古诗词

与正仲同游故园

舒岳祥

向老工诗句,残春尽树花。xiàng lǎo gōng shī jù,cán chūn jǐn shù huā。
君来相映发,吾得减咨嗟。jūn lái xiāng yìng fā,wú dé jiǎn zī jiē。
著帽风前侧,挥毫醉后斜。zhù mào fēng qián cè,huī háo zuì hòu xié。
避尘如避虎,篱外便云遮。bì chén rú bì hǔ,lí wài biàn yún zhē。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

初九日夜月下闻蛙此物得水悦乐故鸣心事与农人相关也

舒岳祥

平田展明湖,密林含宿雾。píng tián zhǎn míng hú,mì lín hán sù wù。
整冠对明月,天眼实汝顾。zhěng guān duì míng yuè,tiān yǎn shí rǔ gù。
那敢醉謼号,袒跣纵箕踞。nà gǎn zuì hū hào,tǎn xiǎn zòng jī jù。
清心听鸣蛙,胜与俗子语。qīng xīn tīng míng wā,shèng yǔ sú zi yǔ。
青秧插已齐,决决沟底度。qīng yāng chā yǐ qí,jué jué gōu dǐ dù。
忧乐在晴雨,将非为私故。yōu lè zài qíng yǔ,jiāng fēi wèi sī gù。
斯言乃知音,旁人自不喻。sī yán nǎi zhī yīn,páng rén zì bù yù。
余兹适无事,泯然离好恶。yú zī shì wú shì,mǐn rán lí hǎo è。
坐久天西倾,汝鸣余睡去。zuò jiǔ tiān xī qīng,rǔ míng yú shuì qù。

五月初四日浴阁成

舒岳祥

罢农亦易足,麦黄秧已绿。bà nóng yì yì zú,mài huáng yāng yǐ lǜ。
早蝉发高林,晚莺隔修竹。zǎo chán fā gāo lín,wǎn yīng gé xiū zhú。
壶觞休倦劬,草阁一开浴。hú shāng xiū juàn qú,cǎo gé yī kāi yù。
翛然非吾故,佳眠恣清熟。xiāo rán fēi wú gù,jiā mián zì qīng shú。

题萧照画卷

舒岳祥

远峰没空苍,近树森立壁。yuǎn fēng méi kōng cāng,jìn shù sēn lì bì。
丛篁郁长汀,茅茨露半脊。cóng huáng yù zhǎng tīng,máo cí lù bàn jí。
归舟何处家,中流弄长笛。guī zhōu hé chù jiā,zhōng liú nòng zhǎng dí。
或恐画师身,留此黯淡迹。huò kǒng huà shī shēn,liú cǐ àn dàn jì。

往时予有湖湘之游同年黄东发提举以清江楮衾赠别藏之四年矣山房夜寒覆之甚佳乱后不知东发避地何处作此拟寄

舒岳祥

我昔向湘潭,故人贻我别。wǒ xī xiàng xiāng tán,gù rén yí wǒ bié。
珍于锦鲸赠,未数绨袍脱。zhēn yú jǐn jīng zèng,wèi shù tí páo tuō。
温如阳春曦,白似腊天雪。wēn rú yáng chūn xī,bái shì là tiān xuě。
香收禅榻云,光映书斋月。xiāng shōu chán tà yún,guāng yìng shū zhāi yuè。
政尔独眠佳,毋使恶卧裂。zhèng ěr dú mián jiā,wú shǐ è wò liè。
阴寒不内侵,和气无外泄。yīn hán bù nèi qīn,hé qì wú wài xiè。
自从离乱来,袍缊罄攘夺。zì cóng lí luàn lái,páo yūn qìng rǎng duó。
惟此寄僧房,与书俱不灭。wéi cǐ jì sēng fáng,yǔ shū jù bù miè。
我本生蠹鱼,自爱纸中穴。wǒ běn shēng dù yú,zì ài zhǐ zhōng xué。
宛如蚕作茧,蛾吐眉眼出。wǎn rú cán zuò jiǎn,é tǔ méi yǎn chū。
夜来初肃霜,子美衾如铁。yè lái chū sù shuāng,zi měi qīn rú tiě。
忽忆此青毡,覆我俭且洁。hū yì cǐ qīng zhān,fù wǒ jiǎn qiě jié。
中有布衾铭,此铭无冷热。zhōng yǒu bù qīn míng,cǐ míng wú lěng rè。

