古诗词

开元寺楼看雨联句

陆龟蒙

海上风雨来,掀轰杂飞电。hǎi shàng fēng yǔ lái,xiān hōng zá fēi diàn。
登楼一凭槛,满眼蛟龙战。dēng lóu yī píng kǎn,mǎn yǎn jiāo lóng zhàn。
须臾造化惨,倏忽堪舆变。xū yú zào huà cǎn,shū hū kān yú biàn。
万户响戈鋋,千家披组练。wàn hù xiǎng gē chán,qiān jiā pī zǔ liàn。
群飞抛轮石,杂下攻城箭。qún fēi pāo lún shí,zá xià gōng chéng jiàn。
点急似摧胸,行斜如中面。diǎn jí shì cuī xiōng,xíng xié rú zhōng miàn。
细洒魂空冷,横飘目能眩。xì sǎ hún kōng lěng,héng piāo mù néng xuàn。
垂檐珂佩喧,㩧瓦珠玑溅。chuí yán kē pèi xuān,bó wǎ zhū jī jiàn。
无言九陔远,瞬息驰应遍。wú yán jiǔ gāi yuǎn,shùn xī chí yīng biàn。
密处正垂縆,微时又悬线。mì chù zhèng chuí gēng,wēi shí yòu xuán xiàn。
写作玉界破,吹为羽林旋。xiě zuò yù jiè pò,chuī wèi yǔ lín xuán。
翻伤列缺劳,却怕丰隆倦。fān shāng liè quē láo,què pà fēng lóng juàn。
遥瞻山露色,渐觉云成片。yáo zhān shān lù sè,jiàn jué yún chéng piàn。
远树欲鸣蝉,深檐尚藏燕。yuǎn shù yù míng chán,shēn yán shàng cáng yàn。
残雷隐辚尽,反照依微见。cán léi yǐn lín jǐn,fǎn zhào yī wēi jiàn。
天光洁似磨,湖彩熟于练。tiān guāng jié shì mó,hú cǎi shú yú liàn。
疏帆逗前渚,晚磬分凉殿。shū fān dòu qián zhǔ,wǎn qìng fēn liáng diàn。
接思强挥毫,窥词几焚研。jiē sī qiáng huī háo,kuī cí jǐ fén yán。
佶栗乌皮几,轻明白羽扇。jí lì wū pí jǐ,qīng míng bái yǔ shàn。
毕景好疏吟,馀凉可清宴。bì jǐng hǎo shū yín,yú liáng kě qīng yàn。
君携下高磴,僧引还深院。jūn xié xià gāo dèng,sēng yǐn hái shēn yuàn。
驳藓净铺筵,低松湿垂鬋。bó xiǎn jìng pù yán,dī sōng shī chuí jiǎn。
斋明乍虚豁,林霁逾葱茜。zhāi míng zhà xū huō,lín jì yú cōng qiàn。
早晚重登临,欲去多离恋。zǎo wǎn zhòng dēng lín,yù qù duō lí liàn。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

有别二首

陆龟蒙

池上已看莺舌默,云间应即雁翰开。chí shàng yǐ kàn yīng shé mò,yún jiān yīng jí yàn hàn kāi。
唯愁别后当风立,万树将秋入恨来。wéi chóu bié hòu dāng fēng lì,wàn shù jiāng qiū rù hèn lái。

病中晓思

陆龟蒙

月堕霜西竹井寒,辘轳丝冻下瓶难。yuè duò shuāng xī zhú jǐng hán,lù lú sī dòng xià píng nán。
幽人病久浑成渴,愁见龙书一鼎乾。yōu rén bìng jiǔ hún chéng kě,chóu jiàn lóng shū yī dǐng qián。

送友人之湖上

陆龟蒙

故人溪上有渔舟,竿倚风蘋夜不收。gù rén xī shàng yǒu yú zhōu,gān yǐ fēng píng yè bù shōu。
欲寄一函聊问讯,洪乔宁作置书邮。yù jì yī hán liáo wèn xùn,hóng qiáo níng zuò zhì shū yóu。

