古诗词

与正仲同游故园

舒岳祥

向老工诗句,残春尽树花。xiàng lǎo gōng shī jù,cán chūn jǐn shù huā。
君来相映发,吾得减咨嗟。jūn lái xiāng yìng fā,wú dé jiǎn zī jiē。
著帽风前侧,挥毫醉后斜。zhù mào fēng qián cè,huī háo zuì hòu xié。
避尘如避虎,篱外便云遮。bì chén rú bì hǔ,lí wài biàn yún zhē。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

题潘少白诗

舒岳祥

海飓既过天泬寥,瓦檠弄焰静自摇。hǎi jù jì guò tiān jué liáo,wǎ qíng nòng yàn jìng zì yáo。
特山吟稿适在案,读罢不知山月高。tè shān yín gǎo shì zài àn,dú bà bù zhī shān yuè gāo。
早从唐体入圆妥,更向派家事掀簸。zǎo cóng táng tǐ rù yuán tuǒ,gèng xiàng pài jiā shì xiān bǒ。
尽囊六卷要我删,子自得之何必我。jǐn náng liù juǎn yào wǒ shān,zi zì dé zhī hé bì wǒ。
燕骑纷纷尘暗天,少陵诗史在眼前,我才衰退空茫然。yàn qí fēn fēn chén àn tiān,shǎo líng shī shǐ zài yǎn qián,wǒ cái shuāi tuì kōng máng rán。
君能于此更着力,唐体派家俱可捐。jūn néng yú cǐ gèng zhe lì,táng tǐ pài jiā jù kě juān。

牡丹

舒岳祥

东风常带三分冷,春日自有一种香。dōng fēng cháng dài sān fēn lěng,chūn rì zì yǒu yī zhǒng xiāng。
百花合和不可拣,中人如酒令人狂。bǎi huā hé hé bù kě jiǎn,zhōng rén rú jiǔ lìng rén kuáng。
马塍卖花只贪早,野翁自爱开迟好。mǎ chéng mài huā zhǐ tān zǎo,yě wēng zì ài kāi chí hǎo。
看花不可见花心,烂熳开时春已老。kàn huā bù kě jiàn huā xīn,làn màn kāi shí chūn yǐ lǎo。
梢头茧栗幻盘杅,有许包藏费天巧。shāo tóu jiǎn lì huàn pán yú,yǒu xǔ bāo cáng fèi tiān qiǎo。
自携尊酒醉花阴,偃仰鹿皮听语少。zì xié zūn jiǔ zuì huā yīn,yǎn yǎng lù pí tīng yǔ shǎo。

近作对江牡丹吟七章呈正仲正仲于拙吟无不亟和者独此七章未和携而归茭湖半月矣递筒未至歌以趣之

舒岳祥

邵子花开二十四,吟诗惊动洛诸公。shào zi huā kāi èr shí sì,yín shī jīng dòng luò zhū gōng。
我家两株三十枝,欢喜亦与邵子同。wǒ jiā liǎng zhū sān shí zhī,huān xǐ yì yǔ shào zi tóng。
作诗七绝恼正仲,过旬不见回邮筒。zuò shī qī jué nǎo zhèng zhòng,guò xún bù jiàn huí yóu tǒng。
正仲材高气浩博,鄙我琐细无豪雄。zhèng zhòng cái gāo qì hào bó,bǐ wǒ suǒ xì wú háo xióng。
文叔今见小敌怯,八骏岂肯盘蚁封。wén shū jīn jiàn xiǎo dí qiè,bā jùn qǐ kěn pán yǐ fēng。
再三思索得其意,笑我不知时节异。zài sān sī suǒ dé qí yì,xiào wǒ bù zhī shí jié yì。
洛阳城中天地中,春色花光好天气。luò yáng chéng zhōng tiān dì zhōng,chūn sè huā guāng hǎo tiān qì。
此时高韵一两篇,流出胸中真乐事。cǐ shí gāo yùn yī liǎng piān,liú chū xiōng zhōng zhēn lè shì。
我生初见钱塘春,歌舞西湖早已颦。wǒ shēng chū jiàn qián táng chūn,gē wǔ xī hú zǎo yǐ pín。
如今不见湖山面,鸟歌似哭花为尘。rú jīn bù jiàn hú shān miàn,niǎo gē shì kū huā wèi chén。
作诗告人谁为听,当哀而乐非天真。zuò shī gào rén shuí wèi tīng,dāng āi ér lè fēi tiān zhēn。
我谢正仲此意厚,请不吟诗但饮酒。wǒ xiè zhèng zhòng cǐ yì hòu,qǐng bù yín shī dàn yǐn jiǔ。

