古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

幽事

陆游

老夫病起日支离,幽事关心只自知。lǎo fū bìng qǐ rì zhī lí,yōu shì guān xīn zhǐ zì zhī。
社近邻翁馈新酿,客归童子拾残棋。shè jìn lín wēng kuì xīn niàng,kè guī tóng zi shí cán qí。
功名已付来生了,笔墨尤非晚岁宜。gōng míng yǐ fù lái shēng le,bǐ mò yóu fēi wǎn suì yí。
馀习可怜除未尽,移花引水伴儿嬉。yú xí kě lián chú wèi jǐn,yí huā yǐn shuǐ bàn ér xī。

病后衰甚非篮舆不能出门感叹有赋

陆游

酒兴诗情尚自如,形骸可怪顿成疏。jiǔ xīng shī qíng shàng zì rú,xíng hái kě guài dùn chéng shū。
平生只倚双凫舄,此日常须一鹿车。píng shēng zhǐ yǐ shuāng fú xì,cǐ rì cháng xū yī lù chē。
寂寂岂惟惭邓禹,厌厌更觉类曹蜍。jì jì qǐ wéi cán dèng yǔ,yàn yàn gèng jué lèi cáo chú。
晚窗弄笔聊湔祓,数首清诗手自书。wǎn chuāng nòng bǐ liáo jiān fú,shù shǒu qīng shī shǒu zì shū。

秋思

陆游

人生四十叹头颅,久矣心知负壮图。rén shēng sì shí tàn tóu lú,jiǔ yǐ xīn zhī fù zhuàng tú。
未死皆为闲日月,无求尽有醉工夫。wèi sǐ jiē wèi xián rì yuè,wú qiú jǐn yǒu zuì gōng fū。
风凋木叶流年晚,秋入窗扉病骨苏。fēng diāo mù yè liú nián wǎn,qiū rù chuāng fēi bìng gǔ sū。
信步出门湖万顷,季鹰不用忆莼鲈。xìn bù chū mén hú wàn qǐng,jì yīng bù yòng yì chún lú。

题村店壁

陆游

五十年来命压头,即今残发不禁愁。wǔ shí nián lái mìng yā tóu,jí jīn cán fā bù jìn chóu。
乱鸦阵起霜天晚,落叶声乾古渡秋。luàn yā zhèn qǐ shuāng tiān wǎn,luò yè shēng qián gǔ dù qiū。
小市啜醨聊兀傲,长亭秣蹇得迟留。xiǎo shì chuài lí liáo wù ào,zhǎng tíng mò jiǎn dé chí liú。
一身自处穷如许,幸是无因为国谋。yī shēn zì chù qióng rú xǔ,xìng shì wú yīn wèi guó móu。

夜阅箧中书偶得李德远数帖因思昔相从时所言后多可验感叹有作

陆游

早岁传闻月旦评,殿门邂逅眼偏明。zǎo suì chuán wén yuè dàn píng,diàn mén xiè hòu yǎn piān míng。
当时一坐推谈止,今日丛林见话行。dāng shí yī zuò tuī tán zhǐ,jīn rì cóng lín jiàn huà xíng。
老卧烟村身偶在,夜开蠹纸泪如倾。lǎo wò yān cūn shēn ǒu zài,yè kāi dù zhǐ lèi rú qīng。
岂知三十馀年后,河洛胡尘讫未平。qǐ zhī sān shí yú nián hòu,hé luò hú chén qì wèi píng。

登东山

陆游

漆园傲吏养生主,栗里高人归去来。qī yuán ào lì yǎng shēng zhǔ,lì lǐ gāo rén guī qù lái。
俱作放翁新受用,不妨平地脱尘埃。jù zuò fàng wēng xīn shòu yòng,bù fáng píng dì tuō chén āi。
松崖壁立临樵坞,竹径蛇蟠上啸台。sōng yá bì lì lín qiáo wù,zhú jìng shé pán shàng xiào tái。
送尽夕阳山更好,与君踏月浩歌回。sòng jǐn xī yáng shān gèng hǎo,yǔ jūn tà yuè hào gē huí。

纵步近村

陆游

病去身轻试杖藜,满村荞麦正离离。bìng qù shēn qīng shì zhàng lí,mǎn cūn qiáo mài zhèng lí lí。
照溪自叹尚微瘦,趁渡人言殊未衰。zhào xī zì tàn shàng wēi shòu,chèn dù rén yán shū wèi shuāi。
草塞瓶头沽浊酒,花簪笠顶引群儿。cǎo sāi píng tóu gū zhuó jiǔ,huā zān lì dǐng yǐn qún ér。
裴回不恨归差晚,正爱青灯映竹篱。péi huí bù hèn guī chà wǎn,zhèng ài qīng dēng yìng zhú lí。

