古诗词

又和英伯四首

郭祥正

野兴怜诗逸,春酲要酒扶。yě xīng lián shī yì,chūn chéng yào jiǔ fú。
登临同俊哲,笑傲不羁孤。dēng lín tóng jùn zhé,xiào ào bù jī gū。
日落金霞卷,江翻雪浪铺。rì luò jīn xiá juǎn,jiāng fān xuě làng pù。
闽山又寒食,何日到东吴。mǐn shān yòu hán shí,hé rì dào dōng wú。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

南雄除夜读老杜集至岁云暮矣多北风之句感时抚事命题为

郭祥正

岁云暮矣多北风,怒嗥万里吹惊鸿。suì yún mù yǐ duō běi fēng,nù háo wàn lǐ chuī jīng hóng。
只今我亦在行旅,陟彼庾岭临苍穹。zhǐ jīn wǒ yì zài xíng lǚ,zhì bǐ yǔ lǐng lín cāng qióng。
霜寒不复瘴雾黑,酒贱颇得樽罍红。shuāng hán bù fù zhàng wù hēi,jiǔ jiàn pǒ dé zūn léi hóng。
鼓角看看变新律,烛泪璀璀随残冬。gǔ jiǎo kàn kàn biàn xīn lǜ,zhú lèi cuǐ cuǐ suí cán dōng。
一阶寄禄百无补,白发又送年华终。yī jiē jì lù bǎi wú bǔ,bái fā yòu sòng nián huá zhōng。
鬼章虽获万国贺,防边未可旌旗空。guǐ zhāng suī huò wàn guó hè,fáng biān wèi kě jīng qí kōng。
中原将帅谁第一,愿如卫霍皆成功。zhōng yuán jiāng shuài shuí dì yī,yuàn rú wèi huò jiē chéng gōng。
庙堂赫赫用耆旧,熟讲仁义安羌戎。miào táng hè hè yòng qí jiù,shú jiǎng rén yì ān qiāng róng。
我甘海隅食蚌蛤,饱视两邑调租庸。wǒ gān hǎi yú shí bàng há,bǎo shì liǎng yì diào zū yōng。
呜呼不独夔子之国杜陵翁,牙齿半落左耳聋。wū hū bù dú kuí zi zhī guó dù líng wēng,yá chǐ bàn luò zuǒ ěr lóng。

广州越王台呈蒋帅待制

郭祥正

番禺城北越王台,登临下瞰何壮哉。fān yú chéng běi yuè wáng tái,dēng lín xià kàn hé zhuàng zāi。
三城连环铁为瓮,睥睨百世无倾摧。sān chéng lián huán tiě wèi wèng,pì nì bǎi shì wú qīng cuī。
蕃坊翠塔卓椽笔,欲蘸河汉濡烟煤。fān fāng cuì tǎ zhuó chuán bǐ,yù zhàn hé hàn rú yān méi。
沧溟忽见飓风作,雪山崩倒随惊雷。cāng míng hū jiàn jù fēng zuò,xuě shān bēng dào suí jīng léi。
有时一碧渟万里,洗濯日月光明开。yǒu shí yī bì tíng wàn lǐ,xǐ zhuó rì yuè guāng míng kāi。
屯门钲铙杂大鼓,舶船接尾天南回。tún mén zhēng náo zá dà gǔ,bó chuán jiē wěi tiān nán huí。
斛量珠玑若市米,担束犀象如肩柴。hú liàng zhū jī ruò shì mǐ,dān shù xī xiàng rú jiān chái。
越王胡为易驯服,陆生辩与秦仪偕。yuè wáng hú wèi yì xùn fú,lù shēng biàn yǔ qín yí xié。
当时贡物竞何有,汉家宫殿今蒿莱。dāng shí gòng wù jìng hé yǒu,hàn jiā gōng diàn jīn hāo lái。
邦人每逢二月二,熙熙载酒倾城来。bāng rén měi féng èr yuè èr,xī xī zài jiǔ qīng chéng lái。
元戎广宴命宾客,即时海若收风霾。yuán róng guǎng yàn mìng bīn kè,jí shí hǎi ruò shōu fēng mái。
群心愈喜召和气,百伎尽入呈优俳。qún xīn yù xǐ zhào hé qì,bǎi jì jǐn rù chéng yōu pái。
乐声珊珊送妙舞,春色盎盎浮樽罍。lè shēng shān shān sòng miào wǔ,chūn sè àng àng fú zūn léi。
鬼奴金盘献羊卨,蔷薇瓶水倾诸怀。guǐ nú jīn pán xiàn yáng xiè,qiáng wēi píng shuǐ qīng zhū huái。
嗟余老钝已茅塞,坐视珠履惭追陪。jiē yú lǎo dùn yǐ máo sāi,zuò shì zhū lǚ cán zhuī péi。
青蝇何知附骥尾,伯乐底事矜驽骀。qīng yíng hé zhī fù jì wěi,bó lè dǐ shì jīn nú dài。
番禺虽盛公岂爱,亭亭自是岩廊材。fān yú suī shèng gōng qǐ ài,tíng tíng zì shì yán láng cái。
千年故事写长句,指画造化回枯荄。qiān nián gù shì xiě zhǎng jù,zhǐ huà zào huà huí kū gāi。
昌黎气焰遂低缩,瓦砾未足当琼瑰。chāng lí qì yàn suì dī suō,wǎ lì wèi zú dāng qióng guī。
仙姿劝公莫妄想,元鼎久待调盐梅。xiān zī quàn gōng mò wàng xiǎng,yuán dǐng jiǔ dài diào yán méi。

