古诗词

又和英伯四首

郭祥正

野兴怜诗逸,春酲要酒扶。yě xīng lián shī yì,chūn chéng yào jiǔ fú。
登临同俊哲,笑傲不羁孤。dēng lín tóng jùn zhé,xiào ào bù jī gū。
日落金霞卷,江翻雪浪铺。rì luò jīn xiá juǎn,jiāng fān xuě làng pù。
闽山又寒食,何日到东吴。mǐn shān yòu hán shí,hé rì dào dōng wú。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

送姚太博

郭祥正

春风动地吹春去,行人不肯江边住。chūn fēng dòng dì chuī chūn qù,xíng rén bù kěn jiāng biān zhù。
片帆朝挂暮千里,烟雾苍茫宿何处。piàn fān cháo guà mù qiān lǐ,yān wù cāng máng sù hé chù。
夫君少年日,射策明光宫。fū jūn shǎo nián rì,shè cè míng guāng gōng。
同时得意三百辈,上林曾醉桃花红。tóng shí dé yì sān bǎi bèi,shàng lín céng zuì táo huā hóng。
十馀年间事超忽,几在青云几白骨。shí yú nián jiān shì chāo hū,jǐ zài qīng yún jǐ bái gǔ。
君虽未甚荣,亦足有馀乐。jūn suī wèi shén róng,yì zú yǒu yú lè。
存心不负圣与贤,何须画影凌烟阁。cún xīn bù fù shèng yǔ xián,hé xū huà yǐng líng yān gé。
浔阳城头北楼壮,邂逅相逢观暝涨。xún yáng chéng tóu běi lóu zhuàng,xiè hòu xiāng féng guān míng zhǎng。
鱼龙奔走势莫分,却忆当年兵火愁杀人。yú lóng bēn zǒu shì mò fēn,què yì dāng nián bīng huǒ chóu shā rén。
至今战场无绿草,冤魂夜哭寒蟾老。zhì jīn zhàn chǎng wú lǜ cǎo,yuān hún yè kū hán chán lǎo。
临风沥酒一吊之,而我浮生何足道。lín fēng lì jiǔ yī diào zhī,ér wǒ fú shēng hé zú dào。
聊为君行歌数声,青山截断江流平。liáo wèi jūn xíng gē shù shēng,qīng shān jié duàn jiāng liú píng。
晴云相对似能舞,野鸟好语如吹笙。qíng yún xiāng duì shì néng wǔ,yě niǎo hǎo yǔ rú chuī shēng。
却送闲愁付沧海,身虽离异心无改。què sòng xián chóu fù cāng hǎi,shēn suī lí yì xīn wú gǎi。
若到蓬莱王母家,为攀桃树遥相待。ruò dào péng lái wáng mǔ jiā,wèi pān táo shù yáo xiāng dài。

送陈屯田知明州

郭祥正

屈指宛陵客,八九名世贤。qū zhǐ wǎn líng kè,bā jiǔ míng shì xián。
我亦驾白鹿,往往登俊筵。wǒ yì jià bái lù,wǎng wǎng dēng jùn yán。
昭亭自作老龙斗,叠嶂不碍明河躔。zhāo tíng zì zuò lǎo lóng dòu,dié zhàng bù ài míng hé chán。
馀霞散绮入高阁,澄江似练拖晴天。yú xiá sàn qǐ rù gāo gé,chéng jiāng shì liàn tuō qíng tiān。
黄金买酒不论价,壮心共许青春前。huáng jīn mǎi jiǔ bù lùn jià,zhuàng xīn gòng xǔ qīng chūn qián。
丞相初为部使者,精选邑治君尤先。chéng xiāng chū wèi bù shǐ zhě,jīng xuǎn yì zhì jūn yóu xiān。
业闻上书后荐达,玉陛引对亲承宣。yè wén shàng shū hòu jiàn dá,yù bì yǐn duì qīn chéng xuān。
付之一节使淮浒,三十二县刑无冤。fù zhī yī jié shǐ huái hǔ,sān shí èr xiàn xíng wú yuān。
嗟予末路最流落,哭儿清泪双眸穿。jiē yǔ mò lù zuì liú luò,kū ér qīng lèi shuāng móu chuān。
感君不弃半面雅,取之涸辙投深渊。gǎn jūn bù qì bàn miàn yǎ,qǔ zhī hé zhé tóu shēn yuān。
稍回生意渐奋发,遽复舍我摇归船。shāo huí shēng yì jiàn fèn fā,jù fù shě wǒ yáo guī chuán。
明朝敕拜四明守,四明山水君所怜。míng cháo chì bài sì míng shǒu,sì míng shān shuǐ jūn suǒ lián。
奈何岁旱天下歉,岂容醉卧沧溟边。nài hé suì hàn tiān xià qiàn,qǐ róng zuì wò cāng míng biān。
我疑帝命养头角,乘春霹雳惊蛰眠。wǒ yí dì mìng yǎng tóu jiǎo,chéng chūn pī lì jīng zhé mián。
白蘋风静湖月满,谩吊贺公怀谪仙。bái píng fēng jìng hú yuè mǎn,mán diào hè gōng huái zhé xiān。