次韵和正仲碧莲花

舒岳祥

好翁和了碧桃咏,并欲尽赋园中花。hǎo wēng hé le bì táo yǒng,bìng yù jǐn fù yuán zhōng huā。
思迟才退句未吐,高篇已捷老柏涂。sī chí cái tuì jù wèi tǔ,gāo piān yǐ jié lǎo bǎi tú。
此花蔓生枝自劲,天水碧染雪藕纱。cǐ huā màn shēng zhī zì jìn,tiān shuǐ bì rǎn xuě ǒu shā。
振鹭蝉联苍玉佩,不比掘阅纷衣麻。zhèn lù chán lián cāng yù pèi,bù bǐ jué yuè fēn yī má。
山阿幽人贞且吉,城隅静女澹以华。shān ā yōu rén zhēn qiě jí,chéng yú jìng nǚ dàn yǐ huá。
偶然种之近苍柏,君比兔丝疑未嘉。ǒu rán zhǒng zhī jìn cāng bǎi,jūn bǐ tù sī yí wèi jiā。
兔丝无根空托附,结子滥充方药家。tù sī wú gēn kōng tuō fù,jié zi làn chōng fāng yào jiā。
小儿欲以凌霄拟,一种粗俗堪叹嗟。xiǎo ér yù yǐ líng xiāo nǐ,yī zhǒng cū sú kān tàn jiē。
碧莲比拟最清切,好向天苑凌青霞。bì lián bǐ nǐ zuì qīng qiè,hǎo xiàng tiān yuàn líng qīng xiá。

分龙吟

舒岳祥

五月二十分龙雨,今日霏微如下土。wǔ yuè èr shí fēn lóng yǔ,jīn rì fēi wēi rú xià tǔ。
前日何日何霖霪,正是分龙乃如许。qián rì hé rì hé lín yín,zhèng shì fēn lóng nǎi rú xǔ。
有馀不足相乘除,天道人事元非疏。yǒu yú bù zú xiāng chéng chú,tiān dào rén shì yuán fēi shū。
何龙分得此乡雨,问龙先日何处居。hé lóng fēn dé cǐ xiāng yǔ,wèn lóng xiān rì hé chù jū。
我昔游三江五湖,江湖处处皆龙潴。wǒ xī yóu sān jiāng wǔ hú,jiāng hú chù chù jiē lóng zhū。
我老归农卧海曲,与龙为邻无猜虞。wǒ lǎo guī nóng wò hǎi qū,yǔ lóng wèi lín wú cāi yú。
一盂饱饭龙所与,一片闲云龙所嘘。yī yú bǎo fàn lóng suǒ yǔ,yī piàn xián yún lóng suǒ xū。
百年地主属老夫,龙来龙去识我无。bǎi nián dì zhǔ shǔ lǎo fū,lóng lái lóng qù shí wǒ wú。
神龙饮食与人异,布席欲荐寒泉蔬。shén lóng yǐn shí yǔ rén yì,bù xí yù jiàn hán quán shū。
我知雨从龙身落,有时雨过堕虾鱼。wǒ zhī yǔ cóng lóng shēn luò,yǒu shí yǔ guò duò xiā yú。
昔年海上亲眼见,龙出沧溟腾碧虚。xī nián hǎi shàng qīn yǎn jiàn,lóng chū cāng míng téng bì xū。
蜿蜒百丈露爪尾,黑水精灵光彻躯。wān yán bǎi zhàng lù zhǎo wěi,hēi shuǐ jīng líng guāng chè qū。
龙兮只在人头上,人不语龙谁语乎。lóng xī zhǐ zài rén tóu shàng,rén bù yǔ lóng shuí yǔ hū。
我有一寸愚,愿龙听区区。wǒ yǒu yī cùn yú,yuàn lóng tīng qū qū。
一村南北异时雨,天公用意何偏枯。yī cūn nán běi yì shí yǔ,tiān gōng yòng yì hé piān kū。
愿龙溥泽均八极,东海苍生诚可吁。yuàn lóng pǔ zé jūn bā jí,dōng hǎi cāng shēng chéng kě xū。

