古诗词

龟峰行

韩元吉

吾闻灵龟不愿死有用于清庙,但愿曳尾安泥涂。wú wén líng guī bù yuàn sǐ yǒu yòng yú qīng miào,dàn yuàn yè wěi ān ní tú。
所以漆园吏,坐叹清江使者逢豫且。suǒ yǐ qī yuán lì,zuò tàn qīng jiāng shǐ zhě féng yù qiě。
龟峰之龟定何物,不在泥涂之下,乃在万仞之上高突兀。guī fēng zhī guī dìng hé wù,bù zài ní tú zhī xià,nǎi zài wàn rèn zhī shàng gāo tū wù。
是耶非耶远莫测,安然不动藏其穴。shì yé fēi yé yuǎn mò cè,ān rán bù dòng cáng qí xué。
伊昔帝尧有圣德,此龟无乃负图出。yī xī dì yáo yǒu shèng dé,cǐ guī wú nǎi fù tú chū。
图成授帝埋其骨,犹使琢石志之存仿佛。tú chéng shòu dì mái qí gǔ,yóu shǐ zuó shí zhì zhī cún fǎng fú。
又疑神禹碑,刊在衡山巅。yòu yí shén yǔ bēi,kān zài héng shān diān。
碑高上与日月并。bēi gāo shàng yǔ rì yuè bìng。
此犹其趺弃不取,神鬼守护逾千年。cǐ yóu qí fū qì bù qǔ,shén guǐ shǒu hù yú qiān nián。
我欲诘其端,此事恍惚无迹,往往皆在太古前。wǒ yù jí qí duān,cǐ shì huǎng hū wú jì,wǎng wǎng jiē zài tài gǔ qián。
斗中神人被发立,蜿蜒佐之从汝蛰。dòu zhōng shén rén bèi fā lì,wān yán zuǒ zhī cóng rǔ zhé。
九阴司存当在此,今汝巢南失其职。jiǔ yīn sī cún dāng zài cǐ,jīn rǔ cháo nán shī qí zhí。
又闻巢县事,颇似伊尹生空桑。yòu wén cháo xiàn shì,pǒ shì yī yǐn shēng kōng sāng。
母妪避水欲徙去,待汝两眼生赤光。mǔ yù bì shuǐ yù xǐ qù,dài rǔ liǎng yǎn shēng chì guāng。
遂令万室之邑化作鱼与鳖,汝乃遁走至此藏。suì lìng wàn shì zhī yì huà zuò yú yǔ biē,rǔ nǎi dùn zǒu zhì cǐ cáng。
上天震威趣汝寿,使汝扶服死且僵。shàng tiān zhèn wēi qù rǔ shòu,shǐ rǔ fú fú sǐ qiě jiāng。
丑形质磔在石笋上,不可以钻,不可以灼,不可以支床。chǒu xíng zhì zhé zài shí sǔn shàng,bù kě yǐ zuān,bù kě yǐ zhuó,bù kě yǐ zhī chuáng。
奈何犹复不自敛,荒崖断壑反以名字彰。nài hé yóu fù bù zì liǎn,huāng yá duàn hè fǎn yǐ míng zì zhāng。
因思支祁锁颈泗水中,帝以巨镇岌峨压其宫。yīn sī zhī qí suǒ jǐng sì shuǐ zhōng,dì yǐ jù zhèn jí é yā qí gōng。
名之以山不以峰,岂有形状与此同。míng zhī yǐ shān bù yǐ fēng,qǐ yǒu xíng zhuàng yǔ cǐ tóng。
吁嗟此山气象盘礴亦雄伟,奇峰罗列三十二。xū jiē cǐ shān qì xiàng pán bó yì xióng wěi,qí fēng luó liè sān shí èr。
或如威凤昂其喙,或如俊猫立且戏。huò rú wēi fèng áng qí huì,huò rú jùn māo lì qiě xì。
石钟孤撑危欲坠,蜃楼矗起见天外。shí zhōng gū chēng wēi yù zhuì,shèn lóu chù qǐ jiàn tiān wài。
大眺么么不足记,神旗铁壁非一类。dà tiào me me bù zú jì,shén qí tiě bì fēi yī lèi。
何用独取汝之名字,岂汝黠且庸。hé yòng dú qǔ rǔ zhī míng zì,qǐ rǔ xiá qiě yōng。
鼓妖炫怪百里内,使汝生存跌宕安可制。gǔ yāo xuàn guài bǎi lǐ nèi,shǐ rǔ shēng cún diē dàng ān kě zhì。
我初信汝灵,今复知汝凶。wǒ chū xìn rǔ líng,jīn fù zhī rǔ xiōng。
江湖波涛汹涌不一濡汝足,云雾呼噏阴晴变态犹无穷。jiāng hú bō tāo xiōng yǒng bù yī rú rǔ zú,yún wù hū xī yīn qíng biàn tài yóu wú qióng。
不知造物安用此,徒以动荡耳目夸儿童。bù zhī zào wù ān yòng cǐ,tú yǐ dòng dàng ěr mù kuā ér tóng。
何时巨灵引手掷汝八荒外,举头直见天穹窿。hé shí jù líng yǐn shǒu zhì rǔ bā huāng wài,jǔ tóu zhí jiàn tiān qióng lóng。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

