古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

书懒

陆游

此身不觉老侵寻,残发萧萧雪满簪。cǐ shēn bù jué lǎo qīn xún,cán fā xiāo xiāo xuě mǎn zān。
那有新诗书触目,亦无闲话问安心。nà yǒu xīn shī shū chù mù,yì wú xián huà wèn ān xīn。
塞垣西戍茫如梦,省户东归病至今。sāi yuán xī shù máng rú mèng,shěng hù dōng guī bìng zhì jīn。
一懒便知生世了,午窗酣枕敌千金。yī lǎn biàn zhī shēng shì le,wǔ chuāng hān zhěn dí qiān jīn。

散步至三家村

陆游

人情简朴古风存,暮过三家水际村。rén qíng jiǎn pǔ gǔ fēng cún,mù guò sān jiā shuǐ jì cūn。
见说终年常闭户,仍闻累世自通婚。jiàn shuō zhōng nián cháng bì hù,réng wén lèi shì zì tōng hūn。
罾船归处鱼餐美,社瓮香时黍酒浑。zēng chuán guī chù yú cān měi,shè wèng xiāng shí shǔ jiǔ hún。
记取放翁扶杖处,渚蒲烟草湿黄昏。jì qǔ fàng wēng fú zhàng chù,zhǔ pú yān cǎo shī huáng hūn。

村东晚眺二首

陆游

兴来信步过东陂,最爱村东物象奇。xīng lái xìn bù guò dōng bēi,zuì ài cūn dōng wù xiàng qí。
藤杖穿云秋望处,葛衣沾露夜归时。téng zhàng chuān yún qiū wàng chù,gé yī zhān lù yè guī shí。
残声凄断蝉移树,孤影荒寒鹊绕枝。cán shēng qī duàn chán yí shù,gū yǐng huāng hán què rào zhī。
自揣今年还得饱,一川新稻已离离。zì chuāi jīn nián hái dé bǎo,yī chuān xīn dào yǐ lí lí。

村东晚眺二首

陆游

饱食无营过暮年,筇枝到处一萧然。bǎo shí wú yíng guò mù nián,qióng zhī dào chù yī xiāo rán。
清秋欲近露沾草,新月未高星满天。qīng qiū yù jìn lù zhān cǎo,xīn yuè wèi gāo xīng mǎn tiān。
远火微茫沽酒市,丛蒲窸窣钓鱼船。yuǎn huǒ wēi máng gū jiǔ shì,cóng pú xī sū diào yú chuán。
哦诗每恨工夫少,又废西窗半夜眠。ó shī měi hèn gōng fū shǎo,yòu fèi xī chuāng bàn yè mián。

致仕后岁事有望欣然赋诗

陆游

圣时恩厚赐馀生,日与乡闾乐太平。shèng shí ēn hòu cì yú shēng,rì yǔ xiāng lǘ lè tài píng。
已弃胡床无长物,尚携拄杖有同行。yǐ qì hú chuáng wú zhǎng wù,shàng xié zhǔ zhàng yǒu tóng xíng。
新裁乌帽人争看,小摘青蔬手自烹。xīn cái wū mào rén zhēng kàn,xiǎo zhāi qīng shū shǒu zì pēng。
买得水车无用处,绝知造物相归耕。mǎi dé shuǐ chē wú yòng chù,jué zhī zào wù xiāng guī gēng。

逃暑小饮熟睡至暮二首

陆游

桑落香浮槲叶杯,甘瓜绿李亦佳哉。sāng luò xiāng fú hú yè bēi,gān guā lǜ lǐ yì jiā zāi。
虚堂顿解汗挥雨,高枕俄成鼻殷雷。xū táng dùn jiě hàn huī yǔ,gāo zhěn é chéng bí yīn léi。
静听风声生槛竹,徐看日影转庭槐。jìng tīng fēng shēng shēng kǎn zhú,xú kàn rì yǐng zhuǎn tíng huái。
晚凉更动扁舟兴,北渚红蕖已半开。wǎn liáng gèng dòng biǎn zhōu xīng,běi zhǔ hóng qú yǐ bàn kāi。

逃暑小饮熟睡至暮二首

陆游

槐影桐阴欲满廊,纶巾羽扇自生凉。huái yǐng tóng yīn yù mǎn láng,lún jīn yǔ shàn zì shēng liáng。
新篘玉瀣陈双榼,平展风漪可一床。xīn chōu yù xiè chén shuāng kē,píng zhǎn fēng yī kě yī chuáng。
驰骑远分丹荔到,大盆寒浸碧瓜香。chí qí yuǎn fēn dān lì dào,dà pén hán jìn bì guā xiāng。
湖边谁谓幽居陋,也爱迢迢夏日长。hú biān shuí wèi yōu jū lòu,yě ài tiáo tiáo xià rì zhǎng。

夜坐庭中达旦

陆游

老矣常嗟去日遒,病来更觉此生浮。lǎo yǐ cháng jiē qù rì qiú,bìng lái gèng jué cǐ shēng fú。
庭花无影月当午,檐树有声风报秋。tíng huā wú yǐng yuè dāng wǔ,yán shù yǒu shēng fēng bào qiū。
足倦独行惊踸踔,发稀久坐怯飕飗。zú juàn dú xíng jīng chěn chuō,fā xī jiǔ zuò qiè sōu liú。
鸡号日出闲无事,又向清溪弄钓舟。jī hào rì chū xián wú shì,yòu xiàng qīng xī nòng diào zhōu。

