古诗词

虞俦

汉老弟寄和花发多风雨人生足别离韵十绝因和之

虞俦

莫将杨柳轻攀折,人生会少多离别。mò jiāng yáng liǔ qīng pān zhé,rén shēng huì shǎo duō lí bié。
芍药留残十日春,杜鹃啼破千山月。sháo yào liú cán shí rì chūn,dù juān tí pò qiān shān yuè。

汉老弟寄和花发多风雨人生足别离韵十绝因和之

虞俦

十首新诗逼黄绢,数行妙墨写乌丝。shí shǒu xīn shī bī huáng juàn,shù xíng miào mò xiě wū sī。
摩挲老眼还惊顾,文采珊瑚斗陆离。mó sā lǎo yǎn hái jīng gù,wén cǎi shān hú dòu lù lí。

和人二绝

虞俦

眼底群山入望来,搀天苍弁独崔嵬。yǎn dǐ qún shān rù wàng lái,chān tiān cāng biàn dú cuī wéi。
年来怀抱谁关锁,祇傍登临醉里开。nián lái huái bào shuí guān suǒ,qí bàng dēng lín zuì lǐ kāi。

和人二绝

虞俦

广文官冷复谁堪,心事无人可共谈。guǎng wén guān lěng fù shuí kān,xīn shì wú rén kě gòng tán。
好雨忽来诗兴动,苦无才调却怀惭。hǎo yǔ hū lái shī xīng dòng,kǔ wú cái diào què huái cán。

蚊虫

虞俦

嗟予意广与才疏,天下何当贮一幮。jiē yǔ yì guǎng yǔ cái shū,tiān xià hé dāng zhù yī chú。
尽把饥蚊羁海外,却驱一世入华胥。jǐn bǎ jī wén jī hǎi wài,què qū yī shì rù huá xū。

蚊虫

虞俦

赋形微细在污渠,终日营营为腹虚。fù xíng wēi xì zài wū qú,zhōng rì yíng yíng wèi fù xū。
贪吏贪民膏血尽,不知何计与驱除。tān lì tān mín gāo xuè jǐn,bù zhī hé jì yǔ qū chú。

过南京

虞俦

三苏当日振英华,下榻相看意已佳。sān sū dāng rì zhèn yīng huá,xià tà xiāng kàn yì yǐ jiā。
太息乐全无复见,旧庐闻属女真家。tài xī lè quán wú fù jiàn,jiù lú wén shǔ nǚ zhēn jiā。

回至南京闻杜鹃

虞俦

夏木阴阴四月天,伤心满目旧山川。xià mù yīn yīn sì yuè tiān,shāng xīn mǎn mù jiù shān chuān。
还辕已落春归后,始到南京闻杜鹃。hái yuán yǐ luò chūn guī hòu,shǐ dào nán jīng wén dù juān。

将至泗州闻杜鹃声甚急

虞俦

长淮准拟濯尘埃,汉节何妨一往回。zhǎng huái zhǔn nǐ zhuó chén āi,hàn jié hé fáng yī wǎng huí。
杜宇不知归路近,树头声急更相催。dù yǔ bù zhī guī lù jìn,shù tóu shēng jí gèng xiāng cuī。

谢杨仲才惠芍药

虞俦

何人金印漫垂腰,赤脚怜浓不解娇。hé rén jīn yìn màn chuí yāo,chì jiǎo lián nóng bù jiě jiāo。
老去不因花妄想,沾泥柳絮似参寥。lǎo qù bù yīn huā wàng xiǎng,zhān ní liǔ xù shì cān liáo。

谢杨仲才惠芍药

虞俦

白玉盘盂自一家,春工雕琢蚤萌芽。bái yù pán yú zì yī jiā,chūn gōng diāo zuó zǎo méng yá。
品题况有坡翁句,除却姚黄说此花。pǐn tí kuàng yǒu pō wēng jù,chú què yáo huáng shuō cǐ huā。

谢杨仲才惠芍药

虞俦

回首龙山忆孟嘉,诗成醉墨带烟霞。huí shǒu lóng shān yì mèng jiā,shī chéng zuì mò dài yān xiá。
风流多谢佳公子,遣赠扬州几度花。fēng liú duō xiè jiā gōng zi,qiǎn zèng yáng zhōu jǐ dù huā。

南坡种芍药

虞俦

错盘根垡似苞桑,细细分来巧作行。cuò pán gēn fá shì bāo sāng,xì xì fēn lái qiǎo zuò xíng。
且趁秋灰浮季琯,更教冬线受微阳。qiě chèn qiū huī fú jì guǎn,gèng jiào dōng xiàn shòu wēi yáng。

南坡种芍药

虞俦

卵石周围也自佳,茅亭稳著不须奢。luǎn shí zhōu wéi yě zì jiā,máo tíng wěn zhù bù xū shē。
何心更作扬州梦,十里春风万本花。hé xīn gèng zuò yáng zhōu mèng,shí lǐ chūn fēng wàn běn huā。

南坡种芍药

虞俦

南坡地脉生来瘦,根垡移栽却要肥。nán pō dì mài shēng lái shòu,gēn fá yí zāi què yào féi。
说与园翁须早计,莫教春事与心违。shuō yǔ yuán wēng xū zǎo jì,mò jiào chūn shì yǔ xīn wéi。

图南学长有咏梅十五诗各指名其处所且书以见寄因赋二绝句谢之

虞俦

咏梅谁复擅诗名,梅与诗人自有情。yǒng méi shuí fù shàn shī míng,méi yǔ shī rén zì yǒu qíng。
说尽梅花随处好,喜君诗句似梅清。shuō jǐn méi huā suí chù hǎo,xǐ jūn shī jù shì méi qīng。

图南学长有咏梅十五诗各指名其处所且书以见寄因赋二绝句谢之

虞俦

梅格孤高不待夸,暗香浮动影横斜。méi gé gū gāo bù dài kuā,àn xiāng fú dòng yǐng héng xié。
个中风味谁相称,只有西湖处士家。gè zhōng fēng wèi shuí xiāng chēng,zhǐ yǒu xī hú chù shì jiā。

和广文俞同年贺太守

虞俦

休咏诗人大小东,丰年雨意十分浓。xiū yǒng shī rén dà xiǎo dōng,fēng nián yǔ yì shí fēn nóng。
使君自是为霖手,不遣昌黎苦讼风。shǐ jūn zì shì wèi lín shǒu,bù qiǎn chāng lí kǔ sòng fēng。

和广文俞同年贺太守

虞俦

三登从此数淳熙,一雨炎官遂霁威。sān dēng cóng cǐ shù chún xī,yī yǔ yán guān suì jì wēi。
绿润田畴今已遍,凉生殿阁故应微。lǜ rùn tián chóu jīn yǐ biàn,liáng shēng diàn gé gù yīng wēi。

和广文俞同年贺太守

虞俦

人言岁稔催科易,我念民贫积欠多。rén yán suì rěn cuī kē yì,wǒ niàn mín pín jī qiàn duō。
政拙不归嗟已老,空馀一饭愧廉颇。zhèng zhuō bù guī jiē yǐ lǎo,kōng yú yī fàn kuì lián pǒ。