送刘继邺秀才之岳阳访木尉

郭祥正

群鸟栖霜羽毛缩,孤雁冥飞何处宿。qún niǎo qī shuāng yǔ máo suō,gū yàn míng fēi hé chù sù。
芦花糁白天无声,灵妃鼓彻潇湘曲。lú huā sǎn bái tiān wú shēng,líng fēi gǔ chè xiāo xiāng qū。
此时归梦寻故乡,谁道行人鬓长绿。cǐ shí guī mèng xún gù xiāng,shuí dào xíng rén bìn zhǎng lǜ。
平生所得惟悲歌,时命未遇君如何。píng shēng suǒ dé wéi bēi gē,shí mìng wèi yù jūn rú hé。
满怀策尽献不售,凤凰飘泊无嘉禾。mǎn huái cè jǐn xiàn bù shòu,fèng huáng piāo pō wú jiā hé。
困鳞不借一杯水,异时安用西江波。kùn lín bù jiè yī bēi shuǐ,yì shí ān yòng xī jiāng bō。
岳阳高楼挂星斗,楼中子真闻旧友。yuè yáng gāo lóu guà xīng dòu,lóu zhōng zi zhēn wén jiù yǒu。
请舒和气邀阳春,便酿重湖作浓酒。qǐng shū hé qì yāo yáng chūn,biàn niàng zhòng hú zuò nóng jiǔ。
山叶撩乱舞,山鸟纵横啼。shān yè liāo luàn wǔ,shān niǎo zòng héng tí。
古人交道贵终始,乐酣醉倒君莫疑。gǔ rén jiāo dào guì zhōng shǐ,lè hān zuì dào jūn mò yí。
否极泰来不可测,岂有壮士长栖迟。fǒu jí tài lái bù kě cè,qǐ yǒu zhuàng shì zhǎng qī chí。
岂有壮士长栖迟,青云歧路看横飞。qǐ yǒu zhuàng shì zhǎng qī chí,qīng yún qí lù kàn héng fēi。

