古诗词

千叶黄梅歌呈王梦得张以道

张镃

笛声吹起南湖水,散作奇葩满园里。dí shēng chuī qǐ nán hú shuǐ,sàn zuò qí pā mǎn yuán lǐ。
被春收入玉照堂,不逐馀芳弄红紫。bèi chūn shōu rù yù zhào táng,bù zhú yú fāng nòng hóng zǐ。
一春开霁能几时,江梅正多人来稀。yī chūn kāi jì néng jǐ shí,jiāng méi zhèng duō rén lái xī。
光风屈指巳过半,赖有缃蕊森高枝。guāng fēng qū zhǐ sì guò bàn,lài yǒu xiāng ruǐ sēn gāo zhī。
今朝拄杖偏宜到,暖碧红烟染林草。jīn cháo zhǔ zhàng piān yí dào,nuǎn bì hóng yān rǎn lín cǎo。
悠然试就花下行,便有疏英点乌帽。yōu rán shì jiù huā xià xíng,biàn yǒu shū yīng diǎn wū mào。
细看宝靥轻金涂,密网粲缀万斛珠。xì kàn bǎo yè qīng jīn tú,mì wǎng càn zhuì wàn hú zhū。
一香举处众香发,幻巧更吐冰霜须。yī xiāng jǔ chù zhòng xiāng fā,huàn qiǎo gèng tǔ bīng shuāng xū。
叵罗盛酒如春沼,不待东风自开了。pǒ luó shèng jiǔ rú chūn zhǎo,bù dài dōng fēng zì kāi le。
呼童撼作晴雪飞,雪飞争似花飞好。hū tóng hàn zuò qíng xuě fēi,xuě fēi zhēng shì huā fēi hǎo。
上都赏玩争出城,日高三丈车马尘。shàng dōu shǎng wán zhēng chū chéng,rì gāo sān zhàng chē mǎ chén。
谁能摆脱热官与铜臭,肯学花底真闲人。shuí néng bǎi tuō rè guān yǔ tóng chòu,kěn xué huā dǐ zhēn xián rén。
时平空山老壮士,不得灭秦报君死。shí píng kōng shān lǎo zhuàng shì,bù dé miè qín bào jūn sǐ。
鸡鸣抚剑起相叹,梦领全师渡河水。jī míng fǔ jiàn qǐ xiāng tàn,mèng lǐng quán shī dù hé shuǐ。
吾曹耻作儿女愁,何如且插花满头。wú cáo chǐ zuò ér nǚ chóu,hé rú qiě chā huā mǎn tóu。
一盏一盏复一盏,坐到落梅无始休。yī zhǎn yī zhǎn fù yī zhǎn,zuò dào luò méi wú shǐ xiū。
无梅有月尤堪饮,醉卧苍苔石为枕。wú méi yǒu yuè yóu kān yǐn,zuì wò cāng tái shí wèi zhěn。
醒来明月别寻花,桃岸翻霞杏堆锦。xǐng lái míng yuè bié xún huā,táo àn fān xiá xìng duī jǐn。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

表兄刘东玉提干挽诗二首

张镃

襁褓予多疾,三年托渭阳。qiǎng bǎo yǔ duō jí,sān nián tuō wèi yáng。
未能看击瓮,常是戏登床。wèi néng kàn jī wèng,cháng shì xì dēng chuáng。
转首尘埃里,惊心岁月长。zhuǎn shǒu chén āi lǐ,jīng xīn suì yuè zhǎng。
挽兄赍志去,倾泪入诗章。wǎn xiōng jī zhì qù,qīng lèi rù shī zhāng。

道院书壁

张镃

约客探名胜,停辀得所欣。yuē kè tàn míng shèng,tíng zhōu dé suǒ xīn。
山寒多作雨,洞古不收云。shān hán duō zuò yǔ,dòng gǔ bù shōu yún。
夜宿听鸣麂,晨斋饤野芹。yè sù tīng míng jǐ,chén zhāi dìng yě qín。
黄冠尤喜事,添注石炉熏。huáng guān yóu xǐ shì,tiān zhù shí lú xūn。

老笔赠铦上人二首

张镃

握手四年别,满心千偈禅。wò shǒu sì nián bié,mǎn xīn qiān jì chán。
清灯才软语,新雪尚幽眠。qīng dēng cái ruǎn yǔ,xīn xuě shàng yōu mián。
了了翻身诀,寥寥断臂缘。le le fān shēn jué,liáo liáo duàn bì yuán。
我怀吾自会,恶句莫多传。wǒ huái wú zì huì,è jù mò duō chuán。

老笔赠铦上人二首

张镃

已事殷然急,江湖第一流。yǐ shì yīn rán jí,jiāng hú dì yī liú。
才高楼五凤,伎进刃全牛。cái gāo lóu wǔ fèng,jì jìn rèn quán niú。
可惜梅花节,忙回竹叶舟。kě xī méi huā jié,máng huí zhú yè zhōu。
老师应赏棒,碑巨压东州。lǎo shī yīng shǎng bàng,bēi jù yā dōng zhōu。

