古诗词

又和英伯四首

郭祥正

野兴怜诗逸,春酲要酒扶。yě xīng lián shī yì,chūn chéng yào jiǔ fú。
登临同俊哲,笑傲不羁孤。dēng lín tóng jùn zhé,xiào ào bù jī gū。
日落金霞卷,江翻雪浪铺。rì luò jīn xiá juǎn,jiāng fān xuě làng pù。
闽山又寒食,何日到东吴。mǐn shān yòu hán shí,hé rì dào dōng wú。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

怀青山草堂

郭祥正

三峰连延一峰尊,龙山白纻如儿孙。sān fēng lián yán yī fēng zūn,lóng shān bái zhù rú ér sūn。
重冈复岭控官道,北望金陵真国门。zhòng gāng fù lǐng kòng guān dào,běi wàng jīn líng zhēn guó mén。
淙流奔激洒河汉,两溪直接丹湖源。cóng liú bēn jī sǎ hé hàn,liǎng xī zhí jiē dān hú yuán。
松荒桧老古佛刹,鸡鸣春晚桃花村。sōng huāng guì lǎo gǔ fú shā,jī míng chūn wǎn táo huā cūn。
石崩废井谢公宅,龟仆断碣长庚坟。shí bēng fèi jǐng xiè gōng zhái,guī pū duàn jié zhǎng gēng fén。
斯人白骨已化土,英气往往成烟云。sī rén bái gǔ yǐ huà tǔ,yīng qì wǎng wǎng chéng yān yún。
我昔弃官结茅宇,九品青衫安足数。wǒ xī qì guān jié máo yǔ,jiǔ pǐn qīng shān ān zú shù。
竹筒盛酒骑白牛,醉眠看天与天语。zhú tǒng shèng jiǔ qí bái niú,zuì mián kàn tiān yǔ tiān yǔ。
如何蹭蹬随辟书,十年又向风尘趋。rú hé cèng dēng suí pì shū,shí nián yòu xiàng fēng chén qū。
只今两鬓满霜雪,功业不成思旧庐。zhǐ jīn liǎng bìn mǎn shuāng xuě,gōng yè bù chéng sī jiù lú。
山花解忘忧,山鸟名提壶。shān huā jiě wàng yōu,shān niǎo míng tí hú。
四邻未必便弃我,三径荒草还堪锄。sì lín wèi bì biàn qì wǒ,sān jìng huāng cǎo hái kān chú。
乌泥田肥种秫稻,紫莼味美饶嘉鱼。wū ní tián féi zhǒng shú dào,zǐ chún wèi měi ráo jiā yú。
盈缸酿酒邀客饮,林下散发时时梳。yíng gāng niàng jiǔ yāo kè yǐn,lín xià sàn fā shí shí shū。
谁人絷尔不归去,自问此心无乃愚。shuí rén zhí ěr bù guī qù,zì wèn cǐ xīn wú nǎi yú。

忆五松山

郭祥正

江南富山水,忽忆五松山。jiāng nán fù shān shuǐ,hū yì wǔ sōng shān。
梁僧种松夺造物,至今千丈凌云间。liáng sēng zhǒng sōng duó zào wù,zhì jīn qiān zhàng líng yún jiān。
上有寒蟾吐魄凝冰雪,下有铜陵碧涧倾潺潺。shàng yǒu hán chán tǔ pò níng bīng xuě,xià yǒu tóng líng bì jiàn qīng chán chán。
雷公睥睨不可以挥斧,老鹤飞来势欲止而复还,猿猱侧望何由攀。léi gōng pì nì bù kě yǐ huī fǔ,lǎo hè fēi lái shì yù zhǐ ér fù hái,yuán náo cè wàng hé yóu pān。
琉璃殿阁若化出,四天之众说法鸣金镮。liú lí diàn gé ruò huà chū,sì tiān zhī zhòng shuō fǎ míng jīn huán。
我尝脱屣往栖息,六月清风无汗颜。wǒ cháng tuō xǐ wǎng qī xī,liù yuè qīng fēng wú hàn yán。
浓阴可爱坐盘石,绿酒酌尽横琴弹。nóng yīn kě ài zuò pán shí,lǜ jiǔ zhuó jǐn héng qín dàn。
命宫叩徵天地变,听之以气往往生羽翰。mìng gōng kòu zhēng tiān dì biàn,tīng zhī yǐ qì wǎng wǎng shēng yǔ hàn。
纷埃不到佛净国,岂识人间行路难。fēn āi bù dào fú jìng guó,qǐ shí rén jiān xíng lù nán。
尘劳忽起旧缘想,倒骑匹马来长安。chén láo hū qǐ jiù yuán xiǎng,dào qí pǐ mǎ lái zhǎng ān。
修鳞掉尾业已困,涸辙孰与西江澜。xiū lín diào wěi yè yǐ kùn,hé zhé shú yǔ xī jiāng lán。
发疏齿缺形将残,畏涂足蹑心胆寒。fā shū chǐ quē xíng jiāng cán,wèi tú zú niè xīn dǎn hán。
屈原怀沙贾谊贬,身后忠名何足观。qū yuán huái shā jiǎ yì biǎn,shēn hòu zhōng míng hé zú guān。
不如宴坐碧山里,笑傲每携云月欢。bù rú yàn zuò bì shān lǐ,xiào ào měi xié yún yuè huān。
明朝却欲渡江去,五松岩户无人关。míng cháo què yù dù jiāng qù,wǔ sōng yán hù wú rén guān。
方壶员峤太殊绝,幸有此山容我闲。fāng hú yuán jiào tài shū jué,xìng yǒu cǐ shān róng wǒ xián。

