古诗词

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

月为太阴精,石亦月之类。yuè wèi tài yīn jīng,shí yì yuè zhī lèi。
月常寄孕于石中,事理如此何足异。yuè cháng jì yùn yú shí zhōng,shì lǐ rú cǐ hé zú yì。
天地始分判,日月各一物。tiān dì shǐ fēn pàn,rì yuè gè yī wù。
既名物乃入形器,安有形器不消没。jì míng wù nǎi rù xíng qì,ān yǒu xíng qì bù xiāo méi。
况此日与月,晓夜东西走。kuàng cǐ rì yǔ yuè,xiǎo yè dōng xī zǒu。
珠流璧转无暂停,岂与天地同长久。zhū liú bì zhuǎn wú zàn tíng,qǐ yǔ tiān dì tóng zhǎng jiǔ。
其为劳苦世共知,惟是月有生死时。qí wèi láo kǔ shì gòng zhī,wéi shì yuè yǒu shēng sǐ shí。
既然须常换新者,人但不见神所为。jì rán xū cháng huàn xīn zhě,rén dàn bù jiàn shén suǒ wèi。
日须天上生,月必地中产。rì xū tiān shàng shēng,yuè bì dì zhōng chǎn。
君不见虢州朱阳县之山谷间,才成未就知何限。jūn bù jiàn guó zhōu zhū yáng xiàn zhī shān gǔ jiān,cái chéng wèi jiù zhī hé xiàn。
石有不才者,往往其卵毈。shí yǒu bù cái zhě,wǎng wǎng qí luǎn duàn。
灵媪弃置不复惜,任人取去为珍玩。líng ǎo qì zhì bù fù xī,rèn rén qǔ qù wèi zhēn wán。
佳者留之待天取,藏满库楼千万许。jiā zhě liú zhī dài tiān qǔ,cáng mǎn kù lóu qiān wàn xǔ。
彦瞻博物天下称更无,定不以予之说为寱语。yàn zhān bó wù tiān xià chēng gèng wú,dìng bù yǐ yǔ zhī shuō wèi yì yǔ。
予恐世人不知嵩丘岩洞中,中有八万二千修月户。yǔ kǒng shì rén bù zhī sōng qiū yán dòng zhōng,zhōng yǒu bā wàn èr qiān xiū yuè hù。
其人所食尽玉屑,昔有王生见之满襆提斤斧。qí rén suǒ shí jǐn yù xiè,xī yǒu wáng shēng jiàn zhī mǎn fú tí jīn fǔ。
应是当年灵鹫山,直自天竺飞落西湖前。yīng shì dāng nián líng jiù shān,zhí zì tiān zhú fēi luò xī hú qián。
其上有石妊月月已满,此人朅来就彼剜剔归上天。qí shàng yǒu shí rèn yuè yuè yǐ mǎn,cǐ rén qiè lái jiù bǐ wān tī guī shàng tiān。
所以此石拆?不复合,至今神胞所附之处其痕圆。suǒ yǐ cǐ shí chāi bù fù hé,zhì jīn shén bāo suǒ fù zhī chù qí hén yuán。
抛掷道傍凡几岁,风刷雨淋尘土秽。pāo zhì dào bàng fán jǐ suì,fēng shuā yǔ lín chén tǔ huì。
子平一见初动心,辇致东斋自摩洗。zi píng yī jiàn chū dòng xīn,niǎn zhì dōng zhāi zì mó xǐ。
更选他山相拥列,就中独尔一峰最奇绝。gèng xuǎn tā shān xiāng yōng liè,jiù zhōng dú ěr yī fēng zuì qí jué。
每至瑶魄流光下照时,玉柱横攲无少缺。měi zhì yáo pò liú guāng xià zhào shí,yù zhù héng qī wú shǎo quē。
子平谓我同所嗜,万里书之特相寄。zi píng wèi wǒ tóng suǒ shì,wàn lǐ shū zhī tè xiāng jì。
邀我为诗我岂能,窗前累日临空纸。yāo wǒ wèi shī wǒ qǐ néng,chuāng qián lèi rì lín kōng zhǐ。
遥想岩前宝穴通,玉蟾从此去无踪。yáo xiǎng yán qián bǎo xué tōng,yù chán cóng cǐ qù wú zōng。
请君为我细书字于侧,名为月母峰。qǐng jūn wèi wǒ xì shū zì yú cè,míng wèi yuè mǔ fēng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

中梁山寺

文同

上方梯磴绕岩头,谁就孤高更起楼。shàng fāng tī dèng rào yán tóu,shuí jiù gū gāo gèng qǐ lóu。
直望汉江三百里,一条如线下洋州。zhí wàng hàn jiāng sān bǎi lǐ,yī tiáo rú xiàn xià yáng zhōu。

