古诗词

又和英伯四首

郭祥正

野兴怜诗逸,春酲要酒扶。yě xīng lián shī yì,chūn chéng yào jiǔ fú。
登临同俊哲,笑傲不羁孤。dēng lín tóng jùn zhé,xiào ào bù jī gū。
日落金霞卷,江翻雪浪铺。rì luò jīn xiá juǎn,jiāng fān xuě làng pù。
闽山又寒食,何日到东吴。mǐn shān yòu hán shí,hé rì dào dōng wú。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

谢杜倅职方兼简汤史君

郭祥正

李白昔游宣城时,谁为太守贤相宜。lǐ bái xī yóu xuān chéng shí,shuí wèi tài shǒu xián xiāng yí。
掣铃交通唤六博,壮哉意气凌虹霓。chè líng jiāo tōng huàn liù bó,zhuàng zāi yì qì líng hóng ní。
北望楼高气象古,遗风馀思犹依依。běi wàng lóu gāo qì xiàng gǔ,yí fēng yú sī yóu yī yī。
我来正值青春半,杂花烂笑禽争飞。wǒ lái zhèng zhí qīng chūn bàn,zá huā làn xiào qín zhēng fēi。
轻烟缭绕淡白日,细风荡漾吹游丝。qīng yān liáo rào dàn bái rì,xì fēng dàng yàng chuī yóu sī。
高楼帘卷邻袖出,百尺栏干横酒旗。gāo lóu lián juǎn lín xiù chū,bǎi chǐ lán gàn héng jiǔ qí。
银鞍白马不知数,龙筝凤管相追随。yín ān bái mǎ bù zhī shù,lóng zhēng fèng guǎn xiāng zhuī suí。
杜陵远孙驾别乘,恩威得所名声驰。dù líng yuǎn sūn jià bié chéng,ēn wēi dé suǒ míng shēng chí。
华堂重搆唤宾客,风前共倒黄金卮。huá táng zhòng gòu huàn bīn kè,fēng qián gòng dào huáng jīn zhī。
我为下客最疏放,辱君许可能文词。wǒ wèi xià kè zuì shū fàng,rǔ jūn xǔ kě néng wén cí。
死生夤缘释氏说,但觉时换名姓非。sǐ shēng yín yuán shì shì shuō,dàn jué shí huàn míng xìng fēi。
寄言太守勿感戚,共对佳人花下迷。jì yán tài shǒu wù gǎn qī,gòng duì jiā rén huā xià mí。
莫教流水落花去,空闻暮雨哀猿啼。mò jiào liú shuǐ luò huā qù,kōng wén mù yǔ āi yuán tí。

谢刘察推

郭祥正

秋风吹霜入松柏,虚谷声遥寒刺刺。qiū fēng chuī shuāng rù sōng bǎi,xū gǔ shēng yáo hán cì cì。
月华正高星宿稀,独鹤不鸣觜插翼。yuè huá zhèng gāo xīng sù xī,dú hè bù míng zī chā yì。
是时夫子为我吟,逸调雄才世无敌。shì shí fū zi wèi wǒ yín,yì diào xióng cái shì wú dí。
十年学诗自谓豪,一日逢君有惭色。shí nián xué shī zì wèi háo,yī rì féng jūn yǒu cán sè。
恍疑醉梦太帝家,宝藏珠楼不知极。huǎng yí zuì mèng tài dì jiā,bǎo cáng zhū lóu bù zhī jí。
蟠桃结实九重春,金银琅玕万林直。pán táo jié shí jiǔ zhòng chūn,jīn yín láng gān wàn lín zhí。
须臾收拾到平淡,雨洗高峰增老碧。xū yú shōu shí dào píng dàn,yǔ xǐ gāo fēng zēng lǎo bì。
又如摩诘画思精,一幅霜绡数拳石。yòu rú mó jí huà sī jīng,yī fú shuāng xiāo shù quán shí。
鬼神怪变露形状,天地英华发胸臆。guǐ shén guài biàn lù xíng zhuàng,tiān dì yīng huá fā xiōng yì。
我家江南谢朓山,山深流水长潺潺。wǒ jiā jiāng nán xiè tiǎo shān,shān shēn liú shuǐ zhǎng chán chán。
猕猴摘果趁不去,白云常在衣裳间。mí hóu zhāi guǒ chèn bù qù,bái yún cháng zài yī shang jiān。
断无车马送尘土,独与猿鸟期追攀。duàn wú chē mǎ sòng chén tǔ,dú yǔ yuán niǎo qī zhuī pān。
一杯有酌醉复醉,万虑不到闲中闲。yī bēi yǒu zhuó zuì fù zuì,wàn lǜ bù dào xián zhōng xián。
欲邀君去咏此景,愿窥巨笔追扬班。yù yāo jūn qù yǒng cǐ jǐng,yuàn kuī jù bǐ zhuī yáng bān。
其馀功业未足数,天马安得趋尘寰。qí yú gōng yè wèi zú shù,tiān mǎ ān dé qū chén huán。