清明望藏云山怀旧游

郭祥正

忆昔清明出郊去,藏云寺前花正开。yì xī qīng míng chū jiāo qù,cáng yún sì qián huā zhèng kāi。
蜜蜂衔蕊异香散,时时洒面微风来。mì fēng xián ruǐ yì xiāng sàn,shí shí sǎ miàn wēi fēng lái。
溪泉甘滑碧玉色,晴山倒影无纤埃。xī quán gān huá bì yù sè,qíng shān dào yǐng wú xiān āi。
红粉佳人十七八,踏青唱歌云鬓颓。hóng fěn jiā rén shí qī bā,tà qīng chàng gē yún bìn tuí。
黄犊行牵载酒瓮,到处便倾三百杯。huáng dú xíng qiān zài jiǔ wèng,dào chù biàn qīng sān bǎi bēi。
或逢浓阴藉草坐,口横玉笛吹落梅。huò féng nóng yīn jí cǎo zuò,kǒu héng yù dí chuī luò méi。
傍人问我乐何事,我心无事同婴孩。bàng rén wèn wǒ lè hé shì,wǒ xīn wú shì tóng yīng hái。
谁令束带入官府,触网修鳞难再回。shuí lìng shù dài rù guān fǔ,chù wǎng xiū lín nán zài huí。
清明依旧好时节,朱颜憔悴无由陪。qīng míng yī jiù hǎo shí jié,zhū yán qiáo cuì wú yóu péi。
藏云之山亦非远,隔江东望青崔嵬。cáng yún zhī shān yì fēi yuǎn,gé jiāng dōng wàng qīng cuī wéi。

洛中王秀才谈刘伯寿动静慕其潇洒作诗识之

郭祥正

客来说刘翁,嵩山跨黄犊。kè lái shuō liú wēng,sōng shān kuà huáng dú。
青衣二双鬟,颜色若明玉。qīng yī èr shuāng huán,yán sè ruò míng yù。
手携绿牙笛,随轩奏新曲。shǒu xié lǜ yá dí,suí xuān zòu xīn qū。
倒倾酒榼松下饮,旋开毡帐云中宿。dào qīng jiǔ kē sōng xià yǐn,xuán kāi zhān zhàng yún zhōng sù。
少年富贵老安闲,自道此生无不足。shǎo nián fù guì lǎo ān xián,zì dào cǐ shēng wú bù zú。
令人慕高标,神魄顿萧爽。lìng rén mù gāo biāo,shén pò dùn xiāo shuǎng。
何当插两翼,乘风一飞往。hé dāng chā liǎng yì,chéng fēng yī fēi wǎng。
永结斯人交,逍遥恣真赏。yǒng jié sī rén jiāo,xiāo yáo zì zhēn shǎng。
长哦紫霞篇,洞户琼瑶响。zhǎng ó zǐ xiá piān,dòng hù qióng yáo xiǎng。
胡为恋青衫,壮节空肮脏。hú wèi liàn qīng shān,zhuàng jié kōng āng zàng。
尘埃一哄城郭卑,波澜万顷沧溟广。chén āi yī hǒng chéng guō bēi,bō lán wàn qǐng cāng míng guǎng。
明朝未作嵩少游,且向江南结鱼网。míng cháo wèi zuò sōng shǎo yóu,qiě xiàng jiāng nán jié yú wǎng。

