古诗词

送李少宾赴举

皎然

岂谓江南别,心如塞上行。qǐ wèi jiāng nán bié,xīn rú sāi shàng xíng。
苦云摇阵色,乱木搅秋声。kǔ yún yáo zhèn sè,luàn mù jiǎo qiū shēng。
周谷雨未散,汉河流尚横。zhōu gǔ yǔ wèi sàn,hàn hé liú shàng héng。
春司迟尔策,方用静妖兵。chūn sī chí ěr cè,fāng yòng jìng yāo bīng。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

古别离

皎然

太湖三山口,吴王在时道。tài hú sān shān kǒu,wú wáng zài shí dào。
寂寞千载心,无人见春草。jì mò qiān zài xīn,wú rén jiàn chūn cǎo。
谁识缄怨者,持此伤怀抱。shuí shí jiān yuàn zhě,chí cǐ shāng huái bào。
孤舟畏狂风,一点宿烟岛。gū zhōu wèi kuáng fēng,yī diǎn sù yān dǎo。
望所思兮若何,月荡漾兮空波。wàng suǒ sī xī ruò hé,yuè dàng yàng xī kōng bō。
云离离兮北断,鸿眇眇兮南多。yún lí lí xī běi duàn,hóng miǎo miǎo xī nán duō。
身去兮天畔,心折兮湖岸。shēn qù xī tiān pàn,xīn zhé xī hú àn。
春风胡为兮塞路,使我归梦兮撩乱。chūn fēng hú wèi xī sāi lù,shǐ wǒ guī mèng xī liāo luàn。

效古

皎然

思君转战度交河,强弄胡琴不成曲。sī jūn zhuǎn zhàn dù jiāo hé,qiáng nòng hú qín bù chéng qū。
日落应愁陇底难,春来定梦江南数。rì luò yīng chóu lǒng dǐ nán,chūn lái dìng mèng jiāng nán shù。
万丈游丝是妾心,惹蝶萦花乱相续。wàn zhàng yóu sī shì qiè xīn,rě dié yíng huā luàn xiāng xù。

哭吴县房耸明府

皎然

仁人迈厚德,可谓名实全。rén rén mài hòu dé,kě wèi míng shí quán。
抚迹若疏旷,会心极精研。fǔ jì ruò shū kuàng,huì xīn jí jīng yán。
履危节讵屈,著论识不偏。lǚ wēi jié jù qū,zhù lùn shí bù piān。
恨以荣级浅,嘉猷未及宣。hèn yǐ róng jí qiǎn,jiā yóu wèi jí xuān。
伊人期远大,志业难比肩。yī rén qī yuǎn dà,zhì yè nán bǐ jiān。
昭世既合并,吾君藉陶甄。zhāo shì jì hé bìng,wú jūn jí táo zhēn。
奈何明明理,与善徒空诠。nài hé míng míng lǐ,yǔ shàn tú kōng quán。
徵教或稽圣,穷源反问天。zhēng jiào huò jī shèng,qióng yuán fǎn wèn tiān。
一官自吴邑,六翮委江壖。yī guān zì wú yì,liù hé wěi jiāng ruán。
始是牵丝日,翻成撤瑟年。shǐ shì qiān sī rì,fān chéng chè sè nián。
金膏果不就,玉佩长此捐。jīn gāo guǒ bù jiù,yù pèi zhǎng cǐ juān。
倚伏信冥昧,夭修惊后先。yǐ fú xìn míng mèi,yāo xiū jīng hòu xiān。
安知忘情子,爱网素已褰。ān zhī wàng qíng zi,ài wǎng sù yǐ qiān。
为有深仁感,遂令真性迁。wèi yǒu shēn rén gǎn,suì lìng zhēn xìng qiān。
心悲空林下,泪洒秋景前。xīn bēi kōng lín xià,lèi sǎ qiū jǐng qián。
夫子寡兄弟,抚孤伤藐然。fū zi guǎ xiōng dì,fǔ gū shāng miǎo rán。
倾云为惨结,吊鹤共联翩。qīng yún wèi cǎn jié,diào hè gòng lián piān。
割念命归驾,诀词向空筵。gē niàn mìng guī jià,jué cí xiàng kōng yán。
树桃阴始合,爱客位常悬。shù táo yīn shǐ hé,ài kè wèi cháng xuán。
幡然远行时,崇望归朝旋。fān rán yuǎn xíng shí,chóng wàng guī cháo xuán。
悟兹欢宴隔,哀被岁月延。wù zī huān yàn gé,āi bèi suì yuè yán。
书带变芳草,履痕移绿钱。shū dài biàn fāng cǎo,lǚ hén yí lǜ qián。
冥期傥可逢,生尽会无缘。míng qī tǎng kě féng,shēng jǐn huì wú yuán。
幸愿示因业,代君运精专。xìng yuàn shì yīn yè,dài jūn yùn jīng zhuān。
相思转寂寞,独往西林泉。xiāng sī zhuǎn jì mò,dú wǎng xī lín quán。
欲见故人心,时阅所赠篇。yù jiàn gù rén xīn,shí yuè suǒ zèng piān。
素高陶靖节,今重楚先贤。sù gāo táo jìng jié,jīn zhòng chǔ xiān xián。
芳躅将遗爱,可为终古传。fāng zhú jiāng yí ài,kě wèi zhōng gǔ chuán。