谢达善见惠碧桃古体

舒岳祥

碧桃有佳实,方春开白花。bì táo yǒu jiā shí,fāng chūn kāi bái huā。
花悦悦花者,实惠能诗家。huā yuè yuè huā zhě,shí huì néng shī jiā。
咏花不咏实,未解写叹嗟。yǒng huā bù yǒng shí,wèi jiě xiě tàn jiē。
水苍充朝佩,天碧泻露华。shuǐ cāng chōng cháo pèi,tiān bì xiè lù huá。
空青珍莫采,帝珠净无瑕。kōng qīng zhēn mò cǎi,dì zhū jìng wú xiá。
水波远涵竹,霄影浮副瓜。shuǐ bō yuǎn hán zhú,xiāo yǐng fú fù guā。
春山净梳掠,秋烟澹笼遮。chūn shān jìng shū lüè,qiū yān dàn lóng zhē。
卵色未有别,胆形图更加。luǎn sè wèi yǒu bié,dǎn xíng tú gèng jiā。
清酸笑金橘,寒脆压银茄。qīng suān xiào jīn jú,hán cuì yā yín jiā。
瑶池漱灵液,萼绿蒙翠纱。yáo chí shù líng yè,è lǜ méng cuì shā。
一食润燥吻,再食思无邪。yī shí rùn zào wěn,zài shí sī wú xié。
三食换仙骨,四食凌飞霞。sān shí huàn xiān gǔ,sì shí líng fēi xiá。
回首谢玉塘,吾诗不妄夸。huí shǒu xiè yù táng,wú shī bù wàng kuā。

周梅所还谭山

舒岳祥

柴门万物静,秋色栖四山。chái mén wàn wù jìng,qiū sè qī sì shān。
风篁自洒扫,云鸟相往还。fēng huáng zì sǎ sǎo,yún niǎo xiāng wǎng hái。
而有玄寂士,泠然鸣辔环。ér yǒu xuán jì shì,líng rán míng pèi huán。
此客不喜饮,举瓢酌潺湲。cǐ kè bù xǐ yǐn,jǔ piáo zhuó chán yuán。
来既无所期,去亦不可攀。lái jì wú suǒ qī,qù yì bù kě pān。
抱月入绿萝,枕石秋菲间。bào yuè rù lǜ luó,zhěn shí qiū fēi jiān。

石台纪游

舒岳祥

苍山面长溪,势若饮奔马。cāng shān miàn zhǎng xī,shì ruò yǐn bēn mǎ。
层台跨其脊,万古绝萧洒。céng tái kuà qí jí,wàn gǔ jué xiāo sǎ。
登临惟兹时,朋从未云寡。dēng lín wéi zī shí,péng cóng wèi yún guǎ。
迢迢历榛莽,靡靡眺原野。tiáo tiáo lì zhēn mǎng,mí mí tiào yuán yě。
白云与翠霞,夐在履舄下。bái yún yǔ cuì xiá,xiòng zài lǚ xì xià。
穷秋向摇落,霜菊摘盈把。qióng qiū xiàng yáo luò,shuāng jú zhāi yíng bǎ。
赏心孰与同,幽抱欣已写。shǎng xīn shú yǔ tóng,yōu bào xīn yǐ xiě。
邈矣千载期,名山俟来者。miǎo yǐ qiān zài qī,míng shān qí lái zhě。

梅花石吟

舒岳祥

梅花树下梅花石,花作玉痕石铁色。méi huā shù xià méi huā shí,huā zuò yù hén shí tiě sè。
黄筌粉本花光枝,风吹数片尤奇特。huáng quán fěn běn huā guāng zhī,fēng chuī shù piàn yóu qí tè。
何年处士横斜句,影落寒溪印苔碛。hé nián chù shì héng xié jù,yǐng luò hán xī yìn tái qì。
又疑飞自罗浮来,花仙谪堕投苍璧。yòu yí fēi zì luó fú lái,huā xiān zhé duò tóu cāng bì。
或是天星下陨时,打著梅梢灭不得。huò shì tiān xīng xià yǔn shí,dǎ zhù méi shāo miè bù dé。
若非曾支织女机,机上花纹相照射。ruò fēi céng zhī zhī nǚ jī,jī shàng huā wén xiāng zhào shè。
定是荆和泣玉时,泪入璞间馀点滴。dìng shì jīng hé qì yù shí,lèi rù pú jiān yú diǎn dī。
不然越女昔浣纱,指痕印粉难揩拭。bù rán yuè nǚ xī huàn shā,zhǐ hén yìn fěn nán kāi shì。
荒唐诡幻不可穷,我自稽经探根极。huāng táng guǐ huàn bù kě qióng,wǒ zì jī jīng tàn gēn jí。
傅岩人去实和羹,花落空岩馀此迹。fù yán rén qù shí hé gēng,huā luò kōng yán yú cǐ jì。
花开花落几春风,弃捐墙角真堪惜。huā kāi huā luò jǐ chūn fēng,qì juān qiáng jiǎo zhēn kān xī。
携向檐前洗濯看,相对无言三太息。xié xiàng yán qián xǐ zhuó kàn,xiāng duì wú yán sān tài xī。

