古诗词

千叶黄梅歌呈王梦得张以道

张镃

笛声吹起南湖水,散作奇葩满园里。dí shēng chuī qǐ nán hú shuǐ,sàn zuò qí pā mǎn yuán lǐ。
被春收入玉照堂,不逐馀芳弄红紫。bèi chūn shōu rù yù zhào táng,bù zhú yú fāng nòng hóng zǐ。
一春开霁能几时,江梅正多人来稀。yī chūn kāi jì néng jǐ shí,jiāng méi zhèng duō rén lái xī。
光风屈指巳过半,赖有缃蕊森高枝。guāng fēng qū zhǐ sì guò bàn,lài yǒu xiāng ruǐ sēn gāo zhī。
今朝拄杖偏宜到,暖碧红烟染林草。jīn cháo zhǔ zhàng piān yí dào,nuǎn bì hóng yān rǎn lín cǎo。
悠然试就花下行,便有疏英点乌帽。yōu rán shì jiù huā xià xíng,biàn yǒu shū yīng diǎn wū mào。
细看宝靥轻金涂,密网粲缀万斛珠。xì kàn bǎo yè qīng jīn tú,mì wǎng càn zhuì wàn hú zhū。
一香举处众香发,幻巧更吐冰霜须。yī xiāng jǔ chù zhòng xiāng fā,huàn qiǎo gèng tǔ bīng shuāng xū。
叵罗盛酒如春沼,不待东风自开了。pǒ luó shèng jiǔ rú chūn zhǎo,bù dài dōng fēng zì kāi le。
呼童撼作晴雪飞,雪飞争似花飞好。hū tóng hàn zuò qíng xuě fēi,xuě fēi zhēng shì huā fēi hǎo。
上都赏玩争出城,日高三丈车马尘。shàng dōu shǎng wán zhēng chū chéng,rì gāo sān zhàng chē mǎ chén。
谁能摆脱热官与铜臭,肯学花底真闲人。shuí néng bǎi tuō rè guān yǔ tóng chòu,kěn xué huā dǐ zhēn xián rén。
时平空山老壮士,不得灭秦报君死。shí píng kōng shān lǎo zhuàng shì,bù dé miè qín bào jūn sǐ。
鸡鸣抚剑起相叹,梦领全师渡河水。jī míng fǔ jiàn qǐ xiāng tàn,mèng lǐng quán shī dù hé shuǐ。
吾曹耻作儿女愁,何如且插花满头。wú cáo chǐ zuò ér nǚ chóu,hé rú qiě chā huā mǎn tóu。
一盏一盏复一盏,坐到落梅无始休。yī zhǎn yī zhǎn fù yī zhǎn,zuò dào luò méi wú shǐ xiū。
无梅有月尤堪饮,醉卧苍苔石为枕。wú méi yǒu yuè yóu kān yǐn,zuì wò cāng tái shí wèi zhěn。
醒来明月别寻花,桃岸翻霞杏堆锦。xǐng lái míng yuè bié xún huā,táo àn fān xiá xìng duī jǐn。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

湖南舟中赠日者

张镃

坐上君但笑,人间我最愚。zuò shàng jūn dàn xiào,rén jiān wǒ zuì yú。
百年休较命,今日且航湖。bǎi nián xiū jiào mìng,jīn rì qiě háng hú。
地旷山霏薄,风薰水叶粗。dì kuàng shān fēi báo,fēng xūn shuǐ yè cū。
寸阴方解惜,总是已工夫。cùn yīn fāng jiě xī,zǒng shì yǐ gōng fū。

夜半浴

张镃

浊热不成睡,起看宵过中。zhuó rè bù chéng shuì,qǐ kàn xiāo guò zhōng。
繁星珠结网,片月玉为弓。fán xīng zhū jié wǎng,piàn yuè yù wèi gōng。
赋鹊情何有,驱蚊计颇穷。fù què qíng hé yǒu,qū wén jì pǒ qióng。
犹欣汤浴后,肤受绿蘋风。yóu xīn tāng yù hòu,fū shòu lǜ píng fēng。

题方竹杖松根枕二首

张镃

鹤骨何能尔,龙姿或果然。hè gǔ hé néng ěr,lóng zī huò guǒ rán。
锋棱四面峻,节操一生坚。fēng léng sì miàn jùn,jié cāo yī shēng jiān。
界纸书堪使,敲针钓最便。jiè zhǐ shū kān shǐ,qiāo zhēn diào zuì biàn。
从教方有碍,终不效规圆。cóng jiào fāng yǒu ài,zhōng bù xiào guī yuán。

题方竹杖松根枕二首

张镃

郁郁凌寒色,来宜此地蟠。yù yù líng hán sè,lái yí cǐ dì pán。
解衣轻盾日,假盖得秦官。jiě yī qīng dùn rì,jiǎ gài dé qín guān。
香宿风微堕,青留雨未干。xiāng sù fēng wēi duò,qīng liú yǔ wèi gàn。
通宵岩侧梦,根窍手藏丹。tōng xiāo yán cè mèng,gēn qiào shǒu cáng dān。

