古诗词

龟峰行

韩元吉

吾闻灵龟不愿死有用于清庙,但愿曳尾安泥涂。wú wén líng guī bù yuàn sǐ yǒu yòng yú qīng miào,dàn yuàn yè wěi ān ní tú。
所以漆园吏,坐叹清江使者逢豫且。suǒ yǐ qī yuán lì,zuò tàn qīng jiāng shǐ zhě féng yù qiě。
龟峰之龟定何物,不在泥涂之下,乃在万仞之上高突兀。guī fēng zhī guī dìng hé wù,bù zài ní tú zhī xià,nǎi zài wàn rèn zhī shàng gāo tū wù。
是耶非耶远莫测,安然不动藏其穴。shì yé fēi yé yuǎn mò cè,ān rán bù dòng cáng qí xué。
伊昔帝尧有圣德,此龟无乃负图出。yī xī dì yáo yǒu shèng dé,cǐ guī wú nǎi fù tú chū。
图成授帝埋其骨,犹使琢石志之存仿佛。tú chéng shòu dì mái qí gǔ,yóu shǐ zuó shí zhì zhī cún fǎng fú。
又疑神禹碑,刊在衡山巅。yòu yí shén yǔ bēi,kān zài héng shān diān。
碑高上与日月并。bēi gāo shàng yǔ rì yuè bìng。
此犹其趺弃不取,神鬼守护逾千年。cǐ yóu qí fū qì bù qǔ,shén guǐ shǒu hù yú qiān nián。
我欲诘其端,此事恍惚无迹,往往皆在太古前。wǒ yù jí qí duān,cǐ shì huǎng hū wú jì,wǎng wǎng jiē zài tài gǔ qián。
斗中神人被发立,蜿蜒佐之从汝蛰。dòu zhōng shén rén bèi fā lì,wān yán zuǒ zhī cóng rǔ zhé。
九阴司存当在此,今汝巢南失其职。jiǔ yīn sī cún dāng zài cǐ,jīn rǔ cháo nán shī qí zhí。
又闻巢县事,颇似伊尹生空桑。yòu wén cháo xiàn shì,pǒ shì yī yǐn shēng kōng sāng。
母妪避水欲徙去,待汝两眼生赤光。mǔ yù bì shuǐ yù xǐ qù,dài rǔ liǎng yǎn shēng chì guāng。
遂令万室之邑化作鱼与鳖,汝乃遁走至此藏。suì lìng wàn shì zhī yì huà zuò yú yǔ biē,rǔ nǎi dùn zǒu zhì cǐ cáng。
上天震威趣汝寿,使汝扶服死且僵。shàng tiān zhèn wēi qù rǔ shòu,shǐ rǔ fú fú sǐ qiě jiāng。
丑形质磔在石笋上,不可以钻,不可以灼,不可以支床。chǒu xíng zhì zhé zài shí sǔn shàng,bù kě yǐ zuān,bù kě yǐ zhuó,bù kě yǐ zhī chuáng。
奈何犹复不自敛,荒崖断壑反以名字彰。nài hé yóu fù bù zì liǎn,huāng yá duàn hè fǎn yǐ míng zì zhāng。
因思支祁锁颈泗水中,帝以巨镇岌峨压其宫。yīn sī zhī qí suǒ jǐng sì shuǐ zhōng,dì yǐ jù zhèn jí é yā qí gōng。
名之以山不以峰,岂有形状与此同。míng zhī yǐ shān bù yǐ fēng,qǐ yǒu xíng zhuàng yǔ cǐ tóng。
吁嗟此山气象盘礴亦雄伟,奇峰罗列三十二。xū jiē cǐ shān qì xiàng pán bó yì xióng wěi,qí fēng luó liè sān shí èr。
或如威凤昂其喙,或如俊猫立且戏。huò rú wēi fèng áng qí huì,huò rú jùn māo lì qiě xì。
石钟孤撑危欲坠,蜃楼矗起见天外。shí zhōng gū chēng wēi yù zhuì,shèn lóu chù qǐ jiàn tiān wài。
大眺么么不足记,神旗铁壁非一类。dà tiào me me bù zú jì,shén qí tiě bì fēi yī lèi。
何用独取汝之名字,岂汝黠且庸。hé yòng dú qǔ rǔ zhī míng zì,qǐ rǔ xiá qiě yōng。
鼓妖炫怪百里内,使汝生存跌宕安可制。gǔ yāo xuàn guài bǎi lǐ nèi,shǐ rǔ shēng cún diē dàng ān kě zhì。
我初信汝灵,今复知汝凶。wǒ chū xìn rǔ líng,jīn fù zhī rǔ xiōng。
江湖波涛汹涌不一濡汝足,云雾呼噏阴晴变态犹无穷。jiāng hú bō tāo xiōng yǒng bù yī rú rǔ zú,yún wù hū xī yīn qíng biàn tài yóu wú qióng。
不知造物安用此,徒以动荡耳目夸儿童。bù zhī zào wù ān yòng cǐ,tú yǐ dòng dàng ěr mù kuā ér tóng。
何时巨灵引手掷汝八荒外,举头直见天穹窿。hé shí jù líng yǐn shǒu zhì rǔ bā huāng wài,jǔ tóu zhí jiàn tiān qióng lóng。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

