古诗词

竹石屏歌谢遁泽

王柏

好古博雅时遁泽,往岁赠我墨图柏。hǎo gǔ bó yǎ shí dùn zé,wǎng suì zèng wǒ mò tú bǎi。
今年揆予初度临,又复持赠竹石屏。jīn nián kuí yǔ chū dù lín,yòu fù chí zèng zhú shí píng。
柏以祝我老,竹以坚我心。bǎi yǐ zhù wǒ lǎo,zhú yǐ jiān wǒ xīn。
长歌短歌先后发,书室夜夜生光荧。zhǎng gē duǎn gē xiān hòu fā,shū shì yè yè shēng guāng yíng。
君才固磊落,爱我何独深。jūn cái gù lěi luò,ài wǒ hé dú shēn。
此石不知出何地,来自紫阳夫子门。cǐ shí bù zhī chū hé dì,lái zì zǐ yáng fū zi mén。
紫阳缘督两授受,谓宜永作传家珍。zǐ yáng yuán dū liǎng shòu shòu,wèi yí yǒng zuò chuán jiā zhēn。
所宝又有大于此,馀光委照非其人。suǒ bǎo yòu yǒu dà yú cǐ,yú guāng wěi zhào fēi qí rén。
以我所愿紫阳学,以我生作石笋孙。yǐ wǒ suǒ yuàn zǐ yáng xué,yǐ wǒ shēng zuò shí sǔn sūn。
石笋固宜有石竹,笋竹生成同一根。shí sǔn gù yí yǒu shí zhú,sǔn zhú shēng chéng tóng yī gēn。
当时竹上岁寒句,先达难赏流传今。dāng shí zhú shàng suì hán jù,xiān dá nán shǎng liú chuán jīn。
去年忽得紫阳岁寒字,如约屏石来同盟。qù nián hū dé zǐ yáng suì hán zì,rú yuē píng shí lái tóng méng。
朝夕敛身对二妙,俨然拱侍沧洲之竹林,寓物敬慕度义全幽贞。cháo xī liǎn shēn duì èr miào,yǎn rán gǒng shì cāng zhōu zhī zhú lín,yù wù jìng mù dù yì quán yōu zhēn。
不有畏友相勉励,安得准绳磨琢箴。bù yǒu wèi yǒu xiāng miǎn lì,ān dé zhǔn shéng mó zuó zhēn。
句中雅意已佩服,石中有竹谁能评。jù zhōng yǎ yì yǐ pèi fú,shí zhōng yǒu zhú shuí néng píng。
欧梅苏范六君子,绝识雄辨万口称。ōu méi sū fàn liù jūn zi,jué shí xióng biàn wàn kǒu chēng。
珠犀砂玉亦似矣,仿佛未得此理真。zhū xī shā yù yì shì yǐ,fǎng fú wèi dé cǐ lǐ zhēn。
顾我生既晚,欲说口已喑。gù wǒ shēng jì wǎn,yù shuō kǒu yǐ yīn。
造化发育固难测,尝闻古有刚柔分。zào huà fā yù gù nán cè,cháng wén gǔ yǒu gāng róu fēn。
柔土既发万物之生气,刚土故涵万物之阴精。róu tǔ jì fā wàn wù zhī shēng qì,gāng tǔ gù hán wàn wù zhī yīn jīng。
人之所见自有限,熟识万象俱妙凝。rén zhī suǒ jiàn zì yǒu xiàn,shú shí wàn xiàng jù miào níng。
此非物之影,真是竹之形。cǐ fēi wù zhī yǐng,zhēn shì zhú zhī xíng。
遗梢坠叶积于土,土化为石竹自存。yí shāo zhuì yè jī yú tǔ,tǔ huà wèi shí zhú zì cún。
生物不随凝结变,请观琥珀与水晶。shēng wù bù suí níng jié biàn,qǐng guān hǔ pò yǔ shuǐ jīng。
我疑此石生渭滨,土石变化岁一层。wǒ yí cǐ shí shēng wèi bīn,tǔ shí biàn huà suì yī céng。
岁岁层层应万状,直欲尽磨翠壁铺作千亩帐。suì suì céng céng yīng wàn zhuàng,zhí yù jǐn mó cuì bì pù zuò qiān mǔ zhàng。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

送赵书记二首

王柏

只将精识作生涯,评古论今吐粲花。zhǐ jiāng jīng shí zuò shēng yá,píng gǔ lùn jīn tǔ càn huā。
玉洁冰清官自大,云飞川泳吏无哗。yù jié bīng qīng guān zì dà,yún fēi chuān yǒng lì wú huā。
伟人落落难重见,馀子纷纷未足夸。wěi rén luò luò nán zhòng jiàn,yú zi fēn fēn wèi zú kuā。
老我不能歌颂语,杯中须减饭须加。lǎo wǒ bù néng gē sòng yǔ,bēi zhōng xū jiǎn fàn xū jiā。