蒲涧奉呈蒋帅待制

郭祥正

菖蒲涧底生九节,流水遂作菖蒲香。chāng pú jiàn dǐ shēng jiǔ jié,liú shuǐ suì zuò chāng pú xiāng。
安期服之已仙去,漫脱双舄留秦皇。ān qī fú zhī yǐ xiān qù,màn tuō shuāng xì liú qín huáng。
秦皇杀伐自无度,年龄社稷何由长。qín huáng shā fá zì wú dù,nián líng shè jì hé yóu zhǎng。
蓬莱毕竟不可见,十祠千载聊相望。péng lái bì jìng bù kě jiàn,shí cí qiān zài liáo xiāng wàng。
散发追之又无迹,后来诡谲传崔郎。sàn fā zhuī zhī yòu wú jì,hòu lái guǐ jué chuán cuī láng。
至今正月二十五,城北夹道珠帘张。zhì jīn zhèng yuè èr shí wǔ,chéng běi jiā dào zhū lián zhāng。
元戎要宾锤大鼓,老蛮献馔烧肥羊。yuán róng yào bīn chuí dà gǔ,lǎo mán xiàn zhuàn shāo féi yáng。
倾城尽作蒲涧饮,美俗眷恋神仙乡。qīng chéng jǐn zuò pú jiàn yǐn,měi sú juàn liàn shén xiān xiāng。
穿云丝竹度别浦,绕山金翠明残阳。chuān yún sī zhú dù bié pǔ,rào shān jīn cuì míng cán yáng。
我乘款段到已晚,越台仅得参壶觞。wǒ chéng kuǎn duàn dào yǐ wǎn,yuè tái jǐn dé cān hú shāng。
公携大句使我读,冰澌戛齿清琅琅。gōng xié dà jù shǐ wǒ dú,bīng sī jiá chǐ qīng láng láng。
张侯继作亦精敏,兰茝相倚传芬芳。zhāng hóu jì zuò yì jīng mǐn,lán chǎi xiāng yǐ chuán fēn fāng。
却寻陈事考僭迹,死佗称帝鋹称王。què xún chén shì kǎo jiàn jì,sǐ tuó chēng dì chǎng chēng wáng。
基山控海恃远崄,大明一出旋消亡。jī shān kòng hǎi shì yuǎn xiǎn,dà míng yī chū xuán xiāo wáng。
岂如戴主效臣节,白骨虽朽忠名彰。qǐ rú dài zhǔ xiào chén jié,bái gǔ suī xiǔ zhōng míng zhāng。
只今神孙太母圣,天下击壤歌时康。zhǐ jīn shén sūn tài mǔ shèng,tiān xià jī rǎng gē shí kāng。
佳期不邀墓中鬼,乐民之乐真循良。jiā qī bù yāo mù zhōng guǐ,lè mín zhī lè zhēn xún liáng。
勒词苍崖告万古,蒲涧之会无淫荒。lēi cí cāng yá gào wàn gǔ,pú jiàn zhī huì wú yín huāng。