归至相见岭喜见紫海

舒岳祥

相见岭头相见少,北风吹却南翁倒。xiāng jiàn lǐng tóu xiāng jiàn shǎo,běi fēng chuī què nán wēng dào。
短日荒荒白草枯,颠狂乱叶如飞鸟。duǎn rì huāng huāng bái cǎo kū,diān kuáng luàn yè rú fēi niǎo。
前峰低处紫海出,知是吾归里中道。qián fēng dī chù zǐ hǎi chū,zhī shì wú guī lǐ zhōng dào。
父兄问讯今何如,只是相公言语好。fù xiōng wèn xùn jīn hé rú,zhǐ shì xiāng gōng yán yǔ hǎo。

潘少白前岁惠予零陵石一片方不及尺而文理巧秀有山水烟云之状予以作砚屏始成因赋长吟以遗之

舒岳祥

白云际天隅,峰峰争秀出。bái yún jì tiān yú,fēng fēng zhēng xiù chū。
浩浩水石滩,归鸟时灭没。hào hào shuǐ shí tān,guī niǎo shí miè méi。
我欲茅三间,巢此重叠峰。wǒ yù máo sān jiān,cháo cǐ zhòng dié fēng。
我欲舟一叶,钓此苍茫中。wǒ yù zhōu yī yè,diào cǐ cāng máng zhōng。
君从何处得此石,千岩万壑在方尺。jūn cóng hé chù dé cǐ shí,qiān yán wàn hè zài fāng chǐ。
李成范宽格深秀,关仝荆浩骨峭特。lǐ chéng fàn kuān gé shēn xiù,guān tóng jīng hào gǔ qiào tè。
殆非一人之所能,欲穷其源不可得。dài fēi yī rén zhī suǒ néng,yù qióng qí yuán bù kě dé。
君言此物出零陵,远近来去皆天成。jūn yán cǐ wù chū líng líng,yuǎn jìn lái qù jiē tiān chéng。
是中能著元次山,刻诗勒颂留孱颜。shì zhōng néng zhù yuán cì shān,kè shī lēi sòng liú càn yán。
后来柳子曾作守,铭记摹写无遗闲。hòu lái liǔ zi céng zuò shǒu,míng jì mó xiě wú yí xián。
二子去后精魄在,文章散落水石间。èr zi qù hòu jīng pò zài,wén zhāng sàn luò shuǐ shí jiān。
鬼神往往窃馀巧,戏弄笔墨留斑斑。guǐ shén wǎng wǎng qiè yú qiǎo,xì nòng bǐ mò liú bān bān。
赠我以作书砚屏,林风石月秋泠泠,萧斋静对如有聆。zèng wǒ yǐ zuò shū yàn píng,lín fēng shí yuè qiū líng líng,xiāo zhāi jìng duì rú yǒu líng。
元子柳子突出也大奇,今日之事我为之。yuán zi liǔ zi tū chū yě dà qí,jīn rì zhī shì wǒ wèi zhī。

