古诗词

龟峰行

韩元吉

吾闻灵龟不愿死有用于清庙,但愿曳尾安泥涂。wú wén líng guī bù yuàn sǐ yǒu yòng yú qīng miào,dàn yuàn yè wěi ān ní tú。
所以漆园吏,坐叹清江使者逢豫且。suǒ yǐ qī yuán lì,zuò tàn qīng jiāng shǐ zhě féng yù qiě。
龟峰之龟定何物,不在泥涂之下,乃在万仞之上高突兀。guī fēng zhī guī dìng hé wù,bù zài ní tú zhī xià,nǎi zài wàn rèn zhī shàng gāo tū wù。
是耶非耶远莫测,安然不动藏其穴。shì yé fēi yé yuǎn mò cè,ān rán bù dòng cáng qí xué。
伊昔帝尧有圣德,此龟无乃负图出。yī xī dì yáo yǒu shèng dé,cǐ guī wú nǎi fù tú chū。
图成授帝埋其骨,犹使琢石志之存仿佛。tú chéng shòu dì mái qí gǔ,yóu shǐ zuó shí zhì zhī cún fǎng fú。
又疑神禹碑,刊在衡山巅。yòu yí shén yǔ bēi,kān zài héng shān diān。
碑高上与日月并。bēi gāo shàng yǔ rì yuè bìng。
此犹其趺弃不取,神鬼守护逾千年。cǐ yóu qí fū qì bù qǔ,shén guǐ shǒu hù yú qiān nián。
我欲诘其端,此事恍惚无迹,往往皆在太古前。wǒ yù jí qí duān,cǐ shì huǎng hū wú jì,wǎng wǎng jiē zài tài gǔ qián。
斗中神人被发立,蜿蜒佐之从汝蛰。dòu zhōng shén rén bèi fā lì,wān yán zuǒ zhī cóng rǔ zhé。
九阴司存当在此,今汝巢南失其职。jiǔ yīn sī cún dāng zài cǐ,jīn rǔ cháo nán shī qí zhí。
又闻巢县事,颇似伊尹生空桑。yòu wén cháo xiàn shì,pǒ shì yī yǐn shēng kōng sāng。
母妪避水欲徙去,待汝两眼生赤光。mǔ yù bì shuǐ yù xǐ qù,dài rǔ liǎng yǎn shēng chì guāng。
遂令万室之邑化作鱼与鳖,汝乃遁走至此藏。suì lìng wàn shì zhī yì huà zuò yú yǔ biē,rǔ nǎi dùn zǒu zhì cǐ cáng。
上天震威趣汝寿,使汝扶服死且僵。shàng tiān zhèn wēi qù rǔ shòu,shǐ rǔ fú fú sǐ qiě jiāng。
丑形质磔在石笋上,不可以钻,不可以灼,不可以支床。chǒu xíng zhì zhé zài shí sǔn shàng,bù kě yǐ zuān,bù kě yǐ zhuó,bù kě yǐ zhī chuáng。
奈何犹复不自敛,荒崖断壑反以名字彰。nài hé yóu fù bù zì liǎn,huāng yá duàn hè fǎn yǐ míng zì zhāng。
因思支祁锁颈泗水中,帝以巨镇岌峨压其宫。yīn sī zhī qí suǒ jǐng sì shuǐ zhōng,dì yǐ jù zhèn jí é yā qí gōng。
名之以山不以峰,岂有形状与此同。míng zhī yǐ shān bù yǐ fēng,qǐ yǒu xíng zhuàng yǔ cǐ tóng。
吁嗟此山气象盘礴亦雄伟,奇峰罗列三十二。xū jiē cǐ shān qì xiàng pán bó yì xióng wěi,qí fēng luó liè sān shí èr。
或如威凤昂其喙,或如俊猫立且戏。huò rú wēi fèng áng qí huì,huò rú jùn māo lì qiě xì。
石钟孤撑危欲坠,蜃楼矗起见天外。shí zhōng gū chēng wēi yù zhuì,shèn lóu chù qǐ jiàn tiān wài。
大眺么么不足记,神旗铁壁非一类。dà tiào me me bù zú jì,shén qí tiě bì fēi yī lèi。
何用独取汝之名字,岂汝黠且庸。hé yòng dú qǔ rǔ zhī míng zì,qǐ rǔ xiá qiě yōng。
鼓妖炫怪百里内,使汝生存跌宕安可制。gǔ yāo xuàn guài bǎi lǐ nèi,shǐ rǔ shēng cún diē dàng ān kě zhì。
我初信汝灵,今复知汝凶。wǒ chū xìn rǔ líng,jīn fù zhī rǔ xiōng。
江湖波涛汹涌不一濡汝足,云雾呼噏阴晴变态犹无穷。jiāng hú bō tāo xiōng yǒng bù yī rú rǔ zú,yún wù hū xī yīn qíng biàn tài yóu wú qióng。
不知造物安用此,徒以动荡耳目夸儿童。bù zhī zào wù ān yòng cǐ,tú yǐ dòng dàng ěr mù kuā ér tóng。
何时巨灵引手掷汝八荒外,举头直见天穹窿。hé shí jù líng yǐn shǒu zhì rǔ bā huāng wài,jǔ tóu zhí jiàn tiān qióng lóng。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

