古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

官居书事二首

陆游

早涉人间足畏涂,一麾投老向江湖。zǎo shè rén jiān zú wèi tú,yī huī tóu lǎo xiàng jiāng hú。
年光已上星星鬓,日力犹供急急符。nián guāng yǐ shàng xīng xīng bìn,rì lì yóu gōng jí jí fú。
本自阳狂无藉在,更堪羸病不枝梧。běn zì yáng kuáng wú jí zài,gèng kān léi bìng bù zhī wú。
灭胡意气嗟谁许,泪尽神州赤县图。miè hú yì qì jiē shuí xǔ,lèi jǐn shén zhōu chì xiàn tú。

官居书事二首

陆游

走遍人间老更穷,强寻一笑与谁同。zǒu biàn rén jiān lǎo gèng qióng,qiáng xún yī xiào yǔ shuí tóng。
簿书衮衮呻吟里,歌舞纷纷困睡中。bù shū gǔn gǔn shēn yín lǐ,gē wǔ fēn fēn kùn shuì zhōng。
手版倒持悲末路,寒江独钓愧高风。shǒu bǎn dào chí bēi mò lù,hán jiāng dú diào kuì gāo fēng。
知心赖有谭夫子,时遣书来问放翁。zhī xīn lài yǒu tán fū zi,shí qiǎn shū lái wèn fàng wēng。

夏日北榭赋诗弈棋欣然有作

陆游

异事严州省见稀,幅巾阑角立多时。yì shì yán zhōu shěng jiàn xī,fú jīn lán jiǎo lì duō shí。
青林白鸟自成画,急雨好风当有诗。qīng lín bái niǎo zì chéng huà,jí yǔ hǎo fēng dāng yǒu shī。
酷信医方逢酒怯,强驱吏牍坐衙迟。kù xìn yī fāng féng jiǔ qiè,qiáng qū lì dú zuò yá chí。
悠然笑向山僧说,又得浮生一局棋。yōu rán xiào xiàng shān sēng shuō,yòu dé fú shēng yī jú qí。

谒告归卧晚登子城

陆游

此身真是抱官囚,厌见长空赤日流。cǐ shēn zhēn shì bào guān qiú,yàn jiàn zhǎng kōng chì rì liú。
斋壁晓山千嶂雪,扇纨新雁一汀秋。zhāi bì xiǎo shān qiān zhàng xuě,shàn wán xīn yàn yī tīng qiū。
系船空作清湘梦,御气难寻太华游。xì chuán kōng zuò qīng xiāng mèng,yù qì nán xún tài huá yóu。
菱角藕丝还恨少,强携玉瀣醉高楼。líng jiǎo ǒu sī hái hèn shǎo,qiáng xié yù xiè zuì gāo lóu。

迓使客出郊夜归过市楼

陆游

山川惨澹作秋霖,云物徘徊结夕阴。shān chuān cǎn dàn zuò qiū lín,yún wù pái huái jié xī yīn。
手版向人惭老大,肩舆出郭当登临。shǒu bǎn xiàng rén cán lǎo dà,jiān yú chū guō dāng dēng lín。
二年雪濑饶羁思,万里冰河歇壮心。èr nián xuě lài ráo jī sī,wàn lǐ bīng hé xiē zhuàng xīn。
却羡喧呼楼上客,隔帘红烛醉更深。què xiàn xuān hū lóu shàng kè,gé lián hóng zhú zuì gèng shēn。

秋夜登千峰榭待晓

陆游

万里秋风夜艾时,剡川孤客不胜悲。wàn lǐ qiū fēng yè ài shí,shàn chuān gū kè bù shèng bēi。
读书眼暗定谁许,忧国涕零空自知。dú shū yǎn àn dìng shuí xǔ,yōu guó tì líng kōng zì zhī。
欲坠高梧先策策,渐低北斗正离离。yù zhuì gāo wú xiān cè cè,jiàn dī běi dòu zhèng lí lí。
倚阑不觉鸡号晓,剪烛题诗寄所思。yǐ lán bù jué jī hào xiǎo,jiǎn zhú tí shī jì suǒ sī。

九月初郊行

陆游

九月吴中尚裌衣,江郊策马踏斜晖。jiǔ yuè wú zhōng shàng jiá yī,jiāng jiāo cè mǎ tà xié huī。
荞花漫漫连山路,豆荚离离映版扉。qiáo huā màn màn lián shān lù,dòu jiá lí lí yìng bǎn fēi。
苍兔避鹰投涧去,黄鹌脱网傍人飞。cāng tù bì yīng tóu jiàn qù,huáng ān tuō wǎng bàng rén fēi。
农家光景关心事,不为无才也合归。nóng jiā guāng jǐng guān xīn shì,bù wèi wú cái yě hé guī。