送吴龙图帅真定

郭祥正

读书曾不学腐儒,腐唇烂舌肠焦枯。dú shū céng bù xué fǔ rú,fǔ chún làn shé cháng jiāo kū。
又不学一诗一赋轻薄子,屑屑场屋名声沽。yòu bù xué yī shī yī fù qīng báo zi,xiè xiè chǎng wū míng shēng gū。
西州治邑克肖古令尹,险欲临水投神巫。xī zhōu zhì yì kè xiào gǔ lìng yǐn,xiǎn yù lín shuǐ tóu shén wū。
政成召来御史府,弹驳庸相请赐雷霆诛。zhèng chéng zhào lái yù shǐ fǔ,dàn bó yōng xiāng qǐng cì léi tíng zhū。
奸邪缩手不敢更侮祖宗法,又荐处士博士登石渠。jiān xié suō shǒu bù gǎn gèng wǔ zǔ zōng fǎ,yòu jiàn chù shì bó shì dēng shí qú。
富财治水各称任,乃仗斧钺临湘湖。fù cái zhì shuǐ gè chēng rèn,nǎi zhàng fǔ yuè lín xiāng hú。
兴学首教士子弟,作碑后吊屈大夫。xīng xué shǒu jiào shì zi dì,zuò bēi hòu diào qū dà fū。
明年易节帅瀛莫,铁甲百万秋防胡。míng nián yì jié shuài yíng mò,tiě jiǎ bǎi wàn qiū fáng hú。
公曰承平勿夸武,解藏弓剑宽民租。gōng yuē chéng píng wù kuā wǔ,jiě cáng gōng jiàn kuān mín zū。
诗筒交迎两朝使,镌金刻玉论欢愉。shī tǒng jiāo yíng liǎng cháo shǐ,juān jīn kè yù lùn huān yú。
深沈不动若山岳,节制似公谁可俱。shēn shěn bù dòng ruò shān yuè,jié zhì shì gōng shuí kě jù。
少年天子圣虑远,却顾南国成荒墟。shǎo nián tiān zi shèng lǜ yuǎn,què gù nán guó chéng huāng xū。
拜公学士往绥抚,曾未期月富民大姓争来居。bài gōng xué shì wǎng suí fǔ,céng wèi qī yuè fù mín dà xìng zhēng lái jū。
秦淮桥倾滞行迈,顷刻指画穷精粗。qín huái qiáo qīng zhì xíng mài,qǐng kè zhǐ huà qióng jīng cū。
斩材叠岸役兵校,一物不向民间须。zhǎn cái dié àn yì bīng xiào,yī wù bù xiàng mín jiān xū。
月光激水夜景午,长虹矫矫当通衢。yuè guāng jī shuǐ yè jǐng wǔ,zhǎng hóng jiǎo jiǎo dāng tōng qú。
回思昔人政事美,尽求形像堂中图。huí sī xī rén zhèng shì měi,jǐn qiú xíng xiàng táng zhōng tú。
二十二人最豪杰,森森玉树临冰壶。èr shí èr rén zuì háo jié,sēn sēn yù shù lín bīng hú。
前题姓名后书赞,文章仿佛窥典谟。qián tí xìng míng hòu shū zàn,wén zhāng fǎng fú kuī diǎn mó。
昨朝除命下金阙,再备将印严边枢。zuó cháo chú mìng xià jīn quē,zài bèi jiāng yìn yán biān shū。
南民遮道留不得,老幼挽缆相携扶。nán mín zhē dào liú bù dé,lǎo yòu wǎn lǎn xiāng xié fú。
愿言早入天朝作丞相,调燮水旱苏寰区。yuàn yán zǎo rù tiān cháo zuò chéng xiāng,diào xiè shuǐ hàn sū huán qū。
功成异日保身退,西江秋风熟鲈鱼。gōng chéng yì rì bǎo shēn tuì,xī jiāng qiū fēng shú lú yú。
犛尾黄雀更珍绝,白糯酿美倾醍醐。máo wěi huáng què gèng zhēn jué,bái nuò niàng měi qīng tí hú。
醍醐一饮三百盏,琵琶啄木唤舞姝。tí hú yī yǐn sān bǎi zhǎn,pí pá zhuó mù huàn wǔ shū。
舞姝十八如明珠,石榴殷裙蝉翼裾。wǔ shū shí bā rú míng zhū,shí liú yīn qún chán yì jū。
舞彻轻汗潭香肤,桃花带露燕脂濡。wǔ chè qīng hàn tán xiāng fū,táo huā dài lù yàn zhī rú。
彩衣班班罗凤雏,问公此乐世有无。cǎi yī bān bān luó fèng chú,wèn gōng cǐ lè shì yǒu wú。
此乐世有无,何必更访蓬莱山上神仙都。cǐ lè shì yǒu wú,hé bì gèng fǎng péng lái shān shàng shén xiān dōu。