读前辈诗文有感

陆游

我无前辈千钧笔,造物争功谢不能。wǒ wú qián bèi qiān jūn bǐ,zào wù zhēng gōng xiè bù néng。
已分文章归委靡,可怜意气尚凭陵。yǐ fēn wén zhāng guī wěi mí,kě lián yì qì shàng píng líng。
鸾旗广殿晨排仗,铁马黄河夜踏冰。luán qí guǎng diàn chén pái zhàng,tiě mǎ huáng hé yè tà bīng。
此事要须推大手,蝉嘶分付与吴僧。cǐ shì yào xū tuī dà shǒu,chán sī fēn fù yǔ wú sēng。

自嘲

陆游

天公大度一何奇,养此无能老白痴。tiān gōng dà dù yī hé qí,yǎng cǐ wú néng lǎo bái chī。
宿疾闲愁俱扫尽,美餐甘寝更无时。sù jí xián chóu jù sǎo jǐn,měi cān gān qǐn gèng wú shí。
蛙鸣庭草何曾问,水半门扉亦不知。wā míng tíng cǎo hé céng wèn,shuǐ bàn mén fēi yì bù zhī。
道似婴儿犹有恨,小轩风月独哦诗。dào shì yīng ér yóu yǒu hèn,xiǎo xuān fēng yuè dú ó shī。

东山避暑用辘轳体

陆游

避暑穿林随所之,一奴每负胡床随。bì shǔ chuān lín suí suǒ zhī,yī nú měi fù hú chuáng suí。
望秋槁叶有先陨,未暮赫日无馀晖。wàng qiū gǎo yè yǒu xiān yǔn,wèi mù hè rì wú yú huī。
轮囷离奇涧松古,钩辀格磔蛮禽悲。lún qūn lí qí jiàn sōng gǔ,gōu zhōu gé zhé mán qín bēi。
北岩竹间最惨慄,清啸倚石真忘归。běi yán zhú jiān zuì cǎn lì,qīng xiào yǐ shí zhēn wàng guī。

七月二日夜赋

陆游

鄙人志趣在渔樵,四十年来负圣朝。bǐ rén zhì qù zài yú qiáo,sì shí nián lái fù shèng cháo。
本耻弹冠良易挂,未尝刻印敢烦销。běn chǐ dàn guān liáng yì guà,wèi cháng kè yìn gǎn fán xiāo。
盈盈微月生江渚,袅袅清笳下郡谯。yíng yíng wēi yuè shēng jiāng zhǔ,niǎo niǎo qīng jiā xià jùn qiáo。
衰病逢秋真一洗,井床桐叶已先飘。shuāi bìng féng qiū zhēn yī xǐ,jǐng chuáng tóng yè yǐ xiān piāo。

次季长韵回寄

陆游

野人蓬户冷如霜,问讯今惟一季长。yě rén péng hù lěng rú shuāng,wèn xùn jīn wéi yī jì zhǎng。
旧好自均亲骨肉,新知何怪薄心肠。jiù hǎo zì jūn qīn gǔ ròu,xīn zhī hé guài báo xīn cháng。
开书字字论畴昔,遣使年年有故常。kāi shū zì zì lùn chóu xī,qiǎn shǐ nián nián yǒu gù cháng。
万念知公扫除尽,见哀底事独难忘。wàn niàn zhī gōng sǎo chú jǐn,jiàn āi dǐ shì dú nán wàng。

斋中夜赋

陆游

高居终日掩斋扉,幽事常多俗事稀。gāo jū zhōng rì yǎn zhāi fēi,yōu shì cháng duō sú shì xī。
露重丛篁时自泻,风高脱叶有先飞。lù zhòng cóng huáng shí zì xiè,fēng gāo tuō yè yǒu xiān fēi。
秋衣渐制闻砧杵,社肉初分谢蕨薇。qiū yī jiàn zhì wén zhēn chǔ,shè ròu chū fēn xiè jué wēi。
却笑老身闲不得,一灯明灭乱书围。què xiào lǎo shēn xián bù dé,yī dēng míng miè luàn shū wéi。

陈阜卿先生为两浙转运司考试官时秦丞相孙以右文殿修撰来就试直欲首送阜卿得予文卷擢置第一秦氏大怒予明年既显黜先生亦几蹈危机偶秦公薨遂已予晚岁料理故书得先生手帖追感平昔作长句以识其事不知衰涕之集也

陆游

冀北当年浩莫分,斯人一顾每空群。jì běi dāng nián hào mò fēn,sī rén yī gù měi kōng qún。
国家科第与风汉,天下英雄惟使君。guó jiā kē dì yǔ fēng hàn,tiān xià yīng xióng wéi shǐ jūn。
后进何人知大老,横流无地寄斯文。hòu jìn hé rén zhī dà lǎo,héng liú wú dì jì sī wén。
自怜衰钝辜真赏,犹窃虚名海内闻。zì lián shuāi dùn gū zhēn shǎng,yóu qiè xū míng hǎi nèi wén。