古诗词

赠白龙洞刘道人歌

张伯端

玉走金飞两曜忙,始闻花发又秋霜。yù zǒu jīn fēi liǎng yào máng,shǐ wén huā fā yòu qiū shuāng。
徒夸篯寿千来岁,也似云中一电光。tú kuā jiān shòu qiān lái suì,yě shì yún zhōng yī diàn guāng。
一电光,何太速,百年都来三万日。yī diàn guāng,hé tài sù,bǎi nián dōu lái sān wàn rì。
其间寒暑互煎熬,不觉童颜暗中失。qí jiān hán shǔ hù jiān áo,bù jué tóng yán àn zhōng shī。
纵有儿孙满眼前,却成恩爱转牵缠。zòng yǒu ér sūn mǎn yǎn qián,què chéng ēn ài zhuǎn qiān chán。
及乎精竭身枯朽,谁解教君暂驻延。jí hū jīng jié shēn kū xiǔ,shuí jiě jiào jūn zàn zhù yán。
暂驻延,既无计,不免将身归水逝。zàn zhù yán,jì wú jì,bù miǎn jiāng shēn guī shuǐ shì。
但看古往圣贤人,几个解留身在世。dàn kàn gǔ wǎng shèng xián rén,jǐ gè jiě liú shēn zài shì。
身在世,也有方,只为时人没度量。shēn zài shì,yě yǒu fāng,zhǐ wèi shí rén méi dù liàng。
竞向山中寻草木,伏铅制汞点丹阳。jìng xiàng shān zhōng xún cǎo mù,fú qiān zhì gǒng diǎn dān yáng。
点丹阳,事迥别,须向坎中求赤血。diǎn dān yáng,shì jiǒng bié,xū xiàng kǎn zhōng qiú chì xuè。
捉来离位制阴精,配合调和有时节。zhuō lái lí wèi zhì yīn jīng,pèi hé diào hé yǒu shí jié。
时节正,用媒人,金公姹女结亲姻。shí jié zhèng,yòng méi rén,jīn gōng chà nǚ jié qīn yīn。
金公偏好骑白虎,姹女常驾赤龙身。jīn gōng piān hǎo qí bái hǔ,chà nǚ cháng jià chì lóng shēn。
虎来静坐秋山里,龙向碧潭奋身起。hǔ lái jìng zuò qiū shān lǐ,lóng xiàng bì tán fèn shēn qǐ。
两兽相逢战一场,波浪奔腾如鼎沸。liǎng shòu xiāng féng zhàn yī chǎng,bō làng bēn téng rú dǐng fèi。
黄婆丁老助威灵,撼动乾坤走神鬼。huáng pó dīng lǎo zhù wēi líng,hàn dòng qián kūn zǒu shén guǐ。
须臾战罢云雨收,种个玄珠在泥底。xū yú zhàn bà yún yǔ shōu,zhǒng gè xuán zhū zài ní dǐ。
从此根芽渐长成,随时灌溉抱真精。cóng cǐ gēn yá jiàn zhǎng chéng,suí shí guàn gài bào zhēn jīng。
十月脱胎吞入口,不觉凡身已有灵。shí yuè tuō tāi tūn rù kǒu,bù jué fán shēn yǐ yǒu líng。
此个事,世间稀,不是等闲人得知。cǐ gè shì,shì jiān xī,bù shì děng xián rén dé zhī。
夙世若无仙骨分,容易如何得遇之。sù shì ruò wú xiān gǔ fēn,róng yì rú hé dé yù zhī。
得遇之,宜便炼,都缘光景急如箭。dé yù zhī,yí biàn liàn,dōu yuán guāng jǐng jí rú jiàn。
要取鱼时须结罾,莫待临渊空叹羡。yào qǔ yú shí xū jié zēng,mò dài lín yuān kōng tàn xiàn。
闻君知药已多年,何不收心炼汞铅。wén jūn zhī yào yǐ duō nián,hé bù shōu xīn liàn gǒng qiān。
休教烛被风吹灭,六道轮回莫怨天。xiū jiào zhú bèi fēng chuī miè,liù dào lún huí mò yuàn tiān。
近来世上人多诈,尽著布衣称道者。jìn lái shì shàng rén duō zhà,jǐn zhù bù yī chēng dào zhě。
问他金木是何般,噤口无言如害哑。wèn tā jīn mù shì hé bān,jìn kǒu wú yán rú hài yǎ。
却去伏气与休粮,别有门庭道路长。què qù fú qì yǔ xiū liáng,bié yǒu mén tíng dào lù zhǎng。
君不见破迷歌里说,太乙含真法最良。jūn bù jiàn pò mí gē lǐ shuō,tài yǐ hán zhēn fǎ zuì liáng。
莫怪言辞多狂劣,只教时人难鉴别。mò guài yán cí duō kuáng liè,zhǐ jiào shí rén nán jiàn bié。
惟君心与我心同,方敢倾怀向君说。wéi jūn xīn yǔ wǒ xīn tóng,fāng gǎn qīng huái xiàng jūn shuō。

