古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

天申节致语口号三首

陆游

嘉会千龄岂易逢,佩声俱集未央宫。jiā huì qiān líng qǐ yì féng,pèi shēng jù jí wèi yāng gōng。
九重凤阙曈昽日,百尺龙旗掩苒风。jiǔ zhòng fèng quē tóng lóng rì,bǎi chǐ lóng qí yǎn rǎn fēng。
奇瑞屡书图牒上,太平长在咏歌中。qí ruì lǚ shū tú dié shàng,tài píng zhǎng zài yǒng gē zhōng。
区区击壤虽无取,意与生民既醉同。qū qū jī rǎng suī wú qǔ,yì yǔ shēng mín jì zuì tóng。

徐稚山给事庆八十乐语口号

陆游

欲知主圣本臣忠,倾尽嘉谟沃舜聪。yù zhī zhǔ shèng běn chén zhōng,qīng jǐn jiā mó wò shùn cōng。
同载方如周吕尚,安车不数汉申公。tóng zài fāng rú zhōu lǚ shàng,ān chē bù shù hàn shēn gōng。
日烘盎盎花光暖,烛映鳞鳞酒浪红。rì hōng àng àng huā guāng nuǎn,zhú yìng lín lín jiǔ làng hóng。
白首同朝各强健,莫辞烂醉答春风。bái shǒu tóng cháo gè qiáng jiàn,mò cí làn zuì dá chūn fēng。

致语口号二首

陆游

曾立蛾眉禁省班,至今风采照金銮。céng lì é méi jìn shěng bān,zhì jīn fēng cǎi zhào jīn luán。
纵横笔阵千人废,浩荡辞源万顷宽。zòng héng bǐ zhèn qiān rén fèi,hào dàng cí yuán wàn qǐng kuān。
落纸烟云纷态度,照人冰玉峙高寒。luò zhǐ yān yún fēn tài dù,zhào rén bīng yù zhì gāo hán。
从容坐啸香凝寝,说与宾僚拭目观。cóng róng zuò xiào xiāng níng qǐn,shuō yǔ bīn liáo shì mù guān。

致语口号二首

陆游

凉月参差白露漙,请看宾主罄清欢。liáng yuè cān chà bái lù tuán,qǐng kàn bīn zhǔ qìng qīng huān。
麟符玉节交相映,凤竹鸾丝殊未阑。lín fú yù jié jiāo xiāng yìng,fèng zhú luán sī shū wèi lán。
百谷方登仓庚足,七州无事里闾安。bǎi gǔ fāng dēng cāng gēng zú,qī zhōu wú shì lǐ lǘ ān。
樽前莫惜山颓玉,四者能兼自古难。zūn qián mò xī shān tuí yù,sì zhě néng jiān zì gǔ nán。

赠王伯长主簿

陆游

学诗大略似参禅,且下功夫二十年。xué shī dà lüè shì cān chán,qiě xià gōng fū èr shí nián。
君要亲尝狮子吼,法须尽吐野狐涎。jūn yào qīn cháng shī zi hǒu,fǎ xū jǐn tǔ yě hú xián。
几人错会先师话,吾辈元齐古佛肩。jǐ rén cuò huì xiān shī huà,wú bèi yuán qí gǔ fú jiān。
天遣放翁穷不死,茶山钵袋未曾传。tiān qiǎn fàng wēng qióng bù sǐ,chá shān bō dài wèi céng chuán。

访僧支提寺

陆游

高名每惯习凿齿,巨眼忽逢支道林。gāo míng měi guàn xí záo chǐ,jù yǎn hū féng zhī dào lín。
共夜不知红烛短,对床空叹白云深。gòng yè bù zhī hóng zhú duǎn,duì chuáng kōng tàn bái yún shēn。
满前钟鼓何曾忍,匝地毫光不用寻。mǎn qián zhōng gǔ hé céng rěn,zā dì háo guāng bù yòng xún。
欲识天冠真面目,鸟啼猿啸总知音。yù shí tiān guān zhēn miàn mù,niǎo tí yuán xiào zǒng zhī yīn。

南园四首

陆游

晓莺催系柳边舟,老陌东风拂面柔。xiǎo yīng cuī xì liǔ biān zhōu,lǎo mò dōng fēng fú miàn róu。
客里又惊春事晚,梦中重续栝苍游。kè lǐ yòu jīng chūn shì wǎn,mèng zhōng zhòng xù guā cāng yóu。
欢情饮量年年减,古寺名园处处留。huān qíng yǐn liàng nián nián jiǎn,gǔ sì míng yuán chù chù liú。
却羡少年轻岁月,角声如此不知愁。què xiàn shǎo nián qīng suì yuè,jiǎo shēng rú cǐ bù zhī chóu。

南园四首

陆游

南游云海叹茫茫,又泛归舟到栝苍。nán yóu yún hǎi tàn máng máng,yòu fàn guī zhōu dào guā cāng。
城郭凄凉叹辽鹤,鬓毛萧飒点吴霜。chéng guō qī liáng tàn liáo hè,bìn máo xiāo sà diǎn wú shuāng。
酴醾可把春无几,弦索初陈燕未央。tú mí kě bǎ chūn wú jǐ,xián suǒ chū chén yàn wèi yāng。
楼下清溪三百里,溪流不似客愁长。lóu xià qīng xī sān bǎi lǐ,xī liú bù shì kè chóu zhǎng。

泛瑞安江风涛贴然

陆游

俯仰两青空,舟行明镜中。fǔ yǎng liǎng qīng kōng,zhōu xíng míng jìng zhōng。
蓬莱定不远,正要一帆风。péng lái dìng bù yuǎn,zhèng yào yī fān fēng。

先主庙次唐贞元中张俨诗韵三首

陆游

猾贼挟至尊,天命矜在己。huá zéi xié zhì zūn,tiān mìng jīn zài jǐ。
岂知高帝业,煌煌汉中起。qǐ zhī gāo dì yè,huáng huáng hàn zhōng qǐ。

先主庙次唐贞元中张俨诗韵三首

陆游

吴蜀本唇齿,悲哉乃连兵。wú shǔ běn chún chǐ,bēi zāi nǎi lián bīng。
尽锐下三峡,谁使复两京。jǐn ruì xià sān xiá,shuí shǐ fù liǎng jīng。

先主庙次唐贞元中张俨诗韵三首

陆游

洛阳化为灰,棘生铜驼陌。luò yáng huà wèi huī,jí shēng tóng tuó mò。
讨贼志不成,父老泣陵柏。tǎo zéi zhì bù chéng,fù lǎo qì líng bǎi。

夏日三首

陆游

微风过中庭,庭树飒有声。wēi fēng guò zhōng tíng,tíng shù sà yǒu shēng。
穿帘徐入座,巾屦有馀清。chuān lián xú rù zuò,jīn jù yǒu yú qīng。

夏日三首

陆游

展画发古香,弄笔娱昼寂。zhǎn huà fā gǔ xiāng,nòng bǐ yú zhòu jì。
是中亦何好,使我喜忘食。shì zhōng yì hé hǎo,shǐ wǒ xǐ wàng shí。

夏日三首

陆游

呼儿整吾驾,驾言返林庐。hū ér zhěng wú jià,jià yán fǎn lín lú。
可使临老眼,常亲吏文书。kě shǐ lín lǎo yǎn,cháng qīn lì wén shū。