谢东城练尉

郭祥正

我闻武夷山,乃是神仙府。wǒ wén wǔ yí shān,nǎi shì shén xiān fǔ。
灵丹插峭壁,异骨留深坞。líng dān chā qiào bì,yì gǔ liú shēn wù。
有时风高月色静,天乐琤淙散天宇。yǒu shí fēng gāo yuè sè jìng,tiān lè chēng cóng sàn tiān yǔ。
飘飘秀气钟为人,往往声名迈前古。piāo piāo xiù qì zhōng wèi rén,wǎng wǎng shēng míng mài qián gǔ。
练君头角杰然奇,少年折桂登云梯。liàn jūn tóu jiǎo jié rán qí,shǎo nián zhé guì dēng yún tī。
陆机才华恨羞涩,相如词调惭支离。lù jī cái huá hèn xiū sè,xiāng rú cí diào cán zhī lí。
青衫一命东城尉,能使斯民歌恺悌。qīng shān yī mìng dōng chéng wèi,néng shǐ sī mín gē kǎi tì。
鸾凤肯与鸡鹜争,万里云霄终自致。luán fèng kěn yǔ jī wù zhēng,wàn lǐ yún xiāo zhōng zì zhì。
东城烟水秋茫茫,览古高吟应断肠。dōng chéng yān shuǐ qiū máng máng,lǎn gǔ gāo yín yīng duàn cháng。
白蛇血溅赤龙剑,八千子弟同时亡。bái shé xuè jiàn chì lóng jiàn,bā qiān zi dì tóng shí wáng。
而今战处无青草,庙门斜掩狐狸老。ér jīn zhàn chù wú qīng cǎo,miào mén xié yǎn hú lí lǎo。
群巫请雨摇镮刀,滴沥椒浆荐蘋藻。qún wū qǐng yǔ yáo huán dāo,dī lì jiāo jiāng jiàn píng zǎo。
力拔山兮安在哉,丹青壁画空尘埃。lì bá shān xī ān zài zāi,dān qīng bì huà kōng chén āi。
因君吟想不能已,孤雁一声山月颓。yīn jūn yín xiǎng bù néng yǐ,gū yàn yī shēng shān yuè tuí。

谢淮西吴提举

郭祥正

瘦马徐行三百里,扑扑黄尘眼双眯。shòu mǎ xú xíng sān bǎi lǐ,pū pū huáng chén yǎn shuāng mī。
手携簿法趋使台,惟恐瑕玼烦摘指。shǒu xié bù fǎ qū shǐ tái,wéi kǒng xiá cǐ fán zhāi zhǐ。
蓝衫戚戚走廊庑,与坐抚循颜色喜。lán shān qī qī zǒu láng wǔ,yǔ zuò fǔ xún yán sè xǐ。
琅琅先诵荆州吟,醉来捉住鲸鱼尾。láng láng xiān sòng jīng zhōu yín,zuì lái zhuō zhù jīng yú wěi。
如今无复气凌云,垂首低徊逐泥滓。rú jīn wú fù qì líng yún,chuí shǒu dī huái zhú ní zǐ。
须臾又忘按察尊,罗列壶觞瞰池水。xū yú yòu wàng àn chá zūn,luó liè hú shāng kàn chí shuǐ。
圆荷翻风碧玉软,幽鹭得鱼团雪起。yuán hé fān fēng bì yù ruǎn,yōu lù dé yú tuán xuě qǐ。
正当烦暑浩如秋,更听高谈清入髓。zhèng dāng fán shǔ hào rú qiū,gèng tīng gāo tán qīng rù suǐ。
君臣会合前世无,朝廷万事图新美。jūn chén huì hé qián shì wú,cháo tíng wàn shì tú xīn měi。
甲花照日御营寒,胡命悬丝朔风里。jiǎ huā zhào rì yù yíng hán,hú mìng xuán sī shuò fēng lǐ。
自嗟虽老力未衰,命未遇知甘摈死。zì jiē suī lǎo lì wèi shuāi,mìng wèi yù zhī gān bìn sǐ。
南山射虎竟残年,不得封侯亦徒尔。nán shān shè hǔ jìng cán nián,bù dé fēng hóu yì tú ěr。
感君欲引西江波,涸辙行将脱蝼蚁。gǎn jūn yù yǐn xī jiāng bō,hé zhé xíng jiāng tuō lóu yǐ。
功名成就须报恩,莫道江南无壮士。gōng míng chéng jiù xū bào ēn,mò dào jiāng nán wú zhuàng shì。

