古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

病中作

陆游

此事明明在默存,一身元有一乾坤。cǐ shì míng míng zài mò cún,yī shēn yuán yǒu yī qián kūn。
不忧竖子居肓上,已见真人出面门。bù yōu shù zi jū huāng shàng,yǐ jiàn zhēn rén chū miàn mén。
力守谁能发底火,深潜自足美灵根。lì shǒu shuí néng fā dǐ huǒ,shēn qián zì zú měi líng gēn。
用功若到无功处,千载乘云不足言。yòng gōng ruò dào wú gōng chù,qiān zài chéng yún bù zú yán。

圣门

陆游

圣门妙处不容思,千古茫茫欲语谁。shèng mén miào chù bù róng sī,qiān gǔ máng máng yù yǔ shuí。
晞发庭中新沐后,舞雩沂上咏归时。xī fā tíng zhōng xīn mù hòu,wǔ yú yí shàng yǒng guī shí。
研求岂足窥微指,博约何由遇硕师。yán qiú qǐ zú kuī wēi zhǐ,bó yuē hé yóu yù shuò shī。
小疾扫空身尚健,蓬窗更作数年期。xiǎo jí sǎo kōng shēn shàng jiàn,péng chuāng gèng zuò shù nián qī。

书斋壁

陆游

幅巾短褐野人装,洗尽黄尘早暮忙。fú jīn duǎn hè yě rén zhuāng,xǐ jǐn huáng chén zǎo mù máng。
地僻渔扉常隐翳,身闲灵府自清凉。dì pì yú fēi cháng yǐn yì,shēn xián líng fǔ zì qīng liáng。
雨中郁郁垣衣绿,涧底纤纤石发长。yǔ zhōng yù yù yuán yī lǜ,jiàn dǐ xiān xiān shí fā zhǎng。
老惫只思眠蹋壁,一尊到手又成狂。lǎo bèi zhǐ sī mián tà bì,yī zūn dào shǒu yòu chéng kuáng。

病少愈偶作二首

陆游

萧条白发卧蓬庐,虚读人间万卷书。xiāo tiáo bái fā wò péng lú,xū dú rén jiān wàn juǎn shū。
遇事始知闻道晚,抱疴方悔养生疏。yù shì shǐ zhī wén dào wǎn,bào kē fāng huǐ yǎng shēng shū。
高门赫赫何关我,薄俗纷纷莫问渠。gāo mén hè hè hé guān wǒ,báo sú fēn fēn mò wèn qú。
羸疾少苏思一出,夕阳门巷驾柴车。léi jí shǎo sū sī yī chū,xī yáng mén xiàng jià chái chē。

病少愈偶作二首

陆游

病入秋来不可当,便从此逝亦何伤。bìng rù qiū lái bù kě dāng,biàn cóng cǐ shì yì hé shāng。
百钱布被敛首足,三寸桐棺埋涧岗。bǎi qián bù bèi liǎn shǒu zú,sān cùn tóng guān mái jiàn gǎng。
但恨著书终草草,不嫌徂岁去堂堂。dàn hèn zhù shū zhōng cǎo cǎo,bù xián cú suì qù táng táng。
今朝生意才丝发,便拟街头醉放狂。jīn cháo shēng yì cái sī fā,biàn nǐ jiē tóu zuì fàng kuáng。

书生

陆游

书生事业苦难成,点检常忧害至诚。shū shēng shì yè kǔ nán chéng,diǎn jiǎn cháng yōu hài zhì chéng。
梦寐未能除小忿,文辞犹欲事虚名。mèng mèi wèi néng chú xiǎo fèn,wén cí yóu yù shì xū míng。
圣言甚远当深考,古义虽闻要力行。shèng yán shén yuǎn dāng shēn kǎo,gǔ yì suī wén yào lì xíng。
汉世陋儒吾所斥,若为青紫胜归耕。hàn shì lòu rú wú suǒ chì,ruò wèi qīng zǐ shèng guī gēng。

古驿

陆游

古驿桥边艇子横,每因羁旅惬幽情。gǔ yì qiáo biān tǐng zi héng,měi yīn jī lǚ qiè yōu qíng。
窗间月落无花影,枕上潮来有橹声。chuāng jiān yuè luò wú huā yǐng,zhěn shàng cháo lái yǒu lǔ shēng。
旧友凋零归梦想,新诗邂逅得天成。jiù yǒu diāo líng guī mèng xiǎng,xīn shī xiè hòu dé tiān chéng。
今朝有喜君知否,秋雨晴时小疾平。jīn cháo yǒu xǐ jūn zhī fǒu,qiū yǔ qíng shí xiǎo jí píng。

梦华山

陆游

路入河潼喜著鞭,华山忽到帽裙边。lù rù hé tóng xǐ zhù biān,huá shān hū dào mào qún biān。
洗头盆上云生壁,腰带鞓前月满川。xǐ tóu pén shàng yún shēng bì,yāo dài tīng qián yuè mǎn chuān。
丹灶故基谁复识,白驴遗迹但相传。dān zào gù jī shuí fù shí,bái lǘ yí jì dàn xiāng chuán。
梦魂妄想君无笑,尚拟今生得地仙。mèng hún wàng xiǎng jūn wú xiào,shàng nǐ jīn shēng dé dì xiān。

