古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

三月十一日郊行

陆游

到处人家可乞浆,槐阴巷陌午风凉。dào chù rén jiā kě qǐ jiāng,huái yīn xiàng mò wǔ fēng liáng。
水陂漫漫新秧绿,山垄离离大麦黄。shuǐ bēi màn màn xīn yāng lǜ,shān lǒng lí lí dà mài huáng。
父子力耕春渐老,妇姑共绩夜犹长。fù zi lì gēng chūn jiàn lǎo,fù gū gòng jì yè yóu zhǎng。
尧民击壤虽难继,芹美怀君未敢忘。yáo mín jī rǎng suī nán jì,qín měi huái jūn wèi gǎn wàng。

初夏行平水道中

陆游

老去人间乐事稀,一年容易又春归。lǎo qù rén jiān lè shì xī,yī nián róng yì yòu chūn guī。
市桥压担莼丝滑,村店堆盘豆荚肥。shì qiáo yā dān chún sī huá,cūn diàn duī pán dòu jiá féi。
傍水风林莺语语,满原烟草蝶飞飞。bàng shuǐ fēng lín yīng yǔ yǔ,mǎn yuán yān cǎo dié fēi fēi。
郊行已觉侵微暑,小立桐阴换夹衣。jiāo xíng yǐ jué qīn wēi shǔ,xiǎo lì tóng yīn huàn jiā yī。

初夏幽居偶题四首

陆游

放逐还家一老翁,痴顽自笑更谁同。fàng zhú hái jiā yī lǎo wēng,chī wán zì xiào gèng shuí tóng。
倚栏风月黄昏后,携杖园林绿润中。yǐ lán fēng yuè huáng hūn hòu,xié zhàng yuán lín lǜ rùn zhōng。
泳水小鱼依藻荇,觅巢轻燕拂帘栊。yǒng shuǐ xiǎo yú yī zǎo xìng,mì cháo qīng yàn fú lián lóng。
此身要岂坚牢物,莫遣须臾酒盏空。cǐ shēn yào qǐ jiān láo wù,mò qiǎn xū yú jiǔ zhǎn kōng。

初夏幽居偶题四首

陆游

展尽高槐日渐长,了无蜂蝶为花忙。zhǎn jǐn gāo huái rì jiàn zhǎng,le wú fēng dié wèi huā máng。
青梅旋摘宜盐白,煮酒初尝带腊香。qīng méi xuán zhāi yí yán bái,zhǔ jiǔ chū cháng dài là xiāng。
林下光阴无一事,水边窗户有馀凉。lín xià guāng yīn wú yī shì,shuǐ biān chuāng hù yǒu yú liáng。
应门不用辞衰疾,车马何由到野堂。yīng mén bù yòng cí shuāi jí,chē mǎ hé yóu dào yě táng。

初夏幽居偶题四首

陆游

昔如转战堕重围,今幸鶱翔脱骇机。xī rú zhuǎn zhàn duò zhòng wéi,jīn xìng xiān xiáng tuō hài jī。
晓树好风莺独语,夜窗细雨燕相依。xiǎo shù hǎo fēng yīng dú yǔ,yè chuāng xì yǔ yàn xiāng yī。
安居不恨蜗庐迮,得食宁论鹤料微。ān jū bù hèn wō lú zé,dé shí níng lùn hè liào wēi。
更喜暮年彊健在,又看刀尺制缣衣。gèng xǐ mù nián jiàng jiàn zài,yòu kàn dāo chǐ zhì jiān yī。

初夏幽居偶题四首

陆游

朱樱羊酪喜新尝,碧井桐阴转午凉。zhū yīng yáng lào xǐ xīn cháng,bì jǐng tóng yīn zhuǎn wǔ liáng。
书几得晴宜试墨,衣篝因润称熏香。shū jǐ dé qíng yí shì mò,yī gōu yīn rùn chēng xūn xiāng。
枯龟自觉支床稳,老马安能试草长。kū guī zì jué zhī chuáng wěn,lǎo mǎ ān néng shì cǎo zhǎng。
半世学骚终不近,空馀清梦上沅湘。bàn shì xué sāo zhōng bù jìn,kōng yú qīng mèng shàng yuán xiāng。

小圃

陆游

剡曲西边筑草堂,小园聊复寄相羊。shàn qū xī biān zhù cǎo táng,xiǎo yuán liáo fù jì xiāng yáng。
鱼行水际汀蘋动,麝过林中野草香。yú xíng shuǐ jì tīng píng dòng,shè guò lín zhōng yě cǎo xiāng。
觅句有时携笔砚,遣怀随事具杯觞。mì jù yǒu shí xié bǐ yàn,qiǎn huái suí shì jù bēi shāng。
少年朋旧凋零尽,不独思人亦自伤。shǎo nián péng jiù diāo líng jǐn,bù dú sī rén yì zì shāng。

