古诗词

又和英伯四首

郭祥正

野兴怜诗逸,春酲要酒扶。yě xīng lián shī yì,chūn chéng yào jiǔ fú。
登临同俊哲,笑傲不羁孤。dēng lín tóng jùn zhé,xiào ào bù jī gū。
日落金霞卷,江翻雪浪铺。rì luò jīn xiá juǎn,jiāng fān xuě làng pù。
闽山又寒食,何日到东吴。mǐn shān yòu hán shí,hé rì dào dōng wú。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

中秋泛月至历阳访太守孙公素

郭祥正

中秋挐轻舟,西泛采石月。zhōng qiū ná qīng zhōu,xī fàn cǎi shí yuè。
初疑擢碎冰壶冰,又如飞度雪山雪。chū yí zhuó suì bīng hú bīng,yòu rú fēi dù xuě shān xuě。
若非身世出尘寰,底事清光透毫发。ruò fēi shēn shì chū chén huán,dǐ shì qīng guāng tòu háo fā。
袁宏谢尚久磨灭,含情欲就何人说。yuán hóng xiè shàng jiǔ mó miè,hán qíng yù jiù hé rén shuō。
历阳太守孙公素,竹冒寒霜松屈铁。lì yáng tài shǒu sūn gōng sù,zhú mào hán shuāng sōng qū tiě。
昔从赤县守仪真,再上天门请符节。xī cóng chì xiàn shǒu yí zhēn,zài shàng tiān mén qǐng fú jié。
紫皇诏长鸡笼仙,惠浃春阳威凛冽。zǐ huáng zhào zhǎng jī lóng xiān,huì jiā chūn yáng wēi lǐn liè。
开仓出粟赒民饥,夜户不扃无窃发。kāi cāng chū sù zhōu mín jī,yè hù bù jiōng wú qiè fā。
咄哉此事安足论,斯人自养班夔卨。duō zāi cǐ shì ān zú lùn,sī rén zì yǎng bān kuí xiè。
且闻兵厨酝浓酒,桂子秋香月中有。qiě wén bīng chú yùn nóng jiǔ,guì zi qiū xiāng yuè zhōng yǒu。
请君置我三百杯,我为君吟一千首。qǐng jūn zhì wǒ sān bǎi bēi,wǒ wèi jūn yín yī qiān shǒu。
垆锤七窍完混沌,能使颓龄遂长久。lú chuí qī qiào wán hùn dùn,néng shǐ tuí líng suì zhǎng jiǔ。
饥横镆铘鲙鲸肉,渴引明河倾北斗。jī héng mò yé kuài jīng ròu,kě yǐn míng hé qīng běi dòu。
凭谁为问陶渊明,胡为种菊仍栽柳。píng shuí wèi wèn táo yuān míng,hú wèi zhǒng jú réng zāi liǔ。
岂如永夜无纤云,江光月色铺黄银。qǐ rú yǒng yè wú xiān yún,jiāng guāng yuè sè pù huáng yín。
唤取三千珠履客,陶然一饮情无垠。huàn qǔ sān qiān zhū lǚ kè,táo rán yī yǐn qíng wú yín。
刘项输赢亦安在,笑杀今宵月下之醉人。liú xiàng shū yíng yì ān zài,xiào shā jīn xiāo yuè xià zhī zuì rén。

二月十一日倪倅敦复小园留饮

郭祥正

残梅零落同寒灰,屏翳忍驱斜雨来。cán méi líng luò tóng hán huī,píng yì rěn qū xié yǔ lái。
蒙蒙点滴夜连晓,园馆寂寞生青苔。méng méng diǎn dī yè lián xiǎo,yuán guǎn jì mò shēng qīng tái。
墨云四卷山露碧,日毂照耀天衢开。mò yún sì juǎn shān lù bì,rì gǔ zhào yào tiān qú kāi。
妖桃映竹烟酩酊,细柳拂水风徘徊。yāo táo yìng zhú yān mǐng dīng,xì liǔ fú shuǐ fēng pái huái。
倪公要我共行赏,小亭草草排樽罍。ní gōng yào wǒ gòng xíng shǎng,xiǎo tíng cǎo cǎo pái zūn léi。
盈筐菊芽青玉软,满盘鲚缕红丝堆。yíng kuāng jú yá qīng yù ruǎn,mǎn pán jì lǚ hóng sī duī。
兴来一笑且为乐,春光半被莺啼催。xīng lái yī xiào qiě wèi lè,chūn guāng bàn bèi yīng tí cuī。
百年已往五十八,借问馀生真可咍。bǎi nián yǐ wǎng wǔ shí bā,jiè wèn yú shēng zhēn kě hāi。
平原豪客散烟雾,东山舞妓埋蒿莱。píng yuán háo kè sàn yān wù,dōng shān wǔ jì mái hāo lái。
眼前不肯饮五斗,身后安能倾一杯。yǎn qián bù kěn yǐn wǔ dòu,shēn hòu ān néng qīng yī bēi。