仲春樱桃下同许损之小饮因以赠之

郭祥正

君不见古人悲歌愁杀人,一片花飞减却春。jūn bù jiàn gǔ rén bēi gē chóu shā rén,yī piàn huā fēi jiǎn què chūn。
径须沽取就花饮,暂时烂醉陶天真。jìng xū gū qǔ jiù huā yǐn,zàn shí làn zuì táo tiān zhēn。
借令黄金大于斗,岂买人间百年寿。jiè lìng huáng jīn dà yú dòu,qǐ mǎi rén jiān bǎi nián shòu。
但愿青春永不归,更得沧溟化浓酒。dàn yuàn qīng chūn yǒng bù guī,gèng dé cāng míng huà nóng jiǔ。
朝酌弗乾,暮倾弗竭。cháo zhuó fú qián,mù qīng fú jié。
东向浮桑采日枝,西入瑶池浴明月。dōng xiàng fú sāng cǎi rì zhī,xī rù yáo chí yù míng yuè。
枯桐三尺安足弹,重华去矣薰风寒。kū tóng sān chǐ ān zú dàn,zhòng huá qù yǐ xūn fēng hán。
夷齐耻食首阳粟,屈子徒佩潇湘兰。yí qí chǐ shí shǒu yáng sù,qū zi tú pèi xiāo xiāng lán。
噫吁嚱哉贤与愚,同归一死胡为乎。yī xū xì zāi xián yǔ yú,tóng guī yī sǐ hú wèi hū。
共君极饮且烂醉,指点世路皆虚无。gòng jūn jí yǐn qiě làn zuì,zhǐ diǎn shì lù jiē xū wú。
许损之,尔为我满斟,我为尔高吟。xǔ sǔn zhī,ěr wèi wǒ mǎn zhēn,wǒ wèi ěr gāo yín。
相逢莫恨晚,结交贵知心。xiāng féng mò hèn wǎn,jié jiāo guì zhī xīn。
坐看南山一片雾,忽成千里万里之春阴。zuò kàn nán shān yī piàn wù,hū chéng qiān lǐ wàn lǐ zhī chūn yīn。

再游花山

郭祥正

去年来时春未归,枯林叉枒露老枝。qù nián lái shí chūn wèi guī,kū lín chā yā lù lǎo zhī。
今日重来春已去,秀叶茂密藏黄鹂。jīn rì zhòng lái chūn yǐ qù,xiù yè mào mì cáng huáng lí。
山家景物新换故,世事尘埃朝复暮。shān jiā jǐng wù xīn huàn gù,shì shì chén āi cháo fù mù。
白头迤逦谢轮蹄,青冢绵联老狐兔。bái tóu yí lǐ xiè lún tí,qīng zhǒng mián lián lǎo hú tù。
令人归兴如浮云,早向江山乐贱贫。lìng rén guī xīng rú fú yún,zǎo xiàng jiāng shān lè jiàn pín。
不须访道赤松子,但爱鲈鱼并紫莼。bù xū fǎng dào chì sōng zi,dàn ài lú yú bìng zǐ chún。