送韩子师守婺州

韩元吉

功名相望十年前,白首官曹仅接联。gōng míng xiāng wàng shí nián qián,bái shǒu guān cáo jǐn jiē lián。
良玉要须更九火,明珠那得閟重泉。liáng yù yào xū gèng jiǔ huǒ,míng zhū nà dé bì zhòng quán。
清风遂作双溪咏,老手悬知剧郡便。qīng fēng suì zuò shuāng xī yǒng,lǎo shǒu xuán zhī jù jùn biàn。
奏课不妨聊第一,归来更着祖生鞭。zòu kè bù fáng liáo dì yī,guī lái gèng zhe zǔ shēng biān。

送沈千里教授邵阳

韩元吉

縠纹江畔得君诗,俊逸清新字字奇。hú wén jiāng pàn dé jūn shī,jùn yì qīng xīn zì zì qí。
一笑偶成归妹约,几年还见外孙辞。yī xiào ǒu chéng guī mèi yuē,jǐ nián hái jiàn wài sūn cí。
横经绛帐地虽远,给札金门天未迟。héng jīng jiàng zhàng dì suī yuǎn,gěi zhá jīn mén tiān wèi chí。
痛饮离骚吾事尔,湘山风物与春期。tòng yǐn lí sāo wú shì ěr,xiāng shān fēng wù yǔ chūn qī。

送潘元夙教授钦州

韩元吉

文笔超然自不群,胸中韬略未全陈。wén bǐ chāo rán zì bù qún,xiōng zhōng tāo lüè wèi quán chén。
讵应远致岭南士,会见来清塞北尘。jù yīng yuǎn zhì lǐng nán shì,huì jiàn lái qīng sāi běi chén。
桂海接天聊纵目,火云堆露正关身。guì hǎi jiē tiān liáo zòng mù,huǒ yún duī lù zhèng guān shēn。
元戎在昔同科彦,一鹗飞书上紫宸。yuán róng zài xī tóng kē yàn,yī è fēi shū shàng zǐ chén。

送泽赴新涂尉

韩元吉

少年薄宦几东西,送汝临岐意尚迷。shǎo nián báo huàn jǐ dōng xī,sòng rǔ lín qí yì shàng mí。
作尉未嗟官职小,致身当与古人齐。zuò wèi wèi jiē guān zhí xiǎo,zhì shēn dāng yǔ gǔ rén qí。
短篷载雪看梅蕊,古驿冲风信马蹄。duǎn péng zài xuě kàn méi ruǐ,gǔ yì chōng fēng xìn mǎ tí。
尔父渐衰吾已老,寄书时一到南溪。ěr fù jiàn shuāi wú yǐ lǎo,jì shū shí yī dào nán xī。