幽居

陆游

青门不种故侯瓜,拣得湖山便寄家。qīng mén bù zhǒng gù hóu guā,jiǎn dé hú shān biàn jì jiā。
老境一廛依水竹,壮游万里犯风沙。lǎo jìng yī chán yī shuǐ zhú,zhuàng yóu wàn lǐ fàn fēng shā。
气衰那办饮无算,病著更知生有涯。qì shuāi nà bàn yǐn wú suàn,bìng zhù gèng zhī shēng yǒu yá。
莫道吾庐全索寞,墙东新补数株花。mò dào wú lú quán suǒ mò,qiáng dōng xīn bǔ shù zhū huā。

夜赋

陆游

小斋寂寂似禅寮,卧数更筹觉夜遥。xiǎo zhāi jì jì shì chán liáo,wò shù gèng chóu jué yè yáo。
帐外残灯欺不寐,梁间栖燕伴无聊。zhàng wài cán dēng qī bù mèi,liáng jiān qī yàn bàn wú liáo。
江湖蹭蹬朱颜改,忧患侵凌壮志消。jiāng hú cèng dēng zhū yán gǎi,yōu huàn qīn líng zhuàng zhì xiāo。
挂旆天山少年事,此身终负圣明朝。guà pèi tiān shān shǎo nián shì,cǐ shēn zhōng fù shèng míng cháo。

闲中书事二首

陆游

病过新年逐日添,清愁残醉两厌厌。bìng guò xīn nián zhú rì tiān,qīng chóu cán zuì liǎng yàn yàn。
惜花萎去常遮日,待燕归来始下帘。xī huā wēi qù cháng zhē rì,dài yàn guī lái shǐ xià lián。
堂上清风生玉麈,涧中寒溜注铜蟾。táng shàng qīng fēng shēng yù zhǔ,jiàn zhōng hán liū zhù tóng chán。
一生留滞君休叹,意望天公本自廉。yī shēng liú zhì jūn xiū tàn,yì wàng tiān gōng běn zì lián。

闲中书事二首

陆游

一亩山园半亩池,流年忽逮挂冠期。yī mǔ shān yuán bàn mǔ chí,liú nián hū dǎi guà guān qī。
卖花醉叟剥红桂,种药高僧寄玉芝。mài huā zuì sǒu bō hóng guì,zhǒng yào gāo sēng jì yù zhī。
午枕为儿哦旧句,晚窗留客算残棋。wǔ zhěn wèi ér ó jiù jù,wǎn chuāng liú kè suàn cán qí。
登庸策免多新报,老子痴顽总不知。dēng yōng cè miǎn duō xīn bào,lǎo zi chī wán zǒng bù zhī。

夏雨初霁题斋壁

陆游

楸花楝花照眼明,幽人浴罢葛衣轻。qiū huā liàn huā zhào yǎn míng,yōu rén yù bà gé yī qīng。
燕低去地不盈尺,鹊喜傍檐时数声。yàn dī qù dì bù yíng chǐ,què xǐ bàng yán shí shù shēng。
对弈轩窗消永昼,晒丝院落喜新晴。duì yì xuān chuāng xiāo yǒng zhòu,shài sī yuàn luò xǐ xīn qíng。
忽惊重五无多日,采缕缠筒吊屈平。hū jīng zhòng wǔ wú duō rì,cǎi lǚ chán tǒng diào qū píng。

雨中示子聿

陆游

穷阎父子自相依,寂寂茅庐映竹扉。qióng yán fù zi zì xiāng yī,jì jì máo lú yìng zhú fēi。
瓜蔓水生初抹岸,楝花寒动却添衣。guā màn shuǐ shēng chū mǒ àn,liàn huā hán dòng què tiān yī。
吾玄自笑岂尚白,汝瘦元知能胜肥。wú xuán zì xiào qǐ shàng bái,rǔ shòu yuán zhī néng shèng féi。
苦学勿为干禄计,宦途虽乐不如归。kǔ xué wù wèi gàn lù jì,huàn tú suī lè bù rú guī。

山园屡种杨梅皆不成枇杷一株独结实可爱戏作长句

陆游

杨梅空有树团团,却是枇杷解满盘。yáng méi kōng yǒu shù tuán tuán,què shì pí pá jiě mǎn pán。
难学权门堆火齐,且从公子拾金丸。nán xué quán mén duī huǒ qí,qiě cóng gōng zi shí jīn wán。
枝头不怕风摇落,地上惟忧鸟啄残。zhī tóu bù pà fēng yáo luò,dì shàng wéi yōu niǎo zhuó cán。
清晓呼僮乘露摘,任教半熟杂甘酸。qīng xiǎo hū tóng chéng lù zhāi,rèn jiào bàn shú zá gān suān。

梦游山寺焚香煮茗甚适既觉怅然以诗记之

陆游

平日居山恨不深,暂来差足慰幽寻。píng rì jū shān hèn bù shēn,zàn lái chà zú wèi yōu xún。
僧归共说道逢虎,院静惟闻风满林。sēng guī gòng shuō dào féng hǔ,yuàn jìng wéi wén fēng mǎn lín。
毫盏雪涛驱滞思,篆盘云缕洗尘襟。háo zhǎn xuě tāo qū zhì sī,zhuàn pán yún lǚ xǐ chén jīn。
此行殊胜邯郸客,数刻清闲直万金。cǐ xíng shū shèng hán dān kè,shù kè qīng xián zhí wàn jīn。