古诗词

赠白龙洞刘道人歌

张伯端

玉走金飞两曜忙,始闻花发又秋霜。yù zǒu jīn fēi liǎng yào máng,shǐ wén huā fā yòu qiū shuāng。
徒夸篯寿千来岁,也似云中一电光。tú kuā jiān shòu qiān lái suì,yě shì yún zhōng yī diàn guāng。
一电光,何太速,百年都来三万日。yī diàn guāng,hé tài sù,bǎi nián dōu lái sān wàn rì。
其间寒暑互煎熬,不觉童颜暗中失。qí jiān hán shǔ hù jiān áo,bù jué tóng yán àn zhōng shī。
纵有儿孙满眼前,却成恩爱转牵缠。zòng yǒu ér sūn mǎn yǎn qián,què chéng ēn ài zhuǎn qiān chán。
及乎精竭身枯朽,谁解教君暂驻延。jí hū jīng jié shēn kū xiǔ,shuí jiě jiào jūn zàn zhù yán。
暂驻延,既无计,不免将身归水逝。zàn zhù yán,jì wú jì,bù miǎn jiāng shēn guī shuǐ shì。
但看古往圣贤人,几个解留身在世。dàn kàn gǔ wǎng shèng xián rén,jǐ gè jiě liú shēn zài shì。
身在世,也有方,只为时人没度量。shēn zài shì,yě yǒu fāng,zhǐ wèi shí rén méi dù liàng。
竞向山中寻草木,伏铅制汞点丹阳。jìng xiàng shān zhōng xún cǎo mù,fú qiān zhì gǒng diǎn dān yáng。
点丹阳,事迥别,须向坎中求赤血。diǎn dān yáng,shì jiǒng bié,xū xiàng kǎn zhōng qiú chì xuè。
捉来离位制阴精,配合调和有时节。zhuō lái lí wèi zhì yīn jīng,pèi hé diào hé yǒu shí jié。
时节正,用媒人,金公姹女结亲姻。shí jié zhèng,yòng méi rén,jīn gōng chà nǚ jié qīn yīn。
金公偏好骑白虎,姹女常驾赤龙身。jīn gōng piān hǎo qí bái hǔ,chà nǚ cháng jià chì lóng shēn。
虎来静坐秋山里,龙向碧潭奋身起。hǔ lái jìng zuò qiū shān lǐ,lóng xiàng bì tán fèn shēn qǐ。
两兽相逢战一场,波浪奔腾如鼎沸。liǎng shòu xiāng féng zhàn yī chǎng,bō làng bēn téng rú dǐng fèi。
黄婆丁老助威灵,撼动乾坤走神鬼。huáng pó dīng lǎo zhù wēi líng,hàn dòng qián kūn zǒu shén guǐ。
须臾战罢云雨收,种个玄珠在泥底。xū yú zhàn bà yún yǔ shōu,zhǒng gè xuán zhū zài ní dǐ。
从此根芽渐长成,随时灌溉抱真精。cóng cǐ gēn yá jiàn zhǎng chéng,suí shí guàn gài bào zhēn jīng。
十月脱胎吞入口,不觉凡身已有灵。shí yuè tuō tāi tūn rù kǒu,bù jué fán shēn yǐ yǒu líng。
此个事,世间稀,不是等闲人得知。cǐ gè shì,shì jiān xī,bù shì děng xián rén dé zhī。
夙世若无仙骨分,容易如何得遇之。sù shì ruò wú xiān gǔ fēn,róng yì rú hé dé yù zhī。
得遇之,宜便炼,都缘光景急如箭。dé yù zhī,yí biàn liàn,dōu yuán guāng jǐng jí rú jiàn。
要取鱼时须结罾,莫待临渊空叹羡。yào qǔ yú shí xū jié zēng,mò dài lín yuān kōng tàn xiàn。
闻君知药已多年,何不收心炼汞铅。wén jūn zhī yào yǐ duō nián,hé bù shōu xīn liàn gǒng qiān。
休教烛被风吹灭,六道轮回莫怨天。xiū jiào zhú bèi fēng chuī miè,liù dào lún huí mò yuàn tiān。
近来世上人多诈,尽著布衣称道者。jìn lái shì shàng rén duō zhà,jǐn zhù bù yī chēng dào zhě。
问他金木是何般,噤口无言如害哑。wèn tā jīn mù shì hé bān,jìn kǒu wú yán rú hài yǎ。
却去伏气与休粮,别有门庭道路长。què qù fú qì yǔ xiū liáng,bié yǒu mén tíng dào lù zhǎng。
君不见破迷歌里说,太乙含真法最良。jūn bù jiàn pò mí gē lǐ shuō,tài yǐ hán zhēn fǎ zuì liáng。
莫怪言辞多狂劣,只教时人难鉴别。mò guài yán cí duō kuáng liè,zhǐ jiào shí rén nán jiàn bié。
惟君心与我心同,方敢倾怀向君说。wéi jūn xīn yǔ wǒ xīn tóng,fāng gǎn qīng huái xiàng jūn shuō。

