古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

江楼夜望

陆游

江楼百尺倚高寒,上尽危梯宇宙宽。jiāng lóu bǎi chǐ yǐ gāo hán,shàng jǐn wēi tī yǔ zhòu kuān。
秋近渐看河落角,天回更觉斗阑干。qiū jìn jiàn kàn hé luò jiǎo,tiān huí gèng jué dòu lán gàn。
茫茫浦口烟帆远,坎坎城头漏鼓残。máng máng pǔ kǒu yān fān yuǎn,kǎn kǎn chéng tóu lòu gǔ cán。
要得故人同蹑屐,一尊相属话悲欢。yào dé gù rén tóng niè jī,yī zūn xiāng shǔ huà bēi huān。

门外追凉

陆游

羽扇纶巾一味凉,旷怀非醉亦非狂。yǔ shàn lún jīn yī wèi liáng,kuàng huái fēi zuì yì fēi kuáng。
横林点点暮鸦集,平垄离离新稻香。héng lín diǎn diǎn mù yā jí,píng lǒng lí lí xīn dào xiāng。
山月出时闲弄影,水风清处旋移床。shān yuè chū shí xián nòng yǐng,shuǐ fēng qīng chù xuán yí chuáng。
学仙到此无馀说,更觉金丹堕秕糠。xué xiān dào cǐ wú yú shuō,gèng jué jīn dān duò bǐ kāng。

夏夜泛溪至南庄复回湖桑归

陆游

不求奇骨可封侯,但喜枯肠不贮愁。bù qiú qí gǔ kě fēng hóu,dàn xǐ kū cháng bù zhù chóu。
数点残灯沽酒市,一声柔橹采菱舟。shù diǎn cán dēng gū jiǔ shì,yī shēng róu lǔ cǎi líng zhōu。
元知泽国偏宜夜,已就天公探借秋。yuán zhī zé guó piān yí yè,yǐ jiù tiān gōng tàn jiè qiū。
归过三更风露重,纱巾剩觉发飕飗。guī guò sān gèng fēng lù zhòng,shā jīn shèng jué fā sōu liú。

雨后殊有秋意

陆游

天地新秋入苦吟,诗书万古付孤斟。tiān dì xīn qiū rù kǔ yín,shī shū wàn gǔ fù gū zhēn。
爱君忧国孤臣泪,临水登山节士心。ài jūn yōu guó gū chén lèi,lín shuǐ dēng shān jié shì xīn。
只叹鼻端无妙斫,岂知弦外有遗音。zhǐ tàn bí duān wú miào zhuó,qǐ zhī xián wài yǒu yí yīn。
剡中胜践今犹昔,安得高人支道林。shàn zhōng shèng jiàn jīn yóu xī,ān dé gāo rén zhī dào lín。

追凉至安隐寺前

陆游

枕石何妨更漱流,一凉之外岂他求。zhěn shí hé fáng gèng shù liú,yī liáng zhī wài qǐ tā qiú。
寺楼无影月卓午,桥树有声风变秋。sì lóu wú yǐng yuè zhuó wǔ,qiáo shù yǒu shēng fēng biàn qiū。
残历半空心悄怆,岸巾徐步发飕飗。cán lì bàn kōng xīn qiāo chuàng,àn jīn xú bù fā sōu liú。
定知从此清宵梦,常在沙边伴白鸥。dìng zhī cóng cǐ qīng xiāo mèng,cháng zài shā biān bàn bái ōu。

晚兴

陆游

并檐幽鸟语璁珑,一榻萧然四面风。bìng yán yōu niǎo yǔ cōng lóng,yī tà xiāo rán sì miàn fēng。
客散茶甘留舌本,睡馀书味在胸中。kè sàn chá gān liú shé běn,shuì yú shū wèi zài xiōng zhōng。
浮云变态吾何与,腐骨成尘论自公。fú yún biàn tài wú hé yǔ,fǔ gǔ chéng chén lùn zì gōng。
剩欲与君谈此事,少须明月出溪东。shèng yù yǔ jūn tán cǐ shì,shǎo xū míng yuè chū xī dōng。

郊行

陆游

凄风吹雨过江城,缓策羸骖并水行。qī fēng chuī yǔ guò jiāng chéng,huǎn cè léi cān bìng shuǐ xíng。
古路初惊秋叶堕,荒郊已放候虫鸣。gǔ lù chū jīng qiū yè duò,huāng jiāo yǐ fàng hòu chóng míng。
壮心耿耿人谁识,往事悠悠恨未平。zhuàng xīn gěng gěng rén shuí shí,wǎng shì yōu yōu hèn wèi píng。
斜日半竿羌笛怨,西陵寂寞又潮生。xié rì bàn gān qiāng dí yuàn,xī líng jì mò yòu cháo shēng。

喜雨

陆游

雨气侵人暮不休,雨声逼枕冷飕飕。yǔ qì qīn rén mù bù xiū,yǔ shēng bī zhěn lěng sōu sōu。
方欣草木有生意,已报沟池无涸流。fāng xīn cǎo mù yǒu shēng yì,yǐ bào gōu chí wú hé liú。
避湿入檐怜病鹤,争巢逐妇叹鸣鸠。bì shī rù yán lián bìng hè,zhēng cháo zhú fù tàn míng jiū。
老农自喜知时节,夜半呼儿起饭牛。lǎo nóng zì xǐ zhī shí jié,yè bàn hū ér qǐ fàn niú。