逍遥亭歌一首赠太守王君章

郭祥正

逍遥之亭在何许,城角西南小溪浒。xiāo yáo zhī tíng zài hé xǔ,chéng jiǎo xī nán xiǎo xī hǔ。
水仙粉面浮清波,羽林兵仗森三亩。shuǐ xiān fěn miàn fú qīng bō,yǔ lín bīng zhàng sēn sān mǔ。
六月微风拂面寒,不信人间有烦暑。liù yuè wēi fēng fú miàn hán,bù xìn rén jiān yǒu fán shǔ。
借问逍遥真隐徒,西山看雪倒骑驴。jiè wèn xiāo yáo zhēn yǐn tú,xī shān kàn xuě dào qí lǘ。
形骸兀兀天壤俱,画手争以丹青模。xíng hái wù wù tiān rǎng jù,huà shǒu zhēng yǐ dān qīng mó。
大言得罪仅免诛,斥参军事来当涂。dà yán dé zuì jǐn miǎn zhū,chì cān jūn shì lái dāng tú。
传云此地旧结庐,百年荆棘遗荒墟。chuán yún cǐ dì jiù jié lú,bǎi nián jīng jí yí huāng xū。
公来相址呼犁锄,双亭化出琼璃铺。gōng lái xiāng zhǐ hū lí chú,shuāng tíng huà chū qióng lí pù。
栏干斗角明青朱,四座莹彻纤埃无。lán gàn dòu jiǎo míng qīng zhū,sì zuò yíng chè xiān āi wú。
兰芬麝裂陈罂盂,珠履珊珊陪后车。lán fēn shè liè chén yīng yú,zhū lǚ shān shān péi hòu chē。
东瞻宣诏西浮图,晓光夕景迷蓬壶。dōng zhān xuān zhào xī fú tú,xiǎo guāng xī jǐng mí péng hú。
爱公心昼如明珠,落成之乐政事馀。ài gōng xīn zhòu rú míng zhū,luò chéng zhī lè zhèng shì yú。
为公歌,劝公醉。wèi gōng gē,quàn gōng zuì。
留连亭上能几时,行促星轺还玉陛。liú lián tíng shàng néng jǐ shí,xíng cù xīng yáo hái yù bì。

投献省主李奉世密学

郭祥正

祖朝相国之真孙,轩轩冠盖宜高门。zǔ cháo xiāng guó zhī zhēn sūn,xuān xuān guān gài yí gāo mén。
拔身州掾入政府,议论挺特穷根源。bá shēn zhōu yuàn rù zhèng fǔ,yì lùn tǐng tè qióng gēn yuán。
颜渊必用孔丘铸,自此声名闻至尊。yán yuān bì yòng kǒng qiū zhù,zì cǐ shēng míng wén zhì zūn。
熙宁神化迈前古,屡诏驰车外循抚。xī níng shén huà mài qián gǔ,lǚ zhào chí chē wài xún fǔ。
大河之北淮之壖,民起疵瘝勇歌舞。dà hé zhī běi huái zhī ruán,mín qǐ cī guān yǒng gē wǔ。
枢庭进直腰横金,君臣道合同一心。shū tíng jìn zhí yāo héng jīn,jūn chén dào hé tóng yī xīn。
货泉交汇指诸掌,老吏缩手随规箴。huò quán jiāo huì zhǐ zhū zhǎng,lǎo lì suō shǒu suí guī zhēn。
如公之才世希有,突兀千丈辉乔林。rú gōng zhī cái shì xī yǒu,tū wù qiān zhàng huī qiáo lín。
徐冠貂蝉坐廊庙,重见成王得周召。xú guān diāo chán zuò láng miào,zhòng jiàn chéng wáng dé zhōu zhào。
泰山镂牒天垂休,却笑鸿蒙首频掉。tài shān lòu dié tiān chuí xiū,què xiào hóng méng shǒu pín diào。
贱生流落何可言,四十栖迟埋冗员。jiàn shēng liú luò hé kě yán,sì shí qī chí mái rǒng yuán。
涸鳞怅望一杯水,安用西江浩渺之波澜。hé lín chàng wàng yī bēi shuǐ,ān yòng xī jiāng hào miǎo zhī bō lán。
愿公吐和气,稍回岩谷春。yuàn gōng tǔ hé qì,shāo huí yán gǔ chūn。
养成尺寸木,为公车下轮。yǎng chéng chǐ cùn mù,wèi gōng chē xià lún。
他年青史上,报德岂无人。tā nián qīng shǐ shàng,bào dé qǐ wú rén。

