古诗词

为湖州赵村净妙庵主僧赋

卫宗武

自披五戒如来佛,十年面壁坐天目。zì pī wǔ jiè rú lái fú,shí nián miàn bì zuò tiān mù。
归来满袖唯白云,徒得声名喧世俗。guī lái mǎn xiù wéi bái yún,tú dé shēng míng xuān shì sú。
碧玉嶙峋烟雾堆,凿开混沌架突兀。bì yù lín xún yān wù duī,záo kāi hùn dùn jià tū wù。
不鞭而来争献助,斩木指囷人不惜。bù biān ér lái zhēng xiàn zhù,zhǎn mù zhǐ qūn rén bù xī。
僧寮佛屋俱落成,撑空只欠涂金碧。sēng liáo fú wū jù luò chéng,chēng kōng zhǐ qiàn tú jīn bì。
精庐不独为安身,海纳诸方禅悦食。jīng lú bù dú wèi ān shēn,hǎi nà zhū fāng chán yuè shí。
上人湛然一太虚,真觉端由真净得。shàng rén zhàn rán yī tài xū,zhēn jué duān yóu zhēn jìng dé。
是心已证涅槃心,妙处岂容言语诘。shì xīn yǐ zhèng niè pán xīn,miào chù qǐ róng yán yǔ jí。
故于题扁发其机,要使人人个中觅。gù yú tí biǎn fā qí jī,yào shǐ rén rén gè zhōng mì。
学徒释侣有能然,从兹作祖而成佛。xué tú shì lǚ yǒu néng rán,cóng zī zuò zǔ ér chéng fú。
大展坐具阐道场,胜地名山须卓锡。dà zhǎn zuò jù chǎn dào chǎng,shèng dì míng shān xū zhuó xī。
法筵乃见龙象尊,天池且作鹍鹏息。fǎ yán nǎi jiàn lóng xiàng zūn,tiān chí qiě zuò kūn péng xī。
书来谓逮菊花期,莲社绅緌应毕集。shū lái wèi dǎi jú huā qī,lián shè shēn ruí yīng bì jí。
远师如肯致渊明,亦拟袖香跻丈室。yuǎn shī rú kěn zhì yuān míng,yì nǐ xiù xiāng jī zhàng shì。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

春晚郊行

卫宗武

细草平芜接渚沙,僧庵系马柏阴斜。xì cǎo píng wú jiē zhǔ shā,sēng ān xì mǎ bǎi yīn xié。
青山几曲绕流水,啼鸟数声随落花。qīng shān jǐ qū rào liú shuǐ,tí niǎo shù shēng suí luò huā。
芳景流连春富贵,晴林浮动日光华。fāng jǐng liú lián chūn fù guì,qíng lín fú dòng rì guāng huá。
独怜人事多非旧,寂寞荒村点暮鸦。dú lián rén shì duō fēi jiù,jì mò huāng cūn diǎn mù yā。

喜晴

卫宗武

梅雨成霖味已甘,淋漓更久恐难堪。méi yǔ chéng lín wèi yǐ gān,lín lí gèng jiǔ kǒng nán kān。
风雷几昼起平陆,星斗一宵移下潭。fēng léi jǐ zhòu qǐ píng lù,xīng dòu yī xiāo yí xià tán。
万畛针芒青曳曳,千山鳞羽绿毵毵。wàn zhěn zhēn máng qīng yè yè,qiān shān lín yǔ lǜ sān sān。
老夫晴雨不关念,心醉青编维日酣。lǎo fū qíng yǔ bù guān niàn,xīn zuì qīng biān wéi rì hān。

喜晴

卫宗武

雨收宇宙喜清明,社舞村歌沸鼓钲。yǔ shōu yǔ zhòu xǐ qīng míng,shè wǔ cūn gē fèi gǔ zhēng。
竹下蛛丝粘叶稳,柳间蝶粉缀绵轻。zhú xià zhū sī zhān yè wěn,liǔ jiān dié fěn zhuì mián qīng。
班班远岫髻鬟列,滟滟平川衣带横。bān bān yuǎn xiù jì huán liè,yàn yàn píng chuān yī dài héng。
候转清和景尤胜,翠林幽哢听仓庚。hòu zhuǎn qīng hé jǐng yóu shèng,cuì lín yōu lòng tīng cāng gēng。