和州连云观留题呈太守王纯父

郭祥正

连云之观何寥廓,碧瓦危侵天一角。lián yún zhī guān hé liáo kuò,bì wǎ wēi qīn tiān yī jiǎo。
深排柱础贯九江,返挂帘钩吞五岳。shēn pái zhù chǔ guàn jiǔ jiāng,fǎn guà lián gōu tūn wǔ yuè。
风樯北去烟溟溟,雁阵南飞秋漠漠。fēng qiáng běi qù yān míng míng,yàn zhèn nán fēi qiū mò mò。
白衣每从栏下回,金盆正在檐前落。bái yī měi cóng lán xià huí,jīn pén zhèng zài yán qián luò。
蔡公书榜妙入神,剑戟纵横挫矛槊。cài gōng shū bǎng miào rù shén,jiàn jǐ zòng héng cuò máo shuò。
主君自是蓬莱仙,分符暂与民同乐。zhǔ jūn zì shì péng lái xiān,fēn fú zàn yǔ mín tóng lè。
卷舒当为天下霖,一钓能令六鳌跃。juǎn shū dāng wèi tiān xià lín,yī diào néng lìng liù áo yuè。
滕王庾亮尔何人,回视规模太卑削。téng wáng yǔ liàng ěr hé rén,huí shì guī mó tài bēi xuē。
我从姑孰飞轻舟,欲陪珠履登斯楼。wǒ cóng gū shú fēi qīng zhōu,yù péi zhū lǚ dēng sī lóu。
与公酣歌相献酬,兰亭俗饮安足求。yǔ gōng hān gē xiāng xiàn chóu,lán tíng sú yǐn ān zú qiú。
手摇麈尾拂斗牛,为君千载扬风流。shǒu yáo zhǔ wěi fú dòu niú,wèi jūn qiān zài yáng fēng liú。

谢历阳王守惠新酿

郭祥正

卓荦英才历阳守,年来不得音书久。zhuó luò yīng cái lì yáng shǒu,nián lái bù dé yīn shū jiǔ。
隔江知我岩户寒,赤泥封送兵厨酒。gé jiāng zhī wǒ yán hù hán,chì ní fēng sòng bīng chú jiǔ。
碧玉壶,黄金斗,雪树云峰作宾友。bì yù hú,huáng jīn dòu,xuě shù yún fēng zuò bīn yǒu。
为君一醉歌阳春,空山霹雳龙蛇走。wèi jūn yī zuì gē yáng chūn,kōng shān pī lì lóng shé zǒu。
只愁君返紫皇家,西望连云谩搔首。zhǐ chóu jūn fǎn zǐ huáng jiā,xī wàng lián yún mán sāo shǒu。

寄历阳张宗孟隐士

郭祥正

历阳张君心好古,冰不为寒蘖非苦。lì yáng zhāng jūn xīn hǎo gǔ,bīng bù wèi hán niè fēi kǔ。
我欲见之波浪阻,安得邻巢接飞羽。wǒ yù jiàn zhī bō làng zǔ,ān dé lín cháo jiē fēi yǔ。
百年营营竟埋土,进退趑趄亦何补。bǎi nián yíng yíng jìng mái tǔ,jìn tuì zī jū yì hé bǔ。
今岁秫田收几亩,烂醉高吟馀不数。jīn suì shú tián shōu jǐ mǔ,làn zuì gāo yín yú bù shù。

