古诗词

庚戌生日再拟去岁挽歌辞

叶茵

忆昨岁莫止,慷慨生死机。yì zuó suì mò zhǐ,kāng kǎi shēng sǐ jī。
拟韵追先哲,持为自寿诗。nǐ yùn zhuī xiān zhé,chí wèi zì shòu shī。
成篇示叔季,心然口交非。chéng piān shì shū jì,xīn rán kǒu jiāo fēi。
讵知不一霜,季兮先露晞。jù zhī bù yī shuāng,jì xī xiān lù xī。
兴思发永叹,载言涕肆颐。xīng sī fā yǒng tàn,zài yán tì sì yí。
万化同于尽,彭铿空厖眉。wàn huà tóng yú jǐn,péng kēng kōng páng méi。
日月不我与,去去气力衰。rì yuè bù wǒ yǔ,qù qù qì lì shuāi。
且进尊中醁,勿作儿女悲。qiě jìn zūn zhōng lù,wù zuò ér nǚ bēi。
殷勤晋鼎心,趋前舞莱衣。yīn qín jìn dǐng xīn,qū qián wǔ lái yī。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

秀实长子玉麟期晬

叶茵

门左蓬弧喜事新,四朝先佛庆生辰。mén zuǒ péng hú xǐ shì xīn,sì cháo xiān fú qìng shēng chén。
峣峣已露峙头玉,表表因名系角麟。yáo yáo yǐ lù zhì tóu yù,biǎo biǎo yīn míng xì jiǎo lín。
鼻祖同庚光后叶,卯君著瑞定前身。bí zǔ tóng gēng guāng hòu yè,mǎo jūn zhù ruì dìng qián shēn。
我来摩顶为儿寿,一岁从今百岁春。wǒ lái mó dǐng wèi ér shòu,yī suì cóng jīn bǎi suì chūn。

琉璃炮灯

叶茵

体制先天太极图,灯笼真是水晶无。tǐ zhì xiān tiān tài jí tú,dēng lóng zhēn shì shuǐ jīng wú。
远看玉兔光中魄,近得骊龙颔下珠。yuǎn kàn yù tù guāng zhōng pò,jìn dé lí lóng hàn xià zhū。
一焰空明疑火燧,寸波静定即冰壶。yī yàn kōng míng yí huǒ suì,cùn bō jìng dìng jí bīng hú。
游鱼且作沈潜计,鳞甲成时入五湖。yóu yú qiě zuò shěn qián jì,lín jiǎ chéng shí rù wǔ hú。

次月蚀韵

叶茵

起来搔首夜如何,瞥见虾蟆影里过。qǐ lái sāo shǒu yè rú hé,piē jiàn xiā má yǐng lǐ guò。
幸自十分悬素魄,岂应一息驻妖魔。xìng zì shí fēn xuán sù pò,qǐ yīng yī xī zhù yāo mó。
光清于水尘难滓,色白如圭玷可磨。guāng qīng yú shuǐ chén nán zǐ,sè bái rú guī diàn kě mó。
休诵玉川艰险句,终篇比兴为元和。xiū sòng yù chuān jiān xiǎn jù,zhōng piān bǐ xīng wèi yuán hé。

次吊原韵

叶茵

为怜举世不曾醒,放浪形骸泽畔行。wèi lián jǔ shì bù céng xǐng,fàng làng xíng hái zé pàn xíng。
会得危言危行意,佐成濯足濯缨名。huì dé wēi yán wēi xíng yì,zuǒ chéng zhuó zú zhuó yīng míng。
义无可去缘同姓,心亦何求要独清。yì wú kě qù yuán tóng xìng,xīn yì hé qiú yào dú qīng。
今日龙舟虽古意,吴人未必楚人情。jīn rì lóng zhōu suī gǔ yì,wú rén wèi bì chǔ rén qíng。

自遣

叶茵

蚁梦功名觉即休,驹阴岁月去难留。yǐ mèng gōng míng jué jí xiū,jū yīn suì yuè qù nán liú。
伤今不复并三乐,拟古犹堪续四愁。shāng jīn bù fù bìng sān lè,nǐ gǔ yóu kān xù sì chóu。
松下抱琴尘外境,雨馀莳药柳边洲。sōng xià bào qín chén wài jìng,yǔ yú shí yào liǔ biān zhōu。
老来莫问浮生事,醉后同为造物游。lǎo lái mò wèn fú shēng shì,zuì hòu tóng wèi zào wù yóu。

题顺适堂

叶茵

甫里相望江尽头,得邻而隐了浮休。fǔ lǐ xiāng wàng jiāng jǐn tóu,dé lín ér yǐn le fú xiū。
落花流水元无碍,野鹤孤云尽自由。luò huā liú shuǐ yuán wú ài,yě hè gū yún jǐn zì yóu。
顺里委心彭泽赋,适时乘兴剡溪舟。shùn lǐ wěi xīn péng zé fù,shì shí chéng xīng shàn xī zhōu。
区区世上分蛮触,对客忘言茗一瓯。qū qū shì shàng fēn mán chù,duì kè wàng yán míng yī ōu。

崇道叔庆七十

叶茵

寄意南丰一瓣香,愿公耆艾炽而昌。jì yì nán fēng yī bàn xiāng,yuàn gōng qí ài chì ér chāng。
历经七甲鬓浮绿,带锡万钉眉映黄。lì jīng qī jiǎ bìn fú lǜ,dài xī wàn dīng méi yìng huáng。
疑是函关逢老子,岿然鲁国有灵光。yí shì hán guān féng lǎo zi,kuī rán lǔ guó yǒu líng guāng。
阴功更说燕山桂,留与时人作义方。yīn gōng gèng shuō yàn shān guì,liú yǔ shí rén zuò yì fāng。