红梅

韩元吉

不随群艳竞年芳,独自施朱对雪霜。bù suí qún yàn jìng nián fāng,dú zì shī zhū duì xuě shuāng。
越女漫夸天下白,寿阳还作醉时妆。yuè nǚ màn kuā tiān xià bái,shòu yáng hái zuò zuì shí zhuāng。
半依修竹馀真态,错认夭桃有暗香。bàn yī xiū zhú yú zhēn tài,cuò rèn yāo táo yǒu àn xiāng。
月底瑶台清梦到,霓裳新换舞衣长。yuè dǐ yáo tái qīng mèng dào,ní shang xīn huàn wǔ yī zhǎng。

陆子逸惠桃花戏赠

韩元吉

故人招我千山里,也有仙葩巧送春。gù rén zhāo wǒ qiān shān lǐ,yě yǒu xiān pā qiǎo sòng chūn。
麝馥染衣金缕重,酒红生粉玉肌匀。shè fù rǎn yī jīn lǚ zhòng,jiǔ hóng shēng fěn yù jī yún。
洛城景物知谁纪,寒食风光触处新。luò chéng jǐng wù zhī shuí jì,hán shí fēng guāng chù chù xīn。
莫把天香调行客,晓妆留与绿窗人。mò bǎ tiān xiāng diào xíng kè,xiǎo zhuāng liú yǔ lǜ chuāng rén。

次韵陈子象十月惠牡丹

韩元吉

芙蓉扫地菊花陈,国色天香一夜春。fú róng sǎo dì jú huā chén,guó sè tiān xiāng yī yè chūn。
爱景自催芳意动,清霜不碍晓妆新。ài jǐng zì cuī fāng yì dòng,qīng shuāng bù ài xiǎo zhuāng xīn。
长生便可书仙籍,上瑞端宜首贡珍。zhǎng shēng biàn kě shū xiān jí,shàng ruì duān yí shǒu gòng zhēn。
诗就只应开顷刻,先生笔力起千钧。shī jiù zhǐ yīng kāi qǐng kè,xiān shēng bǐ lì qǐ qiān jūn。

用前韵以小春茶饷子象

韩元吉

仙花不用恼诗人,亦有灵芽特地春。xiān huā bù yòng nǎo shī rén,yì yǒu líng yá tè dì chūn。
数朵娇花真绰约,一瓯酽白更清新。shù duǒ jiāo huā zhēn chuò yuē,yī ōu yàn bái gèng qīng xīn。
眼明共识西都艳,齿冷应怀北苑珍。yǎn míng gòng shí xī dōu yàn,chǐ lěng yīng huái běi yuàn zhēn。
佳茗奇葩堪并赏,须公品第入陶钧。jiā míng qí pā kān bìng shǎng,xū gōng pǐn dì rù táo jūn。