乐神曲

舒岳祥

污田稻子输官粮,高田豆角初上场。wū tián dào zi shū guān liáng,gāo tián dòu jiǎo chū shàng chǎng。
枫林沉沉谁打鼓,农家报本兼祈禳。fēng lín chén chén shuí dǎ gǔ,nóng jiā bào běn jiān qí ráng。
打鼓打鼓急打鼓,大巫邀神小巫舞。dǎ gǔ dǎ gǔ jí dǎ gǔ,dà wū yāo shén xiǎo wū wǔ。
绛衫绣帔朱冠裳,手持铃剑道神语。jiàng shān xiù pèi zhū guān shang,shǒu chí líng jiàn dào shén yǔ。
前年军过鸡栅空,今年一母生十雄。qián nián jūn guò jī zhà kōng,jīn nián yī mǔ shēng shí xióng。
圳东种秫穫颇厚,大甑炊糍瓮成酒。zhèn dōng zhǒng shú huò pǒ hòu,dà zèng chuī cí wèng chéng jiǔ。
家机白布阔且长,翁媪制作新衣裳。jiā jī bái bù kuò qiě zhǎng,wēng ǎo zhì zuò xīn yī shang。
再拜奠神重酌酒,男耕女桑十倍强。zài bài diàn shén zhòng zhuó jiǔ,nán gēng nǚ sāng shí bèi qiáng。
大妇小妇别有祝,生养好男房计足。dà fù xiǎo fù bié yǒu zhù,shēng yǎng hǎo nán fáng jì zú。
巫公巫公告尔神,产谷不如多产银。wū gōng wū gōng gào ěr shén,chǎn gǔ bù rú duō chǎn yín。
驴载马驮车碌碌,免斫柘条行棰扑。lǘ zài mǎ tuó chē lù lù,miǎn zhuó zhè tiáo xíng chuí pū。

退之谓以鸟鸣春往往鸟以夏鸣耳古人麦黄韵鹂庚之句乃真知时山斋静听嘲哳群萃有麦熟之鸣戏集鸟名而赋之

舒岳祥

麦熟即快活,汝不食麦空饶舌。mài shú jí kuài huó,rǔ bù shí mài kōng ráo shé。
前时斗粟银百星,老农无银色菜青。qián shí dòu sù yín bǎi xīng,lǎo nóng wú yín sè cài qīng。
此鸟年年啄草子,今年草根救人死。cǐ niǎo nián nián zhuó cǎo zi,jīn nián cǎo gēn jiù rén sǐ。
鸟无所食饥奈何,见人食麦喜且歌。niǎo wú suǒ shí jī nài hé,jiàn rén shí mài xǐ qiě gē。
催人锻磨尤殷勤,前身恐是老农身。cuī rén duàn mó yóu yīn qín,qián shēn kǒng shì lǎo nóng shēn。
大麦炊糍先祭祖,小麦作饼赛田神。dà mài chuī cí xiān jì zǔ,xiǎo mài zuò bǐng sài tián shén。
姊捉麦,姊捉麦,姊娣相随筐有获。zǐ zhuō mài,zǐ zhuō mài,zǐ dì xiāng suí kuāng yǒu huò。
田间滞穟纵复横,伛偻东阡与西陌。tián jiān zhì suì zòng fù héng,yǔ lóu dōng qiān yǔ xī mò。
婆饼焦,断消息。pó bǐng jiāo,duàn xiāo xī。
而今麦熟婆当还,莫忧饼焦儿不食。ér jīn mài shú pó dāng hái,mò yōu bǐng jiāo ér bù shí。
脱布裤,村村雨满田无路。tuō bù kù,cūn cūn yǔ mǎn tián wú lù。
平生不惯著新衣,两腿泥深逐牛步。píng shēng bù guàn zhù xīn yī,liǎng tuǐ ní shēn zhú niú bù。
脱破袍,与郎裁衫两髀高。tuō pò páo,yǔ láng cái shān liǎng bì gāo。
田头赫日晒额焦,脱衣挂树踏桔槔。tián tóu hè rì shài é jiāo,tuō yī guà shù tà jú gāo。
画眉叫,画眉叫,抹截梳装趁炊早。huà méi jiào,huà méi jiào,mǒ jié shū zhuāng chèn chuī zǎo。
夫妇如宾有古风,乌头白颊宜相好。fū fù rú bīn yǒu gǔ fēng,wū tóu bái jiá yí xiāng hǎo。
上堂问讯白头翁,蚤晚寒温候不同。shàng táng wèn xùn bái tóu wēng,zǎo wǎn hán wēn hòu bù tóng。
善事阿姑姑不恶,粗茶淡饭是家风。shàn shì ā gū gū bù è,cū chá dàn fàn shì jiā fēng。
提葫芦,沽美酒,布帘书字邻家有。tí hú lú,gū měi jiǔ,bù lián shū zì lín jiā yǒu。
沽来行馌望田头,先酌瓷瓯奉姑舅。gū lái xíng yè wàng tián tóu,xiān zhuó cí ōu fèng gū jiù。
不学前村百舌儿,说非说是摇花柳。bù xué qián cūn bǎi shé ér,shuō fēi shuō shì yáo huā liǔ。
不学桑间鸠妇相勃溪,天阴逐去晴归来。bù xué sāng jiān jiū fù xiāng bó xī,tiān yīn zhú qù qíng guī lái。
大妇偷,我弗偷,辨说曲直令侬羞。dà fù tōu,wǒ fú tōu,biàn shuō qū zhí lìng nóng xiū。
浅铺薄遍煮苋汁,二升麦饼鹘突流。qiǎn pù báo biàn zhǔ xiàn zhī,èr shēng mài bǐng gǔ tū liú。
爷饭饭,奉亲约己渠非讪。yé fàn fàn,fèng qīn yuē jǐ qú fēi shàn。
谁倚阑干十二红,鲜鲜翠碧乱芳丛。shuí yǐ lán gàn shí èr hóng,xiān xiān cuì bì luàn fāng cóng。
烛烧花蜡夜嫌短,词斫锦囊尊不空。zhú shāo huā là yè xián duǎn,cí zhuó jǐn náng zūn bù kōng。
此事有分求不得,不知归去从耕农。cǐ shì yǒu fēn qiú bù dé,bù zhī guī qù cóng gēng nóng。