酬蔡尉秘校

郭祥正

环峰雨过烟岚披,君醉兀兀骑驴归。huán fēng yǔ guò yān lán pī,jūn zuì wù wù qí lǘ guī。
明朝大字送满箧,乃是醉扫琅琊诗。míng cháo dà zì sòng mǎn qiè,nǎi shì zuì sǎo láng yá shī。
阳冰篆笔昔未有,铁索礧碨缠蛟螭。yáng bīng zhuàn bǐ xī wèi yǒu,tiě suǒ léi wèi chán jiāo chī。
禹称八咏不足数,永叔烂浸镌瑶碑。yǔ chēng bā yǒng bù zú shù,yǒng shū làn jìn juān yáo bēi。
山光水润洗出大古色,更后敢作知为谁。shān guāng shuǐ rùn xǐ chū dà gǔ sè,gèng hòu gǎn zuò zhī wèi shuí。
爱君胆大少且锐,搀剔缺漏笔补之。ài jūn dǎn dà shǎo qiě ruì,chān tī quē lòu bǐ bǔ zhī。
飘然一别今七载,取读往往生光辉。piāo rán yī bié jīn qī zài,qǔ dú wǎng wǎng shēng guāng huī。
宁知流落尚为尉,潇湘邂逅令人嚱。níng zhī liú luò shàng wèi wèi,xiāo xiāng xiè hòu lìng rén xì。
又致新章溢编楮,遣仆买酒烹黄鸡。yòu zhì xīn zhāng yì biān chǔ,qiǎn pū mǎi jiǔ pēng huáng jī。
伊予齿发更衰落,固异往昔相逢时。yī yǔ chǐ fā gèng shuāi luò,gù yì wǎng xī xiāng féng shí。
举杯未尽辄醉倒,跟吻虽强难扶持。jǔ bēi wèi jǐn zhé zuì dào,gēn wěn suī qiáng nán fú chí。
人生老去百无益,谈新忆故惟伤悲。rén shēng lǎo qù bǎi wú yì,tán xīn yì gù wéi shāng bēi。
劝君休吟亦勿饮,橛株拘坐真忘机。quàn jūn xiū yín yì wù yǐn,jué zhū jū zuò zhēn wàng jī。
死生终始了为一,清风为我炎天吹。sǐ shēng zhōng shǐ le wèi yī,qīng fēng wèi wǒ yán tiān chuī。

酬李从道太博

郭祥正

秋水浸天无表里,间帆已过三千里。qiū shuǐ jìn tiān wú biǎo lǐ,jiān fān yǐ guò sān qiān lǐ。
鹦鹉洲前逢故人,往事新愁还可纪。yīng wǔ zhōu qián féng gù rén,wǎng shì xīn chóu hái kě jì。
祖朝熙熙民物好,长忆联车游五老。zǔ cháo xī xī mín wù hǎo,zhǎng yì lián chē yóu wǔ lǎo。
鸟啼花舞送春归,倏忽官书满三考。niǎo tí huā wǔ sòng chūn guī,shū hū guān shū mǎn sān kǎo。
从兹南北趋尘劳,往往遭嗤儿女曹。cóng zī nán běi qū chén láo,wǎng wǎng zāo chī ér nǚ cáo。
斗筲之禄未能弃,回首空羡严陵高。dòu shāo zhī lù wèi néng qì,huí shǒu kōng xiàn yán líng gāo。
相逢彼此惊迟暮,笔下琳琅写心素。xiāng féng bǐ cǐ jīng chí mù,bǐ xià lín láng xiě xīn sù。
荷花十顷绕君家,岂是荒榛碍归路。hé huā shí qǐng rào jūn jiā,qǐ shì huāng zhēn ài guī lù。
悲歌不觉青衫湿,酒杯未满愁先入。bēi gē bù jué qīng shān shī,jiǔ bēi wèi mǎn chóu xiān rù。
闻说明朝趋玉京,直节如今恐难立。wén shuō míng cháo qū yù jīng,zhí jié rú jīn kǒng nán lì。