次韵余寺正瑞香花

韩元吉

香炉峰下异香风,长忆幽芳梦寐通。xiāng lú fēng xià yì xiāng fēng,zhǎng yì yōu fāng mèng mèi tōng。
渴雨旋倾茶作碗,护霜新织翠成笼。kě yǔ xuán qīng chá zuò wǎn,hù shuāng xīn zhī cuì chéng lóng。
丹青点缀琼瑶上,兰麝飞浮锦绣中。dān qīng diǎn zhuì qióng yáo shàng,lán shè fēi fú jǐn xiù zhōng。
花品向来谁第一,似挼玉蕊间鞓红。huā pǐn xiàng lái shuí dì yī,shì ruá yù ruǐ jiān tīng hóng。

故致政宣义叶公挽词

韩元吉

植德由来不自知,成家今见宁馨儿。zhí dé yóu lái bù zì zhī,chéng jiā jīn jiàn níng xīn ér。
名驹有种能千里,仙桂腾芳定五枝。míng jū yǒu zhǒng néng qiān lǐ,xiān guì téng fāng dìng wǔ zhī。
彩绶螭坳方致养,素车云路忽兴悲。cǎi shòu chī ào fāng zhì yǎng,sù chē yún lù hū xīng bēi。
死生了了真馀事,流水断烟空好诗。sǐ shēng le le zhēn yú shì,liú shuǐ duàn yān kōng hǎo shī。

挽王侨卿右司词

韩元吉

壮年嘉誉蔼瀛洲,衮衮诸公并俊游。zhuàng nián jiā yù ǎi yíng zhōu,gǔn gǔn zhū gōng bìng jùn yóu。
献纳未持天上橐,光华频总峤南州。xiàn nà wèi chí tiān shàng tuó,guāng huá pín zǒng jiào nán zhōu。
牢盆剩算波熬素,蒲泽终期剑买牛。láo pén shèng suàn bō áo sù,pú zé zhōng qī jiàn mǎi niú。
世路荣枯真莫问,浮云山眇泪横秋。shì lù róng kū zhēn mò wèn,fú yún shān miǎo lèi héng qiū。

挽汪南美大夫词

韩元吉

年如卫武尚安强,名似康成善一乡。nián rú wèi wǔ shàng ān qiáng,míng shì kāng chéng shàn yī xiāng。
三邑久知歌惠爱,西州何幸著循良。sān yì jiǔ zhī gē huì ài,xī zhōu hé xìng zhù xún liáng。
真清在昔传家世,治状由来籍庙堂。zhēn qīng zài xī chuán jiā shì,zhì zhuàng yóu lái jí miào táng。
千载蒋山分未朽,芝兰玉树蔼馀芳。qiān zài jiǎng shān fēn wèi xiǔ,zhī lán yù shù ǎi yú fāng。

挽知泰州宋公大夫词

韩元吉

投老溪南幸卜邻,一麾频见宠章新。tóu lǎo xī nán xìng bo lín,yī huī pín jiàn chǒng zhāng xīn。
养花别圃成三径,种木佳城度十春。yǎng huā bié pǔ chéng sān jìng,zhǒng mù jiā chéng dù shí chūn。
前席遂孤明主意,留鞭难继澧阳尘。qián xí suì gū míng zhǔ yì,liú biān nán jì lǐ yáng chén。
空馀樽酒追随地,同社凄凉泪满巾。kōng yú zūn jiǔ zhuī suí dì,tóng shè qī liáng lèi mǎn jīn。

