古诗词

苕溪行

叶茵

吴松江头田舍翁,年年苕溪摇飞篷。wú sōng jiāng tóu tián shě wēng,nián nián sháo xī yáo fēi péng。
沿溪杨柳旧相识,问翁何事犹西东。yán xī yáng liǔ jiù xiāng shí,wèn wēng hé shì yóu xī dōng。
心欲无言泪如洗,松楸正在西山里。xīn yù wú yán lèi rú xǐ,sōng qiū zhèng zài xī shān lǐ。
余生五十五番春,七十为期春梦耳。yú shēng wǔ shí wǔ fān chūn,qī shí wèi qī chūn mèng ěr。
追思畴昔谋亲茔,雁行差差三弟兄。zhuī sī chóu xī móu qīn yíng,yàn xíng chà chà sān dì xiōng。
伯兮季兮不可作,老来只影嗟零丁。bó xī jì xī bù kě zuò,lǎo lái zhǐ yǐng jiē líng dīng。
手种青杉逾百尺,藤花薜蔓笼台石。shǒu zhǒng qīng shān yú bǎi chǐ,téng huā bì màn lóng tái shí。
一年一到一徘徊,此后徘徊几朝夕。yī nián yī dào yī pái huái,cǐ hòu pái huái jǐ cháo xī。
九泉属望天潜知,寸草难报阳春晖。jiǔ quán shǔ wàng tiān qián zhī,cùn cǎo nán bào yáng chūn huī。
教子一经答先志,买山傍墓终焉计。jiào zi yī jīng dá xiān zhì,mǎi shān bàng mù zhōng yān jì。
读书可大吾门闾,没世可从先大夫。dú shū kě dà wú mén lǘ,méi shì kě cóng xiān dà fū。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

清晖亭

叶茵

半点嚣尘不敢留,晴光野色自浮游。bàn diǎn xiāo chén bù gǎn liú,qíng guāng yě sè zì fú yóu。
一泉走石夜多雨,万竹围松风似秋。yī quán zǒu shí yè duō yǔ,wàn zhú wéi sōng fēng shì qiū。
剩喜有诗堪献佛,从教无骨可封侯。shèng xǐ yǒu shī kān xiàn fú,cóng jiào wú gǔ kě fēng hóu。
上人回施清闲供,兰芷香中著茗瓯。shàng rén huí shī qīng xián gōng,lán zhǐ xiāng zhōng zhù míng ōu。

别曾源一

叶茵

梅边又上帝王都,柳下俄空处士庐。méi biān yòu shàng dì wáng dōu,liǔ xià é kōng chù shì lú。
汉月楚星人去后,淮云蜀雨事何如。hàn yuè chǔ xīng rén qù hòu,huái yún shǔ yǔ shì hé rú。
东龟不食西征缺,南雁难期北信疏。dōng guī bù shí xī zhēng quē,nán yàn nán qī běi xìn shū。
此去叫阍天路直,何时快睹茂陵书。cǐ qù jiào hūn tiān lù zhí,hé shí kuài dǔ mào líng shū。

洪都宗人则明盛年择宗子之秀名之曰绍弟书来欲求语则明上侍重亲承志笃学恤贫乐善绳绳蛰蛰未可涯也因书昔所赋广平同系诗一章载赓以庆之

叶茵

善积端如水涤源,源深自可羡来昆。shàn jī duān rú shuǐ dí yuán,yuán shēn zì kě xiàn lái kūn。
岁当有室讵为老,意者重闱思弄孙。suì dāng yǒu shì jù wèi lǎo,yì zhě zhòng wéi sī nòng sūn。
和乐定知江有渚,硕蕃伫见叶流根。hé lè dìng zhī jiāng yǒu zhǔ,shuò fān zhù jiàn yè liú gēn。
河南心印元同自,秋干虷中细讨论。hé nán xīn yìn yuán tóng zì,qiū gàn hán zhōng xì tǎo lùn。

古意

叶茵

悠悠涧边人,溅溅涧中水。yōu yōu jiàn biān rén,jiàn jiàn jiàn zhōng shuǐ。
水流无返时,人生流水耳。shuǐ liú wú fǎn shí,rén shēng liú shuǐ ěr。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

兰亭饮者徒,因物寓天理。lán tíng yǐn zhě tú,yīn wù yù tiān lǐ。
着眼静中观,坎止流行耳。zhe yǎn jìng zhōng guān,kǎn zhǐ liú xíng ěr。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

百丈崖悬立,一泓流绿漪。bǎi zhàng yá xuán lì,yī hóng liú lǜ yī。
品题无好语,摹写冷泉诗。pǐn tí wú hǎo yǔ,mó xiě lěng quán shī。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

受用十三诗,不离方寸地。shòu yòng shí sān shī,bù lí fāng cùn dì。
门外自风波,行之以无事。mén wài zì fēng bō,xíng zhī yǐ wú shì。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

风来无市声,景物占深净。fēng lái wú shì shēng,jǐng wù zhàn shēn jìng。
鸥狎堂上翁,时来点天镜。ōu xiá táng shàng wēng,shí lái diǎn tiān jìng。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

造物无尽藏,散在林泉中。zào wù wú jǐn cáng,sàn zài lín quán zhōng。
结亭相周旋,人与万境空。jié tíng xiāng zhōu xuán,rén yǔ wàn jìng kōng。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

鼻祖旧游地,留得老桂香。bí zǔ jiù yóu dì,liú dé lǎo guì xiāng。
有能培植之,此香传诸郎。yǒu néng péi zhí zhī,cǐ xiāng chuán zhū láng。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

同此江湖心,有盟非知己。tóng cǐ jiāng hú xīn,yǒu méng fēi zhī jǐ。
我亦畏机人,莫入惊波里。wǒ yì wèi jī rén,mò rù jīng bō lǐ。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

策驴风雪中,东君献诗料。cè lǘ fēng xuě zhōng,dōng jūn xiàn shī liào。
花惊非故吾,聊复索花笑。huā jīng fēi gù wú,liáo fù suǒ huā xiào。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

沿堤过竹所,履声惊龟鱼。yán dī guò zhú suǒ,lǚ shēng jīng guī yú。
人生适意耳,何必驷马车。rén shēng shì yì ěr,hé bì sì mǎ chē。

水竹墅十咏曲水流觞

叶茵

躞蹀水穷处,鸡犬非人间。xiè dié shuǐ qióng chù,jī quǎn fēi rén jiān。
褰裳不用涉,迤逦逃秦山。qiān shang bù yòng shè,yí lǐ táo qín shān。

雨中梅

叶茵

竛竮竹外枝,啼妆凌晓霰。líng pīng zhú wài zhī,tí zhuāng líng xiǎo xiàn。
东君不主盟,对人作此面。dōng jūn bù zhǔ méng,duì rén zuò cǐ miàn。