俞俞堂寄鄂州李裕老

郭祥正

黄鹤楼南大湖侧,芙蕖深绕谁家宅。huáng hè lóu nán dà hú cè,fú qú shēn rào shuí jiā zhái。
云是裕老之宴居,高堂独榜俞俞额。yún shì yù lǎo zhī yàn jū,gāo táng dú bǎng yú yú é。
春山抱翠入平檐,夏竹引凉吹广陌。chūn shān bào cuì rù píng yán,xià zhú yǐn liáng chuī guǎng mò。
秋江澄月天镜开,冬雪拥林昆阆白。qiū jiāng chéng yuè tiān jìng kāi,dōng xuě yōng lín kūn láng bái。
世间万事不挂心,瓮拨香醪欣有客。shì jiān wàn shì bù guà xīn,wèng bō xiāng láo xīn yǒu kè。
客来乎,伴我饮,不醉无归醉还寝。kè lái hū,bàn wǒ yǐn,bù zuì wú guī zuì hái qǐn。
问君欲达逍遥乡,信哉天地真衾枕。wèn jūn yù dá xiāo yáo xiāng,xìn zāi tiān dì zhēn qīn zhěn。
觉来何物能解酲,试作琵琶打面声。jué lái hé wù néng jiě chéng,shì zuò pí pá dǎ miàn shēng。
俞俞和气淡四体,安用辟谷求长生。yú yú hé qì dàn sì tǐ,ān yòng pì gǔ qiú zhǎng shēng。
君不见鹦鹉洲前杀祢衡,三赤棁杖当雄兵。jūn bù jiàn yīng wǔ zhōu qián shā mí héng,sān chì zhuō zhàng dāng xióng bīng。
才名误身不自觉,恬淡晦迹无人争。cái míng wù shēn bù zì jué,tián dàn huì jì wú rén zhēng。
南北相望二千里,梦逐高帆逆秋水。nán běi xiāng wàng èr qiān lǐ,mèng zhú gāo fān nì qiū shuǐ。
为翁持酒听翁歌,衣濯黄尘眼除眯。wèi wēng chí jiǔ tīng wēng gē,yī zhuó huáng chén yǎn chú mī。

前云居行寄元禅师

郭祥正

忆云居,乃在汇泽西南修川之隅。yì yún jū,nǎi zài huì zé xī nán xiū chuān zhī yú。
山盘盘兮,石门屹立磴道绝,飞瀑万丈淙冰壶。shān pán pán xī,shí mén yì lì dèng dào jué,fēi pù wàn zhàng cóng bīng hú。
云沈沈兮方昼而忽暝,古木交错兮藏鼪鼯。yún shěn shěn xī fāng zhòu ér hū míng,gǔ mù jiāo cuò xī cáng shēng wú。
攀崖欲上复自止,投险却忆骑鲸鱼。pān yá yù shàng fù zì zhǐ,tóu xiǎn què yì qí jīng yú。
崖向时复造平野,绝顶乃有百顷之膏腴。yá xiàng shí fù zào píng yě,jué dǐng nǎi yǒu bǎi qǐng zhī gāo yú。
群山下瞰若聚米,殿阁枕藉非人区。qún shān xià kàn ruò jù mǐ,diàn gé zhěn jí fēi rén qū。
露华洗出太古月,桂子摇落阴扶疏。lù huá xǐ chū tài gǔ yuè,guì zi yáo luò yīn fú shū。
清风欲借羽仪展,秽念顿觉秋毫无。qīng fēng yù jiè yǔ yí zhǎn,huì niàn dùn jué qiū háo wú。
老禅底事不度我,红日东上还驱车。lǎo chán dǐ shì bù dù wǒ,hóng rì dōng shàng hái qū chē。
如今正似武陵客,放舟已远嗟迷途。rú jīn zhèng shì wǔ líng kè,fàng zhōu yǐ yuǎn jiē mí tú。
青春一往二十二,白雪渐变千茎须。qīng chūn yī wǎng èr shí èr,bái xuě jiàn biàn qiān jīng xū。
西来忽遇归飞鸟,青纸远寄黄金书。xī lái hū yù guī fēi niǎo,qīng zhǐ yuǎn jì huáng jīn shū。
灵茶香味胜粉乳,满箧所赠遇琼琚。líng chá xiāng wèi shèng fěn rǔ,mǎn qiè suǒ zèng yù qióng jū。
玉川七碗吃不得,灌顶未识真醍醐。yù chuān qī wǎn chī bù dé,guàn dǐng wèi shí zhēn tí hú。
南暹北讷惜已死,唯师秀出孤峰孤。nán xiān běi nè xī yǐ sǐ,wéi shī xiù chū gū fēng gū。
潜深隐密自得所,岂不悯我栖榛芜。qián shēn yǐn mì zì dé suǒ,qǐ bù mǐn wǒ qī zhēn wú。
倒影射岩犹入石,异日三椽容野夫。dào yǐng shè yán yóu rù shí,yì rì sān chuán róng yě fū。

