古诗词

开元寺楼看雨联句

陆龟蒙

海上风雨来,掀轰杂飞电。hǎi shàng fēng yǔ lái,xiān hōng zá fēi diàn。
登楼一凭槛,满眼蛟龙战。dēng lóu yī píng kǎn,mǎn yǎn jiāo lóng zhàn。
须臾造化惨,倏忽堪舆变。xū yú zào huà cǎn,shū hū kān yú biàn。
万户响戈鋋,千家披组练。wàn hù xiǎng gē chán,qiān jiā pī zǔ liàn。
群飞抛轮石,杂下攻城箭。qún fēi pāo lún shí,zá xià gōng chéng jiàn。
点急似摧胸,行斜如中面。diǎn jí shì cuī xiōng,xíng xié rú zhōng miàn。
细洒魂空冷,横飘目能眩。xì sǎ hún kōng lěng,héng piāo mù néng xuàn。
垂檐珂佩喧,㩧瓦珠玑溅。chuí yán kē pèi xuān,bó wǎ zhū jī jiàn。
无言九陔远,瞬息驰应遍。wú yán jiǔ gāi yuǎn,shùn xī chí yīng biàn。
密处正垂縆,微时又悬线。mì chù zhèng chuí gēng,wēi shí yòu xuán xiàn。
写作玉界破,吹为羽林旋。xiě zuò yù jiè pò,chuī wèi yǔ lín xuán。
翻伤列缺劳,却怕丰隆倦。fān shāng liè quē láo,què pà fēng lóng juàn。
遥瞻山露色,渐觉云成片。yáo zhān shān lù sè,jiàn jué yún chéng piàn。
远树欲鸣蝉,深檐尚藏燕。yuǎn shù yù míng chán,shēn yán shàng cáng yàn。
残雷隐辚尽,反照依微见。cán léi yǐn lín jǐn,fǎn zhào yī wēi jiàn。
天光洁似磨,湖彩熟于练。tiān guāng jié shì mó,hú cǎi shú yú liàn。
疏帆逗前渚,晚磬分凉殿。shū fān dòu qián zhǔ,wǎn qìng fēn liáng diàn。
接思强挥毫,窥词几焚研。jiē sī qiáng huī háo,kuī cí jǐ fén yán。
佶栗乌皮几,轻明白羽扇。jí lì wū pí jǐ,qīng míng bái yǔ shàn。
毕景好疏吟,馀凉可清宴。bì jǐng hǎo shū yín,yú liáng kě qīng yàn。
君携下高磴,僧引还深院。jūn xié xià gāo dèng,sēng yǐn hái shēn yuàn。
驳藓净铺筵,低松湿垂鬋。bó xiǎn jìng pù yán,dī sōng shī chuí jiǎn。
斋明乍虚豁,林霁逾葱茜。zhāi míng zhà xū huō,lín jì yú cōng qiàn。
早晚重登临,欲去多离恋。zǎo wǎn zhòng dēng lín,yù qù duō lí liàn。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

醉中戏赠袭美

陆龟蒙

南北风流旧不同,伧吴今日若相通。nán běi fēng liú jiù bù tóng,cāng wú jīn rì ruò xiāng tōng。
病来犹伴金杯满,欲得人呼小褚公。bìng lái yóu bàn jīn bēi mǎn,yù dé rén hū xiǎo chǔ gōng。

润卿遗青䭀饭兼之一绝聊用答谢

陆龟蒙

旧闻香积金仙食,今见青精玉斧餐。jiù wén xiāng jī jīn xiān shí,jīn jiàn qīng jīng yù fǔ cān。
自笑镜中无骨录,可能飞上紫云端。zì xiào jìng zhōng wú gǔ lù,kě néng fēi shàng zǐ yún duān。

文宴招润卿博士辞以道侣将至一绝寄之

陆龟蒙

仙客何时下鹤翎,方瞳如水脑华清。xiān kè hé shí xià hè líng,fāng tóng rú shuǐ nǎo huá qīng。
不过传达杨君梦,从许人间小兆听。bù guò chuán dá yáng jūn mèng,cóng xǔ rén jiān xiǎo zhào tīng。

