古诗词

千叶黄梅歌呈王梦得张以道

张镃

笛声吹起南湖水,散作奇葩满园里。dí shēng chuī qǐ nán hú shuǐ,sàn zuò qí pā mǎn yuán lǐ。
被春收入玉照堂,不逐馀芳弄红紫。bèi chūn shōu rù yù zhào táng,bù zhú yú fāng nòng hóng zǐ。
一春开霁能几时,江梅正多人来稀。yī chūn kāi jì néng jǐ shí,jiāng méi zhèng duō rén lái xī。
光风屈指巳过半,赖有缃蕊森高枝。guāng fēng qū zhǐ sì guò bàn,lài yǒu xiāng ruǐ sēn gāo zhī。
今朝拄杖偏宜到,暖碧红烟染林草。jīn cháo zhǔ zhàng piān yí dào,nuǎn bì hóng yān rǎn lín cǎo。
悠然试就花下行,便有疏英点乌帽。yōu rán shì jiù huā xià xíng,biàn yǒu shū yīng diǎn wū mào。
细看宝靥轻金涂,密网粲缀万斛珠。xì kàn bǎo yè qīng jīn tú,mì wǎng càn zhuì wàn hú zhū。
一香举处众香发,幻巧更吐冰霜须。yī xiāng jǔ chù zhòng xiāng fā,huàn qiǎo gèng tǔ bīng shuāng xū。
叵罗盛酒如春沼,不待东风自开了。pǒ luó shèng jiǔ rú chūn zhǎo,bù dài dōng fēng zì kāi le。
呼童撼作晴雪飞,雪飞争似花飞好。hū tóng hàn zuò qíng xuě fēi,xuě fēi zhēng shì huā fēi hǎo。
上都赏玩争出城,日高三丈车马尘。shàng dōu shǎng wán zhēng chū chéng,rì gāo sān zhàng chē mǎ chén。
谁能摆脱热官与铜臭,肯学花底真闲人。shuí néng bǎi tuō rè guān yǔ tóng chòu,kěn xué huā dǐ zhēn xián rén。
时平空山老壮士,不得灭秦报君死。shí píng kōng shān lǎo zhuàng shì,bù dé miè qín bào jūn sǐ。
鸡鸣抚剑起相叹,梦领全师渡河水。jī míng fǔ jiàn qǐ xiāng tàn,mèng lǐng quán shī dù hé shuǐ。
吾曹耻作儿女愁,何如且插花满头。wú cáo chǐ zuò ér nǚ chóu,hé rú qiě chā huā mǎn tóu。
一盏一盏复一盏,坐到落梅无始休。yī zhǎn yī zhǎn fù yī zhǎn,zuò dào luò méi wú shǐ xiū。
无梅有月尤堪饮,醉卧苍苔石为枕。wú méi yǒu yuè yóu kān yǐn,zuì wò cāng tái shí wèi zhěn。
醒来明月别寻花,桃岸翻霞杏堆锦。xǐng lái míng yuè bié xún huā,táo àn fān xiá xìng duī jǐn。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

对月

张镃

景奇天遣助诗豪,意快惭无鍊句劳。jǐng qí tiān qiǎn zhù shī háo,yì kuài cán wú liàn jù láo。
一夜月晖金碗出,万波风摆玉鳞高。yī yè yuè huī jīn wǎn chū,wàn bō fēng bǎi yù lín gāo。
衣冠城里多新贵,酒脯船中自老饕。yī guān chéng lǐ duō xīn guì,jiǔ pú chuán zhōng zì lǎo tāo。
未著丛书追笠泽,此行扶路且游遨。wèi zhù cóng shū zhuī lì zé,cǐ xíng fú lù qiě yóu áo。

烟波观月示客

张镃

半年殊少夜间来,湖上今宵绝点埃。bàn nián shū shǎo yè jiān lái,hú shàng jīn xiāo jué diǎn āi。
人老纵教过百岁,月圆难保看千回。rén lǎo zòng jiào guò bǎi suì,yuè yuán nán bǎo kàn qiān huí。
舒眉酒饮休辞满,冲口诗成不待催。shū méi jiǔ yǐn xiū cí mǎn,chōng kǒu shī chéng bù dài cuī。
自有一般堪乐处,却言山水近亭台。zì yǒu yī bān kān lè chù,què yán shān shuǐ jìn tíng tái。