梅下洗盏酌台红感旧

舒岳祥

天台红酒须银杯,清光妙色相发挥。tiān tái hóng jiǔ xū yín bēi,qīng guāng miào sè xiāng fā huī。
瓷髹玉石岂不雅,君第酌之应自知。cí xiū yù shí qǐ bù yǎ,jūn dì zhuó zhī yīng zì zhī。
我有银杯何所宜,恕斋惠我前朝得。wǒ yǒu yín bēi hé suǒ yí,shù zhāi huì wǒ qián cháo dé。
今朝把酒竟茫然,梅花万里人南北。jīn cháo bǎ jiǔ jìng máng rán,méi huā wàn lǐ rén nán běi。

赋山庵梅花

舒岳祥

庭前梅花八九树,长为春风导先路。tíng qián méi huā bā jiǔ shù,zhǎng wèi chūn fēng dǎo xiān lù。
他山消息未曾真,特与诗人映门户。tā shān xiāo xī wèi céng zhēn,tè yǔ shī rén yìng mén hù。
无情有性悟色空,将影和香作言语。wú qíng yǒu xìng wù sè kōng,jiāng yǐng hé xiāng zuò yán yǔ。
吴酥入酒斗轻明,是雪是花并月咀。wú sū rù jiǔ dòu qīng míng,shì xuě shì huā bìng yuè jǔ。
折来烛下看横斜,素屏淡墨无声句。zhé lái zhú xià kàn héng xié,sù píng dàn mò wú shēng jù。