后云居行寄和禅师

郭祥正

我所思兮,欧山之巅。wǒ suǒ sī xī,ōu shān zhī diān。
白石苍木蔽窥而隔世兮,路通乎兜率之天。bái shí cāng mù bì kuī ér gé shì xī,lù tōng hū dōu lǜ zhī tiān。
层楼复阁,触峙绚烂。céng lóu fù gé,chù zhì xuàn làn。
往即造兮,云渤兴而澶漫。wǎng jí zào xī,yún bó xīng ér chán màn。
徙倚恍惚,若夺吾魄兮,聊枚睫以盘桓。xǐ yǐ huǎng hū,ruò duó wú pò xī,liáo méi jié yǐ pán huán。
徐风生而雾散,卷绡縠于林端。xú fēng shēng ér wù sàn,juǎn xiāo hú yú lín duān。
洎天清而日上兮,瀑峻飞而潺湲。jì tiān qīng ér rì shàng xī,pù jùn fēi ér chán yuán。
畜而为潭,泄而为涧。chù ér wèi tán,xiè ér wèi jiàn。
运之以车兮,盈乎大田。yùn zhī yǐ chē xī,yíng hū dà tián。
然复度石桥,登重门。rán fù dù shí qiáo,dēng zhòng mén。
睹篆玉之榜,谒金仙之尊。dǔ zhuàn yù zhī bǎng,yè jīn xiān zhī zūn。
徒众五百,厖眉皓首。tú zhòng wǔ bǎi,páng méi hào shǒu。
形仪静而不杂兮,语言要而不烦。xíng yí jìng ér bù zá xī,yǔ yán yào ér bù fán。
齐兴止以钟鼓兮,善后先而靡难。qí xīng zhǐ yǐ zhōng gǔ xī,shàn hòu xiān ér mí nán。
举正眼而谛瞬兮,了无一法之可观。jǔ zhèng yǎn ér dì shùn xī,le wú yī fǎ zhī kě guān。
寂兮乐兮,妙复妙兮,其惟真如之禅。jì xī lè xī,miào fù miào xī,qí wéi zhēn rú zhī chán。
我请弃冠释带以投依兮,师则指乎未契之缘。wǒ qǐng qì guān shì dài yǐ tóu yī xī,shī zé zhǐ hū wèi qì zhī yuán。
于是曳屣却步,循磴道而复返兮,岁眇眇而屡残。yú shì yè xǐ què bù,xún dèng dào ér fù fǎn xī,suì miǎo miǎo ér lǚ cán。
触网罗以系累兮,方伤羽而戢翰。chù wǎng luó yǐ xì lèi xī,fāng shāng yǔ ér jí hàn。
怅昨游而欲再兮,庶已创而复完。chàng zuó yóu ér yù zài xī,shù yǐ chuàng ér fù wán。
乱曰:畴将归兮,卧龙之室。luàn yuē chóu jiāng guī xī,wò lóng zhī shì。
依人道师,成佛而出。yī rén dào shī,chéng fú ér chū。