七夕前一夜翠樾堂设醮

张镃

矫首千寻古杏櫩,远林空处月钩纤。jiǎo shǒu qiān xún gǔ xìng yán,yuǎn lín kōng chù yuè gōu xiān。
龙蛇薮泽秋声起,牛女虚空夜气添。lóng shé sǒu zé qiū shēng qǐ,niú nǚ xū kōng yè qì tiān。
满荡荷开从北看,危栏塔立向西瞻。mǎn dàng hé kāi cóng běi kàn,wēi lán tǎ lì xiàng xī zhān。
绿笺封事精忱达,髴郁天香羽袖沾。lǜ jiān fēng shì jīng chén dá,fú yù tiān xiāng yǔ xiù zhān。

七夕

张镃

秋近疏飙未转凉,彩盘珠阁巳传觞。qiū jìn shū biāo wèi zhuǎn liáng,cǎi pán zhū gé sì chuán shāng。
佳期天上频逢节,却老人间未有方。jiā qī tiān shàng pín féng jié,què lǎo rén jiān wèi yǒu fāng。
蟾魄嫩明情缱绻,鹊河斜界色沧浪。chán pò nèn míng qíng qiǎn quǎn,què hé xié jiè sè cāng làng。
瓜盘华锦空儿剧,祷旱于今仰圣皇。guā pán huá jǐn kōng ér jù,dǎo hàn yú jīn yǎng shèng huáng。

秋暖

张镃

秋暖浑如水上春,意行幽径散衣巾。qiū nuǎn hún rú shuǐ shàng chūn,yì xíng yōu jìng sàn yī jīn。
海棠突过色尤好,荷叶打空芽更新。hǎi táng tū guò sè yóu hǎo,hé yè dǎ kōng yá gèng xīn。
焉得便遭田父饮,不须真现宰官身。yān dé biàn zāo tián fù yǐn,bù xū zhēn xiàn zǎi guān shēn。
今朝涉趣初悬榜,争睹何妨走四邻。jīn cháo shè qù chū xuán bǎng,zhēng dǔ hé fáng zǒu sì lín。

秋夜

张镃

疏星历历间银河,天澹浑疑泻素波。shū xīng lì lì jiān yín hé,tiān dàn hún yí xiè sù bō。
墙角影低遮月少,树头声壮着风多。qiáng jiǎo yǐng dī zhē yuè shǎo,shù tóu shēng zhuàng zhe fēng duō。
平生但念长闲好,万事从教若梦过。píng shēng dàn niàn zhǎng xián hǎo,wàn shì cóng jiào ruò mèng guò。
要足一诗添故稿,小山池畔更婆娑。yào zú yī shī tiān gù gǎo,xiǎo shān chí pàn gèng pó suō。

秋声

张镃

林居多解识秋声,岂是松篁耳惯经。lín jū duō jiě shí qiū shēng,qǐ shì sōng huáng ěr guàn jīng。
桐杂蝉鸣愁易起,蕉和蛩响梦频醒。tóng zá chán míng chóu yì qǐ,jiāo hé qióng xiǎng mèng pín xǐng。
琅琅急雨喧荷港,戛戛清风战苇亭。láng láng jí yǔ xuān hé gǎng,jiá jiá qīng fēng zhàn wěi tíng。
一事古人犹可恨,不言杨柳最堪听。yī shì gǔ rén yóu kě hèn,bù yán yáng liǔ zuì kān tīng。

秋风

张镃

策策惊飙战素秋,梦回衾幔亦飕飗。cè cè jīng biāo zhàn sù qiū,mèng huí qīn màn yì sōu liú。
不传鸿雁秦关信,可柰蘋蘅楚客愁。bù chuán hóng yàn qín guān xìn,kě nài píng héng chǔ kè chóu。
作赋未须悲落木,挂帆方喜助归舟。zuò fù wèi xū bēi luò mù,guà fān fāng xǐ zhù guī zhōu。
何须更借抟扶便,自是层霄九万游。hé xū gèng jiè tuán fú biàn,zì shì céng xiāo jiǔ wàn yóu。