送余秘校

郭祥正

苍山冻云犹未消,君骑瘦马来飘飘。cāng shān dòng yún yóu wèi xiāo,jūn qí shòu mǎ lái piāo piāo。
入门下马与我语,琅琅满室鸣箫韶。rù mén xià mǎ yǔ wǒ yǔ,láng láng mǎn shì míng xiāo sháo。
一官初得遭猛守,十年困辱朱颜凋。yī guān chū dé zāo měng shǒu,shí nián kùn rǔ zhū yán diāo。
恨无田园即长往,醉卧白日歌唐尧。hèn wú tián yuán jí zhǎng wǎng,zuì wò bái rì gē táng yáo。
去干斗粟活妻子,谁念尘滓污琼瑶。qù gàn dòu sù huó qī zi,shuí niàn chén zǐ wū qióng yáo。
相逢太息不能已,解衣贳酒愁魂消。xiāng féng tài xī bù néng yǐ,jiě yī shì jiǔ chóu hún xiāo。
红梅零落雪霜洗,苍雁蹭蹬狐狸蹻。hóng méi líng luò xuě shuāng xǐ,cāng yàn cèng dēng hú lí juē。
男儿功名顾有命,太公七十方渔樵。nán ér gōng míng gù yǒu mìng,tài gōng qī shí fāng yú qiáo。
否极泰来如覆手,阔步自此凌烟霄。fǒu jí tài lái rú fù shǒu,kuò bù zì cǐ líng yān xiāo。
侧闻丞相开东阁,肯使斯人重折腰。cè wén chéng xiāng kāi dōng gé,kěn shǐ sī rén zhòng zhé yāo。

送梅直讲

郭祥正

青风吹天云雾开,仙人骑马天上来。qīng fēng chuī tiān yún wù kāi,xiān rén qí mǎ tiān shàng lái。
吟出人间见所不可见,常娥织女为之生嫌猜。yín chū rén jiān jiàn suǒ bù kě jiàn,cháng é zhī nǚ wèi zhī shēng xián cāi。
织女断鹊桥,常娥闭月窟,从兹不放仙人回。zhī nǚ duàn què qiáo,cháng é bì yuè kū,cóng zī bù fàng xiān rén huí。
一落人间五十有四载,唯将文字倾金罍。yī luò rén jiān wǔ shí yǒu sì zài,wéi jiāng wén zì qīng jīn léi。
李白佯狂古来少,骑鲸鬣鬣飞沿洄。lǐ bái yáng kuáng gǔ lái shǎo,qí jīng liè liè fēi yán huí。
杜甫问讯今何如,应为怪极罹天灾。dù fǔ wèn xùn jīn hé rú,yīng wèi guài jí lí tiān zāi。
公乎至宝勿尽吐,吐尽吾恐黄河水决昆仑摧。gōng hū zhì bǎo wù jǐn tǔ,tǔ jǐn wú kǒng huáng hé shuǐ jué kūn lún cuī。
天穿地漏补不得,女娲之力何可裁。tiān chuān dì lòu bǔ bù dé,nǚ wā zhī lì hé kě cái。
长安酒价不苦贵,风月但惜多尘埃。zhǎng ān jiǔ jià bù kǔ guì,fēng yuè dàn xī duō chén āi。
醒来强更饮百盏,酣酣愚智宁论哉。xǐng lái qiáng gèng yǐn bǎi zhǎn,hān hān yú zhì níng lùn zāi。

送袁殿丞

郭祥正

与君六年别,愁见云开露明月。yǔ jūn liù nián bié,chóu jiàn yún kāi lù míng yuè。
樽中有酒虽独倾,万古情怀共谁说。zūn zhōng yǒu jiǔ suī dú qīng,wàn gǔ qíng huái gòng shuí shuō。
思君弹瑶琴,琴声为君咽。sī jūn dàn yáo qín,qín shēng wèi jūn yàn。
孤鸿高飞不可攀,北风一送何时还。gū hóng gāo fēi bù kě pān,běi fēng yī sòng hé shí hái。
欲问鲤鱼更难得,江头白浪高于山。yù wèn lǐ yú gèng nán dé,jiāng tóu bái làng gāo yú shān。
天书彼此绝,令人肠百结。tiān shū bǐ cǐ jué,lìng rén cháng bǎi jié。
昨日闻君来,我心如凿龙门开。zuó rì wén jūn lái,wǒ xīn rú záo lóng mén kāi。
拂拭囊中白玉璞,请君辨之为磨琢。fú shì náng zhōng bái yù pú,qǐng jūn biàn zhī wèi mó zuó。
感君酬价过南山,即见名声摇海岳。gǎn jūn chóu jià guò nán shān,jí jiàn míng shēng yáo hǎi yuè。
烹羊买酒邀吴姬,今朝会合明朝离。pēng yáng mǎi jiǔ yāo wú jī,jīn cháo huì hé míng cháo lí。
莫嗟两鬓白雪满,请看舞袖红云飞。mò jiē liǎng bìn bái xuě mǎn,qǐng kàn wǔ xiù hóng yún fēi。
云飞酒阑君遂起,篙子催行趁潮水。yún fēi jiǔ lán jūn suì qǐ,gāo zi cuī xíng chèn cháo shuǐ。
君行汲汲过西山,手植松篁春正美。jūn xíng jí jí guò xī shān,shǒu zhí sōng huáng chūn zhèng měi。
我亦归青山,白云相伴闲。wǒ yì guī qīng shān,bái yún xiāng bàn xián。
若驾鸾凰赴瑶阙,先到临川与君别。ruò jià luán huáng fù yáo quē,xiān dào lín chuān yǔ jūn bié。