石屏台致酒呈蒋帅待制

郭祥正

石屏台下玉池水,绕岸石屏青齿齿。shí píng tái xià yù chí shuǐ,rào àn shí píng qīng chǐ chǐ。
镌劖初自人力成,一石十牛车不起。juān chán chū zì rén lì chéng,yī shí shí niú chē bù qǐ。
辇置应须费万金,园囿森罗供宴喜。niǎn zhì yīng xū fèi wàn jīn,yuán yòu sēn luó gōng yàn xǐ。
苍藓昏埋岁月远,修藤缠络根相倚。cāng xiǎn hūn mái suì yuè yuǎn,xiū téng chán luò gēn xiāng yǐ。
刘鋹族氏已无馀,此物犹存旧基址。liú chǎng zú shì yǐ wú yú,cǐ wù yóu cún jiù jī zhǐ。
曾经战鼓轰雷霆,屡对春风阅罗绮。céng jīng zhàn gǔ hōng léi tíng,lǚ duì chūn fēng yuè luó qǐ。
老榕交阴不透日,客袂生寒冰雪洗。lǎo róng jiāo yīn bù tòu rì,kè mèi shēng hán bīng xuě xǐ。
小桥断处栈梯连,一线崎岖劣容跬。xiǎo qiáo duàn chù zhàn tī lián,yī xiàn qí qū liè róng kuǐ。
未知深窟藏龙蛇,但见枯荷阁蝼蚁。wèi zhī shēn kū cáng lóng shé,dàn jiàn kū hé gé lóu yǐ。
摩挲题字考前人,名姓班班少奇伟。mó sā tí zì kǎo qián rén,míng xìng bān bān shǎo qí wěi。
请公椽笔赋大篇,歌颂永平诛僭拟。qǐng gōng chuán bǐ fù dà piān,gē sòng yǒng píng zhū jiàn nǐ。
光焰须令万丈长,一时行乐何足纪。guāng yàn xū lìng wàn zhàng zhǎng,yī shí xíng lè hé zú jì。

朝汉台寄呈蒋帅待制

郭祥正

鹿入望夷秦欲灭,真剑先流白蛇血。lù rù wàng yí qín yù miè,zhēn jiàn xiān liú bái shé xuè。
尉佗椎髻尔何为,漫占海隅蛟蜃穴。wèi tuó chuí jì ěr hé wèi,màn zhàn hǎi yú jiāo shèn xué。
祝融之符天下归,岂假陆生三寸舌。zhù róng zhī fú tiān xià guī,qǐ jiǎ lù shēng sān cùn shé。
千金装橐未为多,更上高台拜尧阙。qiān jīn zhuāng tuó wèi wèi duō,gèng shàng gāo tái bài yáo quē。
至今人说朝汉台,不知此地藏蒿莱。zhì jīn rén shuō cháo hàn tái,bù zhī cǐ dì cáng hāo lái。
使君好事一登赏,譬若古镜初磨开。shǐ jūn hǎo shì yī dēng shǎng,pì ruò gǔ jìng chū mó kāi。
香炉烟生石门晓,三山翠拥浮丘来。xiāng lú yān shēng shí mén xiǎo,sān shān cuì yōng fú qiū lái。
风松自作笙箫响,暮霞却卷旌旗回。fēng sōng zì zuò shēng xiāo xiǎng,mù xiá què juǎn jīng qí huí。
长空无碍鸟无迹,人事宁须问今昔。zhǎng kōng wú ài niǎo wú jì,rén shì níng xū wèn jīn xī。
琼浆且泛琉璃船,满眼夕阳留不得。qióng jiāng qiě fàn liú lí chuán,mǎn yǎn xī yáng liú bù dé。
登台何似登金门,烂吐文章侍君侧。dēng tái hé shì dēng jīn mén,làn tǔ wén zhāng shì jūn cè。
愿公归作老姚崇,莫学江东穷李白。yuàn gōng guī zuò lǎo yáo chóng,mò xué jiāng dōng qióng lǐ bái。