送朱王二秀才归江西

郭祥正

冰霜冻海海水黑,云雾崩腾大空塞。bīng shuāng dòng hǎi hǎi shuǐ hēi,yún wù bēng téng dà kōng sāi。
饥猿哀啼虎噤啸,高鸿折翅鹰敛翮。jī yuán āi tí hǔ jìn xiào,gāo hóng zhé chì yīng liǎn hé。
苦寒大苦吾正愁,二子胡为千里客。kǔ hán dà kǔ wú zhèng chóu,èr zi hú wèi qiān lǐ kè。
自言失意西南归,十斛明珠已空掷。zì yán shī yì xī nán guī,shí hú míng zhū yǐ kōng zhì。
庐山摩天瀑布雄,请把肝肠洗愁寂。lú shān mó tiān pù bù xióng,qǐng bǎ gān cháng xǐ chóu jì。

送沈司理赴阙改官

郭祥正

捕寇治狱皆有闻,才力纵横真出群。bǔ kòu zhì yù jiē yǒu wén,cái lì zòng héng zhēn chū qún。
荐书交上三岁满,玉陛引对瞻吾君。jiàn shū jiāo shàng sān suì mǎn,yù bì yǐn duì zhān wú jūn。
胸中策画烂星斗,笔写纸上虬龙奔。xiōng zhōng cè huà làn xīng dòu,bǐ xiě zhǐ shàng qiú lóng bēn。
完创补弊有捷理,此时歧路挐青云。wán chuàng bǔ bì yǒu jié lǐ,cǐ shí qí lù ná qīng yún。
云霄问谁作霖雨,愿洗边城血中土。yún xiāo wèn shuí zuò lín yǔ,yuàn xǐ biān chéng xuè zhōng tǔ。
和气油然熟禾黍,天下蒸黎免穷苦。hé qì yóu rán shú hé shǔ,tiān xià zhēng lí miǎn qióng kǔ。
男儿事业当致主,我独沈沟亦无语。nán ér shì yè dāng zhì zhǔ,wǒ dú shěn gōu yì wú yǔ。
离亭愁怀安可数,春风自在花飞舞。lí tíng chóu huái ān kě shù,chūn fēng zì zài huā fēi wǔ。
船尾插旗轰画鼓,掺袂青山遮别浦。chuán wěi chā qí hōng huà gǔ,càn mèi qīng shān zhē bié pǔ。

送方奉议倅保德

郭祥正

太行积雪三千尺,浑河连天厚冰塞。tài xíng jī xuě sān qiān chǐ,hún hé lián tiān hòu bīng sāi。
天台词人不畏寒,携家直赴并州北。tiān tái cí rén bù wèi hán,xié jiā zhí fù bìng zhōu běi。
越罗蜀锦置筐箱,狼帽毡裘付妻息。yuè luó shǔ jǐn zhì kuāng xiāng,láng mào zhān qiú fù qī xī。
边城虽道无战尘,塞草从来少春色。biān chéng suī dào wú zhàn chén,sāi cǎo cóng lái shǎo chūn sè。
马上题诗泣鬼神,何时归奏平戎策。mǎ shàng tí shī qì guǐ shén,hé shí guī zòu píng róng cè。
我欲为书叩相阍,唤取斯人侍君侧。wǒ yù wèi shū kòu xiāng hūn,huàn qǔ sī rén shì jūn cè。

送王主簿弃官归建昌

郭祥正

老着青衫羞望舶,自笑风船禁不得。lǎo zhe qīng shān xiū wàng bó,zì xiào fēng chuán jìn bù dé。
拂衣高咏归去来,我有麻源三亩宅。fú yī gāo yǒng guī qù lái,wǒ yǒu má yuán sān mǔ zhái。
朝餐太阳茹紫芝,时时更作方平客。cháo cān tài yáng rú zǐ zhī,shí shí gèng zuò fāng píng kè。
肯嗟垂橐少黄金,儿孙只用传清白。kěn jiē chuí tuó shǎo huáng jīn,ér sūn zhǐ yòng chuán qīng bái。