雨后坚山行之约

卫宗武

水泛新堤蘸柳条,郊行喜有可人招。shuǐ fàn xīn dī zhàn liǔ tiáo,jiāo xíng xǐ yǒu kě rén zhāo。
不堪白发三千丈,莫负青春九十朝。bù kān bái fā sān qiān zhàng,mò fù qīng chūn jiǔ shí cháo。
鸥鹭何妨为伴侣,鹍鹏一任诧扶摇。ōu lù hé fáng wèi bàn lǚ,kūn péng yī rèn chà fú yáo。
山灵久拟骚人到,霁月光风不待邀。shān líng jiǔ nǐ sāo rén dào,jì yuè guāng fēng bù dài yāo。

和友人秋怀

卫宗武

林薮发枯山敛眉,凛秋岂但楚臣悲。lín sǒu fā kū shān liǎn méi,lǐn qiū qǐ dàn chǔ chén bēi。
翩翩莺燕知何往,猎猎鹰鹯正得时。piān piān yīng yàn zhī hé wǎng,liè liè yīng zhān zhèng dé shí。
残雨晓添衣气润,新寒夜厌漏声迟。cán yǔ xiǎo tiān yī qì rùn,xīn hán yè yàn lòu shēng chí。
悲风入调须频奏,妙趣惟应心自知。bēi fēng rù diào xū pín zòu,miào qù wéi yīng xīn zì zhī。

星节前戏成

卫宗武

依稀桥鹊布银潢,又见天孙作妇忙。yī xī qiáo què bù yín huáng,yòu jiàn tiān sūn zuò fù máng。
已向烟萝深遁迹,不烦云锦粲成章。yǐ xiàng yān luó shēn dùn jì,bù fán yún jǐn càn chéng zhāng。
追思高会饮传烛,徒得清眠梦熟粱。zhuī sī gāo huì yǐn chuán zhú,tú dé qīng mián mèng shú liáng。
却喜连朝天沛泽,应为月姊酿秋芳。què xǐ lián cháo tiān pèi zé,yīng wèi yuè zǐ niàng qiū fāng。

和象翁七夕吟

卫宗武

暗度双星见者希,那堪雾气更霏霏。àn dù shuāng xīng jiàn zhě xī,nà kān wù qì gèng fēi fēi。
为云为雨观如梦,一岁一宵来即归。wèi yún wèi yǔ guān rú mèng,yī suì yī xiāo lái jí guī。
玄鹊有灵劳翼负,素娥含恨减腰围。xuán què yǒu líng láo yì fù,sù é hán hèn jiǎn yāo wéi。
彩楼误却穿针女,玉宇银潢欠发挥。cǎi lóu wù què chuān zhēn nǚ,yù yǔ yín huáng qiàn fā huī。

菊秋晓枕偶成

卫宗武

希年七十又加零,渐脱尘缘万事轻。xī nián qī shí yòu jiā líng,jiàn tuō chén yuán wàn shì qīng。
冉冉壮心随岁减,萧萧衰鬓与霜明。rǎn rǎn zhuàng xīn suí suì jiǎn,xiāo xiāo shuāi bìn yǔ shuāng míng。
愁倾白堕嫌无量,老对黄花更有情。chóu qīng bái duò xián wú liàng,lǎo duì huáng huā gèng yǒu qíng。
欲写秋容到寥廓,却惭健笔欠纵横。yù xiě qiū róng dào liáo kuò,què cán jiàn bǐ qiàn zòng héng。

菊秋呈南塘

卫宗武

凄凉时序每兴嗟,那复登高似孟嘉。qī liáng shí xù měi xīng jiē,nà fù dēng gāo shì mèng jiā。
尚喜乌纱粘皓发,犹存青眼对黄花。shàng xǐ wū shā zhān hào fā,yóu cún qīng yǎn duì huáng huā。
百篇剩有诗堪索,九日愁无酒可赊。bǎi piān shèng yǒu shī kān suǒ,jiǔ rì chóu wú jiǔ kě shē。
采采缅怀元亮节,不随流俗竞春华。cǎi cǎi miǎn huái yuán liàng jié,bù suí liú sú jìng chūn huá。