送李直刚盐官县尉

韩元吉

蚤接君家大父游,乃翁幕府尚淹留。zǎo jiē jūn jiā dà fù yóu,nǎi wēng mù fǔ shàng yān liú。
文华遂见诸郎秀,名宦悬知异日优。wén huá suì jiàn zhū láng xiù,míng huàn xuán zhī yì rì yōu。
朝雨拍溪梅正熟,晴云烘路麦初秋。cháo yǔ pāi xī méi zhèng shú,qíng yún hōng lù mài chū qiū。
渭南自昔多贤尉,官近长安不用愁。wèi nán zì xī duō xián wèi,guān jìn zhǎng ān bù yòng chóu。

送元修归广东

韩元吉

十年门户苦雕零,屈指天涯几弟兄。shí nián mén hù kǔ diāo líng,qū zhǐ tiān yá jǐ dì xiōng。
羁旅可堪怀世事,典型谁与振家声。jī lǚ kě kān huái shì shì,diǎn xíng shuí yǔ zhèn jiā shēng。
惊心朔岸秋风急,极目南溟瘴雾横。jīng xīn shuò àn qiū fēng jí,jí mù nán míng zhàng wù héng。
好过贪泉未应酌,少年游宦要冰清。hǎo guò tān quán wèi yīng zhuó,shǎo nián yóu huàn yào bīng qīng。

送沈驹甫

韩元吉

官曹邂逅得情亲,一赋松斋遂绝尘。guān cáo xiè hòu dé qíng qīn,yī fù sōng zhāi suì jué chén。
天禄校书元有路,甘泉第颂可无人。tiān lù xiào shū yuán yǒu lù,gān quán dì sòng kě wú rén。
江山兴味不知老,芋栗生涯未觉贫。jiāng shān xīng wèi bù zhī lǎo,yù lì shēng yá wèi jué pín。
我欲邀君寺南住,春风聊与杏花邻。wǒ yù yāo jūn sì nán zhù,chūn fēng liáo yǔ xìng huā lín。

送孟婿植还临川

韩元吉

西风同泛婺江船,倒指光阴六换年。xī fēng tóng fàn wù jiāng chuán,dào zhǐ guāng yīn liù huàn nián。
秋色又看梧叶老,离怀还对菊花前。qiū sè yòu kàn wú yè lǎo,lí huái hái duì jú huā qián。
尘埃左宦空搔首,功业青云更着鞭。chén āi zuǒ huàn kōng sāo shǒu,gōng yè qīng yún gèng zhe biān。
儿女关情易来往,一樽临路亦悽然。ér nǚ guān qíng yì lái wǎng,yī zūn lín lù yì qī rán。

依韵和御制秋晚曲宴诗

韩元吉

巍巍舜治浃嘉生,宴俎丰年万宝成。wēi wēi shùn zhì jiā jiā shēng,yàn zǔ fēng nián wàn bǎo chéng。
禁幄云深开晓色,上林风迥起秋声。jìn wò yún shēn kāi xiǎo sè,shàng lín fēng jiǒng qǐ qiū shēng。
威加鼍鼓雷霆转,喜动龙旗日月明。wēi jiā tuó gǔ léi tíng zhuǎn,xǐ dòng lóng qí rì yuè míng。
应手神珠看电击,旄头消尽铁山平。yīng shǒu shén zhū kàn diàn jī,máo tóu xiāo jǐn tiě shān píng。