赠潜山伊居哲

郭祥正

伊君头戴星文冠,遨游五岳何时还。yī jūn tóu dài xīng wén guān,áo yóu wǔ yuè hé shí hái。
结茅却在潜山里,闭息自养丹田丹。jié máo què zài qián shān lǐ,bì xī zì yǎng dān tián dān。
闻说年龄七十九,发如鸦青亦稀有。wén shuō nián líng qī shí jiǔ,fā rú yā qīng yì xī yǒu。
生平读尽道藏书,寓兴成诗仅千首。shēng píng dú jǐn dào cáng shū,yù xīng chéng shī jǐn qiān shǒu。
清风生我太古弦,弹罢时倾一壶酒。qīng fēng shēng wǒ tài gǔ xián,dàn bà shí qīng yī hú jiǔ。
门前手植数本松,看尔凌云比予寿。mén qián shǒu zhí shù běn sōng,kàn ěr líng yún bǐ yǔ shòu。
高奔日月瞻玉京,阴气鍊尽阳气成。gāo bēn rì yuè zhān yù jīng,yīn qì liàn jǐn yáng qì chéng。
行闻北帝呼六丁,紫书下诏鸾凤迎。xíng wén běi dì hū liù dīng,zǐ shū xià zhào luán fèng yíng。
潜山空留千载名,白云不断溪长清。qián shān kōng liú qiān zài míng,bái yún bù duàn xī zhǎng qīng。

赠桐城青山隐者裴材

郭祥正

青山为主身为客,主人借客青山宅。qīng shān wèi zhǔ shēn wèi kè,zhǔ rén jiè kè qīng shān zhái。
白云自在千里飞,长松不换三冬碧。bái yún zì zài qiān lǐ fēi,zhǎng sōng bù huàn sān dōng bì。
藤枯谁与写作龙,龟老何年化为石。téng kū shuí yǔ xiě zuò lóng,guī lǎo hé nián huà wèi shí。
落花随水眷深源,鸣雁过江悲晚色。luò huā suí shuǐ juàn shēn yuán,míng yàn guò jiāng bēi wǎn sè。
家无妻子心无累,顶冒寒霜踵藏息。jiā wú qī zi xīn wú lèi,dǐng mào hán shuāng zhǒng cáng xī。
月明舞影聊尽欢,一点尘寰不留迹。yuè míng wǔ yǐng liáo jǐn huān,yī diǎn chén huán bù liú jì。
傥来轩冕真可嗟,朝为公卿暮遭谪。tǎng lái xuān miǎn zhēn kě jiē,cháo wèi gōng qīng mù zāo zhé。
屈原贾谊尔为谁,问君何似青山客。qū yuán jiǎ yì ěr wèi shuí,wèn jūn hé shì qīng shān kè。

寄刘继邺秀才

郭祥正

忆昔重游乐,寻春之宛陵。yì xī zhòng yóu lè,xún chūn zhī wǎn líng。
天机织出万山锦,虹桥倒影银河明。tiān jī zhī chū wàn shān jǐn,hóng qiáo dào yǐng yín hé míng。
游丝萦空白日暖,好鸟乱响清风生。yóu sī yíng kōng bái rì nuǎn,hǎo niǎo luàn xiǎng qīng fēng shēng。
叠嶂楼中索美酒,坐上客子皆豪英。dié zhàng lóu zhōng suǒ měi jiǔ,zuò shàng kè zi jiē háo yīng。
诸姬合杂奏弦管,一人妙唱为井琼。zhū jī hé zá zòu xián guǎn,yī rén miào chàng wèi jǐng qióng。
玉板斜开厚冰裂,鸳鸯索拍秋波横。yù bǎn xié kāi hòu bīng liè,yuān yāng suǒ pāi qiū bō héng。
酒盏贪欢不知数,梦入瑶池逃宿酲。jiǔ zhǎn tān huān bù zhī shù,mèng rù yáo chí táo sù chéng。
谁知一别万事错,荷衣倒着来江城。shuí zhī yī bié wàn shì cuò,hé yī dào zhe lái jiāng chéng。
青云散尽落青野,长丝掣断无长鲸。qīng yún sàn jǐn luò qīng yě,zhǎng sī chè duàn wú zhǎng jīng。
乡山好在却归去,当共故人吟此情。xiāng shān hǎo zài què guī qù,dāng gòng gù rén yín cǐ qíng。