白玉笙

郭祥正

白玉笙,咸通十三年琢成。bái yù shēng,xián tōng shí sān nián zuó chéng。
琢成匠人十指秃,进奉明堂声妙曲。zuó chéng jiàng rén shí zhǐ tū,jìn fèng míng táng shēng miào qū。
当时应赐恩泽家,流传至煜煜好奢。dāng shí yīng cì ēn zé jiā,liú chuán zhì yù yù hǎo shē。
高堂日日听吹笙,不知国内非和平。gāo táng rì rì tīng chuī shēng,bù zhī guó nèi fēi hé píng。
仁兵万众一旦至,国破苍黄笙堕地。rén bīng wàn zhòng yī dàn zhì,guó pò cāng huáng shēng duò dì。
虽然讹缺未苦多,却落人间为宝器。suī rán é quē wèi kǔ duō,què luò rén jiān wèi bǎo qì。
管长纤纤剥笋束,况值吴姬指如玉。guǎn zhǎng xiān xiān bō sǔn shù,kuàng zhí wú jī zhǐ rú yù。
不见排星换掩时,自然天韵来相续。bù jiàn pái xīng huàn yǎn shí,zì rán tiān yùn lái xiāng xù。
昔时祸乱曲,今日太平歌。xī shí huò luàn qū,jīn rì tài píng gē。
兴亡不系白玉笙,但看君王政若何。xīng wáng bù xì bái yù shēng,dàn kàn jūn wáng zhèng ruò hé。

金熨斗

郭祥正

金熨斗,酌醇酒。jīn yùn dòu,zhuó chún jiǔ。
熨开万斛之愁肠,赠尔千年之眉寿。yùn kāi wàn hú zhī chóu cháng,zèng ěr qiān nián zhī méi shòu。
酣酣笑脸坐生春,安用逢人嗟白首。hān hān xiào liǎn zuò shēng chūn,ān yòng féng rén jiē bái shǒu。

翠碧杯

郭祥正

翠碧杯,满酌正是桃花开。cuì bì bēi,mǎn zhuó zhèng shì táo huā kāi。
一年三百六十日,几人待得春归来。yī nián sān bǎi liù shí rì,jǐ rén dài dé chūn guī lái。
春归来,不饮酒,翠碧之杯尔何有。chūn guī lái,bù yǐn jiǔ,cuì bì zhī bēi ěr hé yǒu。

魏王台

郭祥正

金城东,百尺高台临远空。jīn chéng dōng,bǎi chǐ gāo tái lín yuǎn kōng。
长江浩荡剑门险,欲平吴蜀难为功。zhǎng jiāng hào dàng jiàn mén xiǎn,yù píng wú shǔ nán wèi gōng。
谁倾黄金建佛庙,击鼓撞钟夜还晓。shuí qīng huáng jīn jiàn fú miào,jī gǔ zhuàng zhōng yè hái xiǎo。
香厨供办老僧闲,玉栏花谢游人少。xiāng chú gōng bàn lǎo sēng xián,yù lán huā xiè yóu rén shǎo。
我来独立想英雄,战舰连云气概中。wǒ lái dú lì xiǎng yīng xióng,zhàn jiàn lián yún qì gài zhōng。
犹有斯台存旧址,可怜铜雀起悲风。yóu yǒu sī tái cún jiù zhǐ,kě lián tóng què qǐ bēi fēng。

藏舟浦

郭祥正

金城北,荒荒野水连云白。jīn chéng běi,huāng huāng yě shuǐ lián yún bái。
岛屿相望一径通,绕堤杨柳迷春色。dǎo yǔ xiāng wàng yī jìng tōng,rào dī yáng liǔ mí chūn sè。
天下三分血战秋,张辽凿浦暗藏舟。tiān xià sān fēn xuè zhàn qiū,zhāng liáo záo pǔ àn cáng zhōu。
吴蜀虽亡晋已起,山川自结寒烟愁。wú shǔ suī wáng jìn yǐ qǐ,shān chuān zì jié hán yān chóu。
永平只作寻春处,关门锁断春归路。yǒng píng zhǐ zuò xún chūn chù,guān mén suǒ duàn chūn guī lù。
画船载酒歌白纻,不忍醒时送春去。huà chuán zài jiǔ gē bái zhù,bù rěn xǐng shí sòng chūn qù。

