古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

书喜二首

陆游

乞得身归镜水滨,此生真作葛天民。qǐ dé shēn guī jìng shuǐ bīn,cǐ shēng zhēn zuò gé tiān mín。
眼明身健何妨老,饭白茶甘不觉贫。yǎn míng shēn jiàn hé fáng lǎo,fàn bái chá gān bù jué pín。
瓮酒又篘三斗熟,园花时报一枝新。wèng jiǔ yòu chōu sān dòu shú,yuán huā shí bào yī zhī xīn。
挂冠更作黄冠计,多事常嫌贺季真。guà guān gèng zuò huáng guān jì,duō shì cháng xián hè jì zhēn。

书喜二首

陆游

已向烟霞著脚深,世间万事不关心。yǐ xiàng yān xiá zhù jiǎo shēn,shì jiān wàn shì bù guān xīn。
旧携鸦觜供锄药,新典鱼须用买琴。jiù xié yā zī gōng chú yào,xīn diǎn yú xū yòng mǎi qín。
井上引藤初满架,池南移竹渐成阴。jǐng shàng yǐn téng chū mǎn jià,chí nán yí zhú jiàn chéng yīn。
话行不必须今日,五百年间有赏音。huà xíng bù bì xū jīn rì,wǔ bǎi nián jiān yǒu shǎng yīn。

幽居

陆游

万家水竹古山阴,拣得幽居惬素心。wàn jiā shuǐ zhú gǔ shān yīn,jiǎn dé yōu jū qiè sù xīn。
梁燕委巢知社近,井桐飘叶觉秋深。liáng yàn wěi cháo zhī shè jìn,jǐng tóng piāo yè jué qiū shēn。
琴缘废久尘常积,书为开稀蠹渐侵。qín yuán fèi jiǔ chén cháng jī,shū wèi kāi xī dù jiàn qīn。
幸自杜门无一事,不须清夜感衣砧。xìng zì dù mén wú yī shì,bù xū qīng yè gǎn yī zhēn。

东堂睡起

陆游

置身事外息吾黥,独卧空堂一榻横。zhì shēn shì wài xī wú qíng,dú wò kōng táng yī tà héng。
檐影渐移知日转,树梢微动觉风生。yán yǐng jiàn yí zhī rì zhuǎn,shù shāo wēi dòng jué fēng shēng。
每从山寺开经帙,间就园公辨药名。měi cóng shān sì kāi jīng zhì,jiān jiù yuán gōng biàn yào míng。
若论胸中淡无事,八珍何得望藜羹。ruò lùn xiōng zhōng dàn wú shì,bā zhēn hé dé wàng lí gēng。

五鼓起坐待旦

陆游

睡觉初闻鸡一鸣,披衣危坐待窗明。shuì jué chū wén jī yī míng,pī yī wēi zuò dài chuāng míng。
残躯已向闲中老,痴梦犹寻熟处行。cán qū yǐ xiàng xián zhōng lǎo,chī mèng yóu xún shú chù xíng。
南北迢迢悲往事,古今莽莽叹浮生。nán běi tiáo tiáo bēi wǎng shì,gǔ jīn mǎng mǎng tàn fú shēng。
伯伦一锸君休笑,冢象祁连亦已平。bó lún yī chā jūn xiū xiào,zhǒng xiàng qí lián yì yǐ píng。

功名

陆游

少年妄意慕功名,老眼看来一发轻。shǎo nián wàng yì mù gōng míng,lǎo yǎn kàn lái yī fā qīng。
金甲虽如朝邑尉,羊裘终愧富春生。jīn jiǎ suī rú cháo yì wèi,yáng qiú zhōng kuì fù chūn shēng。
连娟落月依山尽,寂寞寒潮蘸岸平。lián juān luò yuè yī shān jǐn,jì mò hán cháo zhàn àn píng。
要识放翁新得意,蓼花多处钓舟横。yào shí fàng wēng xīn dé yì,liǎo huā duō chù diào zhōu héng。

晓赋

陆游

八月江湖风露秋,时闻脱叶下梧楸。bā yuè jiāng hú fēng lù qiū,shí wén tuō yè xià wú qiū。
离离斗柄西南指,烂烂天河今古流。lí lí dòu bǐng xī nán zhǐ,làn làn tiān hé jīn gǔ liú。
人语正欢过古埭,角声三弄下谯楼。rén yǔ zhèng huān guò gǔ dài,jiǎo shēng sān nòng xià qiáo lóu。
百城已共丰年乐,一老犹怀卒岁忧。bǎi chéng yǐ gòng fēng nián lè,yī lǎo yóu huái zú suì yōu。

遣兴四首

陆游

几看人间岁月新,钓船犹系镜湖滨。jǐ kàn rén jiān suì yuè xīn,diào chuán yóu xì jìng hú bīn。
曾穿高帝朝元仗,却作山阴版籍民。céng chuān gāo dì cháo yuán zhàng,què zuò shān yīn bǎn jí mín。
留病三分嫌太健,忍饥半日未全贫。liú bìng sān fēn xián tài jiàn,rěn jī bàn rì wèi quán pín。
早知画绣能为祟,翁子终身合负薪。zǎo zhī huà xiù néng wèi suì,wēng zi zhōng shēn hé fù xīn。