衰病

陆游

衰病龙钟已要扶,谁怜犹作折腰趋。shuāi bìng lóng zhōng yǐ yào fú,shuí lián yóu zuò zhé yāo qū。
世无鲁国真男子,心忆高阳旧酒徒。shì wú lǔ guó zhēn nán zi,xīn yì gāo yáng jiù jiǔ tú。
万里秋风吹鬓发,百年世事叹头颅。wàn lǐ qiū fēng chuī bìn fā,bǎi nián shì shì tàn tóu lú。
桐江久客无奇句,孤负君王乞左符。tóng jiāng jiǔ kè wú qí jù,gū fù jūn wáng qǐ zuǒ fú。

书意

陆游

一鸣辄斥不鸣烹,祸福元知未易评。yī míng zhé chì bù míng pēng,huò fú yuán zhī wèi yì píng。
湖海凄凉身跌宕,杯觞豪举笔纵横。hú hǎi qī liáng shēn diē dàng,bēi shāng háo jǔ bǐ zòng héng。
敢希二顷成高卧,但愿诸公致太平。gǎn xī èr qǐng chéng gāo wò,dàn yuàn zhū gōng zhì tài píng。
波暖龙舟溯清汴,道边扶杖眼犹明。bō nuǎn lóng zhōu sù qīng biàn,dào biān fú zhàng yǎn yóu míng。

严州大阅

陆游

铁骑森森帕首红,角声旗影夕阳中。tiě qí sēn sēn pà shǒu hóng,jiǎo shēng qí yǐng xī yáng zhōng。
虽惭江左繁雄郡,且看人间矍铄翁。suī cán jiāng zuǒ fán xióng jùn,qiě kàn rén jiān jué shuò wēng。
清渭十年真昨梦,玉关万里又秋风。qīng wèi shí nián zhēn zuó mèng,yù guān wàn lǐ yòu qiū fēng。
凭鞍撩动功名意,未恨猿惊蕙帐空。píng ān liāo dòng gōng míng yì,wèi hèn yuán jīng huì zhàng kōng。

后园闲步

陆游

木叶勾萌喜小春,鬓毛萧飒愧陈人。mù yè gōu méng xǐ xiǎo chūn,bìn máo xiāo sà kuì chén rén。
今朝忽破簿书梦,此地暂还风月身。jīn cháo hū pò bù shū mèng,cǐ dì zàn hái fēng yuè shēn。
闲岸纶巾照清浅,却扶藤杖上嶙峋。xián àn lún jīn zhào qīng qiǎn,què fú téng zhàng shàng lín xún。
人生要是便疏豁,金马银台莫问津。rén shēng yào shì biàn shū huō,jīn mǎ yín tái mò wèn jīn。

秋兴二首

陆游

满簪白发不胜繁,窃禄偷安愧主恩。mǎn zān bái fā bù shèng fán,qiè lù tōu ān kuì zhǔ ēn。
东馆烟波秋渐瘦,北山雾雨昼多昏。dōng guǎn yān bō qiū jiàn shòu,běi shān wù yǔ zhòu duō hūn。
功名蹭蹬身长弃,筹策澜翻舌幸存。gōng míng cèng dēng shēn zhǎng qì,chóu cè lán fān shé xìng cún。
堪笑此生虚过尽,一秋闭閤听啼猿。kān xiào cǐ shēng xū guò jǐn,yī qiū bì gé tīng tí yuán。

秋兴二首

陆游

孤城寂寞近江干,处处疏砧送早寒。gū chéng jì mò jìn jiāng gàn,chù chù shū zhēn sòng zǎo hán。
水落才馀半篙绿,霜高初染一林丹。shuǐ luò cái yú bàn gāo lǜ,shuāng gāo chū rǎn yī lín dān。
民租屡减追胥少,吏责全轻法令宽。mín zū lǚ jiǎn zhuī xū shǎo,lì zé quán qīng fǎ lìng kuān。
偶有一樽聊独醉,强挼黄菊助清欢。ǒu yǒu yī zūn liáo dú zuì,qiáng ruá huáng jú zhù qīng huān。

地僻

陆游

地僻天教养散材,流年沉著鬓毛催。dì pì tiān jiào yǎng sàn cái,liú nián chén zhù bìn máo cuī。
青山自绕孤城去,画角常随晚照来。qīng shān zì rào gū chéng qù,huà jiǎo cháng suí wǎn zhào lái。
几净双钩摹古帖,瓮香小啜试新醅。jǐ jìng shuāng gōu mó gǔ tiē,wèng xiāng xiǎo chuài shì xīn pēi。
乘槎不是英缠远,无奈先生兴尽回。chéng chá bù shì yīng chán yuǎn,wú nài xiān shēng xīng jǐn huí。

吏责

陆游

吏责何时得暂停,年来减尽鬓边青。lì zé hé shí dé zàn tíng,nián lái jiǎn jǐn bìn biān qīng。
高谈正乐催迎客,美睡方酣报掣铃。gāo tán zhèng lè cuī yíng kè,měi shuì fāng hān bào chè líng。
安得云山长在眼,便从樵牧与忘形。ān dé yún shān zhǎng zài yǎn,biàn cóng qiáo mù yǔ wàng xíng。
诗成不用频怊怅,自古笼禽例剪翎。shī chéng bù yòng pín chāo chàng,zì gǔ lóng qín lì jiǎn líng。