古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

反远游

陆游

卖却貂裘买钓舟,久将身世付悠悠。mài què diāo qiú mǎi diào zhōu,jiǔ jiāng shēn shì fù yōu yōu。
行歌西郭红桥路,烂醉东关白塔秋。xíng gē xī guō hóng qiáo lù,làn zuì dōng guān bái tǎ qiū。
夜泊驿亭观月上,晓登僧阁听猿愁。yè pō yì tíng guān yuè shàng,xiǎo dēng sēng gé tīng yuán chóu。
一生身属官仓米,剩喜残年得自由。yī shēng shēn shǔ guān cāng mǐ,shèng xǐ cán nián dé zì yóu。

梅市

陆游

小雨长堤古寺西,不容羸马惜障泥。xiǎo yǔ zhǎng dī gǔ sì xī,bù róng léi mǎ xī zhàng ní。
时平道路铃声少,岁乐坊场酒价低。shí píng dào lù líng shēng shǎo,suì lè fāng chǎng jiǔ jià dī。
烟树浅深山驿近,野歌断续客魂迷。yān shù qiǎn shēn shān yì jìn,yě gē duàn xù kè hún mí。
残躯不料重来此,一首清诗手自题。cán qū bù liào zhòng lái cǐ,yī shǒu qīng shī shǒu zì tí。

九月二十五日鸡鸣前起待旦

陆游

堪笑枯肠渐畏茶,夜阑坐起听城笳。kān xiào kū cháng jiàn wèi chá,yè lán zuò qǐ tīng chéng jiā。
炉温自拨深培火,灯暗犹垂半结花。lú wēn zì bō shēn péi huǒ,dēng àn yóu chuí bàn jié huā。
断梦不妨寻枕上,孤愁还似客天涯。duàn mèng bù fáng xún zhěn shàng,gū chóu hái shì kè tiān yá。
扫尘拾得残诗稿,满纸风鸦字半斜。sǎo chén shí dé cán shī gǎo,mǎn zhǐ fēng yā zì bàn xié。

子虡当以十月离淝上喜而有作

陆游

十月霜侵客子衣,片帆计已发淮淝。shí yuè shuāng qīn kè zi yī,piàn fān jì yǐ fā huái féi。
山林独往我何敢,州县徒劳儿未非。shān lín dú wǎng wǒ hé gǎn,zhōu xiàn tú láo ér wèi fēi。
传舍方寒索调护,里门终日待来归。chuán shě fāng hán suǒ diào hù,lǐ mén zhōng rì dài lái guī。
解装且共灯前语,万事真当付一欷。jiě zhuāng qiě gòng dēng qián yǔ,wàn shì zhēn dāng fù yī xī。

舟中晨起

陆游

天宇清寒病体轻,烟波聊复事宵征。tiān yǔ qīng hán bìng tǐ qīng,yān bō liáo fù shì xiāo zhēng。
橹横舟尾霜如抹,犬走篱根叶有声。lǔ héng zhōu wěi shuāng rú mǒ,quǎn zǒu lí gēn yè yǒu shēng。
萧尹威名空赫赫,班侯智略本平平。xiāo yǐn wēi míng kōng hè hè,bān hóu zhì lüè běn píng píng。
不如归结迎神社,长笛圜鼙送此生。bù rú guī jié yíng shén shè,zhǎng dí huán pí sòng cǐ shēng。

江村

陆游

江村连夜有飞霜,柿正丹时橘半黄。jiāng cūn lián yè yǒu fēi shuāng,shì zhèng dān shí jú bàn huáng。
转枕却寻惊断梦,拨炉偶见爇残香。zhuǎn zhěn què xún jīng duàn mèng,bō lú ǒu jiàn ruò cán xiāng。
医无绝艺空三易,死与浮生已两忘。yī wú jué yì kōng sān yì,sǐ yǔ fú shēng yǐ liǎng wàng。
拈得一书还懒看,卧听孙子诵琅琅。niān dé yī shū hái lǎn kàn,wò tīng sūn zi sòng láng láng。

病后自咏

陆游

狂豪扫去得衰残,数啜芳醪兴亦阑。kuáng háo sǎo qù dé shuāi cán,shù chuài fāng láo xīng yì lán。
闭户交朋疏索尽,捐书日月破除难。bì hù jiāo péng shū suǒ jǐn,juān shū rì yuè pò chú nán。
盘除鲜食生蔬美,衣耸吟肩束带宽。pán chú xiān shí shēng shū měi,yī sǒng yín jiān shù dài kuān。
赖有一条差自慰,高眠常到日三竿。lài yǒu yī tiáo chà zì wèi,gāo mián cháng dào rì sān gān。

三三孙十月九日生日翁翁为赋诗为寿

陆游

正过重阳一月时,龟堂欢喜抱孙枝。zhèng guò zhòng yáng yī yuè shí,guī táng huān xǐ bào sūn zhī。
弃襦已足惊关吏,堆笏宁惟取世资。qì rú yǐ zú jīng guān lì,duī hù níng wéi qǔ shì zī。
落笔千言犹细事,读书万卷要深期。luò bǐ qiān yán yóu xì shì,dú shū wàn juǎn yào shēn qī。
汝翁豪杰非今士,不用担簦更觅师。rǔ wēng háo jié fēi jīn shì,bù yòng dān dēng gèng mì shī。