生日仲素惠羊酒作此奉谢

舒岳祥

去年蝶轩馈羊酒,主人怜我空无有。qù nián dié xuān kuì yáng jiǔ,zhǔ rén lián wǒ kōng wú yǒu。
座上六客皆解吟,一翁不吟开笑口。zuò shàng liù kè jiē jiě yín,yī wēng bù yín kāi xiào kǒu。
今年病叟蚤还山,烹鸡炰鳖翁对媪。jīn nián bìng sǒu zǎo hái shān,pēng jī páo biē wēng duì ǎo。
五男四妇六稚孙,更有曾孙依乳姆。wǔ nán sì fù liù zhì sūn,gèng yǒu céng sūn yī rǔ mǔ。
往来两载总遭荒,瓦瓶聊以挹酒浆。wǎng lái liǎng zài zǒng zāo huāng,wǎ píng liáo yǐ yì jiǔ jiāng。
山蔬满盘白雪白,野橘堆饤黄金黄。shān shū mǎn pán bái xuě bái,yě jú duī dìng huáng jīn huáng。
荒村得此已自足,群奴饥啄撑空肠。huāng cūn dé cǐ yǐ zì zú,qún nú jī zhuó chēng kōng cháng。
忽闻棠溪有书至,袁诗陈赋两辉煌。hū wén táng xī yǒu shū zhì,yuán shī chén fù liǎng huī huáng。
一松正可枯檗比,五雏真与群鸡争。yī sōng zhèng kě kū bò bǐ,wǔ chú zhēn yǔ qún jī zhēng。
举家病疟涉三月,一日计减一斗粮。jǔ jiā bìng nüè shè sān yuè,yī rì jì jiǎn yī dòu liáng。
留储到此作素供,问君何为特杀生。liú chǔ dào cǐ zuò sù gōng,wèn jūn hé wèi tè shā shēng。
脏神见梦羊踏菜,便呼茗碗来祓禳。zàng shén jiàn mèng yáng tà cài,biàn hū míng wǎn lái fú ráng。
君当戒屠我辟谷,轻身与蝶同飞扬。jūn dāng jiè tú wǒ pì gǔ,qīng shēn yǔ dié tóng fēi yáng。

田公姥词

舒岳祥

田公布衣五尺长,田姥角冠八寸强。tián gōng bù yī wǔ chǐ zhǎng,tián lǎo jiǎo guān bā cùn qiáng。
平生布施不造殃,教养儿孙耕与桑。píng shēng bù shī bù zào yāng,jiào yǎng ér sūn gēng yǔ sāng。
田公姥,生为农家夫与妇。tián gōng lǎo,shēng wèi nóng jiā fū yǔ fù。
寿考百年作田祖,岁岁田头管风雨。shòu kǎo bǎi nián zuò tián zǔ,suì suì tián tóu guǎn fēng yǔ。
春三秋九享鸡豚,环珓神灵如对语。chūn sān qiū jiǔ xiǎng jī tún,huán jiào shén líng rú duì yǔ。
田公姥,听侬歌,看侬舞。tián gōng lǎo,tīng nóng gē,kàn nóng wǔ。
使我仓有粳,使我庾有稌,使我囷有黍。shǐ wǒ cāng yǒu jīng,shǐ wǒ yǔ yǒu tú,shǐ wǒ qūn yǒu shǔ。
使我富牛羊,千斯牸兮百斯牯。shǐ wǒ fù niú yáng,qiān sī zì xī bǎi sī gǔ。
田公姥,侬肴芬芬兮侬酒湑湑,官税既输兮公役不烦。tián gōng lǎo,nóng yáo fēn fēn xī nóng jiǔ xū xū,guān shuì jì shū xī gōng yì bù fán。
男不为人驱,女不为伧妇,读书识字应门户。nán bù wèi rén qū,nǚ bù wèi cāng fù,dú shū shí zì yīng mén hù。