蜡梅咏

舒岳祥

蜜蜂数日不出衙,将谓冻蛰无生涯。mì fēng shù rì bù chū yá,jiāng wèi dòng zhé wú shēng yá。
今朝起看后园树,总将蜜蜡衔为花。jīn cháo qǐ kàn hòu yuán shù,zǒng jiāng mì là xián wèi huā。
香作蜜香色蜡色,花瓣分明是蜂翼。xiāng zuò mì xiāng sè là sè,huā bàn fēn míng shì fēng yì。
不是案头乾死萤,不是营营蝇止棘。bù shì àn tóu qián sǐ yíng,bù shì yíng yíng yíng zhǐ jí。
朝阳熠熠泛崇光,黄露溶溶蜜满房。cháo yáng yì yì fàn chóng guāng,huáng lù róng róng mì mǎn fáng。
柔梢不入婵娟鬓,道韵偏宜冷淡装。róu shāo bù rù chán juān bìn,dào yùn piān yí lěng dàn zhuāng。
与梅同时唤作梅,风味甚似枝葩非。yǔ méi tóng shí huàn zuò méi,fēng wèi shén shì zhī pā fēi。
若将形色定品格,何得江珧比荔枝。ruò jiāng xíng sè dìng pǐn gé,hé dé jiāng yáo bǐ lì zhī。

自寿

舒岳祥

阆风老人五十九,白头饥冻荒山走。láng fēng lǎo rén wǔ shí jiǔ,bái tóu jī dòng huāng shān zǒu。
偶然脱命得生还,闾里相看惊老丑。ǒu rán tuō mìng dé shēng hái,lǘ lǐ xiāng kàn jīng lǎo chǒu。
今朝初度最可怜,五子三孙在眼前。jīn cháo chū dù zuì kě lián,wǔ zi sān sūn zài yǎn qián。
老妻欲作无面饼,问讯鸡娘渠未肯。lǎo qī yù zuò wú miàn bǐng,wèn xùn jī niáng qú wèi kěn。
海水潮小未登鱼,霜后黄柑亦自疏。hǎi shuǐ cháo xiǎo wèi dēng yú,shuāng hòu huáng gān yì zì shū。
穷人作事天不与,只有红梅相媚妩。qióng rén zuò shì tiān bù yǔ,zhǐ yǒu hóng méi xiāng mèi wǔ。
为渠一笑买村酤,老夫自歌稚子舞。wèi qú yī xiào mǎi cūn gū,lǎo fū zì gē zhì zi wǔ。
明年六十更可歌,大乱不死奈我何。míng nián liù shí gèng kě gē,dà luàn bù sǐ nài wǒ hé。

十二月十七日归故园酌红梅花下

舒岳祥

今年剩有冬一月,今冬先得半月春。jīn nián shèng yǒu dōng yī yuè,jīn dōng xiān dé bàn yuè chūn。
留春借冬皆乐事,但苦世上无闲人。liú chūn jiè dōng jiē lè shì,dàn kǔ shì shàng wú xián rén。
平皋梅花如雪浪,夜色晨光迷滉漾。píng gāo méi huā rú xuě làng,yè sè chén guāng mí huàng yàng。
就中红香清且妍,风流故在海棠上。jiù zhōng hóng xiāng qīng qiě yán,fēng liú gù zài hǎi táng shàng。
昨夜月明天不寒,梦中走马来花前。zuó yè yuè míng tiān bù hán,mèng zhōng zǒu mǎ lái huā qián。
旧时都下千金买,翻弃草莽不值钱。jiù shí dōu xià qiān jīn mǎi,fān qì cǎo mǎng bù zhí qián。
性情贵远初厌近,久不见之端可怜。xìng qíng guì yuǎn chū yàn jìn,jiǔ bù jiàn zhī duān kě lián。
今朝起拣白髭须,未能免俗为花娱。jīn cháo qǐ jiǎn bái zī xū,wèi néng miǎn sú wèi huā yú。
小车駊騀溪石滑,一竿挂酒悬长鱼。xiǎo chē pǒ ě xī shí huá,yī gān guà jiǔ xuán zhǎng yú。
无人对饮花为伴,小奴亦解吹长管。wú rén duì yǐn huā wèi bàn,xiǎo nú yì jiě chuī zhǎng guǎn。
花应怜我老而狂,起舞踏影月凌乱。huā yīng lián wǒ lǎo ér kuáng,qǐ wǔ tà yǐng yuè líng luàn。
老人更醉三十年,不为酒仙即花仙。lǎo rén gèng zuì sān shí nián,bù wèi jiǔ xiān jí huā xiān。

