古诗词

番禺调笑其九沉香浦

洪适

深浦。shēn pǔ。
停舟处。tíng zhōu chù。
只恐越装相染污。zhǐ kǒng yuè zhuāng xiāng rǎn wū。
奇香一见如泥土。qí xiāng yī jiàn rú ní tǔ。
投著水中归去。tóu zhù shuǐ zhōng guī qù。
令公早晚回朝著。lìng gōng zǎo wǎn huí cháo zhù。
无物迟留鸣橹。wú wù chí liú míng lǔ。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

次韵李相之观溪涨二首

洪适

愁霖方注射,骇浪忽冲斜。chóu lín fāng zhù shè,hài làng hū chōng xié。
宿鸟行惊雁,游鱼目失虾。sù niǎo xíng jīng yàn,yóu yú mù shī xiā。
夕波奔析木,春涨过桃花。xī bō bēn xī mù,chūn zhǎng guò táo huā。
沸渭今如此,谁乘犯斗槎。fèi wèi jīn rú cǐ,shuí chéng fàn dòu chá。

次韵李相之观溪涨二首

洪适

风声随雨急,水势满川黄。fēng shēng suí yǔ jí,shuǐ shì mǎn chuān huáng。
巨舰困澎湃,穷阎悲混茫。jù jiàn kùn pēng pài,qióng yán bēi hùn máng。
为鱼怀洛汭,揵竹谢宣防。wèi yú huái luò ruì,qián zhú xiè xuān fáng。
共徯阴云卷,冰轮替戾冈。gòng xī yīn yún juǎn,bīng lún tì lì gāng。

次韵蔡瞻明江楼秋晚二首

洪适

斜照穿林迥,归云敛岫迟。xié zhào chuān lín jiǒng,guī yún liǎn xiù chí。
蜗文寒壁篆,蛛巧暮檐丝。wō wén hán bì zhuàn,zhū qiǎo mù yán sī。
待月是愁处,对山无倦时。dài yuè shì chóu chù,duì shān wú juàn shí。
掀髯阻谈绮,细读寄来诗。xiān rán zǔ tán qǐ,xì dú jì lái shī。

次韵蔡瞻明江楼秋晚二首

洪适

竹外秋风急,楼头夕霭微。zhú wài qiū fēng jí,lóu tóu xī ǎi wēi。
遣怀须命酒,怯冷几更衣。qiǎn huái xū mìng jiǔ,qiè lěng jǐ gèng yī。
严鼓萦城去,轻舟劈浪归。yán gǔ yíng chéng qù,qīng zhōu pī làng guī。
登临多少意,坠叶满庭飞。dēng lín duō shǎo yì,zhuì yè mǎn tíng fēi。

天台道中

洪适

滩声因雨急,山势向云斜。tān shēng yīn yǔ jí,shān shì xiàng yún xié。
橘绿谁能画,枫丹远似花。jú lǜ shuí néng huà,fēng dān yuǎn shì huā。
舂锄怀浅水,郭索上寒沙。chōng chú huái qiǎn shuǐ,guō suǒ shàng hán shā。
渐听鸣梭近,林中三数家。jiàn tīng míng suō jìn,lín zhōng sān shù jiā。

国清寺

洪适

绀宇今方盛,名知国已清。gàn yǔ jīn fāng shèng,míng zhī guó yǐ qīng。
万松九里影,双涧四时声。wàn sōng jiǔ lǐ yǐng,shuāng jiàn sì shí shēng。
杖策将穷览,巾车不计程。zhàng cè jiāng qióng lǎn,jīn chē bù jì chéng。
登堂山更好,人去晓猿鸣。dēng táng shān gèng hǎo,rén qù xiǎo yuán míng。

次韵向宪见赠三首

洪适

理财无管晏,言利析秋豪。lǐ cái wú guǎn yàn,yán lì xī qiū háo。
吐论千人废,摩空六翮高。tǔ lùn qiān rén fèi,mó kōng liù hé gāo。
未簪安世笔,先佩吕虔刀。wèi zān ān shì bǐ,xiān pèi lǚ qián dāo。
楚泽东风劲,宁辞揽辔劳。chǔ zé dōng fēng jìn,níng cí lǎn pèi láo。

