古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

小园

陆游

小园草木手栽培,袤丈清池数尺台。xiǎo yuán cǎo mù shǒu zāi péi,mào zhàng qīng chí shù chǐ tái。
拄杖倦时闲倚壁,芳醪熟后喜传杯。zhǔ zhàng juàn shí xián yǐ bì,fāng láo shú hòu xǐ chuán bēi。
春芜满地鹿忘去,夏木成阴莺自来。chūn wú mǎn dì lù wàng qù,xià mù chéng yīn yīng zì lái。
堪笑山童惭饱食,时时走报一花开。kān xiào shān tóng cán bǎo shí,shí shí zǒu bào yī huā kāi。

思子虡

陆游

里堠迢迢阻问津,年光冉冉苦催人。lǐ hòu tiáo tiáo zǔ wèn jīn,nián guāng rǎn rǎn kǔ cuī rén。
未能免俗予嗟老,岂不怀归汝念亲。wèi néng miǎn sú yǔ jiē lǎo,qǐ bù huái guī rǔ niàn qīn。
家酿湖莼谁共醉,江云淮月又经春。jiā niàng hú chún shuí gòng zuì,jiāng yún huái yuè yòu jīng chūn。
新诗题罢无从寄,独倚危阑一怆神。xīn shī tí bà wú cóng jì,dú yǐ wēi lán yī chuàng shén。

偶思蜀道有赋

陆游

天回驿畔江如染,凤集城边柳似搓。tiān huí yì pàn jiāng rú rǎn,fèng jí chéng biān liǔ shì cuō。
万事已随流水去,一尊将奈夕阳何。wàn shì yǐ suí liú shuǐ qù,yī zūn jiāng nài xī yáng hé。
是非无定言何益,穷达徐观得孰多。shì fēi wú dìng yán hé yì,qióng dá xú guān dé shú duō。
幸有渔蓑归故里,不妨高枕且酣歌。xìng yǒu yú suō guī gù lǐ,bù fáng gāo zhěn qiě hān gē。

书意

陆游

养得山林气粗全,此怀无处不超然。yǎng dé shān lín qì cū quán,cǐ huái wú chù bù chāo rán。
日长琴弈茆檐下,岁晚江湖箬帽前。rì zhǎng qín yì máo yán xià,suì wǎn jiāng hú ruò mào qián。
天上本令星主酒,俗间妄谓世无仙。tiān shàng běn lìng xīng zhǔ jiǔ,sú jiān wàng wèi shì wú xiān。
今年茶比常年早,笑试西峰一掬泉。jīn nián chá bǐ cháng nián zǎo,xiào shì xī fēng yī jū quán。

哭李孟达

陆游

旧交多已谢明时,孟达奇才最所思。jiù jiāo duō yǐ xiè míng shí,mèng dá qí cái zuì suǒ sī。
晚岁立朝虽小试,平生苦学竟谁知。wǎn suì lì cháo suī xiǎo shì,píng shēng kǔ xué jìng shuí zhī。
尊前一笑终无日,地下相从却有期。zūn qián yī xiào zhōng wú rì,dì xià xiāng cóng què yǒu qī。
恸绝寝门霜日暮,短篇聊为写馀悲。tòng jué qǐn mén shuāng rì mù,duǎn piān liáo wèi xiě yú bēi。

即事

陆游

万里山河拱至尊,羽林铁骑若云屯。wàn lǐ shān hé gǒng zhì zūn,yǔ lín tiě qí ruò yún tún。
群公先正不复作,故国世臣谁尚存。qún gōng xiān zhèng bù fù zuò,gù guó shì chén shuí shàng cún。
河洛可令终左衽,刍荛何自达修门。hé luò kě lìng zhōng zuǒ rèn,chú ráo hé zì dá xiū mén。
王师一日临榆塞,小丑黄头岂足吞。wáng shī yī rì lín yú sāi,xiǎo chǒu huáng tóu qǐ zú tūn。

渔扉

陆游

蜻蜓浦上一渔扉,回首人间万事非。qīng tíng pǔ shàng yī yú fēi,huí shǒu rén jiān wàn shì fēi。
卖药山城携鹤去,看碑野寺策驴归。mài yào shān chéng xié hè qù,kàn bēi yě sì cè lǘ guī。
偶因束带悲腰减,常为梳头感发稀。ǒu yīn shù dài bēi yāo jiǎn,cháng wèi shū tóu gǎn fā xī。
午睡定知无客搅,曲肱闲看雨霏霏。wǔ shuì dìng zhī wú kè jiǎo,qū gōng xián kàn yǔ fēi fēi。