平皋木芙蓉千株烂然云锦醉行其中如游芙蓉城也作歌纪之

舒岳祥

牡丹一名木芍药,拒霜也号木芙蓉。mǔ dān yī míng mù sháo yào,jù shuāng yě hào mù fú róng。
好花名尽多重叠,不取枝同取貌同。hǎo huā míng jǐn duō zhòng dié,bù qǔ zhī tóng qǔ mào tóng。
悲鸿一声天雨血,落霞万顷江饮虹。bēi hóng yī shēng tiān yǔ xuè,luò xiá wàn qǐng jiāng yǐn hóng。
水花已尽岸花出,千朵万朵能白红。shuǐ huā yǐ jǐn àn huā chū,qiān duǒ wàn duǒ néng bái hóng。
曾共鸳鸯登绣缛,也随鸂鶒上屏风。céng gòng yuān yāng dēng xiù rù,yě suí xī chì shàng píng fēng。
金钗欲插嫌花重,玉手高攀与面重。jīn chāi yù chā xián huā zhòng,yù shǒu gāo pān yǔ miàn zhòng。
弄色合欢无限思,九心千叶为谁容。nòng sè hé huān wú xiàn sī,jiǔ xīn qiān yè wèi shuí róng。
朝看花开红偏淡,暮见花敛红转浓。cháo kàn huā kāi hóng piān dàn,mù jiàn huā liǎn hóng zhuǎn nóng。
朝开夕敛如趋市,明日风光移别花。cháo kāi xī liǎn rú qū shì,míng rì fēng guāng yí bié huā。
平生爱花入骨髓,白头出没与花似。píng shēng ài huā rù gǔ suǐ,bái tóu chū méi yǔ huā shì。
老我逢花六十秋,花开花落水悠悠。lǎo wǒ féng huā liù shí qiū,huā kāi huā luò shuǐ yōu yōu。
未吃太平一杯酒,岁岁花开伴白头。wèi chī tài píng yī bēi jiǔ,suì suì huā kāi bàn bái tóu。

老融墨戏词

舒岳祥

寒木萧萧,寒汀渺渺。hán mù xiāo xiāo,hán tīng miǎo miǎo。
船尾插竿童子闲,船头推篷天欲晓,雁雁斜飞起衰草。chuán wěi chā gān tóng zi xián,chuán tóu tuī péng tiān yù xiǎo,yàn yàn xié fēi qǐ shuāi cǎo。
颇记江湖独宿时,一梦十年看未了。pǒ jì jiāng hú dú sù shí,yī mèng shí nián kàn wèi le。

赠杨佳孙

舒岳祥

作诗意得在句先,下笔直写意所到。zuò shī yì dé zài jù xiān,xià bǐ zhí xiě yì suǒ dào。
世间惟俗最难医,剖石得玉加精巧。shì jiān wéi sú zuì nán yī,pōu shí dé yù jiā jīng qiǎo。
初如面壁无所睹,一点圆明通万窍。chū rú miàn bì wú suǒ dǔ,yī diǎn yuán míng tōng wàn qiào。
杨生杨生听我言,老语谆谆毋乃耄。yáng shēng yáng shēng tīng wǒ yán,lǎo yǔ zhūn zhūn wú nǎi mào。
生平十九未可量,淘洗晶荧方入妙。shēng píng shí jiǔ wèi kě liàng,táo xǐ jīng yíng fāng rù miào。
一再三见志愈坚,嘉子至意为倾倒。yī zài sān jiàn zhì yù jiān,jiā zi zhì yì wèi qīng dào。

七月十一日晓闻莺有感

舒岳祥

秋晓秋莺鸣绿树,我自徘徊不能去。qiū xiǎo qiū yīng míng lǜ shù,wǒ zì pái huái bù néng qù。
年年鸣值晚春时,晓窗共听人何处。nián nián míng zhí wǎn chūn shí,xiǎo chuāng gòng tīng rén hé chù。
莺莺少驻听我吟,我吟未成泪双注。yīng yīng shǎo zhù tīng wǒ yín,wǒ yín wèi chéng lèi shuāng zhù。
来年啼上茧头山,为说老人题此句。lái nián tí shàng jiǎn tóu shān,wèi shuō lǎo rén tí cǐ jù。