古诗词

与正仲同游故园

舒岳祥

向老工诗句,残春尽树花。xiàng lǎo gōng shī jù,cán chūn jǐn shù huā。
君来相映发,吾得减咨嗟。jūn lái xiāng yìng fā,wú dé jiǎn zī jiē。
著帽风前侧,挥毫醉后斜。zhù mào fēng qián cè,huī háo zuì hòu xié。
避尘如避虎,篱外便云遮。bì chén rú bì hǔ,lí wài biàn yún zhē。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

春雪

舒岳祥

去年腊雪已四白,五白六白农夫愁。qù nián là xuě yǐ sì bái,wǔ bái liù bái nóng fū chóu。
麦苗冻熟锄不得,菜心僵死何时抽。mài miáo dòng shú chú bù dé,cài xīn jiāng sǐ hé shí chōu。
常年梅花已烂漫,今者乾没如拘囚。cháng nián méi huā yǐ làn màn,jīn zhě qián méi rú jū qiú。
枯枝尚黏红豆绿,细蕊初作苍蝇头。kū zhī shàng nián hóng dòu lǜ,xì ruǐ chū zuò cāng yíng tóu。
纷纷黄雀狡于鼠,穷阎有粟争呼取。fēn fēn huáng què jiǎo yú shǔ,qióng yán yǒu sù zhēng hū qǔ。
老鸢自作攫肉谋,空屋狐狸夜相聚。lǎo yuān zì zuò jué ròu móu,kōng wū hú lí yè xiāng jù。
呜呼狐狸有屋尔得居,室中居人今在无。wū hū hú lí yǒu wū ěr dé jū,shì zhōng jū rén jīn zài wú。
或言白骨如白雪,雪亦有仁遮白骨。huò yán bái gǔ rú bái xuě,xuě yì yǒu rén zhē bái gǔ。

绿萼香梅十树咸淳间自内前

舒岳祥

缟衣黄里绿云跗,仙家结束来天隅。gǎo yī huáng lǐ lǜ yún fū,xiān jiā jié shù lái tiān yú。
承平故态今尚尔,流落空山成叹吁。chéng píng gù tài jīn shàng ěr,liú luò kōng shān chéng tàn xū。
莫对此花被渠恼,惜花情重人先老。mò duì cǐ huā bèi qú nǎo,xī huā qíng zhòng rén xiān lǎo。
多少当时似玉人,埋没沙场随塞草。duō shǎo dāng shí shì yù rén,mái méi shā chǎng suí sāi cǎo。
杳杳宫车去不回,上林雁过无书到。yǎo yǎo gōng chē qù bù huí,shàng lín yàn guò wú shū dào。
内园今更不堪看,蝶废蜂休日易昏。nèi yuán jīn gèng bù kān kàn,dié fèi fēng xiū rì yì hūn。
玉砌无人寒兔入,觚棱栖草野鸱蹲。yù qì wú rén hán tù rù,gū léng qī cǎo yě chī dūn。
黍离麦秀今如此,岂为梅花故断魂。shǔ lí mài xiù jīn rú cǐ,qǐ wèi méi huā gù duàn hún。

诜十二弟以冬菊盆为余寿此花品金色而中心作葱管突起正如金荔子乃作雪中英一首谢之

舒岳祥

弟以冬菊为兄寿,临风多情为三嗅。dì yǐ dōng jú wèi xiōng shòu,lín fēng duō qíng wèi sān xiù。
煌煌金碗覆金盘,葱管玲珑明艳透。huáng huáng jīn wǎn fù jīn pán,cōng guǎn líng lóng míng yàn tòu。
重阳曾见金佛头,顶似旋螺踊泡沤。zhòng yáng céng jiàn jīn fú tóu,dǐng shì xuán luó yǒng pào ōu。
别有一种金荔子,心中簇簇高堆起。bié yǒu yī zhǒng jīn lì zi,xīn zhōng cù cù gāo duī qǐ。
此时众菊争纷敷,二品于中亦自殊。cǐ shí zhòng jú zhēng fēn fū,èr pǐn yú zhōng yì zì shū。
况此千林骨立后,何从得此金覆盂。kuàng cǐ qiān lín gǔ lì hòu,hé cóng dé cǐ jīn fù yú。
从来菊号霜下杰,今当唤作雪中英。cóng lái jú hào shuāng xià jié,jīn dāng huàn zuò xuě zhōng yīng。
雪中松柏不若汝刚贞,孔云后凋特晚耳,冬岭落毛钗乱横。xuě zhōng sōng bǎi bù ruò rǔ gāng zhēn,kǒng yún hòu diāo tè wǎn ěr,dōng lǐng luò máo chāi luàn héng。
水仙山矾何足道,此花便是梅花兄。shuǐ xiān shān fán hé zú dào,cǐ huā biàn shì méi huā xiōng。