寒日逢僧

陆龟蒙

瘦胫高褰梵屧轻,野塘风劲锡环鸣。shòu jìng gāo qiān fàn xiè qīng,yě táng fēng jìn xī huán míng。
如何不向深山里,坐拥闲云过一生。rú hé bù xiàng shēn shān lǐ,zuò yōng xián yún guò yī shēng。

冬柳

陆龟蒙

柳汀斜对野人窗,零落衰条傍晓江。liǔ tīng xié duì yě rén chuāng,líng luò shuāi tiáo bàng xiǎo jiāng。
正是霜风飘断处,寒鸥惊起一双双。zhèng shì shuāng fēng piāo duàn chù,hán ōu jīng qǐ yī shuāng shuāng。

寄友人

陆龟蒙

敬亭寒夜溪声里,同听先生讲太玄。jìng tíng hán yè xī shēng lǐ,tóng tīng xiān shēng jiǎng tài xuán。
上得云梯不回首,钓竿犹在五湖边。shàng dé yún tī bù huí shǒu,diào gān yóu zài wǔ hú biān。

岛树

陆龟蒙

波涛漱苦盘根浅,风雨飘多着叶迟。bō tāo shù kǔ pán gēn qiǎn,fēng yǔ piāo duō zhe yè chí。
迥出孤烟残照里,鹭鹚相对立高枝。jiǒng chū gū yān cán zhào lǐ,lù cí xiāng duì lì gāo zhī。

头陀僧

陆龟蒙

万峰围绕一峰深,向此长修苦行心。wàn fēng wéi rào yī fēng shēn,xiàng cǐ zhǎng xiū kǔ xíng xīn。
自扫雪中归鹿迹,天明恐被猎人寻。zì sǎo xuě zhōng guī lù jì,tiān míng kǒng bèi liè rén xún。

晚渡

陆龟蒙

半波风雨半波晴,渔曲飘秋野调清。bàn bō fēng yǔ bàn bō qíng,yú qū piāo qiū yě diào qīng。
各样莲船逗村去,笠檐衰袂有残声。gè yàng lián chuán dòu cūn qù,lì yán shuāi mèi yǒu cán shēng。

赠老僧二首

陆龟蒙

枯貌自同霜里木,馀生唯指佛前灯。kū mào zì tóng shuāng lǐ mù,yú shēng wéi zhǐ fú qián dēng。
少时写得坐禅影,今见问人何处僧。shǎo shí xiě dé zuò chán yǐng,jīn jiàn wèn rén hé chù sēng。

赠老僧二首

陆龟蒙

自有家山供衲线,不离溪曲取庵茅。zì yǒu jiā shān gōng nà xiàn,bù lí xī qū qǔ ān máo。
旧曾闻说林中鸟,定后长来顶上巢。jiù céng wén shuō lín zhōng niǎo,dìng hòu zhǎng lái dǐng shàng cháo。

忆山泉

陆龟蒙

一夜寒声来梦里,平明著屐到声边。yī yè hán shēng lái mèng lǐ,píng míng zhù jī dào shēng biān。
心期盛夏同过此,脱却荷衣石上眠。xīn qī shèng xià tóng guò cǐ,tuō què hé yī shí shàng mián。

白芙蓉

陆龟蒙

澹然相对却成劳,月染风裁个个高。dàn rán xiāng duì què chéng láo,yuè rǎn fēng cái gè gè gāo。
似说玉皇亲谪堕,至今犹著水霜袍。shì shuō yù huáng qīn zhé duò,zhì jīn yóu zhù shuǐ shuāng páo。

严光钓台

陆龟蒙

片帆竿外揖清风,石立云孤万古中。piàn fān gān wài yī qīng fēng,shí lì yún gū wàn gǔ zhōng。
不是狂奴为故态,仲华争得黑头公。bù shì kuáng nú wèi gù tài,zhòng huá zhēng dé hēi tóu gōng。

读陈拾遗集

陆龟蒙

蓬颗何时与恨平,蜀江衣带蜀山轻。péng kē hé shí yǔ hèn píng,shǔ jiāng yī dài shǔ shān qīng。
寻闻骑士枭黄祖,自是无人祭祢衡。xún wén qí shì xiāo huáng zǔ,zì shì wú rén jì mí héng。