山行见三十年前题名怅然有赋

陆游

百年村落半丘墟,垂老经过一柅车。bǎi nián cūn luò bàn qiū xū,chuí lǎo jīng guò yī nǐ chē。
金石阙讹秦汉旧,山川胜绝晋唐馀。jīn shí quē é qín hàn jiù,shān chuān shèng jué jìn táng yú。
醉题墨淡尘昏壁,诗社人亡泪溅裾。zuì tí mò dàn chén hūn bì,shī shè rén wáng lèi jiàn jū。
名宦半生成底事,早时恨不学犁锄。míng huàn bàn shēng chéng dǐ shì,zǎo shí hèn bù xué lí chú。

山房

陆游

柴门不掩俗人稀,成就山房一段奇。chái mén bù yǎn sú rén xī,chéng jiù shān fáng yī duàn qí。
木叶最宜新雨后,鸟声更胜暮春时。mù yè zuì yí xīn yǔ hòu,niǎo shēng gèng shèng mù chūn shí。
家赀屡罄缘耽酒,宿习犹存为爱诗。jiā zī lǚ qìng yuán dān jiǔ,sù xí yóu cún wèi ài shī。
别有一条差自慰,术苗芎茁正离离。bié yǒu yī tiáo chà zì wèi,shù miáo qiōng zhuó zhèng lí lí。

山行过僧庵不入

陆游

垣屋参差竹坞深,旧题名处懒重寻。yuán wū cān chà zhú wù shēn,jiù tí míng chù lǎn zhòng xún。
茶炉烟起知高兴,棋子声疏识苦心。chá lú yān qǐ zhī gāo xīng,qí zi shēng shū shí kǔ xīn。
淡日晖晖孤市散,残云漠漠半川阴。dàn rì huī huī gū shì sàn,cán yún mò mò bàn chuān yīn。
长吟未断清愁起,已见横林宿暮禽。zhǎng yín wèi duàn qīng chóu qǐ,yǐ jiàn héng lín sù mù qín。

山行

陆游

闲人日日得闲行,况值今朝小雨晴。xián rén rì rì dé xián xíng,kuàng zhí jīn cháo xiǎo yǔ qíng。
水浅游鱼浑可数,山深药草半无名。shuǐ qiǎn yóu yú hún kě shù,shān shēn yào cǎo bàn wú míng。
临溪旋唤罾船渡,过寺初闻浴鼓声。lín xī xuán huàn zēng chuán dù,guò sì chū wén yù gǔ shēng。
小醉未应风味减,满盘青杏伴朱樱。xiǎo zuì wèi yīng fēng wèi jiǎn,mǎn pán qīng xìng bàn zhū yīng。

夜窗

陆游

性中汝本具光明,蔽障除时道自成。xìng zhōng rǔ běn jù guāng míng,bì zhàng chú shí dào zì chéng。
手刈茆苫数椽屋,身锄菜煮一杯羹。shǒu yì máo shān shù chuán wū,shēn chú cài zhǔ yī bēi gēng。
天人迭胜谁能测,祸福无常不待评。tiān rén dié shèng shuí néng cè,huò fú wú cháng bù dài píng。
惟有吾心终可恃,夜窗袖手听松声。wéi yǒu wú xīn zhōng kě shì,yè chuāng xiù shǒu tīng sōng shēng。

还东

陆游

还东寒暑几推移,渐近黄梅细雨时。hái dōng hán shǔ jǐ tuī yí,jiàn jìn huáng méi xì yǔ shí。
窗下兴阑初掩卷,花前技痒又成诗。chuāng xià xīng lán chū yǎn juǎn,huā qián jì yǎng yòu chéng shī。
囊钱不贮还成癖,官事都捐未免痴。náng qián bù zhù hái chéng pǐ,guān shì dōu juān wèi miǎn chī。
赖是病躯差胜旧,一杯藜粥且扶衰。lài shì bìng qū chà shèng jiù,yī bēi lí zhōu qiě fú shuāi。

行东山下至南岩

陆游

穿林了不厌崎岖,邂逅幽怀得少摅。chuān lín le bù yàn qí qū,xiè hòu yōu huái dé shǎo shū。
昔愧出山成小草,今知临水羡游鱼。xī kuì chū shān chéng xiǎo cǎo,jīn zhī lín shuǐ xiàn yóu yú。
呦呦驯鹿随轻策,决决流泉入野渠。yōu yōu xùn lù suí qīng cè,jué jué liú quán rù yě qú。
坐觉尘襟真一洗,正如头垢得爬梳。zuò jué chén jīn zhēn yī xǐ,zhèng rú tóu gòu dé pá shū。

书幸

陆游

谋身从昔本迂疏,岂料馀年却晏如。móu shēn cóng xī běn yū shū,qǐ liào yú nián què yàn rú。
盘箸无时阙鲑菜,道途随事有舟车。pán zhù wú shí quē guī cài,dào tú suí shì yǒu zhōu chē。
故衣已敝月三浣,短发虽残日一梳。gù yī yǐ bì yuè sān huàn,duǎn fā suī cán rì yī shū。
里巷浮沉亦何憾,见贤犹及渡江初。lǐ xiàng fú chén yì hé hàn,jiàn xián yóu jí dù jiāng chū。