古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

庵中独居感怀三首

陆游

身愈龙钟发愈稀,流年冉冉迫残晖。shēn yù lóng zhōng fā yù xī,liú nián rǎn rǎn pò cán huī。
读书十纸勤虽在,上树千回事已非。dú shū shí zhǐ qín suī zài,shàng shù qiān huí shì yǐ fēi。
仗马曾鸣宜取斥,牧羝虽乳亦忘归。zhàng mǎ céng míng yí qǔ chì,mù dī suī rǔ yì wàng guī。
馀生自笑知何似,万里辽天老令威。yú shēng zì xiào zhī hé shì,wàn lǐ liáo tiān lǎo lìng wēi。

庵中独居感怀三首

陆游

自闭庵门不点灯,惰耕村叟罢参僧。zì bì ān mén bù diǎn dēng,duò gēng cūn sǒu bà cān sēng。
一生已是胶黏日,投老安能夏造冰。yī shēng yǐ shì jiāo nián rì,tóu lǎo ān néng xià zào bīng。
顽面敢辞乾汝唾,蔬餐聊得曲吾肱。wán miàn gǎn cí qián rǔ tuò,shū cān liáo dé qū wú gōng。
高舂睡熟无多笑,那有禅师解放鹰。gāo chōng shuì shú wú duō xiào,nà yǒu chán shī jiě fàng yīng。

庵中独居感怀三首

陆游

无钱溪女亦留鱼,有雨东家每借驴。wú qián xī nǚ yì liú yú,yǒu yǔ dōng jiā měi jiè lǘ。
藜粥数匙晨压药,松肪一碗夜观书。lí zhōu shù shi chén yā yào,sōng fáng yī wǎn yè guān shū。
黄紬被暖闲无厌,白布衫长乐有馀。huáng chóu bèi nuǎn xián wú yàn,bái bù shān zhǎng lè yǒu yú。
南陌东阡春事动,放翁作计未全疏。nán mò dōng qiān chūn shì dòng,fàng wēng zuò jì wèi quán shū。

春日园中作

陆游

杏花开过尚轻寒,尽日无人独倚阑。xìng huā kāi guò shàng qīng hán,jǐn rì wú rén dú yǐ lán。
久别名山凭梦到,每思旧友取书看。jiǔ bié míng shān píng mèng dào,měi sī jiù yǒu qǔ shū kàn。
尘埃幸已赊腰折,富贵深知欠面团。chén āi xìng yǐ shē yāo zhé,fù guì shēn zhī qiàn miàn tuán。
老去逢春都有几,一杯行复送春残。lǎo qù féng chūn dōu yǒu jǐ,yī bēi xíng fù sòng chūn cán。

中春连日得雨雷亦应候

陆游

谁言白首意低摧,老子逢春亦乐哉。shuí yán bái shǒu yì dī cuī,lǎo zi féng chūn yì lè zāi。
犁畔方吹社公雨,垄头又转阿香雷。lí pàn fāng chuī shè gōng yǔ,lǒng tóu yòu zhuǎn ā xiāng léi。
睡馀支枕听莺语,醉里题窗记燕来。shuì yú zhī zhěn tīng yīng yǔ,zuì lǐ tí chuāng jì yàn lái。
更有山家堪喜事,吾孙上树欲千回。gèng yǒu shān jiā kān xǐ shì,wú sūn shàng shù yù qiān huí。

雨后微阴光景益奇复得长句

陆游

结辙轩车已扫空,挥犀谈笑与谁同。jié zhé xuān chē yǐ sǎo kōng,huī xī tán xiào yǔ shuí tóng。
日消浅醉闲吟里,春在轻阴薄霭中。rì xiāo qiǎn zuì xián yín lǐ,chūn zài qīng yīn báo ǎi zhōng。
百尺游丝喜风定,一双新燕说泥融。bǎi chǐ yóu sī xǐ fēng dìng,yī shuāng xīn yàn shuō ní róng。
天工只费须臾力,开遍东阑半丈红。tiān gōng zhǐ fèi xū yú lì,kāi biàn dōng lán bàn zhàng hóng。

春日小园杂赋二首

陆游

久矣云霄铩羽翰,小园聊得赋春寒。jiǔ yǐ yún xiāo shā yǔ hàn,xiǎo yuán liáo dé fù chūn hán。
风生鸭绿纹如织,露染猩红色未干。fēng shēng yā lǜ wén rú zhī,lù rǎn xīng hóng sè wèi gàn。
不向山丘叹零落,且从儿女话团栾。bù xiàng shān qiū tàn líng luò,qiě cóng ér nǚ huà tuán luán。
人言麦信春来好,汤饼今年虑已宽。rén yán mài xìn chūn lái hǎo,tāng bǐng jīn nián lǜ yǐ kuān。

