古诗词

苕溪行

叶茵

吴松江头田舍翁,年年苕溪摇飞篷。wú sōng jiāng tóu tián shě wēng,nián nián sháo xī yáo fēi péng。
沿溪杨柳旧相识,问翁何事犹西东。yán xī yáng liǔ jiù xiāng shí,wèn wēng hé shì yóu xī dōng。
心欲无言泪如洗,松楸正在西山里。xīn yù wú yán lèi rú xǐ,sōng qiū zhèng zài xī shān lǐ。
余生五十五番春,七十为期春梦耳。yú shēng wǔ shí wǔ fān chūn,qī shí wèi qī chūn mèng ěr。
追思畴昔谋亲茔,雁行差差三弟兄。zhuī sī chóu xī móu qīn yíng,yàn xíng chà chà sān dì xiōng。
伯兮季兮不可作,老来只影嗟零丁。bó xī jì xī bù kě zuò,lǎo lái zhǐ yǐng jiē líng dīng。
手种青杉逾百尺,藤花薜蔓笼台石。shǒu zhǒng qīng shān yú bǎi chǐ,téng huā bì màn lóng tái shí。
一年一到一徘徊,此后徘徊几朝夕。yī nián yī dào yī pái huái,cǐ hòu pái huái jǐ cháo xī。
九泉属望天潜知,寸草难报阳春晖。jiǔ quán shǔ wàng tiān qián zhī,cùn cǎo nán bào yáng chūn huī。
教子一经答先志,买山傍墓终焉计。jiào zi yī jīng dá xiān zhì,mǎi shān bàng mù zhōng yān jì。
读书可大吾门闾,没世可从先大夫。dú shū kě dà wú mén lǘ,méi shì kě cóng xiān dà fū。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

即事

叶茵

竹暗笋无数,江晴水有痕。zhú àn sǔn wú shù,jiāng qíng shuǐ yǒu hén。
田蛙喧麦陇,野犬卧柴门。tián wā xuān mài lǒng,yě quǎn wò chái mén。

垂虹亭

叶茵

东西耕钓窟,左右利名津。dōng xī gēng diào kū,zuǒ yòu lì míng jīn。
倚遍阑干曲,知几有几人。yǐ biàn lán gàn qū,zhī jǐ yǒu jǐ rén。

古意二首

叶茵

逝波不可回,白鸟不可驯。shì bō bù kě huí,bái niǎo bù kě xùn。
古人成感慨,今人犹古人。gǔ rén chéng gǎn kǎi,jīn rén yóu gǔ rén。

古意二首

叶茵

境空纳风月,心远辞埃尘。jìng kōng nà fēng yuè,xīn yuǎn cí āi chén。
终日穷目力,得景亡天真。zhōng rì qióng mù lì,dé jǐng wáng tiān zhēn。

欲别

叶茵

欲别哽无语,蘸酒评归期。yù bié gěng wú yǔ,zhàn jiǔ píng guī qī。
潮汐有朝暮,郎心无转移。cháo xī yǒu cháo mù,láng xīn wú zhuǎn yí。

笑靥花

叶茵

蔟蔟琼瑶屑,花神点缀工。cù cù qióng yáo xiè,huā shén diǎn zhuì gōng。
似知吟兴动,满面是春风。shì zhī yín xīng dòng,mǎn miàn shì chūn fēng。

自感二首

叶茵

未险先藜杖,逢亭便小留。wèi xiǎn xiān lí zhàng,féng tíng biàn xiǎo liú。
今番已非昔,后去可能游。jīn fān yǐ fēi xī,hòu qù kě néng yóu。

自感二首

叶茵

倦听花卿曲,狂歌侠士行。juàn tīng huā qīng qū,kuáng gē xiá shì xíng。
年华与心事,醉里自分明。nián huá yǔ xīn shì,zuì lǐ zì fēn míng。

春晚二首

叶茵

闭户蚕新浴,开帘燕早归。bì hù cán xīn yù,kāi lián yàn zǎo guī。
何曾春欲去,自是物华非。hé céng chūn yù qù,zì shì wù huá fēi。

春晚二首

叶茵

胡蝶梦中意,杜鹃声外愁。hú dié mèng zhōng yì,dù juān shēng wài chóu。
问春春不语,柳絮暗汀洲。wèn chūn chūn bù yǔ,liǔ xù àn tīng zhōu。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

人人苦炎歊,于我觉太甚。rén rén kǔ yán xiāo,yú wǒ jué tài shén。
北户其清凉,万事付一枕。běi hù qí qīng liáng,wàn shì fù yī zhěn。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

叩门真丈夫,一揖弃拘检。kòu mén zhēn zhàng fū,yī yī qì jū jiǎn。
人物晋风流,班坐黄玉簟。rén wù jìn fēng liú,bān zuò huáng yù diàn。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

谭垒争尘清,诗坛传令急。tán lěi zhēng chén qīng,shī tán chuán lìng jí。
今日有公事,俗驾不可入。jīn rì yǒu gōng shì,sú jià bù kě rù。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

墙外水泠泠,水边木阴阴。qiáng wài shuǐ líng líng,shuǐ biān mù yīn yīn。
相遇聊自适,兹辰犹竹林。xiāng yù liáo zì shì,zī chén yóu zhú lín。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

同为山泽臞,半分渔樵席。tóng wèi shān zé qú,bàn fēn yú qiáo xí。
我不践斯境,谁肯赏兹僻。wǒ bù jiàn sī jìng,shuí kěn shǎng zī pì。