次夜月色复佳游霞川锦池二首

张镃

倚栏看月兴难平,载酒还须入涧行。yǐ lán kàn yuè xīng nán píng,zài jiǔ hái xū rù jiàn xíng。
竹顶有时翻鹊翅,草根随处闹虫声。zhú dǐng yǒu shí fān què chì,cǎo gēn suí chù nào chóng shēng。
城中岂是无人赏,船里何曾卧地撑。chéng zhōng qǐ shì wú rén shǎng,chuán lǐ hé céng wò dì chēng。
游遍一池心未足,乱荷丛底听三更。yóu biàn yī chí xīn wèi zú,luàn hé cóng dǐ tīng sān gèng。

次夜月色复佳游霞川锦池二首

张镃

画桥烟重柳垂垂,露湿衣裳透始知。huà qiáo yān zhòng liǔ chuí chuí,lù shī yī shang tòu shǐ zhī。
丹桂花香墙畔起,水荭枝影席间移。dān guì huā xiāng qiáng pàn qǐ,shuǐ hóng zhī yǐng xí jiān yí。
思量究竟都如梦,恋著休闲煞不痴。sī liàng jiū jìng dōu rú mèng,liàn zhù xiū xián shā bù chī。
夜半江潮声正熟,归来才是欲眠时。yè bàn jiāng cháo shēng zhèng shú,guī lái cái shì yù mián shí。

赠雁

张镃

我自江乡有姓名,相逢契合义相亲。wǒ zì jiāng xiāng yǒu xìng míng,xiāng féng qì hé yì xiāng qīn。
连行几宿来栖草,戢翼常时想避人。lián xíng jǐ sù lái qī cǎo,jí yì cháng shí xiǎng bì rén。
石岸风高难到县,今宵船住定为邻。shí àn fēng gāo nán dào xiàn,jīn xiāo chuán zhù dìng wèi lín。
南湖若肯寻幽隐,却把衷肠自缕陈。nán hú ruò kěn xún yōu yǐn,què bǎ zhōng cháng zì lǚ chén。

重九前一日领客登城即席次张以道韵

张镃

未倒花前凿落金,登携那怕嫩寒侵。wèi dào huā qián záo luò jīn,dēng xié nà pà nèn hán qīn。
归牛下陇争浮水,宿鸟随山不过林。guī niú xià lǒng zhēng fú shuǐ,sù niǎo suí shān bù guò lín。
衰鬓预吹明日帽,放歌时带故园音。shuāi bìn yù chuī míng rì mào,fàng gē shí dài gù yuán yīn。
菊烟桂露虽情物,须索高蟾管夜深。jú yān guì lù suī qíng wù,xū suǒ gāo chán guǎn yè shēn。

冬日

张镃

半空飞雨整还斜,翳日游云散复遮。bàn kōng fēi yǔ zhěng hái xié,yì rì yóu yún sàn fù zhē。
七字吟情书柿叶,一年心事约梅花。qī zì yín qíng shū shì yè,yī nián xīn shì yuē méi huā。
关门人识陶潜室,静坐自疑庞蕴家。guān mén rén shí táo qián shì,jìng zuò zì yí páng yùn jiā。
纸帐蒲龛方用事,更须何物作生涯。zhǐ zhàng pú kān fāng yòng shì,gèng xū hé wù zuò shēng yá。

十月菊

张镃

幽芳何事独开迟,寂寞寒金照短篱。yōu fāng hé shì dú kāi chí,jì mò hán jīn zhào duǎn lí。
老子樽罍方欠此,春风景物最相宜。lǎo zi zūn léi fāng qiàn cǐ,chūn fēng jǐng wù zuì xiāng yí。
要随得暖南枝发,肯趁登高九日悲。yào suí dé nuǎn nán zhī fā,kěn chèn dēng gāo jiǔ rì bēi。
翻笑陶家门外柳,夜深零落舞腰肢。fān xiào táo jiā mén wài liǔ,yè shēn líng luò wǔ yāo zhī。

冬至日晓雪庭桂一枝着花戏成长句

张镃

居士归来百事嘉,木樨雪里也开花。jū shì guī lái bǎi shì jiā,mù xī xuě lǐ yě kāi huā。
麸金一掬枝头小,药玉千沟屋上斜。fū jīn yī jū zhī tóu xiǎo,yào yù qiān gōu wū shàng xié。
境界许奇非浪得,色香俱静更何加。jìng jiè xǔ qí fēi làng dé,sè xiāng jù jìng gèng hé jiā。
高寒似我休拈出,微笑从来少作家。gāo hán shì wǒ xiū niān chū,wēi xiào cóng lái shǎo zuò jiā。