叶茵

态度脂韦不自持,对人无柰小腰肢。tài dù zhī wéi bù zì chí,duì rén wú nài xiǎo yāo zhī。
好于彭泽归来日,瘦似章台别去时。hǎo yú péng zé guī lái rì,shòu shì zhāng tái bié qù shí。
隐隐轮蹄端不恶,深深亭榭最相宜。yǐn yǐn lún tí duān bù è,shēn shēn tíng xiè zuì xiāng yí。
流莺百啭春光老,拟折柔条寄所思。liú yīng bǎi zhuàn chūn guāng lǎo,nǐ zhé róu tiáo jì suǒ sī。

严子陵祠

叶茵

横足齁齁梦御床,只将故旧视君王。héng zú hōu hōu mèng yù chuáng,zhǐ jiāng gù jiù shì jūn wáng。
意嫌汉室乾坤小,归占严江日月长。yì xián hàn shì qián kūn xiǎo,guī zhàn yán jiāng rì yuè zhǎng。
独茧丝头忘宠辱,生刍庭上阅兴亡。dú jiǎn sī tóu wàng chǒng rǔ,shēng chú tíng shàng yuè xīng wáng。
留题多是功名士,也为留题姓字香。liú tí duō shì gōng míng shì,yě wèi liú tí xìng zì xiāng。

参选有感

叶茵

元是江湖萧散客,谁将幽梦落南柯。yuán shì jiāng hú xiāo sàn kè,shuí jiāng yōu mèng luò nán kē。
十年不调幸然好,一著才差悟处多。shí nián bù diào xìng rán hǎo,yī zhù cái chà wù chù duō。
肯使北山驰鹤信,且随西舍唱渔歌。kěn shǐ běi shān chí hè xìn,qiě suí xī shě chàng yú gē。
野人自喜无弹缴,却恐金章羡绿蓑。yě rén zì xǐ wú dàn jiǎo,què kǒng jīn zhāng xiàn lǜ suō。

次赋顺适堂韵

叶茵

万卷藏书抵万金,翛然轩宇绝尘侵。wàn juǎn cáng shū dǐ wàn jīn,xiāo rán xuān yǔ jué chén qīn。
顺时不作荣枯想,适意元无胜负心。shùn shí bù zuò róng kū xiǎng,shì yì yuán wú shèng fù xīn。
蒲石疏帘真道院,柏香净几小丛林。pú shí shū lián zhēn dào yuàn,bǎi xiāng jìng jǐ xiǎo cóng lín。
四时剩有闲风月,醒里寻题醉里吟。sì shí shèng yǒu xián fēng yuè,xǐng lǐ xún tí zuì lǐ yín。

阿育王寺舍利塔

叶茵

粒粟悬悬左角钟,几年镇压梵王宫。lì sù xuán xuán zuǒ jiǎo zhōng,jǐ nián zhèn yā fàn wáng gōng。
要知八万四千所,元在寻常一念中。yào zhī bā wàn sì qiān suǒ,yuán zài xún cháng yī niàn zhōng。
佛现紫金归胜地,僧夸乌石坠虚空。fú xiàn zǐ jīn guī shèng dì,sēng kuā wū shí zhuì xū kōng。
毫光起处无人见,明月堂前玉几东。háo guāng qǐ chù wú rén jiàn,míng yuè táng qián yù jǐ dōng。

南塘偶成

叶茵

静向南塘验物情,东风又绿柳边汀。jìng xiàng nán táng yàn wù qíng,dōng fēng yòu lǜ liǔ biān tīng。
梅花密点残棋局,蜗篆斜题小砚屏。méi huā mì diǎn cán qí jú,wō zhuàn xié tí xiǎo yàn píng。
浮世虚无春后雪,故人零落晓来星。fú shì xū wú chūn hòu xuě,gù rén líng luò xiǎo lái xīng。
逢时且进杯中醁,休学怀沙赋独醒。féng shí qiě jìn bēi zhōng lù,xiū xué huái shā fù dú xǐng。

僧房夜坐

叶茵

四十二间廊底客,不知春向柳边深。sì shí èr jiān láng dǐ kè,bù zhī chūn xiàng liǔ biān shēn。
三旬禁足持僧戒,终日看书养道心。sān xún jìn zú chí sēng jiè,zhōng rì kàn shū yǎng dào xīn。
露草带云眠野鹿,风枝摇月唳幽禽。lù cǎo dài yún mián yě lù,fēng zhī yáo yuè lì yōu qín。
一尘不到炉烟静,自向空寮续近吟。yī chén bù dào lú yān jìng,zì xiàng kōng liáo xù jìn yín。

旅邸

叶茵

湫隘嚣尘不可居,卜诸清旷亦蘧庐。jiǎo ài xiāo chén bù kě jū,bo zhū qīng kuàng yì qú lú。
虽无傍水梅依竹,喜有对楼人读书。suī wú bàng shuǐ méi yī zhú,xǐ yǒu duì lóu rén dú shū。
工雀一枝聊尔耳,战蜗两角竟何如。gōng què yī zhī liáo ěr ěr,zhàn wō liǎng jiǎo jìng hé rú。
西风渐劲未归去,空说张翰忆脍鱼。xī fēng jiàn jìn wèi guī qù,kōng shuō zhāng hàn yì kuài yú。