仙人其一

文同

身著青罗绯衣裙,口诵白羽黑翮文。shēn zhù qīng luó fēi yī qún,kǒu sòng bái yǔ hēi hé wén。
半空欲下复不下,回首翩然归五云。bàn kōng yù xià fù bù xià,huí shǒu piān rán guī wǔ yún。

忽忆故园修竹因作此诗

文同

故园修竹绕东溪,占水侵沙一万枝。gù yuán xiū zhú rào dōng xī,zhàn shuǐ qīn shā yī wàn zhī。
我走宦途休未得,此君应是怪归迟。wǒ zǒu huàn tú xiū wèi dé,cǐ jūn yīng shì guài guī chí。

寄景孺提刑时按武兴

文同

夹栏虚栈武兴西,使骑翩翩晚夕驰。jiā lán xū zhàn wǔ xīng xī,shǐ qí piān piān wǎn xī chí。
想过飞仙须下马,此中佳景入吟诗。xiǎng guò fēi xiān xū xià mǎ,cǐ zhōng jiā jǐng rù yín shī。

送郭荣叔秀才应武举

文同

爱君才辩吐如倾,圆直横斜善讲兵。ài jūn cái biàn tǔ rú qīng,yuán zhí héng xié shàn jiǎng bīng。
休弄向时闲笔砚,破蛮征虏是功名。xiū nòng xiàng shí xián bǐ yàn,pò mán zhēng lǔ shì gōng míng。

乞画雁寄泾州毌使君

文同

寒影乱翻秦岭月,晚行高处陇山云。hán yǐng luàn fān qín lǐng yuè,wǎn xíng gāo chù lǒng shān yún。
回中有客能传雁,异日从公乞一群。huí zhōng yǒu kè néng chuán yàn,yì rì cóng gōng qǐ yī qún。

北楼晚晴望秦岭

文同

秦岭巉巉列万峰,晚岚浑欲滴晴空。qín lǐng chán chán liè wàn fēng,wǎn lán hún yù dī qíng kōng。
如何学得崔重易,吟啸终南明月中。rú hé xué dé cuī zhòng yì,yín xiào zhōng nán míng yuè zhōng。

送王存之

文同

野水冰生薄似绵,短亭梅发大于钱。yě shuǐ bīng shēng báo shì mián,duǎn tíng méi fā dà yú qián。
想君归到江阳日,欲话今时已去年。xiǎng jūn guī dào jiāng yáng rì,yù huà jīn shí yǐ qù nián。

放言

文同

裨海之外既尔知,自问何苦安喧卑。bì hǎi zhī wài jì ěr zhī,zì wèn hé kǔ ān xuān bēi。
胡不往见蒙毂士,看卷龟壳食蛤蜊。hú bù wǎng jiàn méng gǔ shì,kàn juǎn guī ké shí há lí。

寄褒城宰

文同

滟滟清波泻石门,茂林高巘夹烟昏。yàn yàn qīng bō xiè shí mén,mào lín gāo yǎn jiā yān hūn。
何当画舫载明月,共醉江心白玉盆。hé dāng huà fǎng zài míng yuè,gòng zuì jiāng xīn bái yù pén。

筼筜

文同

我昔初来见尔时,秃稍挛叶病缡褷。wǒ xī chū lái jiàn ěr shí,tū shāo luán yè bìng lí shī。
遮根护笋今成立,好在清风十万枝。zhē gēn hù sǔn jīn chéng lì,hǎo zài qīng fēng shí wàn zhī。

筼筜

文同

我实仙陂百世孙,二年生长感君恩。wǒ shí xiān bēi bǎi shì sūn,èr nián shēng zhǎng gǎn jūn ēn。
近闻官满将归去,更望临时莫洗园。jìn wén guān mǎn jiāng guī qù,gèng wàng lín shí mò xǐ yuán。

待雪

文同

向晚欲雪天气阴,木叶乱飞杂归禽。xiàng wǎn yù xuě tiān qì yīn,mù yè luàn fēi zá guī qín。
城头徙倚待飘洒,东北万里皆云林。chéng tóu xǐ yǐ dài piāo sǎ,dōng běi wàn lǐ jiē yún lín。

雪中三章寄景孺提刑

文同

城头高榭陟嶙峋,坐看江郊洒玉尘。chéng tóu gāo xiè zhì lín xún,zuò kàn jiāng jiāo sǎ yù chén。
恨不同来对清绝,拟将佳景待何人。hèn bù tóng lái duì qīng jué,nǐ jiāng jiā jǐng dài hé rén。

雪中三章寄景孺提刑

文同

朔风吹雪满横湖,众鸟归栖日欲晡。shuò fēng chuī xuě mǎn héng hú,zhòng niǎo guī qī rì yù bū。
独坐水轩人不到,满林如挂暝禽图。dú zuò shuǐ xuān rén bù dào,mǎn lín rú guà míng qín tú。