万回寺

皎然

万里称逆化,愚惷性亦全。wàn lǐ chēng nì huà,yú chǔn xìng yì quán。
紫绂拖身上,妖姬安膝前。zǐ fú tuō shēn shàng,yāo jī ān xī qián。
见他拘坐寂,故我是眠禅。jiàn tā jū zuò jì,gù wǒ shì mián chán。
吾知至人心,杳若青冥天。wú zhī zhì rén xīn,yǎo ruò qīng míng tiān。

禅诗

皎然

万法出无门,纷纷使智昏。wàn fǎ chū wú mén,fēn fēn shǐ zhì hūn。
徒称谁氏子,独立天地元。tú chēng shuí shì zi,dú lì tiān dì yuán。
实际且何有,物先安可存。shí jì qiě hé yǒu,wù xiān ān kě cún。
须知不动念,照出万重源。xū zhī bù dòng niàn,zhào chū wàn zhòng yuán。

闻钟

皎然

古寺寒山上,远钟扬好风。gǔ sì hán shān shàng,yuǎn zhōng yáng hǎo fēng。
声馀月树动,响尽霜天空。shēng yú yuè shù dòng,xiǎng jǐn shuāng tiān kōng。
永夜一禅子,泠然心境中。yǒng yè yī chán zi,líng rán xīn jìng zhōng。

溪上月

皎然

秋水月娟娟,初生色界天。qiū shuǐ yuè juān juān,chū shēng sè jiè tiān。
蟾光散浦溆,素影动沦涟。chán guāng sàn pǔ xù,sù yǐng dòng lún lián。
何事无心见,亏盈向夜禅。hé shì wú xīn jiàn,kuī yíng xiàng yè chán。

山雪

皎然

夕阳在西峰,叠翠萦残雪。xī yáng zài xī fēng,dié cuì yíng cán xuě。
狂风卷絮回,惊猿攀玉折。kuáng fēng juǎn xù huí,jīng yuán pān yù zhé。
何意山中人,误报山花发。hé yì shān zhōng rén,wù bào shān huā fā。

江上风

皎然

江风西复东,飘暴忽何穷。jiāng fēng xī fù dōng,piāo bào hū hé qióng。
初生虚无际,稍起荡漾中。chū shēng xū wú jì,shāo qǐ dàng yàng zhōng。
应吹夏口樯竿折,定蹙湓城浪花咽。yīng chuī xià kǒu qiáng gān zhé,dìng cù pén chéng làng huā yàn。
今朝莫怪沙岸明,昨夜声狂卷成雪。jīn cháo mò guài shā àn míng,zuó yè shēng kuáng juǎn chéng xuě。

山雨

皎然

一片雨,山半晴。yī piàn yǔ,shān bàn qíng。
长风吹落西山上,满树萧萧心耳清。zhǎng fēng chuī luò xī shān shàng,mǎn shù xiāo xiāo xīn ěr qīng。
云鹤惊乱下,水香凝不然。yún hè jīng luàn xià,shuǐ xiāng níng bù rán。
风回雨定芭蕉湿,一滴时时入昼禅。fēng huí yǔ dìng bā jiāo shī,yī dī shí shí rù zhòu chán。