初冬二首

陆游

落叶纷纷十月时,今年霜比去年迟。luò yè fēn fēn shí yuè shí,jīn nián shuāng bǐ qù nián chí。
山猿引子饮幽涧,野鹊结巢争堕枝。shān yuán yǐn zi yǐn yōu jiàn,yě què jié cháo zhēng duò zhī。
岭北片云生峭绝,桥东残水漾沦漪。lǐng běi piàn yún shēng qiào jué,qiáo dōng cán shuǐ yàng lún yī。
病衰自怪诗情尽,造物撩人乃尔奇。bìng shuāi zì guài shī qíng jǐn,zào wù liāo rén nǎi ěr qí。

初冬二首

陆游

落叶窗前已作堆,地炉微火拨残灰。luò yè chuāng qián yǐ zuò duī,dì lú wēi huǒ bō cán huī。
梦中无祟败蔬圃,饭后有歌夸芋魁。mèng zhōng wú suì bài shū pǔ,fàn hòu yǒu gē kuā yù kuí。
袅袅清笳催日晚,萧萧新雁带寒来。niǎo niǎo qīng jiā cuī rì wǎn,xiāo xiāo xīn yàn dài hán lái。
更宽十日可闲出,会挈一壶寻早梅。gèng kuān shí rì kě xián chū,huì qiè yī hú xún zǎo méi。

病小愈喜晴

陆游

云边采药喜身轻,灯下观书觉眼明。yún biān cǎi yào xǐ shēn qīng,dēng xià guān shū jué yǎn míng。
扰扰已空浮世事,依依还作苦吟声。rǎo rǎo yǐ kōng fú shì shì,yī yī hái zuò kǔ yín shēng。
又为天地几年客,顿觉轩窗三日晴。yòu wèi tiān dì jǐ nián kè,dùn jué xuān chuāng sān rì qíng。
深愧山童怜寂寞,风炉传法煮芜菁。shēn kuì shān tóng lián jì mò,fēng lú chuán fǎ zhǔ wú jīng。

呻吟

陆游

呻吟半岁掩柴扉,性命惟存气力微。shēn yín bàn suì yǎn chái fēi,xìng mìng wéi cún qì lì wēi。
夙业岂能逃马麦,穷居赖是惯牛衣。sù yè qǐ néng táo mǎ mài,qióng jū lài shì guàn niú yī。
浊清且复分贤圣,今昨谁能论是非。zhuó qīng qiě fù fēn xián shèng,jīn zuó shuí néng lùn shì fēi。
一段光明君记取,要知无念是真归。yī duàn guāng míng jūn jì qǔ,yào zhī wú niàn shì zhēn guī。

山墅

陆游

烟水烟林老结庐,人间用短更谁如。yān shuǐ yān lín lǎo jié lú,rén jiān yòng duǎn gèng shuí rú。
软蒲稳背供危坐,小帜障灯便细书。ruǎn pú wěn bèi gōng wēi zuò,xiǎo zhì zhàng dēng biàn xì shū。
莫欺衰病归山墅,曾领诸儒上石渠。mò qī shuāi bìng guī shān shù,céng lǐng zhū rú shàng shí qú。
贞观开元嗟已远,为君试说绍兴初。zhēn guān kāi yuán jiē yǐ yuǎn,wèi jūn shì shuō shào xīng chū。

十月二十四日夜梦中送庐山道人归山

陆游

平生不到三公府,晚岁归来五老庵。píng shēng bù dào sān gōng fǔ,wǎn suì guī lái wǔ lǎo ān。
夙士极知成殿后,吾曹所赖作司南。sù shì jí zhī chéng diàn hòu,wú cáo suǒ lài zuò sī nán。
孤舟夜泊滩声恶,小瓮晨香雪意酣。gū zhōu yè pō tān shēng è,xiǎo wèng chén xiāng xuě yì hān。
笑语床隅拄杖子,即今惟汝是同参。xiào yǔ chuáng yú zhǔ zhàng zi,jí jīn wéi rǔ shì tóng cān。

游山三首

陆游

一生万里著行縢,抖擞尘埃尚未能。yī shēng wàn lǐ zhù xíng téng,dǒu sǒu chén āi shàng wèi néng。
不怕语音时带剡,敢辞生计略如僧。bù pà yǔ yīn shí dài shàn,gǎn cí shēng jì lüè rú sēng。
疏梅渐动清溪曲,霁雪遥看古塔层。shū méi jiàn dòng qīng xī qū,jì xuě yáo kàn gǔ tǎ céng。
唤起故年清绝梦,数声柔橹下巴陵。huàn qǐ gù nián qīng jué mèng,shù shēng róu lǔ xià bā líng。