送陈大夫罢太平守还台

郭祥正

去年秋暮送东玉,今岁春残送子仪。qù nián qiū mù sòng dōng yù,jīn suì chūn cán sòng zi yí。
人生不老安可得,况复年年伤别离。rén shēng bù lǎo ān kě dé,kuàng fù nián nián shāng bié lí。
请说湓江初识面,已知磊落胸中奇。qǐng shuō pén jiāng chū shí miàn,yǐ zhī lěi luò xiōng zhōng qí。
桐乡之会愈相乐,是时解印予言归。tóng xiāng zhī huì yù xiāng lè,shì shí jiě yìn yǔ yán guī。
公乘扁舟过溪口,殷勤访我论新诗。gōng chéng biǎn zhōu guò xī kǒu,yīn qín fǎng wǒ lùn xīn shī。
君章下车始命客,邀公与我同遨嬉。jūn zhāng xià chē shǐ mìng kè,yāo gōng yǔ wǒ tóng áo xī。
开怀醉倒信莫逆,十年一梦音尘稀。kāi huái zuì dào xìn mò nì,shí nián yī mèng yīn chén xī。
忽闻公来守吾土,馀生幸获仁贤依。hū wén gōng lái shǒu wú tǔ,yú shēng xìng huò rén xián yī。
政成无扰威惠浃,白驹驰隙临瓜期。zhèng chéng wú rǎo wēi huì jiā,bái jū chí xì lín guā qī。
梨花夺月烂银白,绘盘缕玉江鱼肥。lí huā duó yuè làn yín bái,huì pán lǚ yù jiāng yú féi。
酒倾碧盏盏尝满,曲度晴云云不飞。jiǔ qīng bì zhǎn zhǎn cháng mǎn,qū dù qíng yún yún bù fēi。
车轮未许生四角,且愿逆风东北吹。chē lún wèi xǔ shēng sì jiǎo,qiě yuàn nì fēng dōng běi chuī。
留连更尽一壶酒,无使醒泪沾行衣。liú lián gèng jǐn yī hú jiǔ,wú shǐ xǐng lèi zhān xíng yī。
十科应诏公第一,出入省寺非公谁。shí kē yīng zhào gōng dì yī,chū rù shěng sì fēi gōng shuí。
欲陪后会定何许,咄嗟自此分云泥。yù péi hòu huì dìng hé xǔ,duō jiē zì cǐ fēn yún ní。

峨嵋亭即席再送

郭祥正

长江奔来一山裂,两岸崔嵬耸双阙。zhǎng jiāng bēn lái yī shān liè,liǎng àn cuī wéi sǒng shuāng quē。
石人空老薜萝衣,夜夜孤猿啸寒月。shí rén kōng lǎo bì luó yī,yè yè gū yuán xiào hán yuè。
斯亭谁作名峨嵋,颦翠含愁惜离别。sī tíng shuí zuò míng é méi,pín cuì hán chóu xī lí bié。
浮生后会难再得,况复相看头雪白。fú shēng hòu huì nán zài dé,kuàng fù xiāng kàn tóu xuě bái。
停杯执手聊逡巡,画鼓铜钲莫催客。tíng bēi zhí shǒu liáo qūn xún,huà gǔ tóng zhēng mò cuī kè。
客行西望紫皇家,紫皇真人驾龙车。kè xíng xī wàng zǐ huáng jiā,zǐ huáng zhēn rén jià lóng chē。
海若驱鲸上金钓,玉女挟春妆宝花。hǎi ruò qū jīng shàng jīn diào,yù nǚ xié chūn zhuāng bǎo huā。
千官称觞祝天寿,箫韶九成奉肴酒。qiān guān chēng shāng zhù tiān shòu,xiāo sháo jiǔ chéng fèng yáo jiǔ。
青霄阔步随鹓鸾,肯向江头恋杨柳。qīng xiāo kuò bù suí yuān luán,kěn xiàng jiāng tóu liàn yáng liǔ。
杨柳花飞春日迟,登峨嵋兮送君归。yáng liǔ huā fēi chūn rì chí,dēng é méi xī sòng jūn guī。