题斋壁

陆游

看尽人间利与名,归来始觉此身轻。kàn jǐn rén jiān lì yǔ míng,guī lái shǐ jué cǐ shēn qīng。
祸机不败渔舟兴,乐事浑输地碓声。huò jī bù bài yú zhōu xīng,lè shì hún shū dì duì shēng。
破箧虽无衣可典,寒畦已有芋堪烹。pò qiè suī wú yī kě diǎn,hán qí yǐ yǒu yù kān pēng。
馀年且健贫何害,剩与邻翁醉太平。yú nián qiě jiàn pín hé hài,shèng yǔ lín wēng zuì tài píng。

秋夜遣怀

陆游

六年归卧水云乡,本自无闲可得忙。liù nián guī wò shuǐ yún xiāng,běn zì wú xián kě dé máng。
羸病岂知身尚健,迂疏真与世相忘。léi bìng qǐ zhī shēn shàng jiàn,yū shū zhēn yǔ shì xiāng wàng。
霜清水落年华晚,月黑枭鸣夜漏长。shuāng qīng shuǐ luò nián huá wǎn,yuè hēi xiāo míng yè lòu zhǎng。
琐琐井蛙何足计,一篇秋水笑蒙庄。suǒ suǒ jǐng wā hé zú jì,yī piān qiū shuǐ xiào méng zhuāng。

初冬暄甚

陆游

吴中十月雪霜悭,风景暄妍叶未殷。wú zhōng shí yuè xuě shuāng qiān,fēng jǐng xuān yán yè wèi yīn。
杲日还看浴东海,薄云不解冒南山。gǎo rì hái kàn yù dōng hǎi,báo yún bù jiě mào nán shān。
蛙鸣閤閤荒池曲,蝇出营营食案间。wā míng gé gé huāng chí qū,yíng chū yíng yíng shí àn jiān。
安得玄冥正时令,红炉绿酒一开颜。ān dé xuán míng zhèng shí lìng,hóng lú lǜ jiǔ yī kāi yán。

记九月三十日夜半梦

陆游

一梦邯郸亦壮哉,沙堤金辔络龙媒。yī mèng hán dān yì zhuàng zāi,shā dī jīn pèi luò lóng méi。
两行画戟森朱户,十丈平桥夹绿槐。liǎng xíng huà jǐ sēn zhū hù,shí zhàng píng qiáo jiā lǜ huái。
东阁群英鸣佩集,北庭大战捷旗来。dōng gé qún yīng míng pèi jí,běi tíng dà zhàn jié qí lái。
太平事业方施设,谁遣晨鸡苦唤回。tài píng shì yè fāng shī shè,shuí qiǎn chén jī kǔ huàn huí。

蜀僧宗杰来乞诗三日不去作长句送之

陆游

看遍东南数十州,寄船却溯蜀江秋。kàn biàn dōng nán shù shí zhōu,jì chuán què sù shǔ jiāng qiū。
孤云两角山亡恙,斗米三钱路不忧。gū yún liǎng jiǎo shān wáng yàng,dòu mǐ sān qián lù bù yōu。
万里得诗长揖去,它年挈笠再来不。wàn lǐ dé shī zhǎng yī qù,tā nián qiè lì zài lái bù。
放翁烂醉寻常事,莫笑黄花插满头。fàng wēng làn zuì xún cháng shì,mò xiào huáng huā chā mǎn tóu。

一齿动摇似不可复留有感

陆游

晚境常忧豁可憎,苦留终不受丁宁。wǎn jìng cháng yōu huō kě zēng,kǔ liú zhōng bù shòu dīng níng。
主贫何恨客辞去,木老元知叶自零。zhǔ pín hé hèn kè cí qù,mù lǎo yuán zhī yè zì líng。
未害朵颐临肉俎,但妨叩齿读仙经。wèi hài duǒ yí lín ròu zǔ,dàn fáng kòu chǐ dú xiān jīng。
从今有酒须勤买,莫学骚人要独醒。cóng jīn yǒu jiǔ xū qín mǎi,mò xué sāo rén yào dú xǐng。

山行

陆游

老翁七十亦何求,尚赖山行散百忧。lǎo wēng qī shí yì hé qiú,shàng lài shān xíng sàn bǎi yōu。
擪耳帽宽新小疾,独辕车稳正闲游。yè ěr mào kuān xīn xiǎo jí,dú yuán chē wěn zhèng xián yóu。
酒旗滴雨村场晚,茶灶炊烟野寺秋。jiǔ qí dī yǔ cūn chǎng wǎn,chá zào chuī yān yě sì qiū。
若论人间长久事,高吟何啻傲封侯。ruò lùn rén jiān zhǎng jiǔ shì,gāo yín hé chì ào fēng hóu。

老学庵

陆游

穷冬短景苦匆忙,老学庵中日自长。qióng dōng duǎn jǐng kǔ cōng máng,lǎo xué ān zhōng rì zì zhǎng。
名誉不如心自肯,文辞终与道相妨。míng yù bù rú xīn zì kěn,wén cí zhōng yǔ dào xiāng fáng。
吾心本自同天地,俗学何知溺秕糠。wú xīn běn zì tóng tiān dì,sú xué hé zhī nì bǐ kāng。
已与儿曹相约定,勿为无益费年光。yǐ yǔ ér cáo xiāng yuē dìng,wù wèi wú yì fèi nián guāng。