古诗词

竹石屏歌谢遁泽

王柏

好古博雅时遁泽,往岁赠我墨图柏。hǎo gǔ bó yǎ shí dùn zé,wǎng suì zèng wǒ mò tú bǎi。
今年揆予初度临,又复持赠竹石屏。jīn nián kuí yǔ chū dù lín,yòu fù chí zèng zhú shí píng。
柏以祝我老,竹以坚我心。bǎi yǐ zhù wǒ lǎo,zhú yǐ jiān wǒ xīn。
长歌短歌先后发,书室夜夜生光荧。zhǎng gē duǎn gē xiān hòu fā,shū shì yè yè shēng guāng yíng。
君才固磊落,爱我何独深。jūn cái gù lěi luò,ài wǒ hé dú shēn。
此石不知出何地,来自紫阳夫子门。cǐ shí bù zhī chū hé dì,lái zì zǐ yáng fū zi mén。
紫阳缘督两授受,谓宜永作传家珍。zǐ yáng yuán dū liǎng shòu shòu,wèi yí yǒng zuò chuán jiā zhēn。
所宝又有大于此,馀光委照非其人。suǒ bǎo yòu yǒu dà yú cǐ,yú guāng wěi zhào fēi qí rén。
以我所愿紫阳学,以我生作石笋孙。yǐ wǒ suǒ yuàn zǐ yáng xué,yǐ wǒ shēng zuò shí sǔn sūn。
石笋固宜有石竹,笋竹生成同一根。shí sǔn gù yí yǒu shí zhú,sǔn zhú shēng chéng tóng yī gēn。
当时竹上岁寒句,先达难赏流传今。dāng shí zhú shàng suì hán jù,xiān dá nán shǎng liú chuán jīn。
去年忽得紫阳岁寒字,如约屏石来同盟。qù nián hū dé zǐ yáng suì hán zì,rú yuē píng shí lái tóng méng。
朝夕敛身对二妙,俨然拱侍沧洲之竹林,寓物敬慕度义全幽贞。cháo xī liǎn shēn duì èr miào,yǎn rán gǒng shì cāng zhōu zhī zhú lín,yù wù jìng mù dù yì quán yōu zhēn。
不有畏友相勉励,安得准绳磨琢箴。bù yǒu wèi yǒu xiāng miǎn lì,ān dé zhǔn shéng mó zuó zhēn。
句中雅意已佩服,石中有竹谁能评。jù zhōng yǎ yì yǐ pèi fú,shí zhōng yǒu zhú shuí néng píng。
欧梅苏范六君子,绝识雄辨万口称。ōu méi sū fàn liù jūn zi,jué shí xióng biàn wàn kǒu chēng。
珠犀砂玉亦似矣,仿佛未得此理真。zhū xī shā yù yì shì yǐ,fǎng fú wèi dé cǐ lǐ zhēn。
顾我生既晚,欲说口已喑。gù wǒ shēng jì wǎn,yù shuō kǒu yǐ yīn。
造化发育固难测,尝闻古有刚柔分。zào huà fā yù gù nán cè,cháng wén gǔ yǒu gāng róu fēn。
柔土既发万物之生气,刚土故涵万物之阴精。róu tǔ jì fā wàn wù zhī shēng qì,gāng tǔ gù hán wàn wù zhī yīn jīng。
人之所见自有限,熟识万象俱妙凝。rén zhī suǒ jiàn zì yǒu xiàn,shú shí wàn xiàng jù miào níng。
此非物之影,真是竹之形。cǐ fēi wù zhī yǐng,zhēn shì zhú zhī xíng。
遗梢坠叶积于土,土化为石竹自存。yí shāo zhuì yè jī yú tǔ,tǔ huà wèi shí zhú zì cún。
生物不随凝结变,请观琥珀与水晶。shēng wù bù suí níng jié biàn,qǐng guān hǔ pò yǔ shuǐ jīng。
我疑此石生渭滨,土石变化岁一层。wǒ yí cǐ shí shēng wèi bīn,tǔ shí biàn huà suì yī céng。
岁岁层层应万状,直欲尽磨翠壁铺作千亩帐。suì suì céng céng yīng wàn zhuàng,zhí yù jǐn mó cuì bì pù zuò qiān mǔ zhàng。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