留别宣城李节推

郭祥正

君作宣城幕下吏,我尝筑室青山址。jūn zuò xuān chéng mù xià lì,wǒ cháng zhù shì qīng shān zhǐ。
三四相逢五六年,交情淡若秋江水。sān sì xiāng féng wǔ liù nián,jiāo qíng dàn ruò qiū jiāng shuǐ。
水流到海无穷时,吾辈论交无衰期。shuǐ liú dào hǎi wú qióng shí,wú bèi lùn jiāo wú shuāi qī。
明主可结亦未晚,谢安四十功非迟。míng zhǔ kě jié yì wèi wǎn,xiè ān sì shí gōng fēi chí。
低头感事复太息,汲汲功名亦何益。dī tóu gǎn shì fù tài xī,jí jí gōng míng yì hé yì。
君不见屈原言直沉湘水,韩信功高亦诛死。jūn bù jiàn qū yuán yán zhí chén xiāng shuǐ,hán xìn gōng gāo yì zhū sǐ。
穷达无过七十年,事业空存一张纸。qióng dá wú guò qī shí nián,shì yè kōng cún yī zhāng zhǐ。
不如饮酒临春风,溪水绿净山花红。bù rú yǐn jiǔ lín chūn fēng,xī shuǐ lǜ jìng shān huā hóng。
金丝玉管乱两耳,一醉三百琉璃钟。jīn sī yù guǎn luàn liǎng ěr,yī zuì sān bǎi liú lí zhōng。
醉来辞君登海槎,四方上下皆吾家。zuì lái cí jūn dēng hǎi chá,sì fāng shàng xià jiē wú jiā。

投别发运张职方

郭祥正

萧萧干叶欲辞柯,晓来更奈严霜何。xiāo xiāo gàn yè yù cí kē,xiǎo lái gèng nài yán shuāng hé。
明知飘泊不得已,请君试听离人歌。míng zhī piāo pō bù dé yǐ,qǐng jūn shì tīng lí rén gē。
生平学尽经济策,宗工大匠亲琢磨。shēng píng xué jǐn jīng jì cè,zōng gōng dà jiàng qīn zuó mó。
三入长安献不售,困鳞怅望西江波。sān rù zhǎng ān xiàn bù shòu,kùn lín chàng wàng xī jiāng bō。
感君聊借一杯水,六月炎蒸免枯死。gǎn jūn liáo jiè yī bēi shuǐ,liù yuè yán zhēng miǎn kū sǐ。
高谈雄辩为我倾,古恨今忧对君洗。gāo tán xióng biàn wèi wǒ qīng,gǔ hèn jīn yōu duì jūn xǐ。
卖薪给家妻子羞,淮阴胯下未封侯。mài xīn gěi jiā qī zi xiū,huái yīn kuà xià wèi fēng hóu。
故人骑龙不相助,子陵自欲追巢由。gù rén qí lóng bù xiāng zhù,zi líng zì yù zhuī cháo yóu。
拔山力尽真可伤,江湖安得重相忘。bá shān lì jǐn zhēn kě shāng,jiāng hú ān dé zhòng xiāng wàng。
恩仇必报乃壮士,如今孰是韩张良。ēn chóu bì bào nǎi zhuàng shì,rú jīn shú shì hán zhāng liáng。
玉手纤纤把金盏,更听新声碎瑶板。yù shǒu xiān xiān bǎ jīn zhǎn,gèng tīng xīn shēng suì yáo bǎn。
醉乡酩酊万事休,功名难成岁华晚。zuì xiāng mǐng dīng wàn shì xiū,gōng míng nán chéng suì huá wǎn。
噫吁嚱,秋风已老白云飞,乡关咫尺未能归。yī xū xì,qiū fēng yǐ lǎo bái yún fēi,xiāng guān zhǐ chǐ wèi néng guī。
倚瑟而歌悲帝子,南山遥望泪沾衣。yǐ sè ér gē bēi dì zi,nán shān yáo wàng lèi zhān yī。
愿君闻此颇矜恻,许借长帆还泽国。yuàn jūn wén cǐ pǒ jīn cè,xǔ jiè zhǎng fān hái zé guó。
他日尧阶荐姓名,投老犹能奉鞭策。tā rì yáo jiē jiàn xìng míng,tóu lǎo yóu néng fèng biān cè。