桂台

舒岳祥

神龙不知身变化,犹认潜鳞为故我。shén lóng bù zhī shēn biàn huà,yóu rèn qián lín wèi gù wǒ。
先生曾出雨八纮,浪静波恬归海卧。xiān shēng céng chū yǔ bā hóng,làng jìng bō tián guī hǎi wò。
先生两处领桂台,梦寐一生游学舍。xiān shēng liǎng chù lǐng guì tái,mèng mèi yī shēng yóu xué shě。
阿宜移扁就山窗,铁画银钩金钮锁。ā yí yí biǎn jiù shān chuāng,tiě huà yín gōu jīn niǔ suǒ。
绿阴闭户不知春,长日观书谁觉夏。lǜ yīn bì hù bù zhī chūn,zhǎng rì guān shū shuí jué xià。
天上吹香遍远山,月中散影流清夜。tiān shàng chuī xiāng biàn yuǎn shān,yuè zhōng sàn yǐng liú qīng yè。
先生见扁如坐斋,随行不用木上座。xiān shēng jiàn biǎn rú zuò zhāi,suí xíng bù yòng mù shàng zuò。
攀枝踏影弄猿鹤,万事不到桂丛下。pān zhī tà yǐng nòng yuán hè,wàn shì bù dào guì cóng xià。
天下清芬是此花,世间最俗惟檀麝。tiān xià qīng fēn shì cǐ huā,shì jiān zuì sú wéi tán shè。
后车还许乐天陪,吟笔更须侯喜把。hòu chē hái xǔ lè tiān péi,yín bǐ gèng xū hóu xǐ bǎ。
几人名遂不知几,一日仓皇方泪堕。jǐ rén míng suì bù zhī jǐ,yī rì cāng huáng fāng lèi duò。
人知德祐不出高,岂识咸淳归计果。rén zhī dé yòu bù chū gāo,qǐ shí xián chún guī jì guǒ。
平生一瓣桂台香,口诵翁诗几百过。píng shēng yī bàn guì tái xiāng,kǒu sòng wēng shī jǐ bǎi guò。
旧台何在桂凋零,日暮哀禽自相和。jiù tái hé zài guì diāo líng,rì mù āi qín zì xiāng hé。
今台喜见桂婆娑,往来不碍江鸥社。jīn tái xǐ jiàn guì pó suō,wǎng lái bù ài jiāng ōu shè。
旧台不见见今台,依旧风流压江左。jiù tái bù jiàn jiàn jīn tái,yī jiù fēng liú yā jiāng zuǒ。
他年人访桂台游,旧名更复因今播。tā nián rén fǎng guì tái yóu,jiù míng gèng fù yīn jīn bō。
月中桂树最久长,此树还如月轮大。yuè zhōng guì shù zuì jiǔ zhǎng,cǐ shù hái rú yuè lún dà。

十二月初一日醉歌

舒岳祥

常年此日正月吉,今年经闰腊月一。cháng nián cǐ rì zhèng yuè jí,jīn nián jīng rùn là yuè yī。
岁阑喜展一月期,胜似戈挥鲁阳日。suì lán xǐ zhǎn yī yuè qī,shèng shì gē huī lǔ yáng rì。
搔头偶见鹜陈横,曝背闲看蜂衙出。sāo tóu ǒu jiàn wù chén héng,pù bèi xián kàn fēng yá chū。
一冬妍暖三月晴,薄雪微雨麦垄青。yī dōng yán nuǎn sān yuè qíng,báo xuě wēi yǔ mài lǒng qīng。
平皋十亩锄溉毕,明年拟取甔石赢。píng gāo shí mǔ chú gài bì,míng nián nǐ qǔ dān shí yíng。
归耕还有新权柄,向时樵长今里正。guī gēng hái yǒu xīn quán bǐng,xiàng shí qiáo zhǎng jīn lǐ zhèng。
弟侄推尊不敢辞,斗酒只鸡先自庆。dì zhí tuī zūn bù gǎn cí,dòu jiǔ zhǐ jī xiān zì qìng。
牧猪酿秫待诛求,卖田买钞博性命。mù zhū niàng shú dài zhū qiú,mài tián mǎi chāo bó xìng mìng。
北人自好南人恶,人事纷纷天未定。běi rén zì hǎo nán rén è,rén shì fēn fēn tiān wèi dìng。
君不见唐任涛宋魏闲,因诗放后逢宽令。jūn bù jiàn táng rèn tāo sòng wèi xián,yīn shī fàng hòu féng kuān lìng。