李彭元携曾吉甫诗卷数帖见过

韩元吉

十年松竹暗茶山,君有诗声旧将坛。shí nián sōng zhú àn chá shān,jūn yǒu shī shēng jiù jiāng tán。
食荠谁如东野苦,无毡不奈广文寒。shí jì shuí rú dōng yě kǔ,wú zhān bù nài guǎng wén hán。
闭门久咏高轩过,弹铗今嗟行路难。bì mén jiǔ yǒng gāo xuān guò,dàn jiá jīn jiē xíng lù nán。
我亦凋零旧宾客,遗编聊共拂尘看。wǒ yì diāo líng jiù bīn kè,yí biān liáo gòng fú chén kàn。

李子永惠道中诗卷

韩元吉

踏雪冲寒遍几州,岂妨乘兴作清游。tà xuě chōng hán biàn jǐ zhōu,qǐ fáng chéng xīng zuò qīng yóu。
风横白鹭歌琼树,月满青山问钓舟。fēng héng bái lù gē qióng shù,yuè mǎn qīng shān wèn diào zhōu。
梦绕征途浑历历,老谙世事总悠悠。mèng rào zhēng tú hún lì lì,lǎo ān shì shì zǒng yōu yōu。
尘埃鞅掌君休恨,自有诗轻万户侯。chén āi yāng zhǎng jūn xiū hèn,zì yǒu shī qīng wàn hù hóu。

熊子复惠十诗作长句谢之

韩元吉

白首相期翰墨中,衰龄况是甲庚同。bái shǒu xiāng qī hàn mò zhōng,shuāi líng kuàng shì jiǎ gēng tóng。
久怀妙论传犀麈,尚喜清诗附驿筒。jiǔ huái miào lùn chuán xī zhǔ,shàng xǐ qīng shī fù yì tǒng。
柳长五株知讼少,麦呈两穗报年丰。liǔ zhǎng wǔ zhū zhī sòng shǎo,mài chéng liǎng suì bào nián fēng。
去天一握归来近,密令畴庸可拜公。qù tiān yī wò guī lái jìn,mì lìng chóu yōng kě bài gōng。