赴野渡招赏桂

卫宗武

几年寥落负秋光,剩喜朋簪列耐堂。jǐ nián liáo luò fù qiū guāng,shèng xǐ péng zān liè nài táng。
枌社重开真率集,桂华新荐广寒香。fén shè zhòng kāi zhēn lǜ jí,guì huá xīn jiàn guǎng hán xiāng。
故交今日嗟无几,我辈晨星当自强。gù jiāo jīn rì jiē wú jǐ,wǒ bèi chén xīng dāng zì qiáng。
况有坐中名胜在,携尊何待菊花黄。kuàng yǒu zuò zhōng míng shèng zài,xié zūn hé dài jú huā huáng。

赴野渡招赏桂

卫宗武

插架金英喷月光,园中列树更堂堂。chā jià jīn yīng pēn yuè guāng,yuán zhōng liè shù gèng táng táng。
信从天上灵根出,染得古来诗句香。xìn cóng tiān shàng líng gēn chū,rǎn dé gǔ lái shī jù xiāng。
今度花迟前度发,三分秋占二分强。jīn dù huā chí qián dù fā,sān fēn qiū zhàn èr fēn qiáng。
主人健笔供模写,压倒当年苏与黄。zhǔ rén jiàn bǐ gōng mó xiě,yā dào dāng nián sū yǔ huáng。

和象翁雪

卫宗武

欲把青空一色糊,集先维霰作花疏。yù bǎ qīng kōng yī sè hú,jí xiān wéi xiàn zuò huā shū。
寸馀凝积常年有,尺许坚牢自昔无。cùn yú níng jī cháng nián yǒu,chǐ xǔ jiān láo zì xī wú。
粉阵成围攒戏蝶,盐车疑覆失前驴。fěn zhèn chéng wéi zǎn xì dié,yán chē yí fù shī qián lǘ。
新吟便是有声画,何必鹅溪写作图。xīn yín biàn shì yǒu shēng huà,hé bì é xī xiě zuò tú。

和象翁雪

卫宗武

剪水天为农发祥,岂知寒卧欲成僵。jiǎn shuǐ tiān wèi nóng fā xiáng,qǐ zhī hán wò yù chéng jiāng。
朱门快意酒肉会,墨客驰神词翰场。zhū mén kuài yì jiǔ ròu huì,mò kè chí shén cí hàn chǎng。
梁苑集中呈赋手,灞桥行处吐诗香。liáng yuàn jí zhōng chéng fù shǒu,bà qiáo xíng chù tǔ shī xiāng。
羊羔茗饮评清浊,相去何殊千丈强。yáng gāo míng yǐn píng qīng zhuó,xiāng qù hé shū qiān zhàng qiáng。

和野渡甲申雪吟

卫宗武

盈尺为祥须应占,洪纤著物类形盐。yíng chǐ wèi xiáng xū yīng zhàn,hóng xiān zhù wù lèi xíng yán。
幻成列阜鼍城涌,散作千林蝶阵粘。huàn chéng liè fù tuó chéng yǒng,sàn zuò qiān lín dié zhèn zhān。
清友不妨添玉骨,苍官俄怪变银髯。qīng yǒu bù fáng tiān yù gǔ,cāng guān é guài biàn yín rán。
只怜岁岁催人老,染尽华颠亦可嫌。zhǐ lián suì suì cuī rén lǎo,rǎn jǐn huá diān yì kě xián。

和野渡甲申雪吟

卫宗武

三白先春花尺围,玄冥喜不逊伊耆。sān bái xiān chūn huā chǐ wéi,xuán míng xǐ bù xùn yī qí。
盖深岩穴兽无迹,冻合林园鸟不飞。gài shēn yán xué shòu wú jì,dòng hé lín yuán niǎo bù fēi。
金帐从教资侈泰,银城未必可凭依。jīn zhàng cóng jiào zī chǐ tài,yín chéng wèi bì kě píng yī。
卷怀经济姑藏密,闭户高眠未必非。juǎn huái jīng jì gū cáng mì,bì hù gāo mián wèi bì fēi。