次韵答曾司法

张镃

精神由日就,格律忌雷同。jīng shén yóu rì jiù,gé lǜ jì léi tóng。
我匪从它入,君应自此工。wǒ fěi cóng tā rù,jūn yīng zì cǐ gōng。
多岐怜世路,力学振家风。duō qí lián shì lù,lì xué zhèn jiā fēng。
莫易朱弦绝,千年论最公。mò yì zhū xián jué,qiān nián lùn zuì gōng。

梦觉

张镃

梦觉西窗晓,听风过曲廊。mèng jué xī chuāng xiǎo,tīng fēng guò qū láng。
好诗非易辨,闲坐尽无妨。hǎo shī fēi yì biàn,xián zuò jǐn wú fáng。
人静鸟乌喜,雨来花草香。rén jìng niǎo wū xǐ,yǔ lái huā cǎo xiāng。
寸心经患难,况复近秋凉。cùn xīn jīng huàn nán,kuàng fù jìn qiū liáng。

梦觉

张镃

二十年前事,浑如梦觉时。èr shí nián qián shì,hún rú mèng jué shí。
漫行荒路径,难认旧亭基。màn xíng huāng lù jìng,nán rèn jiù tíng jī。
尚记因逃暑,曾来学赋诗。shàng jì yīn táo shǔ,céng lái xué fù shī。
如今无可好,植杖欲耘耔。rú jīn wú kě hǎo,zhí zhàng yù yún zǐ。

命鹿

张镃

双鹿林泉友,新居后我成。shuāng lù lín quán yǒu,xīn jū hòu wǒ chéng。
角低方长旺,斑嫩末分明。jiǎo dī fāng zhǎng wàng,bān nèn mò fēn míng。
濯濯菰塘晚,呦呦草径晴。zhuó zhuó gū táng wǎn,yōu yōu cǎo jìng qíng。
仙畴吾种玉,汝辈耦而耕。xiān chóu wú zhǒng yù,rǔ bèi ǒu ér gēng。

正月三日同诸亲从叔祖阁学登宁寿观东西山寻至邻园次叔祖韵

张镃

超旷欣便静,纷哗厌处浓。chāo kuàng xīn biàn jìng,fēn huā yàn chù nóng。
客亲非外约,地胜适新逢。kè qīn fēi wài yuē,dì shèng shì xīn féng。
诗兴骖黄鹤,仙情寄赤松。shī xīng cān huáng hè,xiān qíng jì chì sōng。
烟平千万户,此处认歌钟。yān píng qiān wàn hù,cǐ chù rèn gē zhōng。

次韵寄斋赠竹居

张镃

振俗还风雅,乾坤觅句中。zhèn sú hái fēng yǎ,qián kūn mì jù zhōng。
夔皋渠合遇,郊岛我甘同。kuí gāo qú hé yù,jiāo dǎo wǒ gān tóng。
浩荡投鸥水,清和翻燕风。hào dàng tóu ōu shuǐ,qīng hé fān yàn fēng。
相投两无语,声远莫摩空。xiāng tóu liǎng wú yǔ,shēng yuǎn mò mó kōng。

安乐泉亭上午憩

张镃

修竹有风处,道人无事时。xiū zhú yǒu fēng chù,dào rén wú shì shí。
诸公难入眼,不用总如眉。zhū gōng nán rù yǎn,bù yòng zǒng rú méi。
得价婆娑重,投闲懒散宜。dé jià pó suō zhòng,tóu xián lǎn sàn yí。
三年何足道,坚判百年期。sān nián hé zú dào,jiān pàn bǎi nián qī。

暮色

张镃

暮色云端合,晴光天际悭。mù sè yún duān hé,qíng guāng tiān jì qiān。
鸟群科斗字,山态倦螺鬟。niǎo qún kē dòu zì,shān tài juàn luó huán。
寂寂功名会,纷纷车马间。jì jì gōng míng huì,fēn fēn chē mǎ jiān。
拍栏情倍极,烟老罩鱼湾。pāi lán qíng bèi jí,yān lǎo zhào yú wān。

夜坐示客

张镃

身世长歌里,于今得好朋。shēn shì zhǎng gē lǐ,yú jīn dé hǎo péng。
露阶秋到竹,风屋夜吹灯。lù jiē qiū dào zhú,fēng wū yè chuī dēng。
菱芡供馋口,图书伴曲肱。líng qiàn gōng chán kǒu,tú shū bàn qū gōng。
头颅知自揣,顾影笑鬅鬙。tóu lú zhī zì chuāi,gù yǐng xiào péng sēng。

自咏

张镃

事业新来别,贤愚久自知。shì yè xīn lái bié,xián yú jiǔ zì zhī。
作文时似咒,写字忽知锥。zuò wén shí shì zhòu,xiě zì hū zhī zhuī。
卖屋因为宅,谋官本近医。mài wū yīn wèi zhái,móu guān běn jìn yī。
有来评世务,好好只相随。yǒu lái píng shì wù,hǎo hǎo zhǐ xiāng suí。

表兄刘东玉提干挽诗二首

张镃

王祖扶天日,同声外氏翁。wáng zǔ fú tiān rì,tóng shēng wài shì wēng。
功勋俱卓越,门户合穹隆。gōng xūn jù zhuó yuè,mén hù hé qióng lóng。
诸舅今何在,唯兄命亦穷。zhū jiù jīn hé zài,wéi xiōng mìng yì qióng。
贤郎须力学,一线续家风。xián láng xū lì xué,yī xiàn xù jiā fēng。