古诗词

番禺调笑其九沉香浦

洪适

深浦。shēn pǔ。
停舟处。tíng zhōu chù。
只恐越装相染污。zhǐ kǒng yuè zhuāng xiāng rǎn wū。
奇香一见如泥土。qí xiāng yī jiàn rú ní tǔ。
投著水中归去。tóu zhù shuǐ zhōng guī qù。
令公早晚回朝著。lìng gōng zǎo wǎn huí cháo zhù。
无物迟留鸣橹。wú wù chí liú míng lǔ。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

欲雨

洪适

雨意泄琴床,桃笙骤觉凉。yǔ yì xiè qín chuáng,táo shēng zhòu jué liáng。
冲飙方贾勇,藻景荐韬光。chōng biāo fāng jiǎ yǒng,zǎo jǐng jiàn tāo guāng。
去室怜鸠妇,封闾看蚁王。qù shì lián jiū fù,fēng lǘ kàn yǐ wáng。
青灯可吾伴,黄卷任更长。qīng dēng kě wú bàn,huáng juǎn rèn gèng zhǎng。

客至

洪适

闭关听剥啄,有客款蓬蒿。bì guān tīng bō zhuó,yǒu kè kuǎn péng hāo。
谭垒万人敌,词源八月涛。tán lěi wàn rén dí,cí yuán bā yuè tāo。
园蔬供菜甲,盘实饾桃毛。yuán shū gōng cài jiǎ,pán shí dòu táo máo。
冷淡琴书味,由来属我曹。lěng dàn qín shū wèi,yóu lái shǔ wǒ cáo。

秋怀二首

洪适

送喜得新凉,秋情未憖忘。sòng xǐ dé xīn liáng,qiū qíng wèi yìn wàng。
弱枝红皱重,平野碧滋长。ruò zhī hóng zhòu zhòng,píng yě bì zī zhǎng。
林迥蝉初乱,篱疏菊自芳。lín jiǒng chán chū luàn,lí shū jú zì fāng。
吟成转萧瑟,径醉任苍苍。yín chéng zhuǎn xiāo sè,jìng zuì rèn cāng cāng。

秋怀二首

洪适

愁绪苦萦人,寒螀殆叵闻。chóu xù kǔ yíng rén,hán jiāng dài pǒ wén。
瓜畴残蔓去,兰畹秀蕤薰。guā chóu cán màn qù,lán wǎn xiù ruí xūn。
远水涵秋态,馀霞冠夕曛。yuǎn shuǐ hán qiū tài,yú xiá guān xī xūn。
扬扬今夜月,独与广庭分。yáng yáng jīn yè yuè,dú yǔ guǎng tíng fēn。

送人之姑苏

洪适

吴门千里役,别话不堪闻。wú mén qiān lǐ yì,bié huà bù kān wén。
暂发参商叹,长怀星斗文。zàn fā cān shāng tàn,zhǎng huái xīng dòu wén。
菊丛黄彩乱,槐路绿行分。jú cóng huáng cǎi luàn,huái lù lǜ xíng fēn。
日冀书邮至,冥鸿接暮云。rì jì shū yóu zhì,míng hóng jiē mù yún。

得二弟消息

洪适

倚栏春昼静,花柳自芳香。yǐ lán chūn zhòu jìng,huā liǔ zì fāng xiāng。
消息三州远,尘埃两地忙。xiāo xī sān zhōu yuǎn,chén āi liǎng dì máng。
鹊声传近喜,鸿影忆初行。què shēng chuán jìn xǐ,hóng yǐng yì chū xíng。
抄得新书策,归时补墨庄。chāo dé xīn shū cè,guī shí bǔ mò zhuāng。

宿佛窟寺

洪适

篮舆登佛窟,高阁望中清。lán yú dēng fú kū,gāo gé wàng zhōng qīng。
古木尔许荫,飞泉无限声。gǔ mù ěr xǔ yīn,fēi quán wú xiàn shēng。
雨消今日暑,云作晚来晴。yǔ xiāo jīn rì shǔ,yún zuò wǎn lái qíng。
独对青山久,相逢如有情。dú duì qīng shān jiǔ,xiāng féng rú yǒu qíng。