送钱贤良

郭祥正

去年六月梓山里,与子披襟弄泉水。qù nián liù yuè zǐ shān lǐ,yǔ zi pī jīn nòng quán shuǐ。
高谈直出尧舜前,长林为我清风起。gāo tán zhí chū yáo shùn qián,zhǎng lín wèi wǒ qīng fēng qǐ。
金船满满倾醇醪,吴娥玉指拈樱桃。jīn chuán mǎn mǎn qīng chún láo,wú é yù zhǐ niān yīng táo。
君令劝我尽百盏,肝肠但觉翻江涛。jūn lìng quàn wǒ jǐn bǎi zhǎn,gān cháng dàn jué fān jiāng tāo。
醉来骑白鹿,大笑还青山。zuì lái qí bái lù,dà xiào hái qīng shān。
倏忽岁月往,思君鬓成斑。shū hū suì yuè wǎng,sī jūn bìn chéng bān。
今朝邂逅芜江头,论心握手忘离忧。jīn cháo xiè hòu wú jiāng tóu,lùn xīn wò shǒu wàng lí yōu。
暂时会合复言别,安得弹剑从之游。zàn shí huì hé fù yán bié,ān dé dàn jiàn cóng zhī yóu。
我闻紫微荐君策,男儿事业岂易得。wǒ wén zǐ wēi jiàn jūn cè,nán ér shì yè qǐ yì dé。
金门慎勿闲经过,为奏天下弊穴如蜂窠。jīn mén shèn wù xián jīng guò,wèi zòu tiān xià bì xué rú fēng kē。

送章秘书

郭祥正

君心抱太古,不肯屈世人。jūn xīn bào tài gǔ,bù kěn qū shì rén。
匹马遍朔方,扬帆出天津。pǐ mǎ biàn shuò fāng,yáng fān chū tiān jīn。
九疑连天洞庭阔,长歌愁杀苍梧神。jiǔ yí lián tiān dòng tíng kuò,zhǎng gē chóu shā cāng wú shén。
更将美酒吊楚屈,离骚继作疑前身。gèng jiāng měi jiǔ diào chǔ qū,lí sāo jì zuò yí qián shēn。
两姬不洒望夫泪,一笑岳阳楼上春。liǎng jī bù sǎ wàng fū lèi,yī xiào yuè yáng lóu shàng chūn。
丈夫得意且为乐,百年变化随埃尘。zhàng fū dé yì qiě wèi lè,bǎi nián biàn huà suí āi chén。
如何南还过我别,却言北去朝天阙。rú hé nán hái guò wǒ bié,què yán běi qù cháo tiān quē。
上书力诉元兄冤,洗眼看君成一节。shàng shū lì sù yuán xiōng yuān,xǐ yǎn kàn jūn chéng yī jié。
劝君事直还收身,速返东南弄白云。quàn jūn shì zhí hái shōu shēn,sù fǎn dōng nán nòng bái yún。
功名汲汲竟何益,韩彭取笑武陵人。gōng míng jí jí jìng hé yì,hán péng qǔ xiào wǔ líng rén。