悲阳春

郭祥正

悲阳春,阳春可乐胡为悲。bēi yáng chūn,yáng chūn kě lè hú wèi bēi。
桃花枝上开未足,数片已逐狂风吹。táo huā zhī shàng kāi wèi zú,shù piàn yǐ zhú kuáng fēng chuī。
阳春能来不能久,年少看花今白首。yáng chūn néng lái bù néng jiǔ,nián shǎo kàn huā jīn bái shǒu。
击毬驰马力已疲,欲傍樽罍先怕酒。jī qiú chí mǎ lì yǐ pí,yù bàng zūn léi xiān pà jiǔ。
佳人如皓月,顾我犹衰蓬。jiā rén rú hào yuè,gù wǒ yóu shuāi péng。
相倚不相似,两心何可同。xiāng yǐ bù xiāng shì,liǎng xīn hé kě tóng。
请折并蒂花,更看鸳鸯鸟。qǐng zhé bìng dì huā,gèng kàn yuān yāng niǎo。
容华与毛羽,相鲜乃为好。róng huá yǔ máo yǔ,xiāng xiān nǎi wèi hǎo。
挥手谢佳人,浩歌悲阳春。huī shǒu xiè jiā rén,hào gē bēi yáng chūn。
阳春易衰歇,尔貌岂长新。yáng chūn yì shuāi xiē,ěr mào qǐ zhǎng xīn。

江上游

郭祥正

我乘逸兴浮扁舟,杨花渡江飞满头。wǒ chéng yì xīng fú biǎn zhōu,yáng huā dù jiāng fēi mǎn tóu。
河豚初熟鲚鱼烂,借问春光须少留。hé tún chū shú jì yú làn,jiè wèn chūn guāng xū shǎo liú。
人间乍听黄金鸟,物外谁怜白雪鸥。rén jiān zhà tīng huáng jīn niǎo,wù wài shuí lián bái xuě ōu。
但愿沧波化为酒,青山两岸皆糟丘。dàn yuàn cāng bō huà wèi jiǔ,qīng shān liǎng àn jiē zāo qiū。
人生快意天地小,登览何必须瀛洲。rén shēng kuài yì tiān dì xiǎo,dēng lǎn hé bì xū yíng zhōu。
渔歌声断自起舞,酩酊更看江月流。yú gē shēng duàn zì qǐ wǔ,mǐng dīng gèng kàn jiāng yuè liú。

望夫石

郭祥正

杜鹃啼血春林碧,妾有离愁异今昔。dù juān tí xuè chūn lín bì,qiè yǒu lí chóu yì jīn xī。
上尽高山第一峰,目乱魂飞化为石。shàng jǐn gāo shān dì yī fēng,mù luàn hún fēi huà wèi shí。
化为石,可奈何,泪悬白露衣薜萝。huà wèi shí,kě nài hé,lèi xuán bái lù yī bì luó。
千古万古望夫恨,一江秋水寒蟾多。qiān gǔ wàn gǔ wàng fū hèn,yī jiāng qiū shuǐ hán chán duō。
汉家天子点征役,良人荷戈归不得。hàn jiā tiān zi diǎn zhēng yì,liáng rén hé gē guī bù dé。
此身未老将何从,不似山头化为石。cǐ shēn wèi lǎo jiāng hé cóng,bù shì shān tóu huà wèi shí。

两山间

郭祥正

江南南山连北山,苍藤翠水水潺潺。jiāng nán nán shān lián běi shān,cāng téng cuì shuǐ shuǐ chán chán。
水深藤老木拱矣,不知游子何时还。shuǐ shēn téng lǎo mù gǒng yǐ,bù zhī yóu zi hé shí hái。
白云孤飞岁华晚,独鹤一声星斗残。bái yún gū fēi suì huá wǎn,dú hè yī shēng xīng dòu cán。
两山秀色手可揽,嗟我不得山中闲。liǎng shān xiù sè shǒu kě lǎn,jiē wǒ bù dé shān zhōng xián。

莲根有长丝

郭祥正

莲根有长丝,不供贫女机。lián gēn yǒu zhǎng sī,bù gōng pín nǚ jī。
柳梢有飞绵,不暖寒者衣。liǔ shāo yǒu fēi mián,bù nuǎn hán zhě yī。
朝歌悠悠暮歌短,下地沉沉上天远。cháo gē yōu yōu mù gē duǎn,xià dì chén chén shàng tiān yuǎn。
东生白日还西流,志士长怀万古愁。dōng shēng bái rì hái xī liú,zhì shì zhǎng huái wàn gǔ chóu。