水仙

王柏

剪叶葱偷巧,冰蕤独耐寒。jiǎn yè cōng tōu qiǎo,bīng ruí dú nài hán。
梅兄虽有伴,矾弟不同看。méi xiōng suī yǒu bàn,fán dì bù tóng kàn。
山谷诗犹在,逋仙影不单。shān gǔ shī yóu zài,bū xiān yǐng bù dān。
玉纤捧金?,谁遣慰儒酸。yù xiān pěng jīn,shuí qiǎn wèi rú suān。

瑞香

王柏

呈外来香国,琼敷四出葩。chéng wài lái xiāng guó,qióng fū sì chū pā。
娇姿不受暑,睡思却便茶。jiāo zī bù shòu shǔ,shuì sī què biàn chá。
心里藏金粟,枝头簇紫芽。xīn lǐ cáng jīn sù,zhī tóu cù zǐ yá。
长安厌歌舞,还肯到侬家。zhǎng ān yàn gē wǔ,hái kěn dào nóng jiā。

王柏

早受樵人贡,春兰访旧盟。zǎo shòu qiáo rén gòng,chūn lán fǎng jiù méng。
谢庭夸瑞物,楚泽撷芳名。xiè tíng kuā ruì wù,chǔ zé xié fāng míng。
苍玉裁圭影,紫檀含露英。cāng yù cái guī yǐng,zǐ tán hán lù yīng。
奚奴培护巧,苔藓绿菁菁。xī nú péi hù qiǎo,tái xiǎn lǜ jīng jīng。

梅影

王柏

梅花已清绝,明月忽横窗。méi huā yǐ qīng jué,míng yuè hū héng chuāng。
孤影知难并,群花已竖降。gū yǐng zhī nán bìng,qún huā yǐ shù jiàng。
淡痕开画帐,皓色掩书缸。dàn hén kāi huà zhàng,hào sè yǎn shū gāng。
寂寞素娥冷,须臾拥去幢。jì mò sù é lěng,xū yú yōng qù chuáng。

自述

王柏

身坐众香国,蒲团诗思新。shēn zuò zhòng xiāng guó,pú tuán shī sī xīn。
一贫虽累我,此兴未输人。yī pín suī lèi wǒ,cǐ xīng wèi shū rén。
陋巷谁为侣,寒窗不染尘。lòu xiàng shuí wèi lǚ,hán chuāng bù rǎn chén。
五言盟四友,笔下顿生春。wǔ yán méng sì yǒu,bǐ xià dùn shēng chūn。

过故家有感

王柏

衣冠零落久,今日事堪伤。yī guān líng luò jiǔ,jīn rì shì kān shāng。
厨起青烟薄,门关白日长。chú qǐ qīng yān báo,mén guān bái rì zhǎng。
残梅攲古道,枯柳卧颓墙。cán méi qī gǔ dào,kū liǔ wò tuí qiáng。
山色依然好,兴衰未可量。shān sè yī rán hǎo,xīng shuāi wèi kě liàng。

过白鹤寺

王柏

小泊古兰若,双槠发旧柯。xiǎo pō gǔ lán ruò,shuāng zhū fā jiù kē。
山光浮夜气,柳色媚春波。shān guāng fú yè qì,liǔ sè mèi chūn bō。
僧类胡孙瘦,农师盗伯多。sēng lèi hú sūn shòu,nóng shī dào bó duō。
野人时问我,新守政如何。yě rén shí wèn wǒ,xīn shǒu zhèng rú hé。

晚兴

王柏

散发风檐下,沈沈日渐曛。sàn fā fēng yán xià,shěn shěn rì jiàn xūn。
鹰拳擒野雀,蛛网猎飞蚊。yīng quán qín yě què,zhū wǎng liè fēi wén。
群动能为计,吾生亦谩勤。qún dòng néng wèi jì,wú shēng yì mán qín。
尘缘难着眼,晚兴寄青云。chén yuán nán zhe yǎn,wǎn xīng jì qīng yún。