姜特立寄近诗

韩元吉

双溪岩曲芦江岸,每见君诗句益奇。shuāng xī yán qū lú jiāng àn,měi jiàn jūn shī jù yì qí。
渐喜青云今得路,岂妨白雪尚摛词。jiàn xǐ qīng yún jīn dé lù,qǐ fáng bái xuě shàng chī cí。
断蛟入海功何壮,披腹排云世共知。duàn jiāo rù hǎi gōng hé zhuàng,pī fù pái yún shì gòng zhī。
斫却月中丹桂手,朝阳应占凤凰枝。zhuó què yuè zhōng dān guì shǒu,cháo yáng yīng zhàn fèng huáng zhī。

周航定国携诸公所赠诗求次韵

韩元吉

拾青紫本一经明,得失由来信可惊。shí qīng zǐ běn yī jīng míng,dé shī yóu lái xìn kě jīng。
美玉固应人未识,千钧何自俗能轻。měi yù gù yīng rén wèi shí,qiān jūn hé zì sú néng qīng。
马曹寂寞心空在,骥子昂藏骨更清。mǎ cáo jì mò xīn kōng zài,jì zi áng cáng gǔ gèng qīng。
稳步烟霄迟速耳,笔端梦觉已花生。wěn bù yān xiāo chí sù ěr,bǐ duān mèng jué yǐ huā shēng。

季元衡寄示三池戏稿

韩元吉

文彩风流冠一时,三池聊作凤凰池。wén cǎi fēng liú guān yī shí,sān chí liáo zuò fèng huáng chí。
新诗到处传桐叶,丽唱他年满竹枝。xīn shī dào chù chuán tóng yè,lì chàng tā nián mǎn zhú zhī。
归梦故应怀古括,清谈还喜对峨眉。guī mèng gù yīng huái gǔ kuò,qīng tán hái xǐ duì é méi。
玉堂待草山东诏,解缆春江莫放迟。yù táng dài cǎo shān dōng zhào,jiě lǎn chūn jiāng mò fàng chí。

曾丰惠文编

韩元吉

簿领装怀笔拥尘,经年舌强不论文。bù lǐng zhuāng huái bǐ yōng chén,jīng nián shé qiáng bù lùn wén。
跫然步武心还喜,籍甚声华耳旧闻。qióng rán bù wǔ xīn hái xǐ,jí shén shēng huá ěr jiù wén。
曲水赋诗须鲍谢,甘泉第颂忆渊云。qū shuǐ fù shī xū bào xiè,gān quán dì sòng yì yuān yún。
相期稳上芸香阁,要策清时翰墨勋。xiāng qī wěn shàng yún xiāng gé,yào cè qīng shí hàn mò xūn。

徐应祺惠文编

韩元吉

渴雨空斋昼不眠,疏帘竹簟意翛然。kě yǔ kōng zhāi zhòu bù mián,shū lián zhú diàn yì xiāo rán。
借君妙语清袢暑,起我衰悰似壮年。jiè jūn miào yǔ qīng pàn shǔ,qǐ wǒ shuāi cóng shì zhuàng nián。
得意每看雄霓句,逢时会奏白云篇。dé yì měi kàn xióng ní jù,féng shí huì zòu bái yún piān。
汉庭久重春秋学,凌厉烟霄更着鞭。hàn tíng jiǔ zhòng chūn qiū xué,líng lì yān xiāo gèng zhe biān。

寄怀子云兄

韩元吉

长年游宦已堪嗟,寓舍无田岂是家。zhǎng nián yóu huàn yǐ kān jiē,yù shě wú tián qǐ shì jiā。
母子分飞还岁换,弟兄相望各天涯。mǔ zi fēn fēi hái suì huàn,dì xiōng xiāng wàng gè tiān yá。
尘埃阅世丹心在,朱墨萦人两鬓华。chén āi yuè shì dān xīn zài,zhū mò yíng rén liǎng bìn huá。
闻道过庭新哭鲤,开书空有泪横斜。wén dào guò tíng xīn kū lǐ,kāi shū kōng yǒu lèi héng xié。