张伯端

宋台州天台人,一名用成,字平叔,号紫阳。相传神宗熙宁中游蜀,遇异人传授丹法。尝著《悟真篇》,授河东马处厚。元丰中卒,年九十九。 张伯端的作品>>

猜您喜欢

七言四韵十六首

张伯端

万卷仙经话总同,金丹只此是根宗。wàn juǎn xiān jīng huà zǒng tóng,jīn dān zhǐ cǐ shì gēn zōng。
依他坤位生成体,种向乾家交感宫。yī tā kūn wèi shēng chéng tǐ,zhǒng xiàng qián jiā jiāo gǎn gōng。
莫怪天机俱漏尽,都缘学者尽迷蒙。mò guài tiān jī jù lòu jǐn,dōu yuán xué zhě jǐn mí méng。
若人了得诗中意,立见三清太上翁。ruò rén le dé shī zhōng yì,lì jiàn sān qīng tài shàng wēng。

绝句

张伯端

饶君了悟真如性,未免抛身却入身。ráo jūn le wù zhēn rú xìng,wèi miǎn pāo shēn què rù shēn。
何似更兼修大药,顿超无漏作真人。hé shì gèng jiān xiū dà yào,dùn chāo wú lòu zuò zhēn rén。

绝句

张伯端

投胎夺舍及移居,旧住名为四果徒。tóu tāi duó shě jí yí jū,jiù zhù míng wèi sì guǒ tú。
若解降龙并伏虎,真金起屋几时枯。ruò jiě jiàng lóng bìng fú hǔ,zhēn jīn qǐ wū jǐ shí kū。

绝句

张伯端

鉴形闭气思神法,初出艰难后坦途。jiàn xíng bì qì sī shén fǎ,chū chū jiān nán hòu tǎn tú。
倏忽虽能游万国,奈何弃旧却移居。shū hū suī néng yóu wàn guó,nài hé qì jiù què yí jū。

绝句

张伯端

释氏教人修极乐,亦缘极乐是金方。shì shì jiào rén xiū jí lè,yì yuán jí lè shì jīn fāng。
大都色相惟兹实,馀二非真谩度量。dà dōu sè xiāng wéi zī shí,yú èr fēi zhēn mán dù liàng。

绝句

张伯端

俗语常言合圣道,宜向其中细寻讨。sú yǔ cháng yán hé shèng dào,yí xiàng qí zhōng xì xún tǎo。
能将日用颠倒求,天地尘沙尽成宝。néng jiāng rì yòng diān dào qiú,tiān dì chén shā jǐn chéng bǎo。

性地颂其二

张伯端

如来妙体遍河沙,万象森罗无障遮。rú lái miào tǐ biàn hé shā,wàn xiàng sēn luó wú zhàng zhē。
会得圆通真法眼,始知三界是吾家。huì dé yuán tōng zhēn fǎ yǎn,shǐ zhī sān jiè shì wú jiā。