秋兴四首

陆游

谁敢轻他万户侯,一生赋分在沧洲。shuí gǎn qīng tā wàn hù hóu,yī shēng fù fēn zài cāng zhōu。
屋穿况值雨骑月,路恶更堪风打头。wū chuān kuàng zhí yǔ qí yuè,lù è gèng kān fēng dǎ tóu。
此世极知同逆旅,吾身亦自是悬疣。cǐ shì jí zhī tóng nì lǚ,wú shēn yì zì shì xuán yóu。
乞钱买取青芒屦,烂醉三条二华秋。qǐ qián mǎi qǔ qīng máng jù,làn zuì sān tiáo èr huá qiū。

秋兴四首

陆游

敛尽残云见夕阳,门前䆉稏渐登场。liǎn jǐn cán yún jiàn xī yáng,mén qián bà yà jiàn dēng chǎng。
经年都得几回醉,一雨顿惊如许凉。jīng nián dōu dé jǐ huí zuì,yī yǔ dùn jīng rú xǔ liáng。
耐事尚能心似铁,放歌仍忘发成霜。nài shì shàng néng xīn shì tiě,fàng gē réng wàng fā chéng shuāng。
颐生底用从人问,此是山翁肘后方。yí shēng dǐ yòng cóng rén wèn,cǐ shì shān wēng zhǒu hòu fāng。

秋兴四首

陆游

五十年来住镜湖,白头仍是一臞儒。wǔ shí nián lái zhù jìng hú,bái tóu réng shì yī qú rú。
朝眠每恨妨书课,秋穫先令入酒逋。cháo mián měi hèn fáng shū kè,qiū huò xiān lìng rù jiǔ bū。
江路伶俜形吊影,草庵寂默我忘吾。jiāng lù líng pīng xíng diào yǐng,cǎo ān jì mò wǒ wàng wú。
雨窗忽有高谈兴,筮叟医翁亦可呼。yǔ chuāng hū yǒu gāo tán xīng,shì sǒu yī wēng yì kě hū。

秋兴四首

陆游

世事何曾挂齿牙,只将放浪作生涯。shì shì hé céng guà chǐ yá,zhǐ jiāng fàng làng zuò shēng yá。
有时掬米引驯鹿,到处入林求野花。yǒu shí jū mǐ yǐn xùn lù,dào chù rù lín qiú yě huā。
邻父筑场收早稼,溪姑负笼卖秋茶。lín fù zhù chǎng shōu zǎo jià,xī gū fù lóng mài qiū chá。
等闲一日还过却,又倚柴扉数暮鸦。děng xián yī rì hái guò què,yòu yǐ chái fēi shù mù yā。

思蜀

陆游

西游陈迹浩无穷,回首真同一梦中。xī yóu chén jì hào wú qióng,huí shǒu zhēn tóng yī mèng zhōng。
柳拂驿墙思凤集,鼓喧市里忆蚕丛。liǔ fú yì qiáng sī fèng jí,gǔ xuān shì lǐ yì cán cóng。
故人丘垄秋芜碧,旧隐园林夕照红。gù rén qiū lǒng qiū wú bì,jiù yǐn yuán lín xī zhào hóng。
自闵未能忘感慨,浩歌弹剑送飞鸿。zì mǐn wèi néng wàng gǎn kǎi,hào gē dàn jiàn sòng fēi hóng。

病思

陆游

短发萧萧不满簪,更堪衰疾日侵寻。duǎn fā xiāo xiāo bù mǎn zān,gèng kān shuāi jí rì qīn xún。
数匙淡饭支残息,一篆清香印本心。shù shi dàn fàn zhī cán xī,yī zhuàn qīng xiāng yìn běn xīn。
小径古苔遗鹤毳,空堂坏甃有虫吟。xiǎo jìng gǔ tái yí hè cuì,kōng táng huài zhòu yǒu chóng yín。
悠然更起扁舟兴,秋水门前五尺深。yōu rán gèng qǐ biǎn zhōu xīng,qiū shuǐ mén qián wǔ chǐ shēn。

术家言予今岁畏四孟月而秋尤甚自初秋小疾屡作戏题长句

陆游

一生强半卧穷阎,粝饭藜羹似蜜甜。yī shēng qiáng bàn wò qióng yán,lì fàn lí gēng shì mì tián。
耄齿觉衰嗟已晚,孟秋属疾信如占。mào chǐ jué shuāi jiē yǐ wǎn,mèng qiū shǔ jí xìn rú zhàn。
危途本自难安步,恶石何妨更痛砭。wēi tú běn zì nán ān bù,è shí hé fáng gèng tòng biān。
坚忍莫为秋雨叹,牵萝犹足补茅苫。jiān rěn mò wèi qiū yǔ tàn,qiān luó yóu zú bǔ máo shān。