八月二十三夜梦中作

陆游

道士上天鹤一只,老僧住庵云半间。dào shì shàng tiān hè yī zhǐ,lǎo sēng zhù ān yún bàn jiān。
去来尽向无心得,痴黠相除到处闲。qù lái jǐn xiàng wú xīn dé,chī xiá xiāng chú dào chù xián。
江山千里互明晦,鱼鸟十年相往还。jiāng shān qiān lǐ hù míng huì,yú niǎo shí nián xiāng wǎng hái。
高岩缥缈人不到,醉中为子题其颜。gāo yán piāo miǎo rén bù dào,zuì zhōng wèi zi tí qí yán。

秋晚幽居

陆游

吴中秋晚气犹和,疾竖其如此老何。wú zhōng qiū wǎn qì yóu hé,jí shù qí rú cǐ lǎo hé。
鸟语渐稀人睡美,木阴初薄夕阳多。niǎo yǔ jiàn xī rén shuì měi,mù yīn chū báo xī yáng duō。
扫园日日成幽趣,抚枕时时亦浩歌。sǎo yuán rì rì chéng yōu qù,fǔ zhěn shí shí yì hào gē。
车辙久空君勿叹,文殊自解问维摩。chē zhé jiǔ kōng jūn wù tàn,wén shū zì jiě wèn wéi mó。

九月十一日疾小间夜赋二首

陆游

清夜房栊灯火微,此心病起更依依。qīng yè fáng lóng dēng huǒ wēi,cǐ xīn bìng qǐ gèng yī yī。
空惊床下莎虫语,不见梁间巢燕归。kōng jīng chuáng xià shā chóng yǔ,bù jiàn liáng jiān cháo yàn guī。
苍砚有池残墨在,白头不栉乱书围。cāng yàn yǒu chí cán mò zài,bái tóu bù zhì luàn shū wéi。
可怜未遽忘风月,犹梦华觞插羽飞。kě lián wèi jù wàng fēng yuè,yóu mèng huá shāng chā yǔ fēi。

九月十一日疾小间夜赋二首

陆游

病后衣巾尽觉宽,挈提裘领喟然叹。bìng hòu yī jīn jǐn jué kuān,qiè tí qiú lǐng kuì rán tàn。
孤灯不焰荧荧碧,小雨无声惨惨寒。gū dēng bù yàn yíng yíng bì,xiǎo yǔ wú shēng cǎn cǎn hán。
只道清心灾自退,岂知非意病相干。zhǐ dào qīng xīn zāi zì tuì,qǐ zhī fēi yì bìng xiāng gàn。
平生最爱秋摇落,惆怅今年怯倚栏。píng shēng zuì ài qiū yáo luò,chóu chàng jīn nián qiè yǐ lán。

蔬食

陆游

肉食从来意自疑,斋盂况与病相宜。ròu shí cóng lái yì zì yí,zhāi yú kuàng yǔ bìng xiāng yí。
老羝昔作春蔬祟,断稿今无晚钓诗。lǎo dī xī zuò chūn shū suì,duàn gǎo jīn wú wǎn diào shī。
陌上烟苕谁采采,墙阴风叶正离离。mò shàng yān sháo shuí cǎi cǎi,qiáng yīn fēng yè zhèng lí lí。
人生饥饱初何校,一斛槟榔笑汝痴。rén shēng jī bǎo chū hé xiào,yī hú bīn láng xiào rǔ chī。

野兴

陆游

蓍草晨占大易爻,松肪夜借隐书抄。shī cǎo chén zhàn dà yì yáo,sōng fáng yè jiè yǐn shū chāo。
饥时每就猿分果,宿处时从鹤寄巢。jī shí měi jiù yuán fēn guǒ,sù chù shí cóng hè jì cháo。
旋卖荆薪持取醉,偶逢野叟即论交。xuán mài jīng xīn chí qǔ zuì,ǒu féng yě sǒu jí lùn jiāo。
颓然坐阅人间事,耐辱禁愁却自嘲。tuí rán zuò yuè rén jiān shì,nài rǔ jìn chóu què zì cháo。

远游

陆游

壮年不作故山归,老去方知浪走非。zhuàng nián bù zuò gù shān guī,lǎo qù fāng zhī làng zǒu fēi。
挂日片帆吴赤壁,嘶风疋马蜀青衣。guà rì piàn fān wú chì bì,sī fēng pǐ mǎ shǔ qīng yī。
交游虽广知心少,香火徒勤愿力微。jiāo yóu suī guǎng zhī xīn shǎo,xiāng huǒ tú qín yuàn lì wēi。
堪笑只今成底事,青灯无恙且相依。kān xiào zhǐ jīn chéng dǐ shì,qīng dēng wú yàng qiě xiāng yī。