性地颂其二

张伯端

视之不可见其形,及至呼之又却应。shì zhī bù kě jiàn qí xíng,jí zhì hū zhī yòu què yīng。
莫道此声如谷响,若还无谷有何声。mò dào cǐ shēng rú gǔ xiǎng,ruò hái wú gǔ yǒu hé shēng。

性地颂其二

张伯端

一物含闻见觉知,盖诸尘境显其机。yī wù hán wén jiàn jué zhī,gài zhū chén jìng xiǎn qí jī。
灵常一物尚非有,四者凭何作所依。líng cháng yī wù shàng fēi yǒu,sì zhě píng hé zuò suǒ yī。

性地颂其二

张伯端

不移一步到西天,端坐诸方在目前。bù yí yī bù dào xī tiān,duān zuò zhū fāng zài mù qián。
项后有光犹是幻,云生足下未为仙。xiàng hòu yǒu guāng yóu shì huàn,yún shēng zú xià wèi wèi xiān。

圆通

张伯端

见了真空空不空,圆明何处不圆通。jiàn le zhēn kōng kōng bù kōng,yuán míng hé chù bù yuán tōng。
根尘心法都无物,妙用方知与物同。gēn chén xīn fǎ dōu wú wù,miào yòng fāng zhī yǔ wù tóng。

随他

张伯端

万物纵横在目前,随他动静任哗欢。wàn wù zòng héng zài mù qián,suí tā dòng jìng rèn huā huān。
圆明定慧终无染,似水生莲莲自乾。yuán míng dìng huì zhōng wú rǎn,shì shuǐ shēng lián lián zì qián。

挨排四象生真土诗

张伯端

东方青龙西白虎,南面朱雀北玄武。dōng fāng qīng lóng xī bái hǔ,nán miàn zhū què běi xuán wǔ。
四兽狰狞不可当,定计将军能作主。sì shòu zhēng níng bù kě dāng,dìng jì jiāng jūn néng zuò zhǔ。
两手擒来合战时,正见中秋月当午。liǎng shǒu qín lái hé zhàn shí,zhèng jiàn zhōng qiū yuè dāng wǔ。
杀气惊天动鬼神,用尽周星震区宇。shā qì jīng tiān dòng guǐ shén,yòng jǐn zhōu xīng zhèn qū yǔ。
须臾战罢兵器收,产颗明珠号真土。xū yú zhàn bà bīng qì shōu,chǎn kē míng zhū hào zhēn tǔ。

鍊铅火候

张伯端

三十文爻七十武,二百六十分明数。sān shí wén yáo qī shí wǔ,èr bǎi liù shí fēn míng shù。
首尾须教用武烹,中间文火温温煮。shǒu wěi xū jiào yòng wǔ pēng,zhōng jiān wén huǒ wēn wēn zhǔ。
炉中鍊出五彩光,赫赫一粒大如黍。lú zhōng liàn chū wǔ cǎi guāng,hè hè yī lì dà rú shǔ。
将来掌上和壳吞,逍遥永作真仙侣。jiāng lái zhǎng shàng hé ké tūn,xiāo yáo yǒng zuò zhēn xiān lǚ。

火记六百篇

张伯端

火记六百篇,十月如转毂。huǒ jì liù bǎi piān,shí yuè rú zhuǎn gǔ。
朝昏各一卦,屯蒙相趁逐。cháo hūn gè yī guà,tún méng xiāng chèn zhú。
子时发阳火,二百一十六。zi shí fā yáng huǒ,èr bǎi yī shí liù。
午时起阴爻,十八八个足。wǔ shí qǐ yīn yáo,shí bā bā gè zú。
铅消汞自乾,熏蒸丹已熟。qiān xiāo gǒng zì qián,xūn zhēng dān yǐ shú。
阴尽变纯阳,体貌如琼玉。yīn jǐn biàn chún yáng,tǐ mào rú qióng yù。
1381234567»