次韵叔祖阁学题逸村亭壁

张镃

桥迥有牛过,村深无马嘶。qiáo jiǒng yǒu niú guò,cūn shēn wú mǎ sī。
哨风惊客袂,膏雨慰耕犁。shào fēng jīng kè mèi,gāo yǔ wèi gēng lí。
游目花通野,吟情絮著泥。yóu mù huā tōng yě,yín qíng xù zhù ní。
幽坊惬虚眺,况复见新题。yōu fāng qiè xū tiào,kuàng fù jiàn xīn tí。

野芳亭书壁

张镃

山向林间出,船从草外撑。shān xiàng lín jiān chū,chuán cóng cǎo wài chēng。
行来风数刻,坐待月三更。xíng lái fēng shù kè,zuò dài yuè sān gèng。
政自安闲散,谁能管爱憎。zhèng zì ān xián sàn,shuí néng guǎn ài zēng。
新功喜今夏,阴满蒲萄棚。xīn gōng xǐ jīn xià,yīn mǎn pú táo péng。

客舍夜闻吴讴有怀南湖

张镃

屋漏灯垂粟,墙欹螾唱丛。wū lòu dēng chuí sù,qiáng yī yǐn chàng cóng。
断编非径捷,隅座且丞聋。duàn biān fēi jìng jié,yú zuò qiě chéng lóng。
歌听鱼蛮子,盟寒水勃公。gē tīng yú mán zi,méng hán shuǐ bó gōng。
月明今夜梦,清杀苇间篷。yuè míng jīn yè mèng,qīng shā wěi jiān péng。

牡丹

张镃

分数论春物,都应让牡丹。fēn shù lùn chūn wù,dōu yīng ràng mǔ dān。
几枝单叶紫,满担夕香寒。jǐ zhī dān yè zǐ,mǎn dān xī xiāng hán。
除我知心切,从人得句难。chú wǒ zhī xīn qiè,cóng rén dé jù nán。
肯辞回棹日,多瓣剪来看。kěn cí huí zhào rì,duō bàn jiǎn lái kàn。

湖边夜兴

张镃

夜月虽愆约,秋云却荐凉。yè yuè suī qiān yuē,qiū yún què jiàn liáng。
桥明缘水净,树近觉风香。qiáo míng yuán shuǐ jìng,shù jìn jué fēng xiāng。
众论轻闲适,幽怀贵老狂。zhòng lùn qīng xián shì,yōu huái guì lǎo kuáng。
从今无复病,处处养生方。cóng jīn wú fù bìng,chù chù yǎng shēng fāng。

夜述

张镃

客去情宜独,宵长睡未忺。kè qù qíng yí dú,xiāo zhǎng shuì wèi xiān。
露多应冒砌,香重欲蒸帘。lù duō yīng mào qì,xiāng zhòng yù zhēng lián。
较利真谁得,耽书肯自嫌。jiào lì zhēn shuí dé,dān shū kěn zì xián。
炉存金粟火,煨蓣不须添。lú cún jīn sù huǒ,wēi yù bù xū tiān。

谁谓

张镃

谁谓闲无事,闲中事日生。shuí wèi xián wú shì,xián zhōng shì rì shēng。
和香雕印脱,记石假云名。hé xiāng diāo yìn tuō,jì shí jiǎ yún míng。
水取从龙井,花移自马城。shuǐ qǔ cóng lóng jǐng,huā yí zì mǎ chéng。
若将朝市比,忙处却多争。ruò jiāng cháo shì bǐ,máng chù què duō zhēng。

问讯家林蜡梅

张镃

蜡梅吾甚爱,园种未能多。là méi wú shén ài,yuán zhǒng wèi néng duō。
旋去东南竹,新添二十窠。xuán qù dōng nán zhú,xīn tiān èr shí kē。
离家俄半月,放蕾想盈柯。lí jiā é bàn yuè,fàng lěi xiǎng yíng kē。
前日丁宁句,花神记得么。qián rì dīng níng jù,huā shén jì dé me。

寄呈史太师二首

张镃

昔为金阙相,曾是玉皇师。xī wèi jīn quē xiāng,céng shì yù huáng shī。
近即维垣拜,还从彭祖期。jìn jí wéi yuán bài,hái cóng péng zǔ qī。
传闻风景胜,多赋洞天诗。chuán wén fēng jǐng shèng,duō fù dòng tiān shī。
肯示渔樵否,林间要勒碑。kěn shì yú qiáo fǒu,lín jiān yào lēi bēi。

寄呈史太师二首

张镃

自怜冰氏子,父祖已登门。zì lián bīng shì zi,fù zǔ yǐ dēng mén。
屏迹千官外,驰书一品尊。píng jì qiān guān wài,chí shū yī pǐn zūn。
华戎心处活,经传语前论。huá róng xīn chù huó,jīng chuán yǔ qián lùn。
欲理西风棹,因瞻祇树园。yù lǐ xī fēng zhào,yīn zhān qí shù yuán。

行次莺脰湖

张镃

震泽匆匆过,胥塘渐渐来。zhèn zé cōng cōng guò,xū táng jiàn jiàn lái。
风高多罨岸,船侧屡翻杯。fēng gāo duō yǎn àn,chuán cè lǚ fān bēi。
积草摊渔网,疏林聚客桅。jī cǎo tān yú wǎng,shū lín jù kè wéi。
景逢宜急写,句过恐难裁。jǐng féng yí jí xiě,jù guò kǒng nán cái。