次韵子云春日

韩元吉

林壤欣欣乐有馀,杖藜常及晓莺初。lín rǎng xīn xīn lè yǒu yú,zhàng lí cháng jí xiǎo yīng chū。
春风入户花开落,晴日当窗云卷舒。chūn fēng rù hù huā kāi luò,qíng rì dāng chuāng yún juǎn shū。
契阔经年千里面,平安满眼数行书。qì kuò jīng nián qiān lǐ miàn,píng ān mǎn yǎn shù xíng shū。
弟兄州县真劳尔,畴昔交游半石渠。dì xiōng zhōu xiàn zhēn láo ěr,chóu xī jiāo yóu bàn shí qú。

次韵子云春日

韩元吉

问舍求田苦未成,定逢丘壑眼先明。wèn shě qiú tián kǔ wèi chéng,dìng féng qiū hè yǎn xiān míng。
极知官事无时了,且作青山任意行。jí zhī guān shì wú shí le,qiě zuò qīng shān rèn yì xíng。
元亮折腰应自笑,子荆洗耳讵忘情。yuán liàng zhé yāo yīng zì xiào,zi jīng xǐ ěr jù wàng qíng。
不妨同是催科拙,下考他年更类城。bù fáng tóng shì cuī kē zhuō,xià kǎo tā nián gèng lèi chéng。

次韵子云途中见寄

韩元吉

轻风猎猎转残红,春去荒村暮雨中。qīng fēng liè liè zhuǎn cán hóng,chūn qù huāng cūn mù yǔ zhōng。
花影带寒犹黯淡,山光和雾更空蒙。huā yǐng dài hán yóu àn dàn,shān guāng hé wù gèng kōng méng。
百年拚却身长醉,五斗由来计日穷。bǎi nián pàn què shēn zhǎng zuì,wǔ dòu yóu lái jì rì qióng。
惭愧宾朋有胶漆,不堪兄弟苦西东。cán kuì bīn péng yǒu jiāo qī,bù kān xiōng dì kǔ xī dōng。

次韵子云途中见寄

韩元吉

十年计拙未能伸,四海滔滔总是津。shí nián jì zhuō wèi néng shēn,sì hǎi tāo tāo zǒng shì jīn。
但得有山供醉眼,不忧无地着寒身。dàn dé yǒu shān gōng zuì yǎn,bù yōu wú dì zhe hán shēn。
莺花撩乱空三月,风雨凄凉过几旬。yīng huā liāo luàn kōng sān yuè,fēng yǔ qī liáng guò jǐ xún。
莫道衡阳无雁信,故应时有北来人。mò dào héng yáng wú yàn xìn,gù yīng shí yǒu běi lái rén。

次韵子云盱眙道中三首

韩元吉

海上狼烽不起烟,兵戈犹记旧年前。hǎi shàng láng fēng bù qǐ yān,bīng gē yóu jì jiù nián qián。
岩居有客能招饮,肉食何人为给鲜。yán jū yǒu kè néng zhāo yǐn,ròu shí hé rén wèi gěi xiān。
但得生涯类盘谷,可无风景似斜川。dàn dé shēng yá lèi pán gǔ,kě wú fēng jǐng shì xié chuān。
共寻糊口田三亩,仍办遮头屋数椽。gòng xún hú kǒu tián sān mǔ,réng bàn zhē tóu wū shù chuán。

次韵子云盱眙道中三首

韩元吉

江南淮北市初通,人语忻忻作好风。jiāng nán huái běi shì chū tōng,rén yǔ xīn xīn zuò hǎo fēng。
抱耒只思耕陇底,买船谁复渡辽东。bào lěi zhǐ sī gēng lǒng dǐ,mǎi chuán shuí fù dù liáo dōng。
向来熊耳真投甲,此去天山拟挂弓。xiàng lái xióng ěr zhēn tóu jiǎ,cǐ qù tiān shān nǐ guà gōng。
上策圣君今自治,白头忧国寸心同。shàng cè shèng jūn jīn zì zhì,bái tóu yōu guó cùn xīn tóng。