遣兴四首

陆游

湖海元为汗漫游,误恩四领幔亭秋。hú hǎi yuán wèi hàn màn yóu,wù ēn sì lǐng màn tíng qiū。
扫空薄禄始无愧,闭上衡门那得愁。sǎo kōng báo lù shǐ wú kuì,bì shàng héng mén nà dé chóu。
汤嫩雪涛翻茗碗,火温香缕上衣篝。tāng nèn xuě tāo fān míng wǎn,huǒ wēn xiāng lǚ shàng yī gōu。
床头亦有闲书卷,信手拈来倦即休。chuáng tóu yì yǒu xián shū juǎn,xìn shǒu niān lái juàn jí xiū。

遣兴四首

陆游

扫尽衣尘喜不胜,村居终日醉腾腾。sǎo jǐn yī chén xǐ bù shèng,cūn jū zhōng rì zuì téng téng。
闲投邻父祈神社,戏入群儿斗草朋。xián tóu lín fù qí shén shè,xì rù qún ér dòu cǎo péng。
幽径有风偏爱竹,虚堂无暑不憎蝇。yōu jìng yǒu fēng piān ài zhú,xū táng wú shǔ bù zēng yíng。
悠然又见江天晚,隔浦人家已上灯。yōu rán yòu jiàn jiāng tiān wǎn,gé pǔ rén jiā yǐ shàng dēng。

遣兴四首

陆游

久矣微官绊此身,柴车归老亦逢辰。jiǔ yǐ wēi guān bàn cǐ shēn,chái chē guī lǎo yì féng chén。
阮咸卧摘孤风在,白堕闲倾一笑新。ruǎn xián wò zhāi gū fēng zài,bái duò xián qīng yī xiào xīn。
万里驰驱曾远戍,六朝涵养忝遗民。wàn lǐ chí qū céng yuǎn shù,liù cháo hán yǎng tiǎn yí mín。
清闲即是桃源境,常笑渊明欲问津。qīng xián jí shì táo yuán jìng,cháng xiào yuān míng yù wèn jīn。

八月九日晚赋

陆游

薄晚悠然下草堂,纶巾鹤氅弄秋光。báo wǎn yōu rán xià cǎo táng,lún jīn hè chǎng nòng qiū guāng。
风经树杪声初紧,月入门扉影正方。fēng jīng shù miǎo shēng chū jǐn,yuè rù mén fēi yǐng zhèng fāng。
一世不知谁后死,四时可爱是新凉。yī shì bù zhī shuí hòu sǐ,sì shí kě ài shì xīn liáng。
从今觅醉其当勉,酒似鹅儿破壳黄。cóng jīn mì zuì qí dāng miǎn,jiǔ shì é ér pò ké huáng。

秋雨益凉写兴

陆游

秋气萧萧暑已归,晚云更送雨霏微。qiū qì xiāo xiāo shǔ yǐ guī,wǎn yún gèng sòng yǔ fēi wēi。
床收珍簟敷菅席,笥叠纤絺换熟衣。chuáng shōu zhēn diàn fū jiān xí,sì dié xiān chī huàn shú yī。
遣醉纵横驰笔阵,乘闲谈笑解棋围。qiǎn zuì zòng héng chí bǐ zhèn,chéng xián tán xiào jiě qí wéi。
出门未免流年叹,又见湖边木叶飞。chū mén wèi miǎn liú nián tàn,yòu jiàn hú biān mù yè fēi。

微雨午寝梦憩道傍驿舍若在秦蜀间慨然有赋

陆游

吴中秋晚雨冥冥,自笑闲愁又尔馨。wú zhōng qiū wǎn yǔ míng míng,zì xiào xián chóu yòu ěr xīn。
身世已归南北陌,梦魂犹寄短长亭。shēn shì yǐ guī nán běi mò,mèng hún yóu jì duǎn zhǎng tíng。
浊醪可酿樽馀绿,明镜无情鬓失青。zhuó láo kě niàng zūn yú lǜ,míng jìng wú qíng bìn shī qīng。
赖有钓船堪送老,一汀鸥鹭共忘形。lài yǒu diào chuán kān sòng lǎo,yī tīng ōu lù gòng wàng xíng。

次韵郑盱眙见寄并简其甥刘君

陆游

衣上空嗟京洛尘,故交半作白头新。yī shàng kōng jiē jīng luò chén,gù jiāo bàn zuò bái tóu xīn。
众中初得见吾子,东观已疑无若人。zhòng zhōng chū dé jiàn wú zi,dōng guān yǐ yí wú ruò rén。
仗马极知非久斥,沙鸥要是孰能驯。zhàng mǎ jí zhī fēi jiǔ chì,shā ōu yào shì shú néng xùn。
两章英妙同时到,赵壹囊中却未贫。liǎng zhāng yīng miào tóng shí dào,zhào yī náng zhōng què wèi pín。