九日敏求与侄璋九万载酒荪墅邀予与胡山甫潘少白及华顶周服之道士周若晦作客欲摘蕊浮杯丛委草间未有消息悯然赋之

舒岳祥

五柳先生贫欠酒,不说无花过重九。wǔ liǔ xiān shēng pín qiàn jiǔ,bù shuō wú huā guò zhòng jiǔ。
杜陵野客酒可赊,只恨青蕊成蹉跎。dù líng yě kè jiǔ kě shē,zhǐ hèn qīng ruǐ chéng cuō tuó。
如今风物尤悽恻,绕丛觅蕊无消息。rú jīn fēng wù yóu qī cè,rào cóng mì ruǐ wú xiāo xī。
寒螀相吊野水流,病蝶来偎寒日夕。hán jiāng xiāng diào yě shuǐ liú,bìng dié lái wēi hán rì xī。
不见金钱将翠羽,惟有悲风吹蔓棘。bù jiàn jīn qián jiāng cuì yǔ,wéi yǒu bēi fēng chuī màn jí。
古人爱汝非无意,志士仁人例憔悴。gǔ rén ài rǔ fēi wú yì,zhì shì rén rén lì qiáo cuì。
楚国无人屈子伤,陶杜凄凉唐晋季。chǔ guó wú rén qū zi shāng,táo dù qī liáng táng jìn jì。
此日何日悲更悲,聊嗅青枝记一时。cǐ rì hé rì bēi gèng bēi,liáo xiù qīng zhī jì yī shí。
往时好事环辙迹,建业钱塘华尽识。wǎng shí hǎo shì huán zhé jì,jiàn yè qián táng huá jǐn shí。
就中内本碧玉杯,欲买黄金惜不得。jiù zhōng nèi běn bì yù bēi,yù mǎi huáng jīn xī bù dé。
两都风景今何如,泪堕丛边和露滴。liǎng dōu fēng jǐng jīn hé rú,lèi duò cóng biān hé lù dī。

孤雁

舒岳祥

忧心悄悄睡未能,开门看月一片冰。yōu xīn qiāo qiāo shuì wèi néng,kāi mén kàn yuè yī piàn bīng。
窍木相磨作鬼语,冻星入牖如萤青。qiào mù xiāng mó zuò guǐ yǔ,dòng xīng rù yǒu rú yíng qīng。
孤雁哀号向何处,老夫掩耳不欲听。gū yàn āi hào xiàng hé chù,lǎo fū yǎn ěr bù yù tīng。
尔从沙场经万里,昔时系书达天子。ěr cóng shā chǎng jīng wàn lǐ,xī shí xì shū dá tiān zi。
如今若向上林过,纵有书来谁取视。rú jīn ruò xiàng shàng lín guò,zòng yǒu shū lái shuí qǔ shì。
阴山豁处狭如门,结阵来时各有群。yīn shān huō chù xiá rú mén,jié zhèn lái shí gè yǒu qún。
辛苦避鹰兼避弋,前行半度后行分。xīn kǔ bì yīng jiān bì yì,qián xíng bàn dù hòu xíng fēn。
秋水江南无所畏,老菰沉米芦摇穗。qiū shuǐ jiāng nán wú suǒ wèi,lǎo gū chén mǐ lú yáo suì。
鸥凫善熟少惊猜,饮啄不争游且戏。ōu fú shàn shú shǎo jīng cāi,yǐn zhuó bù zhēng yóu qiě xì。
不知何事背群飞,欲宿无依去无疑。bù zhī hé shì bèi qún fēi,yù sù wú yī qù wú yí。
天长路杳翅流血,夜向霜凄声转微。tiān zhǎng lù yǎo chì liú xuè,yè xiàng shuāng qī shēng zhuǎn wēi。
自倚能飞无与敌,岂知天势有违机。zì yǐ néng fēi wú yǔ dí,qǐ zhī tiān shì yǒu wéi jī。
作书好报前征侣,看取悲鸣落羽时。zuò shū hǎo bào qián zhēng lǚ,kàn qǔ bēi míng luò yǔ shí。