题秋台诗卷

王柏

骚雅驰声历几霜,驾言拙懒擅词场。sāo yǎ chí shēng lì jǐ shuāng,jià yán zhuō lǎn shàn cí chǎng。
登台甚矣秋容澹,得句依然风骨香。dēng tái shén yǐ qiū róng dàn,dé jù yī rán fēng gǔ xiāng。
卷尽辞穷馀古韵,笔精墨妙发潜光。juǎn jǐn cí qióng yú gǔ yùn,bǐ jīng mò miào fā qián guāng。
此中境界真堪乐,枕上休贪南面王。cǐ zhōng jìng jiè zhēn kān lè,zhěn shàng xiū tān nán miàn wáng。

用希古韵送天台金吉父

王柏

行李西来又欲东,无情云雨锁长空。xíng lǐ xī lái yòu yù dōng,wú qíng yún yǔ suǒ zhǎng kōng。
窗前细嚼书中味,膝上虚传瑟外风。chuāng qián xì jué shū zhōng wèi,xī shàng xū chuán sè wài fēng。
老去苦无佳客语,新来忽有赏心同。lǎo qù kǔ wú jiā kè yǔ,xīn lái hū yǒu shǎng xīn tóng。
钱唐江上云霄路,相对无因话月篷。qián táng jiāng shàng yún xiāo lù,xiāng duì wú yīn huà yuè péng。

次前韵寄郑悦斋

王柏

单骑冲寒发路东,只缘归计太疏空。dān qí chōng hán fā lù dōng,zhǐ yuán guī jì tài shū kōng。
三年事外多闲日,一别花间几信风。sān nián shì wài duō xián rì,yī bié huā jiān jǐ xìn fēng。
出处莫期当世合,功名要与古人同。chū chù mò qī dāng shì hé,gōng míng yào yǔ gǔ rén tóng。
凭君试问真消息,应已西兴唤短篷。píng jūn shì wèn zhēn xiāo xī,yīng yǐ xī xīng huàn duǎn péng。

和杨石溪璚花诗韵

王柏

点检春光绿打围,未应造化委芜蘼。diǎn jiǎn chūn guāng lǜ dǎ wéi,wèi yīng zào huà wěi wú mí。
虽无红紫呈新面,尚有琼瑶恋旧枝。suī wú hóng zǐ chéng xīn miàn,shàng yǒu qióng yáo liàn jiù zhī。
后土归根辞帝宠,番阳名圃少人知。hòu tǔ guī gēn cí dì chǒng,fān yáng míng pǔ shǎo rén zhī。
长篇寡和凭花报,岂料因花又得诗。zhǎng piān guǎ hé píng huā bào,qǐ liào yīn huā yòu dé shī。

孟冬朔旦修翁诞辰韦轩府判寺簿同宴与三侄孙忝陪于僎介之间以纪其事

王柏

招徕二老冠耆英,宝鼎氤氲俎豆珍。zhāo lái èr lǎo guān qí yīng,bǎo dǐng yīn yūn zǔ dòu zhēn。
南极玉绳浮列宿,西屏彩袖祝千春。nán jí yù shéng fú liè sù,xī píng cǎi xiù zhù qiān chūn。
亲亲同醉杯中渌,老老深推膝下仁。qīn qīn tóng zuì bēi zhōng lù,lǎo lǎo shēn tuī xī xià rén。
看取来年宣劝处,松椿桃李转鸿钧。kàn qǔ lái nián xuān quàn chù,sōng chūn táo lǐ zhuǎn hóng jūn。

新堤行借山长韵呈韦轩

王柏

几年丽泽道方亨,别驾重来路竟成。jǐ nián lì zé dào fāng hēng,bié jià zhòng lái lù jìng chéng。
由是之焉知所止,安而行处坦然平。yóu shì zhī yān zhī suǒ zhǐ,ān ér xíng chù tǎn rán píng。
疾徐先后将观礼,作屏经营岂为名。jí xú xiān hòu jiāng guān lǐ,zuò píng jīng yíng qǐ wèi míng。
万里修程今放步,胸中堠子自分明。wàn lǐ xiū chéng jīn fàng bù,xiōng zhōng hòu zi zì fēn míng。

仲夏游赤松有感

王柏

堆堆书册略抽头,决意兹行不暇筹。duī duī shū cè lüè chōu tóu,jué yì zī xíng bù xiá chóu。
雨观风台淩绝景,云峦雪瀑壮清游。yǔ guān fēng tái líng jué jǐng,yún luán xuě pù zhuàng qīng yóu。
二皇群石应难觅,南涧双羊已莫求。èr huáng qún shí yīng nán mì,nán jiàn shuāng yáng yǐ mò qiú。
访我旧题无复有,姓名方愧倚人留。fǎng wǒ jiù tí wú fù yǒu,xìng míng fāng kuì yǐ rén liú。