张伯端

宋台州天台人,一名用成,字平叔,号紫阳。相传神宗熙宁中游蜀,遇异人传授丹法。尝著《悟真篇》,授河东马处厚。元丰中卒,年九十九。 张伯端的作品>>

猜您喜欢

绝句六十四首

张伯端

先把乾坤为鼎器,次抟乌兔药来烹。xiān bǎ qián kūn wèi dǐng qì,cì tuán wū tù yào lái pēng。
既驱二物归黄道,争得金丹不解生。jì qū èr wù guī huáng dào,zhēng dé jīn dān bù jiě shēng。

绝句六十四首

张伯端

安炉立鼎法乾坤,锻鍊精华制魄魂。ān lú lì dǐng fǎ qián kūn,duàn liàn jīng huá zhì pò hún。
聚散氤氲为变化,敢将玄妙等闲论。jù sàn yīn yūn wèi biàn huà,gǎn jiāng xuán miào děng xián lùn。

绝句六十四首

张伯端

休泥丹灶费工夫,鍊药须寻偃月炉。xiū ní dān zào fèi gōng fū,liàn yào xū xún yǎn yuè lú。
自有天然真火用,不须柴炭及吹嘘。zì yǒu tiān rán zhēn huǒ yòng,bù xū chái tàn jí chuī xū。

绝句六十四首

张伯端

偃月炉中玉蕊生,朱砂鼎内水银平。yǎn yuè lú zhōng yù ruǐ shēng,zhū shā dǐng nèi shuǐ yín píng。
只因火力调和后,种得黄芽渐长成。zhǐ yīn huǒ lì diào hé hòu,zhǒng dé huáng yá jiàn zhǎng chéng。

绝句六十四首

张伯端

咽津纳气是人行,有药方能造化生。yàn jīn nà qì shì rén xíng,yǒu yào fāng néng zào huà shēng。
鼎内若无真种子,犹将水火煮空铛。dǐng nèi ruò wú zhēn zhǒng zi,yóu jiāng shuǐ huǒ zhǔ kōng dāng。

绝句六十四首

张伯端

调和铅汞要成丹,大小无伤两国全。diào hé qiān gǒng yào chéng dān,dà xiǎo wú shāng liǎng guó quán。
若问真铅是何物,蟾光终日照西川。ruò wèn zhēn qiān shì hé wù,chán guāng zhōng rì zhào xī chuān。

绝句六十四首

张伯端

未鍊还丹莫入山,山中内外尽非铅。wèi liàn hái dān mò rù shān,shān zhōng nèi wài jǐn fēi qiān。
此般至宝家家有,自是愚人识不全。cǐ bān zhì bǎo jiā jiā yǒu,zì shì yú rén shí bù quán。

绝句六十四首

张伯端

竹破须将竹补苴,覆雏当用子为之。zhú pò xū jiāng zhú bǔ jū,fù chú dāng yòng zi wèi zhī。
万般非类徒劳力,争似真铅合圣机。wàn bān fēi lèi tú láo lì,zhēng shì zhēn qiān hé shèng jī。

绝句六十四首

张伯端

用铅不得用凡铅,用了真铅也弃捐。yòng qiān bù dé yòng fán qiān,yòng le zhēn qiān yě qì juān。
此是用铅真妙诀,用铅不用是诚言。cǐ shì yòng qiān zhēn miào jué,yòng qiān bù yòng shì chéng yán。

绝句六十四首

张伯端

虚心实腹义俱深,只为虚心要识心。xū xīn shí fù yì jù shēn,zhǐ wèi xū xīn yào shí xīn。
莫若鍊铅先实腹,且教守取满堂金。mò ruò liàn qiān xiān shí fù,qiě jiào shǒu qǔ mǎn táng jīn。

绝句六十四首

张伯端

梦谒西华到九天,真人授我指玄篇。mèng yè xī huá dào jiǔ tiān,zhēn rén shòu wǒ zhǐ xuán piān。
其中简易无多语,只是教人鍊汞铅。qí zhōng jiǎn yì wú duō yǔ,zhǐ shì jiào rén liàn gǒng qiān。

绝句六十四首

张伯端

道自虚无生一气,便从一气产阴阳。dào zì xū wú shēng yī qì,biàn cóng yī qì chǎn yīn yáng。
阴阳再合生三体,三体重生万物昌。yīn yáng zài hé shēng sān tǐ,sān tǐ zhòng shēng wàn wù chāng。

绝句六十四首

张伯端

坎电烹轰金水方,火发昆仑阴与阳。kǎn diàn pēng hōng jīn shuǐ fāng,huǒ fā kūn lún yīn yǔ yáng。
二物若还和合了,自然丹熟遍身香。èr wù ruò hái hé hé le,zì rán dān shú biàn shēn xiāng。

绝句六十四首

张伯端

离坎若还无戊己,虽舍四象不成丹。lí kǎn ruò hái wú wù jǐ,suī shě sì xiàng bù chéng dān。
只缘彼此怀真土,遂使金丹有返还。zhǐ yuán bǐ cǐ huái zhēn tǔ,suì shǐ jīn dān yǒu fǎn hái。

绝句六十四首

张伯端

日居离位翻为女,坎配蟾宫却是男。rì jū lí wèi fān wèi nǚ,kǎn pèi chán gōng què shì nán。
不会个中颠倒意,休将管见事高谈。bù huì gè zhōng diān dào yì,xiū jiāng guǎn jiàn shì gāo tán。