新愁

王柏

愁逐西风动,伶俜只自怜。chóu zhú xī fēng dòng,líng pīng zhǐ zì lián。
家贫缘累重,学陋欠师传。jiā pín yuán lèi zhòng,xué lòu qiàn shī chuán。
白发还生矣,青毡尚杳然。bái fā hái shēng yǐ,qīng zhān shàng yǎo rán。
高山流水调,何日奏朱弦。gāo shān liú shuǐ diào,hé rì zòu zhū xián。

题蛰庵

王柏

一蛰了千误,心安境自宽。yī zhé le qiān wù,xīn ān jìng zì kuān。
轩昂就收敛,自在觅艰难。xuān áng jiù shōu liǎn,zì zài mì jiān nán。
龙怕乌台勘,人疑蕙帐寒。lóng pà wū tái kān,rén yí huì zhàng hán。
欲知舒卷意,编简静中看。yù zhī shū juǎn yì,biān jiǎn jìng zhōng kàn。

题宁庵

王柏

寂寂钟鱼冷,松楸蔽杳冥。jì jì zhōng yú lěng,sōng qiū bì yǎo míng。
云侵晴路湿,衣染晚岚青。yún qīn qíng lù shī,yī rǎn wǎn lán qīng。
天未生人物,山应销地灵。tiān wèi shēng rén wù,shān yīng xiāo dì líng。
何祠香一瓣,遗恨满空庭。hé cí xiāng yī bàn,yí hèn mǎn kōng tíng。

和硕夫兄五松韵

王柏

重开甲子旧年华,莫问行程差不差。zhòng kāi jiǎ zi jiù nián huá,mò wèn xíng chéng chà bù chà。
幸有数杯浇舌本,不须一笔镂心花。xìng yǒu shù bēi jiāo shé běn,bù xū yī bǐ lòu xīn huā。
岁无腊雪非人福,时到春风不我赊。suì wú là xuě fēi rén fú,shí dào chūn fēng bù wǒ shē。
两手托天缘有气,箪瓢陋巷也为家。liǎng shǒu tuō tiān yuán yǒu qì,dān piáo lòu xiàng yě wèi jiā。

蜀葵韵

王柏

亭亭弱干袅新凉,露浥精神导太阳。tíng tíng ruò gàn niǎo xīn liáng,lù yì jīng shén dǎo tài yáng。
紫粟绿房医士宝,黄裳紫袂道家妆。zǐ sù lǜ fáng yī shì bǎo,huáng shang zǐ mèi dào jiā zhuāng。
宗华衣锦趋炎昼,蜀本镕金耐素伤。zōng huá yī jǐn qū yán zhòu,shǔ běn róng jīn nài sù shāng。
千古无人歌实德,骚人只解逐馀香。qiān gǔ wú rén gē shí dé,sāo rén zhǐ jiě zhú yú xiāng。

和秋涧惠兰韵

王柏

竹兰臭味古来同,同处元非造化工。zhú lán chòu wèi gǔ lái tóng,tóng chù yuán fēi zào huà gōng。
墨竹方生秋涧上,紫兰已到鲁斋中。mò zhú fāng shēng qiū jiàn shàng,zǐ lán yǐ dào lǔ zhāi zhōng。
筑台移玉尊清惠,运笔挥金尚古风。zhù tái yí yù zūn qīng huì,yùn bǐ huī jīn shàng gǔ fēng。
却似高人来伴我,幽芬日日透帘栊。què shì gāo rén lái bàn wǒ,yōu fēn rì rì tòu lián lóng。

和得全喜雪韵

王柏

天道流行自有经,一冬常燠大无伦。tiān dào liú xíng zì yǒu jīng,yī dōng cháng yù dà wú lún。
临期飞雪粗成冷,只隔明朝便是春。lín qī fēi xuě cū chéng lěng,zhǐ gé míng cháo biàn shì chūn。
窗外晓山高积玉,梦回夜月更铺银。chuāng wài xiǎo shān gāo jī yù,mèng huí yè yuè gèng pù yín。
玄冥恰似轮台悔,改过虽新已误人。xuán míng qià shì lún tái huǐ,gǎi guò suī xīn yǐ wù rén。
3591234567»