问遥山禅老

皎然

天与松子寿,独饮日月精。tiān yǔ sōng zi shòu,dú yǐn rì yuè jīng。
复令颜子贤,胡为夭其生。fù lìng yán zi xián,hú wèi yāo qí shēng。
吾将寻河源,上天问天何不平。wú jiāng xún hé yuán,shàng tiān wèn tiān hé bù píng。
我将诘仙老,大道无私谁强名。wǒ jiāng jí xiān lǎo,dà dào wú sī shuí qiáng míng。
仙老难逢天不近,世人何人解应尽。xiān lǎo nán féng tiān bù jìn,shì rén hé rén jiě yīng jǐn。
明朝欲向翅头山,问取禅公此义还。míng cháo yù xiàng chì tóu shān,wèn qǔ chán gōng cǐ yì hái。

禅思

皎然

真我性无主,谁为尘识昏。zhēn wǒ xìng wú zhǔ,shuí wèi chén shí hūn。
奈何求其本,若拔大木根。nài hé qiú qí běn,ruò bá dà mù gēn。
妄以一念动,势如千波翻。wàng yǐ yī niàn dòng,shì rú qiān bō fān。
伤哉子桑扈,虫臂徒虚言。shāng zāi zi sāng hù,chóng bì tú xū yán。
神威兴外论,宗邪生异源。shén wēi xīng wài lùn,zōng xié shēng yì yuán。
空何妨色在,妙岂废身存。kōng hé fáng sè zài,miào qǐ fèi shēn cún。
寂灭本非寂,諠哗曾未諠。jì miè běn fēi jì,xuān huā céng wèi xuān。
嗟嗟世上禅,不共智者论。jiē jiē shì shàng chán,bù gòng zhì zhě lùn。

支公诗

皎然

支公养马复养鹤,率性无机多脱略。zhī gōng yǎng mǎ fù yǎng hè,lǜ xìng wú jī duō tuō lüè。
天生支公与凡异,凡情不到支公地。tiān shēng zhī gōng yǔ fán yì,fán qíng bù dào zhī gōng dì。
得道繇来天上仙,为僧却下人间寺。dé dào yáo lái tiān shàng xiān,wèi sēng què xià rén jiān sì。
道家诸子论自然,此公唯许逍遥篇。dào jiā zhū zi lùn zì rán,cǐ gōng wéi xǔ xiāo yáo piān。
山阴诗友喧四座,佳句纵横不废禅。shān yīn shī yǒu xuān sì zuò,jiā jù zòng héng bù fèi chán。

述梦

皎然

梦中归见西陵雪,渺渺茫茫行路绝。mèng zhōng guī jiàn xī líng xuě,miǎo miǎo máng máng xíng lù jué。
觉来还在剡东峰,乡心缭绕愁夜钟。jué lái hái zài shàn dōng fēng,xiāng xīn liáo rào chóu yè zhōng。
寺北禅冈犹记得,梦归长见山重重。sì běi chán gāng yóu jì dé,mèng guī zhǎng jiàn shān zhòng zhòng。

杂寓兴

皎然

嗟嗟号呶子,世称谪仙俦。jiē jiē hào náo zi,shì chēng zhé xiān chóu。
媚俗被鲛绡,欺天荐煦修。mèi sú bèi jiāo xiāo,qī tiān jiàn xù xiū。
奔景谓可致,驰龄言易流。bēn jǐng wèi kě zhì,chí líng yán yì liú。
燕昭昧往事,嬴政亡前筹。yàn zhāo mèi wǎng shì,yíng zhèng wáng qián chóu。
三山果不见,九仙忽悠悠。sān shān guǒ bù jiàn,jiǔ xiān hū yōu yōu。
君看牛山乐,君见麋浦游。jūn kàn niú shān lè,jūn jiàn mí pǔ yóu。
昨日千金子,联绵成古丘。zuó rì qiān jīn zi,lián mián chéng gǔ qiū。
吾将揽明月,照尔生死流。wú jiāng lǎn míng yuè,zhào ěr shēng sǐ liú。
至乐享爰居,惭贻达者尤。zhì lè xiǎng yuán jū,cán yí dá zhě yóu。
冥冥光尘内,机丧成海沤。míng míng guāng chén nèi,jī sàng chéng hǎi ōu。