古诗词

送江端伯之隆兴

蔡沈

人生辛苦惟别离,况复心相知。rén shēng xīn kǔ wéi bié lí,kuàng fù xīn xiāng zhī。
辛酸话别语不出,相看执手徒依依。xīn suān huà bié yǔ bù chū,xiāng kàn zhí shǒu tú yī yī。
问君西游何归期,长途巉岩不可思。wèn jūn xī yóu hé guī qī,zhǎng tú chán yán bù kě sī。
春霜日暮山谷里,寒风凛凛吹人衣。chūn shuāng rì mù shān gǔ lǐ,hán fēng lǐn lǐn chuī rén yī。
中林哑哑乌欲栖,猿猱虎豹夹路啼。zhōng lín yǎ yǎ wū yù qī,yuán náo hǔ bào jiā lù tí。
路傍古屋掩柴扉,空房独宿生新悲。lù bàng gǔ wū yǎn chái fēi,kōng fáng dú sù shēng xīn bēi。
家山昨夜春始至,桃花初破梅花飞。jiā shān zuó yè chūn shǐ zhì,táo huā chū pò méi huā fēi。
自非丈夫刚自许,谁不去住生狐疑。zì fēi zhàng fū gāng zì xǔ,shuí bù qù zhù shēng hú yí。
惟君与我同此志,西湘东越频驱驰。wéi jūn yǔ wǒ tóng cǐ zhì,xī xiāng dōng yuè pín qū chí。
番阳浩荡六百里,南昌风物雄江西。fān yáng hào dàng liù bǎi lǐ,nán chāng fēng wù xióng jiāng xī。
西山中峙高崔嵬,滕王杰阁横江开。xī shān zhōng zhì gāo cuī wéi,téng wáng jié gé héng jiāng kāi。
五更东望红浴日,鱼龙蛟蜃惊相积。wǔ gèng dōng wàng hóng yù rì,yú lóng jiāo shèn jīng xiāng jī。
阳门青松青可挹,剑池清水清可吸。yáng mén qīng sōng qīng kě yì,jiàn chí qīng shuǐ qīng kě xī。
真人鹤岭遗金丹,中峰苍莽风常寒。zhēn rén hè lǐng yí jīn dān,zhōng fēng cāng mǎng fēng cháng hán。
游人西游止此地,眼明足健应忘还。yóu rén xī yóu zhǐ cǐ dì,yǎn míng zú jiàn yīng wàng hái。
闽山岂足展羽翮,湖光望极天地宽。mǐn shān qǐ zú zhǎn yǔ hé,hú guāng wàng jí tiān dì kuān。
鲲鹏变化知有托,归来长铗宁须弹。kūn péng biàn huà zhī yǒu tuō,guī lái zhǎng jiá níng xū dàn。

蔡沈

宋建州建阳人,字仲默,学者称九峰先生。蔡元定次子。少承家学,师事朱熹。庆元党禁,随父谪道州。父殁,隐居九峰,受朱熹命注《尚书》,凡十余年,于宁宗嘉定二年成《书集传》。其书融会众说,注释明晰,为元代以后试士必用。 蔡沈的作品>>

猜您喜欢

自咏

蔡沈

世事多颠倒,惟仁实可依。shì shì duō diān dào,wéi rén shí kě yī。
几多豪富贵,少不草莱归。jǐ duō háo fù guì,shǎo bù cǎo lái guī。
孺子宅犹在,令公园已非。rú zi zhái yóu zài,lìng gōng yuán yǐ fēi。
踌躇不能去,端恐寸心违。chóu chú bù néng qù,duān kǒng cùn xīn wéi。

偶题三首

蔡沈

暮年无杂虑,何事更关情。mù nián wú zá lǜ,hé shì gèng guān qíng。
入市非求利,居山岂为名。rù shì fēi qiú lì,jū shān qǐ wèi míng。
诚存心自逸,足健步常轻。chéng cún xīn zì yì,zú jiàn bù cháng qīng。
却是行游处,春风日日生。què shì xíng yóu chù,chūn fēng rì rì shēng。