送杨主簿

郭祥正

浪花卷雪秋风起,开帆日行三百里。làng huā juǎn xuě qiū fēng qǐ,kāi fān rì xíng sān bǎi lǐ。
问君此去安所之,佐邑南城风俗美。wèn jūn cǐ qù ān suǒ zhī,zuǒ yì nán chéng fēng sú měi。
夫君才业真雄奇,四十青衫能养卑。fū jūn cái yè zhēn xióng qí,sì shí qīng shān néng yǎng bēi。
世无孔子礼乐坏,君独勇起勤扶持。shì wú kǒng zi lǐ lè huài,jūn dú yǒng qǐ qín fú chí。
书成未遇聊自哂,暂向南城为吏隐。shū chéng wèi yù liáo zì shěn,zàn xiàng nán chéng wèi lì yǐn。
闲入麻源倾酒卮,仙家好景无忙时。xián rù má yuán qīng jiǔ zhī,xiān jiā hǎo jǐng wú máng shí。
瀑绡千丈挂苍壁,玉华万柄摇清池。pù xiāo qiān zhàng guà cāng bì,yù huá wàn bǐng yáo qīng chí。
嫦娥东来渡银汉,面面莹彻皆琉璃。cháng é dōng lái dù yín hàn,miàn miàn yíng chè jiē liú lí。
谢公秀句发天籁,颜守老笔蟠蛟螭。xiè gōng xiù jù fā tiān lài,yán shǒu lǎo bǐ pán jiāo chī。
高风凛凛尚可揖,鸟声不断哀猿啼。gāo fēng lǐn lǐn shàng kě yī,niǎo shēng bù duàn āi yuán tí。
嗟予学道苦不早,壮岁形容已枯槁。jiē yǔ xué dào kǔ bù zǎo,zhuàng suì xíng róng yǐ kū gǎo。
闻说名山心即飞,一生愿向山中老。wén shuō míng shān xīn jí fēi,yī shēng yuàn xiàng shān zhōng lǎo。
爱君逸兴何由攀,飘如孤鹤遗尘寰。ài jūn yì xīng hé yóu pān,piāo rú gū hè yí chén huán。
若见麻姑与王远,寄我一粒黄金丹。ruò jiàn má gū yǔ wáng yuǎn,jì wǒ yī lì huáng jīn dān。

送耿少府

郭祥正

白沙岸上相逢时,困倚栏干醉似泥。bái shā àn shàng xiāng féng shí,kùn yǐ lán gàn zuì shì ní。
忽然听君诵新作,酒肉顿觉寒风吹。hū rán tīng jūn sòng xīn zuò,jiǔ ròu dùn jué hán fēng chuī。
今朝邂逅芜江涘,大轴蒙贶东城诗。jīn cháo xiè hòu wú jiāng sì,dà zhóu méng kuàng dōng chéng shī。
雷惊电掣露怪变,山崩海泻能扶持。léi jīng diàn chè lù guài biàn,shān bēng hǎi xiè néng fú chí。
令人壮观不知己,倦翼欲接青云飞。lìng rén zhuàng guān bù zhī jǐ,juàn yì yù jiē qīng yún fēi。
逸驾固当出尘滓,胡为一命东南驰。yì jià gù dāng chū chén zǐ,hú wèi yī mìng dōng nán chí。
洞庭波澜洗天吼,衡岳葱苍挂南斗。dòng tíng bō lán xǐ tiān hǒu,héng yuè cōng cāng guà nán dòu。
穷幽历险诗魂醒,不倦青衫困趋走。qióng yōu lì xiǎn shī hún xǐng,bù juàn qīng shān kùn qū zǒu。
屈原贾谊杜子美,白骨荒丘今在否。qū yuán jiǎ yì dù zi měi,bái gǔ huāng qiū jīn zài fǒu。
款骑瘦马一吊之,满眼斜阳入疏柳。kuǎn qí shòu mǎ yī diào zhī,mǎn yǎn xié yáng rù shū liǔ。
诗成寄我慎勿迟,侧望阳春活残朽。shī chéng jì wǒ shèn wù chí,cè wàng yáng chūn huó cán xiǔ。
暂时离异何足论,酩酊江楼一樽酒。zàn shí lí yì hé zú lùn,mǐng dīng jiāng lóu yī zūn jiǔ。