罪言

舒岳祥

匪兕匪虎吾道非,鸲之鹆之侯不归。fěi sì fěi hǔ wú dào fēi,qú zhī yù zhī hóu bù guī。
山南山北靡有定,瀼东瀼西生计微。shān nán shān běi mí yǒu dìng,ráng dōng ráng xī shēng jì wēi。
颓墙宿莽露泥泥,荒田野菊秋菲菲。tuí qiáng sù mǎng lù ní ní,huāng tián yě jú qiū fēi fēi。
我止安息,我行安之。wǒ zhǐ ān xī,wǒ xíng ān zhī。
噫吁嘻!过殷墟兮麦渐渐,览周原兮黍离离。yī xū xī!guò yīn xū xī mài jiàn jiàn,lǎn zhōu yuán xī shǔ lí lí。
黍麦之秀,黍麦之有。shǔ mài zhī xiù,shǔ mài zhī yǒu。
无麦无禾,不耕胡取。wú mài wú hé,bù gēng hú qǔ。
白骨兮成溪,膏肉兮成泥。bái gǔ xī chéng xī,gāo ròu xī chéng ní。
已焉哉!yǐ yān zāi!
想自古之如彼,匪斯今之可哀。xiǎng zì gǔ zhī rú bǐ,fěi sī jīn zhī kě āi。
死莫惩于既往,生胡保其将来。sǐ mò chéng yú jì wǎng,shēng hú bǎo qí jiāng lái。
东溟之滨,相夺相攘。dōng míng zhī bīn,xiāng duó xiāng rǎng。
杀人填海,浩浩不盈。shā rén tián hǎi,hào hào bù yíng。
轮回报复,此死彼生。lún huí bào fù,cǐ sǐ bǐ shēng。
天假手于王师,使尽殪于秦坑。tiān jiǎ shǒu yú wáng shī,shǐ jǐn yì yú qín kēng。
痛临渊而一吊,悲万古之茫茫。tòng lín yuān ér yī diào,bēi wàn gǔ zhī máng máng。

杂言

舒岳祥

琐兮尾兮胡中露,鸲之鹆之在乾侯。suǒ xī wěi xī hú zhōng lù,qú zhī yù zhī zài qián hóu。
朝吟九叹复五噫,暮赓七歌并四愁。cháo yín jiǔ tàn fù wǔ yī,mù gēng qī gē bìng sì chóu。
白日曀曀,中林幽幽。bái rì yì yì,zhōng lín yōu yōu。
墐塞两版,蒙茸一裘。jìn sāi liǎng bǎn,méng rōng yī qiú。
屋漏煤堕,糜搅粕浮。wū lòu méi duò,mí jiǎo pò fú。
美人不来兮岁暮谁谓。měi rén bù lái xī suì mù shuí wèi。
霰雪滮滮,落叶如雨。xiàn xuě biāo biāo,luò yè rú yǔ。

杜鹃花

舒岳祥

杜陵野老拜杜鹃,念渠蜀王身所变。dù líng yě lǎo bài dù juān,niàn qú shǔ wáng shēn suǒ biàn。
我今流涕杜鹃花,为是此禽流血溅。wǒ jīn liú tì dù juān huā,wèi shì cǐ qín liú xuè jiàn。
嗟哉杜宇何其愚,万事成败皆斯须。jiē zāi dù yǔ hé qí yú,wàn shì chéng bài jiē sī xū。
一枰黑白翻覆手,揖让放弑皆丘墟。yī píng hēi bái fān fù shǒu,yī ràng fàng shì jiē qiū xū。
汝初一身今百亿,凝滞结恋胡为乎。rǔ chū yī shēn jīn bǎi yì,níng zhì jié liàn hú wèi hū。
尔生不能存社稷,死怨谢豹何区区。ěr shēng bù néng cún shè jì,sǐ yuàn xiè bào hé qū qū。
至今有子不自保,寄巢生育非良图。zhì jīn yǒu zi bù zì bǎo,jì cháo shēng yù fēi liáng tú。
百亿禽分百亿花,数若恒河沙复沙。bǎi yì qín fēn bǎi yì huā,shù ruò héng hé shā fù shā。
此花开时此鸟至,青枫苦竹为其家。cǐ huā kāi shí cǐ niǎo zhì,qīng fēng kǔ zhú wèi qí jiā。
锦官玉垒不可念,翠华黄屋天之涯。jǐn guān yù lěi bù kě niàn,cuì huá huáng wū tiān zhī yá。
不闻十月杜鹃鸟,只见十月杜鹃花。bù wén shí yuè dù juān niǎo,zhǐ jiàn shí yuè dù juān huā。
何必看花与听鸟,老夫日日自思家。hé bì kàn huā yǔ tīng niǎo,lǎo fū rì rì zì sī jiā。