赴信幕寄子云叔■

韩元吉

田园未办各身谋,兄弟今成迭去留。tián yuán wèi bàn gè shēn móu,xiōng dì jīn chéng dié qù liú。
游宦三年方启足,寄书千字又从头。yóu huàn sān nián fāng qǐ zú,jì shū qiān zì yòu cóng tóu。
白云不定山容晚,碧水无穷树色秋。bái yún bù dìng shān róng wǎn,bì shuǐ wú qióng shù sè qiū。
回首寺桥同社客,想因明月话离愁。huí shǒu sì qiáo tóng shè kè,xiǎng yīn míng yuè huà lí chóu。

赴信幕寄子云叔■

韩元吉

谢三船上醉同归,黄四花边手屡携。xiè sān chuán shàng zuì tóng guī,huáng sì huā biān shǒu lǚ xié。
巷里何曾异南北,屋头还复记东西。xiàng lǐ hé céng yì nán běi,wū tóu hái fù jì dōng xī。
一杯相属情犹在,千里分飞意自迷。yī bēi xiāng shǔ qíng yóu zài,qiān lǐ fēn fēi yì zì mí。
堂下秋来足萱草,定倾家酿饫黄鸡。táng xià qiū lái zú xuān cǎo,dìng qīng jiā niàng yù huáng jī。

初至上饶寄子云

韩元吉

险阻艰难客路赊,东西南北问生涯。xiǎn zǔ jiān nán kè lù shē,dōng xī nán běi wèn shēng yá。
秋声瑟缩生梧叶,野景萧疏上菊花。qiū shēng sè suō shēng wú yè,yě jǐng xiāo shū shàng jú huā。
去国已惊身老大,无家空有泪横斜。qù guó yǐ jīng shēn lǎo dà,wú jiā kōng yǒu lèi héng xié。
遥知载酒齐山寺,应忆年时醉月华。yáo zhī zài jiǔ qí shān sì,yīng yì nián shí zuì yuè huá。

寄梁士衡

韩元吉

江上潮声日夜来,相望踪迹共尘埃。jiāng shàng cháo shēng rì yè lái,xiāng wàng zōng jì gòng chén āi。
乱花洗雨红成阵,叠嶂连天翠作堆。luàn huā xǐ yǔ hóng chéng zhèn,dié zhàng lián tiān cuì zuò duī。
山市放歌知屡醉,沙津独步想千回。shān shì fàng gē zhī lǚ zuì,shā jīn dú bù xiǎng qiān huí。
松林月出溪桥夜,犹忆当年对野梅。sōng lín yuè chū xī qiáo yè,yóu yì dāng nián duì yě méi。

夜坐有感寄子云

韩元吉

风景新亭旧往还,谁能举目较河山。fēng jǐng xīn tíng jiù wǎng hái,shuí néng jǔ mù jiào hé shān。
宦情老去秋多感,官事忙时夜始闲。huàn qíng lǎo qù qiū duō gǎn,guān shì máng shí yè shǐ xián。
窗外槁梧风瑟缩,竹间乱石雨淙潺。chuāng wài gǎo wú fēng sè suō,zhú jiān luàn shí yǔ cóng chán。
青灯已作江湖梦,同约归期早晚间。qīng dēng yǐ zuò jiāng hú mèng,tóng yuē guī qī zǎo wǎn jiān。

过庞祐甫

韩元吉

半亩方园水到门,地偏人静恰如村。bàn mǔ fāng yuán shuǐ dào mén,dì piān rén jìng qià rú cūn。
声名不用卿王衍,文字真能仆屈原。shēng míng bù yòng qīng wáng yǎn,wén zì zhēn néng pū qū yuán。
举世知君如我少,平生学道欲谁论。jǔ shì zhī jūn rú wǒ shǎo,píng shēng xué dào yù shuí lùn。
何时共结柴桑社,篱下秋来菊正繁。hé shí gòng jié chái sāng shè,lí xià qiū lái jú zhèng fán。