偶题三首

蔡沈

寂寞园林迥,栖迟念虑宽。jì mò yuán lín jiǒng,qī chí niàn lǜ kuān。
雨声连砌响,风色入帘寒。yǔ shēng lián qì xiǎng,fēng sè rù lián hán。
义理无新得,交游少旧欢。yì lǐ wú xīn dé,jiāo yóu shǎo jiù huān。
梅花自畴昔,岁晚独相看。méi huā zì chóu xī,suì wǎn dú xiāng kàn。

偶题三首

蔡沈

日日门前路,春风与物期。rì rì mén qián lù,chūn fēng yǔ wù qī。
早梅纷白雪,垂柳散青丝。zǎo méi fēn bái xuě,chuí liǔ sàn qīng sī。
把酒怀情久,吟诗遣兴迟。bǎ jiǔ huái qíng jiǔ,yín shī qiǎn xīng chí。
闲来复闲往,携策谩逶迤。xián lái fù xián wǎng,xié cè mán wēi yí。

归自城中承介卿宠顾惠诗次韵

蔡沈

幽雅从君志,驱驰愧我人。yōu yǎ cóng jūn zhì,qū chí kuì wǒ rén。
无忘岁时旧,因得笑言亲。wú wàng suì shí jiù,yīn dé xiào yán qīn。
心赏知非故,诗成语自新。xīn shǎng zhī fēi gù,shī chéng yǔ zì xīn。
一川风景会,樽酒且频频。yī chuān fēng jǐng huì,zūn jiǔ qiě pín pín。

刘子野携诸名公诗轴见过为书其后

蔡沈

畏暑懒出户,息心聊罢诗。wèi shǔ lǎn chū hù,xī xīn liáo bà shī。
诸公旧有作,其意已无遗。zhū gōng jiù yǒu zuò,qí yì yǐ wú yí。
岭表经行处,贤阙扣见时。lǐng biǎo jīng xíng chù,xián quē kòu jiàn shí。
悠然皆往事,勉务日新期。yōu rán jiē wǎng shì,miǎn wù rì xīn qī。

谢人惠诗

蔡沈

岁事已无几,相过常少宾。suì shì yǐ wú jǐ,xiāng guò cháng shǎo bīn。
扣门来剥啄,握手见情亲。kòu mén lái bō zhuó,wò shǒu jiàn qíng qīn。
月窟文章客,花岩老病身。yuè kū wén zhāng kè,huā yán lǎo bìng shēn。
从兹襟义合,有约待新春。cóng zī jīn yì hé,yǒu yuē dài xīn chūn。

蜡梅

蔡沈

造物无穷巧,寒芳品更殊。zào wù wú qióng qiǎo,hán fāng pǐn gèng shū。
花腴真类假,枝瘦懒犹枯。huā yú zhēn lèi jiǎ,zhī shòu lǎn yóu kū。
帝子明黄表,宫人隐绛襦。dì zi míng huáng biǎo,gōng rén yǐn jiàng rú。
若论风韵别,桃李亦为奴。ruò lùn fēng yùn bié,táo lǐ yì wèi nú。

赠武夷熊圣功隐士

蔡沈

里闬皆华族,云山独草庐。lǐ hàn jiē huá zú,yún shān dú cǎo lú。
非求龙虎鼎,爰傍圣贤居。fēi qiú lóng hǔ dǐng,yuán bàng shèng xián jū。
石耸千寻直,溪涵万顷虚。shí sǒng qiān xún zhí,xī hán wàn qǐng xū。
文公精爽在,风月夜何如。wén gōng jīng shuǎng zài,fēng yuè yè hé rú。

