián。
有客殷勤劝我食,犀箸未下嫌腥膻。yǒu kè yīn qín quàn wǒ shí,xī zhù wèi xià xián xīng shān。
煎膏软玉定虚语,猘犬所伤或可痊。jiān gāo ruǎn yù dìng xū yǔ,zhì quǎn suǒ shāng huò kě quán。
天生此物苦无用,污秽陂池宜弃捐。tiān shēng cǐ wù kǔ wú yòng,wū huì bēi chí yí qì juān。
如何月窟亦容汝,时放馋口伤清圆。rú hé yuè kū yì róng rǔ,shí fàng chán kǒu shāng qīng yuán。
我愿蝈氏灰洒无噍类,免使成精飞上天。wǒ yuàn guō shì huī sǎ wú jiào lèi,miǎn shǐ chéng jīng fēi shàng tiān。

寄王褒伯和明举韵二首

郭印

天涯初得子,气味巧相如。tiān yá chū dé zi,qì wèi qiǎo xiāng rú。
地远频劳梦,心通少寄书。dì yuǎn pín láo mèng,xīn tōng shǎo jì shū。
月亭空想像,风阁屡踟蹰。yuè tíng kōng xiǎng xiàng,fēng gé lǚ chí chú。
别后无穷意,相逢只挽裾。bié hòu wú qióng yì,xiāng féng zhǐ wǎn jū。

寄王褒伯和明举韵二首

郭印

会面知何日,愁怀待一舒。huì miàn zhī hé rì,chóu huái dài yī shū。
吾曹皆委运,世事勿论渠。wú cáo jiē wěi yùn,shì shì wù lùn qú。
故国有乔木,先人无敝庐。gù guó yǒu qiáo mù,xiān rén wú bì lú。
岷山思共隐,此计孰云疏。mín shān sī gòng yǐn,cǐ jì shú yún shū。

次韵蒲大受书怀十首

郭印

愤时唯泯默,忧国漫咨嗟。fèn shí wéi mǐn mò,yōu guó màn zī jiē。
上略思黄石,中原望翠华。shàng lüè sī huáng shí,zhōng yuán wàng cuì huá。
散才甘社栎,系迹类匏瓜。sàn cái gān shè lì,xì jì lèi páo guā。
世事无穷尽,吾生得有涯。shì shì wú qióng jǐn,wú shēng dé yǒu yá。

次韵蒲大受书怀十首

郭印

时乱那能定,民生不自聊。shí luàn nà néng dìng,mín shēng bù zì liáo。
鬓霜秋冉冉,心旆日摇摇。bìn shuāng qiū rǎn rǎn,xīn pèi rì yáo yáo。
敢簉鹓鸿侣,空贻猿鹤嘲。gǎn zào yuān hóng lǚ,kōng yí yuán hè cháo。
眼前谁可意,风月是清交。yǎn qián shuí kě yì,fēng yuè shì qīng jiāo。

次韵蒲大受书怀十首

郭印

世业工看卷,天资拙治生。shì yè gōng kàn juǎn,tiān zī zhuō zhì shēng。
吏曹容小隐,廪禄代深耕。lì cáo róng xiǎo yǐn,lǐn lù dài shēn gēng。
痛饮中贤圣,高吟适性情。tòng yǐn zhōng xián shèng,gāo yín shì xìng qíng。
妻孥随我惯,自不厌藜羹。qī nú suí wǒ guàn,zì bù yàn lí gēng。

次韵蒲大受书怀十首

郭印

物齐人即我,天运古犹今。wù qí rén jí wǒ,tiān yùn gǔ yóu jīn。
但得丹田固,宁忧白发侵。dàn dé dān tián gù,níng yōu bái fā qīn。
情忘心坦坦,神定息深深。qíng wàng xīn tǎn tǎn,shén dìng xī shēn shēn。
却笑灵均辈,悲哀泽畔吟。què xiào líng jūn bèi,bēi āi zé pàn yín。

次韵蒲大受书怀十首

郭印

茅檐同广厦,野蔌当珍羞。máo yán tóng guǎng shà,yě sù dāng zhēn xiū。
拟作蓑衣放,宁为肉食谋。nǐ zuò suō yī fàng,níng wèi ròu shí móu。
沉思如有得,寡欲自无求。chén sī rú yǒu dé,guǎ yù zì wú qiú。
叹息吾衰甚,年来不梦周。tàn xī wú shuāi shén,nián lái bù mèng zhōu。

次韵蒲大受书怀十首

郭印

事业乖初愿,聪明异昔时。shì yè guāi chū yuàn,cōng míng yì xī shí。
病多难止酒,愁极漫哦诗。bìng duō nán zhǐ jiǔ,chóu jí màn ó shī。
适俗非予好,从人莫己知。shì sú fēi yǔ hǎo,cóng rén mò jǐ zhī。
经营三径就,安用印累累。jīng yíng sān jìng jiù,ān yòng yìn lèi lèi。

次韵蒲大受书怀十首

郭印

州县徒劳耳,春秋奈老何。zhōu xiàn tú láo ěr,chūn qiū nài lǎo hé。
交游双寂寞,名利两蹉跎。jiāo yóu shuāng jì mò,míng lì liǎng cuō tuó。
帙散尤增睡,杯行且强歌。zhì sàn yóu zēng shuì,bēi xíng qiě qiáng gē。
故人频梦见,谁道隔山河。gù rén pín mèng jiàn,shuí dào gé shān hé。