挽故钤辖赵公彦远词

韩元吉

平昔长材未一施,尚馀嘉誉蔼天支。píng xī zhǎng cái wèi yī shī,shàng yú jiā yù ǎi tiān zhī。
事亲养志人争仰,教子成名世共推。shì qīn yǎng zhì rén zhēng yǎng,jiào zi chéng míng shì gòng tuī。
盛德故应传后裔,清规谁为勒丰碑。shèng dé gù yīng chuán hòu yì,qīng guī shuí wèi lēi fēng bēi。
华林冈下寒泉水,隐隐雷声纪孝思。huá lín gāng xià hán quán shuǐ,yǐn yǐn léi shēng jì xiào sī。

杨待制挽词

韩元吉

妙龄著足道家山,壮岁升华玉笋班。miào líng zhù zú dào jiā shān,zhuàng suì shēng huá yù sǔn bān。
千里麾符才假手,几年香火竟投闲。qiān lǐ huī fú cái jiǎ shǒu,jǐ nián xiāng huǒ jìng tóu xián。
诗书坐使家声大,簪绂谁令寿历悭。shī shū zuò shǐ jiā shēng dà,zān fú shuí lìng shòu lì qiān。
太傅功名有遗恨,鹓雏凋落泪频潸。tài fù gōng míng yǒu yí hèn,yuān chú diāo luò lèi pín shān。

周彦广待制挽词

韩元吉

淮海欢腾五裤歌,政声京兆益中和。huái hǎi huān téng wǔ kù gē,zhèng shēng jīng zhào yì zhōng hé。
邺侯井在功堪纪,郑国渠成利更多。yè hóu jǐng zài gōng kān jì,zhèng guó qú chéng lì gèng duō。
紫禁遄跻知异眷,珍台归卧本微疴。zǐ jìn chuán jī zhī yì juàn,zhēn tái guī wò běn wēi kē。
功名方展凌云步,奈此佳城白日何。gōng míng fāng zhǎn líng yún bù,nài cǐ jiā chéng bái rì hé。

故运使直阁少卿刘公挽词

韩元吉

清时得路每投闲,垂上甘泉玉笋班。qīng shí dé lù měi tóu xián,chuí shàng gān quán yù sǔn bān。
借箸几看趋魏阙,请缨常欲度天山。jiè zhù jǐ kàn qū wèi quē,qǐng yīng cháng yù dù tiān shān。
放怀侠气千夫上,抵掌高谈一梦间。fàng huái xiá qì qiān fū shàng,dǐ zhǎng gāo tán yī mèng jiān。
使节尘生人共惜,朔风吹泪太湖湾。shǐ jié chén shēng rén gòng xī,shuò fēng chuī lèi tài hú wān。

故致政敷文少卿鲁公挽词

韩元吉

左学摛文蔼俊声,青云接武二难兄。zuǒ xué chī wén ǎi jùn shēng,qīng yún jiē wǔ èr nán xiōng。
主知自纪宜三院,使节更持仅九卿。zhǔ zhī zì jì yí sān yuàn,shǐ jié gèng chí jǐn jiǔ qīng。
庭下芝兰方竞秀,舍南桃李已成阴。tíng xià zhī lán fāng jìng xiù,shě nán táo lǐ yǐ chéng yīn。
挂冠不待甘泉橐,愁绝高门泪满缨。guà guān bù dài gān quán tuó,chóu jué gāo mén lèi mǎn yīng。

故致政提刑少卿方公挽词

韩元吉

筹策沾荣誉最贤,青云回步接英躔。chóu cè zhān róng yù zuì xián,qīng yún huí bù jiē yīng chán。
请缨莫遂终军志,投绂方期卫武年。qǐng yīng mò suì zhōng jūn zhì,tóu fú fāng qī wèi wǔ nián。
原隰观风频玉节,省台联秩近甘泉。yuán xí guān fēng pín yù jié,shěng tái lián zhì jìn gān quán。
一舟五鹤符佳梦,陂水成湖问葛仙。yī zhōu wǔ hè fú jiā mèng,bēi shuǐ chéng hú wèn gé xiān。