过瑞岩寺示胜上人

洪适

逗晓乱山中,来寻古佛宫。dòu xiǎo luàn shān zhōng,lái xún gǔ fú gōng。
荷间留夜雨,松下进秋风。hé jiān liú yè yǔ,sōng xià jìn qiū fēng。
瑞气旧如许,岩姿今亦同。ruì qì jiù rú xǔ,yán zī jīn yì tóng。
惺惺有盘石,应记主人公。xīng xīng yǒu pán shí,yīng jì zhǔ rén gōng。

题灵石寺并简景思

洪适

闻道飞来石,当年却畔亡。wén dào fēi lái shí,dāng nián què pàn wáng。
烟杉行客路,风竹护禅房。yān shān xíng kè lù,fēng zhú hù chán fáng。
有酒对玉麈,无诗夸锦囊。yǒu jiǔ duì yù zhǔ,wú shī kuā jǐn náng。
尘缨自羁束,真赏负山光。chén yīng zì jī shù,zhēn shǎng fù shān guāng。

题景思水芝亭

洪适

远意閟千云,亭幽不受尘。yuǎn yì bì qiān yún,tíng yōu bù shòu chén。
来为池上客,本是社中人。lái wèi chí shàng kè,běn shì shè zhōng rén。
影密龟鱼荫,花开鸥鹭驯。yǐng mì guī yú yīn,huā kāi ōu lù xùn。
买山如遂志,应许卜比邻。mǎi shān rú suì zhì,yīng xǔ bo bǐ lín。

黄岩道中

洪适

两日黄岩县,纷然百虑侵。liǎng rì huáng yán xiàn,fēn rán bǎi lǜ qīn。
乍听幽鸟语,复起故园心。zhà tīng yōu niǎo yǔ,fù qǐ gù yuán xīn。
冒热度峻岭,惮劳休茂林。mào rè dù jùn lǐng,dàn láo xiū mào lín。
潮来知海近,三岛可能寻。cháo lái zhī hǎi jìn,sān dǎo kě néng xún。

过妙缘寺听怀上人琴

洪适

断涧复危岑,红尘且满襟。duàn jiàn fù wēi cén,hóng chén qiě mǎn jīn。
疾驱触炎热,小憩得禅林。jí qū chù yán rè,xiǎo qì dé chán lín。
煮茗对清话,弄琴知好音。zhǔ míng duì qīng huà,nòng qín zhī hǎo yīn。
秋风不借便,去辙已骎骎。qiū fēng bù jiè biàn,qù zhé yǐ qīn qīn。

登宁和岭

洪适

初识宁和岭,有怀占梦时。chū shí níng hé lǐng,yǒu huái zhàn mèng shí。
闻诗千里隔,断织九京悲。wén shī qiān lǐ gé,duàn zhī jiǔ jīng bēi。
草木应相记,烟云浑异宜。cǎo mù yīng xiāng jì,yān yún hún yì yí。
西风袭怀抱,泪睫不胜垂。xī fēng xí huái bào,lèi jié bù shèng chuí。

宿大龙山寺赠海上人

洪适

看山论旧事,拂石认前题。kàn shān lùn jiù shì,fú shí rèn qián tí。
雨滑苔径阻,云收松峤迷。yǔ huá tái jìng zǔ,yún shōu sōng jiào mí。
三秋文豹隐,一夜寒螀啼。sān qiū wén bào yǐn,yī yè hán jiāng tí。
又复问程去,清游怀虎溪。yòu fù wèn chéng qù,qīng yóu huái hǔ xī。

三瑞堂

洪适

久矣驰魂梦,今登三瑞堂。jiǔ yǐ chí hún mèng,jīn dēng sān ruì táng。
故山有乔木,近事话甘棠。gù shān yǒu qiáo mù,jìn shì huà gān táng。
展骥惭充位,占熊忆问祥。zhǎn jì cán chōng wèi,zhàn xióng yì wèn xiáng。
白云留未去,极望是吾乡。bái yún liú wèi qù,jí wàng shì wú xiāng。