次韵向宪见赠三首

洪适

四望荒楼观,登高动土思。sì wàng huāng lóu guān,dēng gāo dòng tǔ sī。
山川相映带,桃李已纷披。shān chuān xiāng yìng dài,táo lǐ yǐ fēn pī。
汉节人重仰,黄陂世莫窥。hàn jié rén zhòng yǎng,huáng bēi shì mò kuī。
三章堆锦绣,唐突古西施。sān zhāng duī jǐn xiù,táng tū gǔ xī shī。

次韵向宪见赠三首

洪适

河东空有赋,人不道扬雄。hé dōng kōng yǒu fù,rén bù dào yáng xióng。
贵贱云泥隔,寅缘井邑同。guì jiàn yún ní gé,yín yuán jǐng yì tóng。
平番依列宿,谈笑霁威风。píng fān yī liè sù,tán xiào jì wēi fēng。
终赖帡幪力,能成尺寸功。zhōng lài píng méng lì,néng chéng chǐ cùn gōng。

次韵向宪道中偶成

洪适

四牡驰原隰,侯邦害必除。sì mǔ chí yuán xí,hóu bāng hài bì chú。
疲民端可念,茅舍未如初。pí mín duān kě niàn,máo shě wèi rú chū。
消息三春异,创痍二纪馀。xiāo xī sān chūn yì,chuàng yí èr jì yú。
君王心在远,谕意倚相如。jūn wáng xīn zài yuǎn,yù yì yǐ xiāng rú。

和州

洪适

叹息和州事,腥膻未易除。tàn xī hé zhōu shì,xīng shān wèi yì chú。
惊涛饮胡马,壮士葬江鱼。jīng tāo yǐn hú mǎ,zhuàng shì zàng jiāng yú。
列戍俱奔命,斯民不奠居。liè shù jù bēn mìng,sī mín bù diàn jū。
元戎犹拥钺,资斧定何如。yuán róng yóu yōng yuè,zī fǔ dìng hé rú。

三将

洪适

鼎立淮南将,胡来竞退师。dǐng lì huái nán jiāng,hú lái jìng tuì shī。
折冲潜白羽,告捷闹黄旗。zhé chōng qián bái yǔ,gào jié nào huáng qí。
已报瓜洲败,还惊采石危。yǐ bào guā zhōu bài,hái jīng cǎi shí wēi。
边防恃天堑,百万岂熊罴。biān fáng shì tiān qiàn,bǎi wàn qǐ xióng pí。

胡虏

洪适

胡虏猖狂甚,妖星近日畿。hú lǔ chāng kuáng shén,yāo xīng jìn rì jī。
俄闻佛狸死,不得帝羓归。é wén fú lí sǐ,bù dé dì bā guī。
虎旅空增灶,狼狐为解围。hǔ lǚ kōng zēng zào,láng hú wèi jiě wéi。
人人说恢复,进退在投机。rén rén shuō huī fù,jìn tuì zài tóu jī。

道中怀景卢

洪适

宦路多睽别,春游隔弟兄。huàn lù duō kuí bié,chūn yóu gé dì xiōng。
频年再登陛,十日又离京。pín nián zài dēng bì,shí rì yòu lí jīng。
吏责仓台少,官曹省闼清。lì zé cāng tái shǎo,guān cáo shěng tà qīng。
床头何夕月,冷话听残更。chuáng tóu hé xī yuè,lěng huà tīng cán gèng。

景卢自右史假北门出疆再用前韵

洪适

汉节螭坳出,青毡映父兄。hàn jié chī ào chū,qīng zhān yìng fù xiōng。
天方摧丑虏,人已望神京。tiān fāng cuī chǒu lǔ,rén yǐ wàng shén jīng。
使指今兹重,边尘定可清。shǐ zhǐ jīn zī zhòng,biān chén dìng kě qīng。
归来陈口伐,莲烛问严更。guī lái chén kǒu fá,lián zhú wèn yán gèng。