公择鄂守学士三堂请雨

郭祥正

庙门斜开压江浦,红裳小巫未击鼓。miào mén xié kāi yā jiāng pǔ,hóng shang xiǎo wū wèi jī gǔ。
太守焚香令致词,愿驾苍龙作霖雨。tài shǒu fén xiāng lìng zhì cí,yuàn jià cāng lóng zuò lín yǔ。
三神鼎峙名谓何,子胥范蠡马伏波。sān shén dǐng zhì míng wèi hé,zi xū fàn lí mǎ fú bō。
图经莫载碑字灭,忠魂血食应不讹。tú jīng mò zài bēi zì miè,zhōng hún xuè shí yīng bù é。
朝廷日夜传新令,辅弼贤良元首圣。cháo tíng rì yè chuán xīn lìng,fǔ bì xián liáng yuán shǒu shèng。
阴阳调燮神相之,忍使斯民饥以病。yīn yáng diào xiè shén xiāng zhī,rěn shǐ sī mín jī yǐ bìng。

酬魏炎秀才

郭祥正

碧云暮合庐山头,夜蛩声撼乡园愁。bì yún mù hé lú shān tóu,yè qióng shēng hàn xiāng yuán chóu。
忽然一见旧游客,贳酒不惜千金裘。hū rán yī jiàn jiù yóu kè,shì jiǔ bù xī qiān jīn qiú。
高谈稍听吐胸臆,歘如野烧光难收。gāo tán shāo tīng tǔ xiōng yì,chuā rú yě shāo guāng nán shōu。
虎豹哀嗥走不彻,猎网四面谁能搜。hǔ bào āi háo zǒu bù chè,liè wǎng sì miàn shuí néng sōu。
嗟予慄慄畏事者,兀坐视予劳双眸。jiē yǔ lì lì wèi shì zhě,wù zuò shì yǔ láo shuāng móu。
主人欣欢亟扫室,雁榻旋列横霜秋。zhǔ rén xīn huān jí sǎo shì,yàn tà xuán liè héng shuāng qiū。
两溪倒碧泻明月,松窗左右风飗飗。liǎng xī dào bì xiè míng yuè,sōng chuāng zuǒ yòu fēng liú liú。
长篇赠我不可和,和声酸涩令人羞。zhǎng piān zèng wǒ bù kě hé,hé shēng suān sè lìng rén xiū。

和懒散赠葫公

郭祥正

葫公家在东园隅,世族蕃衍今仍孤。hú gōng jiā zài dōng yuán yú,shì zú fān yǎn jīn réng gū。
平生嗜酒少知者,请说懒散提携初。píng shēng shì jiǔ shǎo zhī zhě,qǐng shuō lǎn sàn tí xié chū。
杖头世界迷日月,豁然心地无榛芜。zhàng tóu shì jiè mí rì yuè,huō rán xīn dì wú zhēn wú。
人人未饮公辄醉,坐卧只与樽罍俱。rén rén wèi yǐn gōng zhé zuì,zuò wò zhǐ yǔ zūn léi jù。
章华开口泄上旨,毛颖秃发非中书。zhāng huá kāi kǒu xiè shàng zhǐ,máo yǐng tū fā fēi zhōng shū。
贪官虽得后乃辱,智虑可惜于身疏。tān guān suī dé hòu nǎi rǔ,zhì lǜ kě xī yú shēn shū。
岂如葫公泛沧海,不用鼓枻并乘桴。qǐ rú hú gōng fàn cāng hǎi,bù yòng gǔ yì bìng chéng fú。
蓬莱顶上受玉液,酣酣至乐忘荣枯。péng lái dǐng shàng shòu yù yè,hān hān zhì lè wàng róng kū。
劫火任灭公未醒,不复愿进承明庐。jié huǒ rèn miè gōng wèi xǐng,bù fù yuàn jìn chéng míng lú。
承明侍宴尽金玉,君岂有意来相呼。chéng míng shì yàn jǐn jīn yù,jūn qǐ yǒu yì lái xiāng hū。

月下独酌二首

郭祥正

长空无云江水净,月出东方挂金镜。zhǎng kōng wú yún jiāng shuǐ jìng,yuè chū dōng fāng guà jīn jìng。
我时有酒何处斟,破碎寒光借渔艇。wǒ shí yǒu jiǔ hé chù zhēn,pò suì hán guāng jiè yú tǐng。
便邀玉兔乞灵药,一粒为医天下病。biàn yāo yù tù qǐ líng yào,yī lì wèi yī tiān xià bìng。
玉兔既不报,我亦醉不知。yù tù jì bù bào,wǒ yì zuì bù zhī。
舟人解事唤我起,月轮已转西山西。zhōu rén jiě shì huàn wǒ qǐ,yuè lún yǐ zhuǎn xī shān xī。
人间万事不可了,且与明月闲相随。rén jiān wàn shì bù kě le,qiě yǔ míng yuè xián xiāng suí。