题杏山阮氏高居

郭祥正

仙翁得仙朝玉皇,当时种杏盈山冈。xiān wēng dé xiān cháo yù huáng,dāng shí zhǒng xìng yíng shān gāng。
传闻落英堰流水,每到三月溪泉香。chuán wén luò yīng yàn liú shuǐ,měi dào sān yuè xī quán xiāng。
白云霏霏出幽谷,独鹤沉沉唳乔木。bái yún fēi fēi chū yōu gǔ,dú hè chén chén lì qiáo mù。
寒潭深处睡蟠龙,灵草芳时跃青鹿。hán tán shēn chù shuì pán lóng,líng cǎo fāng shí yuè qīng lù。
丈人何年居此间,诜诜孙子如芝兰。zhàng rén hé nián jū cǐ jiān,shēn shēn sūn zi rú zhī lán。
抱才求进十五六,亦有随计乡书还。bào cái qiú jìn shí wǔ liù,yì yǒu suí jì xiāng shū hái。
步兵傲世逸千载,谁道风流至今在。bù bīng ào shì yì qiān zài,shuí dào fēng liú zhì jīn zài。
软炊玉粒烹黄鸡,客子虽多竟相待。ruǎn chuī yù lì pēng huáng jī,kè zi suī duō jìng xiāng dài。
我爱长吟登好山,到此便欲辞尘寰。wǒ ài zhǎng yín dēng hǎo shān,dào cǐ biàn yù cí chén huán。
可能筑室辄延我,为君鍊熟黄金丹。kě néng zhù shì zhé yán wǒ,wèi jūn liàn shú huáng jīn dān。
丹成大笑分一粒,坐令绿发回朱颜。dān chéng dà xiào fēn yī lì,zuò lìng lǜ fā huí zhū yán。
浮生百岁不早悟,日月扰扰空循环。fú shēng bǎi suì bù zǎo wù,rì yuè rǎo rǎo kōng xún huán。

铜山寺

郭祥正

田塍行尽苍山转,溪水滔滔晴曝练。tián chéng xíng jǐn cāng shān zhuǎn,xī shuǐ tāo tāo qíng pù liàn。
马蹄怯石鞭不行,十步九蹶令人倦。mǎ tí qiè shí biān bù xíng,shí bù jiǔ jué lìng rén juàn。
黄昏到寺亟就榻,山僧苦来邀我饭。huáng hūn dào sì jí jiù tà,shān sēng kǔ lái yāo wǒ fàn。
香粳新炊野菜肥,一饱令人百忧散。xiāng jīng xīn chuī yě cài féi,yī bǎo lìng rén bǎi yōu sàn。
篆香欲尽象灯暗,林声敲敲苦霜霰。zhuàn xiāng yù jǐn xiàng dēng àn,lín shēng qiāo qiāo kǔ shuāng xiàn。
暂来福地能清虚,何用致身居诤谏。zàn lái fú dì néng qīng xū,hé yòng zhì shēn jū zhèng jiàn。

浮丘观

郭祥正

仙翁得仙二千载,沧海变田田变海。xiān wēng dé xiān èr qiān zài,cāng hǎi biàn tián tián biàn hǎi。
浮丘却接番禺西,鐏迹蒿痕至今在。fú qiū què jiē fān yú xī,zūn jì hāo hén zhì jīn zài。
朱明之门敲不应,荆榛满地谁重兴。zhū míng zhī mén qiāo bù yīng,jīng zhēn mǎn dì shuí zhòng xīng。
史君举意要卜筑,楼观矗云如化城。shǐ jūn jǔ yì yào bo zhù,lóu guān chù yún rú huà chéng。
李白骑鲸下蓬岛,嫦娥洗月来沧溟。lǐ bái qí jīng xià péng dǎo,cháng é xǐ yuè lái cāng míng。
相逢且劝百壶酒,蟠桃结实何时成。xiāng féng qiě quàn bǎi hú jiǔ,pán táo jié shí hé shí chéng。
史君自有神仙骨,往往前身寻旧物。shǐ jūn zì yǒu shén xiān gǔ,wǎng wǎng qián shēn xún jiù wù。
手探树穴求玉环,肩拍洪崖犹仿佛。shǒu tàn shù xué qiú yù huán,jiān pāi hóng yá yóu fǎng fú。
更提椽笔挥长篇,至理直欲追玄元。gèng tí chuán bǐ huī zhǎng piān,zhì lǐ zhí yù zhuī xuán yuán。
行当跨凤返金阙,回首番禺空紫烟。xíng dāng kuà fèng fǎn jīn quē,huí shǒu fān yú kōng zǐ yān。