酬吴著作

郭祥正

醉乘黄犊穷山河,倏然遂向桃源过。zuì chéng huáng dú qióng shān hé,shū rán suì xiàng táo yuán guò。
桃源尽处见城郭,万家欣欣闻弦歌。táo yuán jǐn chù jiàn chéng guō,wàn jiā xīn xīn wén xián gē。
主人喜扫溪上榻,爱我鬓发尘埃多。zhǔ rén xǐ sǎo xī shàng tà,ài wǒ bìn fā chén āi duō。
旋呼琼液注玉斝,麟孙出拜能吟哦。xuán hū qióng yè zhù yù jiǎ,lín sūn chū bài néng yín ó。
使令劝我须醉倒,不知与世为谁何。shǐ lìng quàn wǒ xū zuì dào,bù zhī yǔ shì wèi shuí hé。
醒来忽别未十日,敢期佳句传灵波。xǐng lái hū bié wèi shí rì,gǎn qī jiā jù chuán líng bō。
千年不落一字俗,凛凛秋风吹太阿。qiān nián bù luò yī zì sú,lǐn lǐn qiū fēng chuī tài ā。
大才小用小有补,牛羊茁壮馀无他。dà cái xiǎo yòng xiǎo yǒu bǔ,niú yáng zhuó zhuàng yú wú tā。
何时赴诏玉京去,万物待子能调和。hé shí fù zhào yù jīng qù,wàn wù dài zi néng diào hé。

康王洞呈同游讷禅师

郭祥正

康王洞口无尘埃,青山崭岩水邅回。kāng wáng dòng kǒu wú chén āi,qīng shān zhǎn yán shuǐ zhān huí。
飞桥百尺渡天险,下听谷响如奔雷。fēi qiáo bǎi chǐ dù tiān xiǎn,xià tīng gǔ xiǎng rú bēn léi。
凭栏要识物外物,泬寥寥兮何有哉。píng lán yào shí wù wài wù,jué liáo liáo xī hé yǒu zāi。
但见东阜耸楼阁,碧瓦鳞鳞何崔嵬。dàn jiàn dōng fù sǒng lóu gé,bì wǎ lín lín hé cuī wéi。
虹电披猖雨新歇,金云点缀芙蓉开。hóng diàn pī chāng yǔ xīn xiē,jīn yún diǎn zhuì fú róng kāi。
斜阳疏光照不入,异景万变谁能裁。xié yáng shū guāng zhào bù rù,yì jǐng wàn biàn shuí néng cái。
仙家遗象已可爱,是时况与禅宗来。xiān jiā yí xiàng yǐ kě ài,shì shí kuàng yǔ chán zōng lái。
瞳人照耀骨森竦,皎如皓月凌寒梅。tóng rén zhào yào gǔ sēn sǒng,jiǎo rú hào yuè líng hán méi。
险句卷起谷帘水,真珠万斛收苍崖。xiǎn jù juǎn qǐ gǔ lián shuǐ,zhēn zhū wàn hú shōu cāng yá。
猿不能啼鸟无语,巨石枯木为之摧。yuán bù néng tí niǎo wú yǔ,jù shí kū mù wèi zhī cuī。
达即善用用即妙,斯游何异登蓬莱。dá jí shàn yòng yòng jí miào,sī yóu hé yì dēng péng lái。
回头碌碌利名士,日蠹日朽令人哀。huí tóu lù lù lì míng shì,rì dù rì xiǔ lìng rén āi。

酬李推官淮上见寄

郭祥正

霜寒水落平沙露,短艇悠悠寻泊处。shuāng hán shuǐ luò píng shā lù,duǎn tǐng yōu yōu xún pō chù。
惊弦旅雁失群飞,贪饵修鳞随网去。jīng xián lǚ yàn shī qún fēi,tān ěr xiū lín suí wǎng qù。
世情翻覆可沾巾,三千食客背田文。shì qíng fān fù kě zhān jīn,sān qiān shí kè bèi tián wén。
不须更待年华老,便向东山卧白云。bù xū gèng dài nián huá lǎo,biàn xiàng dōng shān wò bái yún。