月下独酌二首

郭祥正

明月不解饮,何事解照琉璃钟。míng yuè bù jiě yǐn,hé shì jiě zhào liú lí zhōng。
金波荡漾使我惜不彻,一酌万事逃心胸。jīn bō dàng yàng shǐ wǒ xī bù chè,yī zhuó wàn shì táo xīn xiōng。
良时忍自弃,圣代真难逢。liáng shí rěn zì qì,shèng dài zhēn nán féng。
生平不知耕与战,唯知猛饮大笑吟清风。shēng píng bù zhī gēng yǔ zhàn,wéi zhī měng yǐn dà xiào yín qīng fēng。
竹林七子岂足数,渊明五柳方途穷。zhú lín qī zi qǐ zú shù,yuān míng wǔ liǔ fāng tú qióng。
一身不为万乘屈,傲矣严陵垂钓翁。yī shēn bù wèi wàn chéng qū,ào yǐ yán líng chuí diào wēng。
明朝官满,归去来兮,但愿月轮不缺,樽酒不空。míng cháo guān mǎn,guī qù lái xī,dàn yuàn yuè lún bù quē,zūn jiǔ bù kōng。
吾君万岁坐法宫,四海长静无兵戎。wú jūn wàn suì zuò fǎ gōng,sì hǎi zhǎng jìng wú bīng róng。

魏武庙

郭祥正

濡须山头祠魏武,炫转红装按神鼓。rú xū shān tóu cí wèi wǔ,xuàn zhuǎn hóng zhuāng àn shén gǔ。
蘋藻盈筐酒满樽,呼吸风雷激春雨。píng zǎo yíng kuāng jiǔ mǎn zūn,hū xī fēng léi jī chūn yǔ。
田畴高下春雨平,操牲饮福罗中庭。tián chóu gāo xià chūn yǔ píng,cāo shēng yǐn fú luó zhōng tíng。
吞吴成魏还归晋,血食犹参社鬼灵。tūn wú chéng wèi hái guī jìn,xuè shí yóu cān shè guǐ líng。

向舜毕秘校席上赠黄州法曹杜孟坚即君懿职方之孙也

郭祥正

青天无云日华满,小妓楼中吹玉管。qīng tiān wú yún rì huá mǎn,xiǎo jì lóu zhōng chuī yù guǎn。
卷帘不信夜霜寒,熏兰酌桂肌肤暖。juǎn lián bù xìn yè shuāng hán,xūn lán zhuó guì jī fū nuǎn。
黄州之客最少年,醉来口角倾词源。huáng zhōu zhī kè zuì shǎo nián,zuì lái kǒu jiǎo qīng cí yuán。
惊龙掣电绕沧海,沙场阵马成功旋。jīng lóng chè diàn rào cāng hǎi,shā chǎng zhèn mǎ chéng gōng xuán。
殿赐新袍织春草,水溢双瞳犀插脑。diàn cì xīn páo zhī chūn cǎo,shuǐ yì shuāng tóng xī chā nǎo。
壮图伫结明主知,带束黄金应未老。zhuàng tú zhù jié míng zhǔ zhī,dài shù huáng jīn yīng wèi lǎo。
宣城忆拜乃翁时,幕中珠履皆雄奇。xuān chéng yì bài nǎi wēng shí,mù zhōng zhū lǚ jiē xióng qí。
至今名姓记僧壁,当年已识麒麟儿。zhì jīn míng xìng jì sēng bì,dāng nián yǐ shí qí lín ér。
嗟予老人日零落,两鬓衰蓬眼生瘼。jiē yǔ lǎo rén rì líng luò,liǎng bìn shuāi péng yǎn shēng mò。
寸心犹欲慕夷齐,险路无缘攀卫霍。cùn xīn yóu yù mù yí qí,xiǎn lù wú yuán pān wèi huò。
邂逅桐乡逢故人,槐槽泻酿追阳春。xiè hòu tóng xiāng féng gù rén,huái cáo xiè niàng zhuī yáng chūn。
形容若画凌烟阁,第一江南寻隐沦。xíng róng ruò huà líng yān gé,dì yī jiāng nán xún yǐn lún。