送徐长官

郭祥正

徐夫子,能谈经。xú fū zi,néng tán jīng。
不学俗儒事章句,白首役役劳骸形。bù xué sú rú shì zhāng jù,bái shǒu yì yì láo hái xíng。
我尝洗耳听其说,寒泉漱玉声珑玲。wǒ cháng xǐ ěr tīng qí shuō,hán quán shù yù shēng lóng líng。
十年茅塞一朝拔,四体自豫神安宁。shí nián máo sāi yī cháo bá,sì tǐ zì yù shén ān níng。
交游得君已恨晚,历阳几日同醉醒。jiāo yóu dé jūn yǐ hèn wǎn,lì yáng jǐ rì tóng zuì xǐng。
新诗百韵忽赠我,满纸落落排明星。xīn shī bǎi yùn hū zèng wǒ,mǎn zhǐ luò luò pái míng xīng。
使我目睛眩,又若遭雷霆。shǐ wǒ mù jīng xuàn,yòu ruò zāo léi tíng。
自愧久灭没,安足烦褒称。zì kuì jiǔ miè méi,ān zú fán bāo chēng。
李翰林,杜工部,格新句老无今古。lǐ hàn lín,dù gōng bù,gé xīn jù lǎo wú jīn gǔ。
我驱弱力谩继之,发词寄兴良辛苦。wǒ qū ruò lì mán jì zhī,fā cí jì xīng liáng xīn kǔ。
几欲攀天门,击天鼓,女娲有志终难补。jǐ yù pān tiān mén,jī tiān gǔ,nǚ wā yǒu zhì zhōng nán bǔ。
低头帖耳逐驽骀,倒着青衫走尘土。dī tóu tiē ěr zhú nú dài,dào zhe qīng shān zǒu chén tǔ。
东风吹破江头春,绿杨红杏能笑人。dōng fēng chuī pò jiāng tóu chūn,lǜ yáng hóng xìng néng xiào rén。
狂来且尽一壶酒,世无贺老谁相亲。kuáng lái qiě jǐn yī hú jiǔ,shì wú hè lǎo shuí xiāng qīn。
君今别我又远适,锦帆千丈迷空碧。jūn jīn bié wǒ yòu yuǎn shì,jǐn fān qiān zhàng mí kōng bì。
飘然去意凌昆仑,自古雄豪少知识。piāo rán qù yì líng kūn lún,zì gǔ xióng háo shǎo zhī shí。
我亦从今不复言,静看澄江浸寒璧。wǒ yì cóng jīn bù fù yán,jìng kàn chéng jiāng jìn hán bì。

送李节推

郭祥正

昨对桃花与君别,共唱离人眼中血。zuó duì táo huā yǔ jūn bié,gòng chàng lí rén yǎn zhōng xuè。
今见桃花君复来,似与东风趁时节。jīn jiàn táo huā jūn fù lái,shì yǔ dōng fēng chèn shí jié。
北去南还何日休,书生道路多穷愁。běi qù nán hái hé rì xiū,shū shēng dào lù duō qióng chóu。
安得巨航满载酒,一帆风过蓬莱洲。ān dé jù háng mǎn zài jiǔ,yī fān fēng guò péng lái zhōu。

送李察推

郭祥正

去年遇君陵阳峰,杜鹃声乱桃花红。qù nián yù jūn líng yáng fēng,dù juān shēng luàn táo huā hóng。
佳人玉指接玉板,劝我一醉三百钟。jiā rén yù zhǐ jiē yù bǎn,quàn wǒ yī zuì sān bǎi zhōng。
醉来骑鲸赴瑶阙,不记当时与君别。zuì lái qí jīng fù yáo quē,bù jì dāng shí yǔ jūn bié。
溪上扁舟破雪归,楼前芳草还春发。xī shàng biǎn zhōu pò xuě guī,lóu qián fāng cǎo hái chūn fā。
白头太守重相过,开樽大笑呼琼娥。bái tóu tài shǒu zhòng xiāng guò,kāi zūn dà xiào hū qióng é。
向来十客七已去,唯与杜九闻清歌。xiàng lái shí kè qī yǐ qù,wéi yǔ dù jiǔ wén qīng gē。
歌声绕梁离思苦,听不得终泪如雨。gē shēng rào liáng lí sī kǔ,tīng bù dé zhōng lèi rú yǔ。
回首茫茫天地中,聚散百年能几许。huí shǒu máng máng tiān dì zhōng,jù sàn bǎi nián néng jǐ xǔ。
今朝此地重相逢,秋汉无情江月空。jīn cháo cǐ dì zhòng xiāng féng,qiū hàn wú qíng jiāng yuè kōng。
把酒与君须醉倒,已知后会皆衰翁。bǎ jiǔ yǔ jūn xū zuì dào,yǐ zhī hòu huì jiē shuāi wēng。
陵阳乐事那复得,官贱食贫身愈迫。líng yáng lè shì nà fù dé,guān jiàn shí pín shēn yù pò。
击剑高吟非故乡,何时共作沧浪客。jī jiàn gāo yín fēi gù xiāng,hé shí gòng zuò cāng làng kè。