和曹西溆明月楼韵

王柏

宣和栋宇镇东城,平野苍然一眺明。xuān hé dòng yǔ zhèn dōng chéng,píng yě cāng rán yī tiào míng。
叠嶂有情宜晚对,两溪无奈向西倾。dié zhàng yǒu qíng yí wǎn duì,liǎng xī wú nài xiàng xī qīng。
招邀风月标严句,麾斥云烟醒鲁楹。zhāo yāo fēng yuè biāo yán jù,huī chì yún yān xǐng lǔ yíng。
谁倚阑干来点检,渡头终日有舟横。shuí yǐ lán gàn lái diǎn jiǎn,dù tóu zhōng rì yǒu zhōu héng。

和曹西溆明月楼韵

王柏

政声蔼蔼拱和平,士悦民安讼自清。zhèng shēng ǎi ǎi gǒng hé píng,shì yuè mín ān sòng zì qīng。
末俗规模多简陋,伟人事业必恢宏。mò sú guī mó duō jiǎn lòu,wěi rén shì yè bì huī hóng。
一新庭宇蠲馀力,三肃溪山订旧盟。yī xīn tíng yǔ juān yú lì,sān sù xī shān dìng jiù méng。
休道人生行乐耳,诗坛融尽古今情。xiū dào rén shēng xíng lè ěr,shī tán róng jǐn gǔ jīn qíng。

再次前韵

王柏

一簇楼台表郡城,月于此处最光明。yī cù lóu tái biǎo jùn chéng,yuè yú cǐ chù zuì guāng míng。
山摇玉彩东南上,水决金波西北倾。shān yáo yù cǎi dōng nán shàng,shuǐ jué jīn bō xī běi qīng。
老木修容宾画栋,女墙严陈护丹楹。lǎo mù xiū róng bīn huà dòng,nǚ qiáng yán chén hù dān yíng。
西风屈指何时到,来庆黄云万亩横。xī fēng qū zhǐ hé shí dào,lái qìng huáng yún wàn mǔ héng。

再次前韵

王柏

月指山间颇不平,何须江上有风清。yuè zhǐ shān jiān pǒ bù píng,hé xū jiāng shàng yǒu fēng qīng。
用之不竭词虽侈,却道平分意未宏。yòng zhī bù jié cí suī chǐ,què dào píng fēn yì wèi hóng。
严子五言终耐久,隐侯千载已寒盟。yán zi wǔ yán zhōng nài jiǔ,yǐn hóu qiān zài yǐ hán méng。
肯于明月相料理,定有清风不世情。kěn yú míng yuè xiāng liào lǐ,dìng yǒu qīng fēng bù shì qíng。

和喜雨韵

王柏

体天生物以为心,喜读箕畴好雨星。tǐ tiān shēng wù yǐ wèi xīn,xǐ dú jī chóu hǎo yǔ xīng。
我已不疑丰见斗,君今何虑井羸瓶。wǒ yǐ bù yí fēng jiàn dòu,jūn jīn hé lǜ jǐng léi píng。
只缘报国推心赤,自是忧民感帝青。zhǐ yuán bào guó tuī xīn chì,zì shì yōu mín gǎn dì qīng。
若旱作霖人望久,雄风那数快哉亭。ruò hàn zuò lín rén wàng jiǔ,xióng fēng nà shù kuài zāi tíng。

和无适四时赋雪梅

王柏

蕙歇兰消菊已乾,横枝疏影到癯仙。huì xiē lán xiāo jú yǐ qián,héng zhī shū yǐng dào qú xiān。
向来买种恨无地,我辈钟情亦有年。xiàng lái mǎi zhǒng hèn wú dì,wǒ bèi zhōng qíng yì yǒu nián。
最是爱他风骨峻,如何只喜玉姿妍。zuì shì ài tā fēng gǔ jùn,rú hé zhǐ xǐ yù zī yán。
小园应怪无佳句,未放幽香到酒边。xiǎo yuán yīng guài wú jiā jù,wèi fàng yōu xiāng dào jiǔ biān。

和无适四时赋雪梅

王柏

九人清赏尚堪夸,记得归时月未斜。jiǔ rén qīng shǎng shàng kān kuā,jì dé guī shí yuè wèi xié。
诗卷寂寥今岁客,虬枝依旧去年花。shī juǎn jì liáo jīn suì kè,qiú zhī yī jiù qù nián huā。
仙宗屡欲编为谱,句法深惭不著家。xiān zōng lǚ yù biān wèi pǔ,jù fǎ shēn cán bù zhù jiā。
多藉孤芳相点缀,采归笔下便光华。duō jí gū fāng xiāng diǎn zhuì,cǎi guī bǐ xià biàn guāng huá。