再招

陆龟蒙

遥知道侣谈玄次,又是文交丽事时。yáo zhī dào lǚ tán xuán cì,yòu shì wén jiāo lì shì shí。
虽是寒轻云重日,也留花簟待徐摛。suī shì hán qīng yún zhòng rì,yě liú huā diàn dài xú chī。

玩金鸂?戏赠袭美

陆龟蒙

曾向溪边泊暮云,至今犹忆浪花群。céng xiàng xī biān pō mù yún,zhì jīn yóu yì làng huā qún。
不知镂羽凝香雾,堪与鸳鸯觉后闻。bù zhī lòu yǔ níng xiāng wù,kān yǔ yuān yāng jué hòu wén。

寄题天台国清寺齐梁体

陆龟蒙

峰带楼台天外立,明河色近罘罳湿。fēng dài lóu tái tiān wài lì,míng hé sè jìn fú sī shī。
松间石上定僧寒,半夜楢溪水声急。sōng jiān shí shàng dìng sēng hán,bàn yè yóu xī shuǐ shēng jí。

奉和谏议酬先辈霜菊

陆龟蒙

紫茎芳艳照西风,只怕霜华掠断丛。zǐ jīng fāng yàn zhào xī fēng,zhǐ pà shuāng huá lüè duàn cóng。
争奈病夫难强饮,应须速自召车公。zhēng nài bìng fū nán qiáng yǐn,yīng xū sù zì zhào chē gōng。

和袭美咏皋桥

陆龟蒙

横截春流架断虹,凭栏犹思五噫风。héng jié chūn liú jià duàn hóng,píng lán yóu sī wǔ yī fēng。
今来未必非梁孟,却是无人断伯通。jīn lái wèi bì fēi liáng mèng,què shì wú rén duàn bó tōng。

和袭美悼鹤

陆龟蒙

酆都香稻字重思,遥想飞魂去未饥。fēng dōu xiāng dào zì zhòng sī,yáo xiǎng fēi hún qù wèi jī。
争奈野鸦无数健,黄昏来占旧栖枝。zhēng nài yě yā wú shù jiàn,huáng hūn lái zhàn jiù qī zhī。

和醉中袭美先起次韵

陆龟蒙

莫唱艳歌凝翠黛,已通仙籍在金闺。mò chàng yàn gē níng cuì dài,yǐ tōng xiān jí zài jīn guī。
他时若寄相思泪,红粉痕应伴紫泥。tā shí ruò jì xiāng sī lèi,hóng fěn hén yīng bàn zǐ ní。

和袭美酒病偶作次韵

陆龟蒙

柳疏桐下晚窗明,只有微风为析酲。liǔ shū tóng xià wǎn chuāng míng,zhǐ yǒu wēi fēng wèi xī chéng。
唯欠白绡笼解散,洛生闲咏两三声。wéi qiàn bái xiāo lóng jiě sàn,luò shēng xián yǒng liǎng sān shēng。

忆白菊

陆龟蒙

稚子书传白菊开,西成相滞未容回。zhì zi shū chuán bái jú kāi,xī chéng xiāng zhì wèi róng huí。
月明阶下窗纱薄,多少清香透入来。yuè míng jiē xià chuāng shā báo,duō shǎo qīng xiāng tòu rù lái。

和同润卿寒夜访袭美各惜其志次韵

陆龟蒙

醉韵飘飘不可亲,掉头吟侧华阳巾。zuì yùn piāo piāo bù kě qīn,diào tóu yín cè huá yáng jīn。
如能跂脚南窗下,便是羲皇世上人。rú néng qí jiǎo nán chuāng xià,biàn shì xī huáng shì shàng rén。

和袭美寒夜文宴润卿有期不至

陆龟蒙

细雨轻觞玉漏终,上清词句落吟中。xì yǔ qīng shāng yù lòu zhōng,shàng qīng cí jù luò yín zhōng。
松斋一夜怀贞白,霜外空闻五粒风。sōng zhāi yī yè huái zhēn bái,shuāng wài kōng wén wǔ lì fēng。

移石盆

陆龟蒙

移得龙泓潋滟寒,月轮初下白云端。yí dé lóng hóng liàn yàn hán,yuè lún chū xià bái yún duān。
无人尽日澄心坐,倒影新篁一两竿。wú rén jǐn rì chéng xīn zuò,dào yǐng xīn huáng yī liǎng gān。