挽刘文安公

蔡沈

考亭云谷孰居先,名世悠然得正传。kǎo tíng yún gǔ shú jū xiān,míng shì yōu rán dé zhèng chuán。
穷理致知须主敬,存心养性道齐贤。qióng lǐ zhì zhī xū zhǔ jìng,cún xīn yǎng xìng dào qí xián。
凌云端拟陈三策,魂梦那知隔九泉。líng yún duān nǐ chén sān cè,hún mèng nà zhī gé jiǔ quán。
后世表章尊所学,四书功足继朱宣。hòu shì biǎo zhāng zūn suǒ xué,sì shū gōng zú jì zhū xuān。

和伯氏用介卿韵惠诗二首

蔡沈

信笔题诗学行馀,功名聊且付樵渔。xìn bǐ tí shī xué xíng yú,gōng míng liáo qiě fù qiáo yú。
心闲独玩三秋干,足健时看数亩蔬。xīn xián dú wán sān qiū gàn,zú jiàn shí kàn shù mǔ shū。
渺渺橘园联草阁,疏疏竹径傍田庐。miǎo miǎo jú yuán lián cǎo gé,shū shū zhú jìng bàng tián lú。
是间日有无穷趣,月淡风清静读书。shì jiān rì yǒu wú qióng qù,yuè dàn fēng qīng jìng dú shū。

和伯氏用介卿韵惠诗二首

蔡沈

悄悄园林世味长,碧云疏散暮天光。qiāo qiāo yuán lín shì wèi zhǎng,bì yún shū sàn mù tiān guāng。
且宽礼乐兴江左,厌听干戈暗洛阳。qiě kuān lǐ lè xīng jiāng zuǒ,yàn tīng gàn gē àn luò yáng。
梨叶尽时无伏暑,竹阴深处有馀凉。lí yè jǐn shí wú fú shǔ,zhú yīn shēn chù yǒu yú liáng。
从容领会精微旨,何用区区底事忙。cóng róng lǐng huì jīng wēi zhǐ,hé yòng qū qū dǐ shì máng。

次刘子融言诗之韵

蔡沈

试将风月共君哦,识处应须出旧科。shì jiāng fēng yuè gòng jūn ó,shí chù yīng xū chū jiù kē。
吟咏性情当自得,敷张华藻第差讹。yín yǒng xìng qíng dāng zì dé,fū zhāng huá zǎo dì chà é。
入神致用何思虑,告往知来谩切蹉。rù shén zhì yòng hé sī lǜ,gào wǎng zhī lái mán qiè cuō。
欲达古诗三百义,一言而蔽不须多。yù dá gǔ shī sān bǎi yì,yī yán ér bì bù xū duō。

题范伯诗顾斋

蔡沈

时人欲作圣贤归,反己由来自不欺。shí rén yù zuò shèng xián guī,fǎn jǐ yóu lái zì bù qī。
谈话每虞无十步,持循长恐有虚辞。tán huà měi yú wú shí bù,chí xún zhǎng kǒng yǒu xū cí。
硁硁固不为兹必,踽踽宁求可善斯。kēng kēng gù bù wèi zī bì,jǔ jǔ níng qiú kě shàn sī。
吃紧此心常自在,一诚之外靡馀师。chī jǐn cǐ xīn cháng zì zài,yī chéng zhī wài mí yú shī。

马司户所作墨梅并示佳作因次韵

蔡沈

谁把霜毫归庾岭,王孙去后久寥寥。shuí bǎ shuāng háo guī yǔ lǐng,wáng sūn qù hòu jiǔ liáo liáo。
长时月夜横疏影,镇日春风上素绡。zhǎng shí yuè yè héng shū yǐng,zhèn rì chūn fēng shàng sù xiāo。
可笑儿童寻剪摘,如知蜂蝶亦邀招。kě xiào ér tóng xún jiǎn zhāi,rú zhī fēng dié yì yāo zhāo。
人心造物无穷巧,顷刻功成永不摇。rén xīn zào wù wú qióng qiǎo,qǐng kè gōng chéng yǒng bù yáo。
471234