解梅嘲

舒岳祥

昨夜鸺鹠声婉娈,斗觉春随呼唤转。zuó yè xiū liú shēng wǎn luán,dòu jué chūn suí hū huàn zhuǎn。
今朝检历知立春,屋角梅花笑初冁。jīn cháo jiǎn lì zhī lì chūn,wū jiǎo méi huā xiào chū chǎn。
向人带笑复含嗔,嗔我今为异代民。xiàng rén dài xiào fù hán chēn,chēn wǒ jīn wèi yì dài mín。
我语梅花勿嗔笑,四海已非唐日照。wǒ yǔ méi huā wù chēn xiào,sì hǎi yǐ fēi táng rì zhào。
尔花也是易姓花,憔悴荒园守空峤。ěr huā yě shì yì xìng huā,qiáo cuì huāng yuán shǒu kōng jiào。
阆风自是可怜人,六十年来逢立春。láng fēng zì shì kě lián rén,liù shí nián lái féng lì chūn。
安危治乱几番见,到此三年哭断魂。ān wēi zhì luàn jǐ fān jiàn,dào cǐ sān nián kū duàn hún。
我是先朝前进士,贱无职守不得死。wǒ shì xiān cháo qián jìn shì,jiàn wú zhí shǒu bù dé sǐ。
难学夷齐饿首阳,聊效陶潜书甲子。nán xué yí qí è shǒu yáng,liáo xiào táo qián shū jiǎ zi。
星回世换市朝新,头白空山与鬼邻。xīng huí shì huàn shì cháo xīn,tóu bái kōng shān yǔ guǐ lín。
更有横金拖紫客,临危不死稳藏身。gèng yǒu héng jīn tuō zǐ kè,lín wēi bù sǐ wěn cáng shēn。

年根雨雪行

舒岳祥

雾雨弊弊生穷岁,鸡寒入屋犬窦吠。wù yǔ bì bì shēng qióng suì,jī hán rù wū quǎn dòu fèi。
老衾破絮少温存,湿薪吐汁无气势。lǎo qīn pò xù shǎo wēn cún,shī xīn tǔ zhī wú qì shì。
一冬已近四月晴,残岁垂垂点滴声。yī dōng yǐ jìn sì yuè qíng,cán suì chuí chuí diǎn dī shēng。
人心无底难为德,一日不作将不食。rén xīn wú dǐ nán wèi dé,yī rì bù zuò jiāng bù shí。
年头未有五日粮,井花水满人闭仓。nián tóu wèi yǒu wǔ rì liáng,jǐng huā shuǐ mǎn rén bì cāng。

冬日山居好十首

舒岳祥

冬日山居好,茅茨不漏风。dōng rì shān jū hǎo,máo cí bù lòu fēng。
山厨蒸芋栗,野径扫风蓬。shān chú zhēng yù lì,yě jìng sǎo fēng péng。
嫩酒篘初白,寒灰拨暂红。nèn jiǔ chōu chū bái,hán huī bō zàn hóng。
编氓吾未免,杜老屡囊空。biān máng wú wèi miǎn,dù lǎo lǚ náng kōng。

闻鄞兵入仙居二首

舒岳祥

独岭斜阳笠,深溪夜雨灯。dú lǐng xié yáng lì,shēn xī yè yǔ dēng。
多忧未归客,万事不言僧。duō yōu wèi guī kè,wàn shì bù yán sēng。
兵甲今如此,台明昔未曾。bīng jiǎ jīn rú cǐ,tái míng xī wèi céng。
欲言徵敛数,天远有谁能。yù yán zhēng liǎn shù,tiān yuǎn yǒu shuí néng。

闻鄞兵入仙居二首

舒岳祥

细雨残阳外,孤村乱水中。xì yǔ cán yáng wài,gū cūn luàn shuǐ zhōng。
饥年才半菽,白发听疏舂。jī nián cái bàn shū,bái fā tīng shū chōng。
世事何曾了,吾生会有穷。shì shì hé céng le,wú shēng huì yǒu qióng。
深衣敛形日,嗟我一枝筇。shēn yī liǎn xíng rì,jiē wǒ yī zhī qióng。