次韵和李寔父焰火行

舒岳祥

山樵夏斩樗栎枝,受尽日炙兼风吹。shān qiáo xià zhǎn chū lì zhī,shòu jǐn rì zhì jiān fēng chuī。
天寒岁晚见功用,春透肝鬲连腰肢。tiān hán suì wǎn jiàn gōng yòng,chūn tòu gān gé lián yāo zhī。
一室暖香胜桦烛,破衲纫缝针线续。yī shì nuǎn xiāng shèng huà zhú,pò nà rèn fèng zhēn xiàn xù。
床头瓮子新篘成,翁媪分齑小筵席。chuáng tóu wèng zi xīn chōu chéng,wēng ǎo fēn jī xiǎo yán xí。
山家此乐无厌时,何须玉笋扶金卮。shān jiā cǐ lè wú yàn shí,hé xū yù sǔn fú jīn zhī。
我亦平生知此味,今年此味奇更奇。wǒ yì píng shēng zhī cǐ wèi,jīn nián cǐ wèi qí gèng qí。
山中低厂编错薪,不知山外飞氛尘。shān zhōng dī chǎng biān cuò xīn,bù zhī shān wài fēi fēn chén。
一尘一窝榾柮老稚均,此时痛快出苦辛。yī chén yī wō gǔ duò lǎo zhì jūn,cǐ shí tòng kuài chū kǔ xīn。

虞美人草

舒岳祥

咸阳一火烧天红,重瞳将军帝业空。xián yáng yī huǒ shāo tiān hóng,zhòng tóng jiāng jūn dì yè kōng。
欲据彭城作盟主,汉王随手定关中。yù jù péng chéng zuò méng zhǔ,hàn wáng suí shǒu dìng guān zhōng。
垓下楚歌闻太晚,帐前惊起途已穷。gāi xià chǔ gē wén tài wǎn,zhàng qián jīng qǐ tú yǐ qióng。
当时楚士尽汉归,只有虞兮心不离。dāng shí chǔ shì jǐn hàn guī,zhǐ yǒu yú xī xīn bù lí。
悲歌泣下计何短,项王去后知属谁。bēi gē qì xià jì hé duǎn,xiàng wáng qù hòu zhī shǔ shuí。
世传姬死横中道,怨魄悲魂化青草。shì chuán jī sǐ héng zhōng dào,yuàn pò bēi hún huà qīng cǎo。
年年摇曳舞春风,枝似柳条花似蓼。nián nián yáo yè wǔ chūn fēng,zhī shì liǔ tiáo huā shì liǎo。
罗衣犹自作吴妆,也似美人颜色好。luó yī yóu zì zuò wú zhuāng,yě shì měi rén yán sè hǎo。
有人传曲入丝桐,宛转吴音泣帐中。yǒu rén chuán qū rù sī tóng,wǎn zhuǎn wú yīn qì zhàng zhōng。
试将此曲花前奏,花能起舞腰肢弓。shì jiāng cǐ qū huā qián zòu,huā néng qǐ wǔ yāo zhī gōng。
但疑此事史无书,项王溃去姬何如。dàn yí cǐ shì shǐ wú shū,xiàng wáng kuì qù jī hé rú。
只应歌罢王自走,不为虞兮一回首。zhǐ yīng gē bà wáng zì zǒu,bù wèi yú xī yī huí shǒu。
死耶禽耶两不知,流传想像寄花枝。sǐ yé qín yé liǎng bù zhī,liú chuán xiǎng xiàng jì huā zhī。
人生变化那可料,蜀王曾化为子规。rén shēng biàn huà nà kě liào,shǔ wáng céng huà wèi zi guī。
楚王剽悍骨肉叛,项伯私汉无亲臣。chǔ wáng piāo hàn gǔ ròu pàn,xiàng bó sī hàn wú qīn chén。
范增怒去黥布反,生死相随一妇人。fàn zēng nù qù qíng bù fǎn,shēng sǐ xiāng suí yī fù rén。
吕雉前曾入楚军,项羽还之亦有恩。lǚ zhì qián céng rù chǔ jūn,xiàng yǔ hái zhī yì yǒu ēn。
虞死不怜王土葬,帝王岂为儿女仁。yú sǐ bù lián wáng tǔ zàng,dì wáng qǐ wèi ér nǚ rén。
道人能识此花名,老人为造花枝曲。dào rén néng shí cǐ huā míng,lǎo rén wèi zào huā zhī qū。
我歌此曲花当舞,更使今人泪相续。wǒ gē cǐ qū huā dāng wǔ,gèng shǐ jīn rén lèi xiāng xù。