春日小园杂赋二首

陆游

市尘不到放翁家,绕麦穿桑野径斜。shì chén bù dào fàng wēng jiā,rào mài chuān sāng yě jìng xié。
夜雨长深三尺水,晓寒留得一分花。yè yǔ zhǎng shēn sān chǐ shuǐ,xiǎo hán liú dé yī fēn huā。
闷从邻舍分春瓮,闲就僧窗试露芽。mèn cóng lín shě fēn chūn wèng,xián jiù sēng chuāng shì lù yá。
自此年光应更好,日驱秧马听缫车。zì cǐ nián guāng yīng gèng hǎo,rì qū yāng mǎ tīng sāo chē。

简邻里

陆游

今年意味报君知,属疾虽频未苦衰。jīn nián yì wèi bào jūn zhī,shǔ jí suī pín wèi kǔ shuāi。
独坐空斋如自讼,小镌残俸类分司。dú zuò kōng zhāi rú zì sòng,xiǎo juān cán fèng lèi fēn sī。
闲撑野艇渔蓑湿,乱插山花醉帽攲。xián chēng yě tǐng yú suō shī,luàn chā shān huā zuì mào qī。
有兴行歌便终日,逢人那识我为谁。yǒu xīng xíng gē biàn zhōng rì,féng rén nà shí wǒ wèi shuí。

客叩门多不能接往往独坐至晚戏作

陆游

贫舍久疏罗酒浆,客来不复倒衣裳。pín shě jiǔ shū luó jiǔ jiāng,kè lái bù fù dào yī shang。
官情已尽诗情在,世味无馀睡味长。guān qíng yǐ jǐn shī qíng zài,shì wèi wú yú shuì wèi zhǎng。
红练带飞穿柳去,锦熏笼暖扑帘香。hóng liàn dài fēi chuān liǔ qù,jǐn xūn lóng nuǎn pū lián xiāng。
萧然自笑浑无事,渔唱声中又夕阳。xiāo rán zì xiào hún wú shì,yú chàng shēng zhōng yòu xī yáng。

春思

陆游

兀兀治聋酒未醒,霏霏泼火雨初晴。wù wù zhì lóng jiǔ wèi xǐng,fēi fēi pō huǒ yǔ chū qíng。
愁看入户桃花片,闲听争巢燕子声。chóu kàn rù hù táo huā piàn,xián tīng zhēng cháo yàn zi shēng。
百疾侵陵成老大,一春转盼又清明。bǎi jí qīn líng chéng lǎo dà,yī chūn zhuǎn pàn yòu qīng míng。
兰亭禹庙浑如昨,回首儿时似隔生。lán tíng yǔ miào hún rú zuó,huí shǒu ér shí shì gé shēng。

陆游

春昼花明映柳纤,燕归胜事始能兼。chūn zhòu huā míng yìng liǔ xiān,yàn guī shèng shì shǐ néng jiān。
争梁谇语惊幽梦,掠地斜飞避画帘。zhēng liáng suì yǔ jīng yōu mèng,lüè dì xié fēi bì huà lián。
雏食得虫应自喜,巢泥经雨更频添。chú shí dé chóng yīng zì xǐ,cháo ní jīng yǔ gèng pín tiān。
去来要是知时节,常怪人嘲作附炎。qù lái yào shì zhī shí jié,cháng guài rén cháo zuò fù yán。

寒食日九里平水道中

陆游

晓雨丝丝熟食时,泥深辙断客行迟。xiǎo yǔ sī sī shú shí shí,ní shēn zhé duàn kè xíng chí。
乱云重叠藏山寺,野水纵横入稻陂。luàn yún zhòng dié cáng shān sì,yě shuǐ zòng héng rù dào bēi。
马鬣松阴封旧陇,龟趺道左立新碑。mǎ liè sōng yīn fēng jiù lǒng,guī fū dào zuǒ lì xīn bēi。
扶衰此出知能几,清泪临风不自持。fú shuāi cǐ chū zhī néng jǐ,qīng lèi lín fēng bù zì chí。

春晴自云门归三山

陆游

乍行春野眼增明,渐减春衣体倍轻。zhà xíng chūn yě yǎn zēng míng,jiàn jiǎn chūn yī tǐ bèi qīng。
人卖山茶先谷雨,鸦随墦祭过清明。rén mài shān chá xiān gǔ yǔ,yā suí fán jì guò qīng míng。
柳塘水满双凫戏,稻陇泥深一犊行。liǔ táng shuǐ mǎn shuāng fú xì,dào lǒng ní shēn yī dú xíng。
晚到三桥泛舟去,掩关不复畏重城。wǎn dào sān qiáo fàn zhōu qù,yǎn guān bù fù wèi zhòng chéng。

予数年不至城府丁巳火后今始见之

陆游

陈迹关心已自悲,劫灰满眼更增欷。chén jì guān xīn yǐ zì bēi,jié huī mǎn yǎn gèng zēng xī。
山川壮丽昔无敌,城郭萧条今已非。shān chuān zhuàng lì xī wú dí,chéng guō xiāo tiáo jīn yǐ fēi。
窣堵招提俱昨梦,祝融回禄尚馀威。sū dǔ zhāo tí jù zuó mèng,zhù róng huí lù shàng yú wēi。
故交减尽新知少,纵保桑榆谁与归。gù jiāo jiǎn jǐn xīn zhī shǎo,zòng bǎo sāng yú shuí yǔ guī。