古诗词

寄题杭州通判胡学士官居诗四首凤咮堂

文同

月为太阴精,石亦月之类。yuè wèi tài yīn jīng,shí yì yuè zhī lèi。
月常寄孕于石中,事理如此何足异。yuè cháng jì yùn yú shí zhōng,shì lǐ rú cǐ hé zú yì。
天地始分判,日月各一物。tiān dì shǐ fēn pàn,rì yuè gè yī wù。
既名物乃入形器,安有形器不消没。jì míng wù nǎi rù xíng qì,ān yǒu xíng qì bù xiāo méi。
况此日与月,晓夜东西走。kuàng cǐ rì yǔ yuè,xiǎo yè dōng xī zǒu。
珠流璧转无暂停,岂与天地同长久。zhū liú bì zhuǎn wú zàn tíng,qǐ yǔ tiān dì tóng zhǎng jiǔ。
其为劳苦世共知,惟是月有生死时。qí wèi láo kǔ shì gòng zhī,wéi shì yuè yǒu shēng sǐ shí。
既然须常换新者,人但不见神所为。jì rán xū cháng huàn xīn zhě,rén dàn bù jiàn shén suǒ wèi。
日须天上生,月必地中产。rì xū tiān shàng shēng,yuè bì dì zhōng chǎn。
君不见虢州朱阳县之山谷间,才成未就知何限。jūn bù jiàn guó zhōu zhū yáng xiàn zhī shān gǔ jiān,cái chéng wèi jiù zhī hé xiàn。
石有不才者,往往其卵毈。shí yǒu bù cái zhě,wǎng wǎng qí luǎn duàn。
灵媪弃置不复惜,任人取去为珍玩。líng ǎo qì zhì bù fù xī,rèn rén qǔ qù wèi zhēn wán。
佳者留之待天取,藏满库楼千万许。jiā zhě liú zhī dài tiān qǔ,cáng mǎn kù lóu qiān wàn xǔ。
彦瞻博物天下称更无,定不以予之说为寱语。yàn zhān bó wù tiān xià chēng gèng wú,dìng bù yǐ yǔ zhī shuō wèi yì yǔ。
予恐世人不知嵩丘岩洞中,中有八万二千修月户。yǔ kǒng shì rén bù zhī sōng qiū yán dòng zhōng,zhōng yǒu bā wàn èr qiān xiū yuè hù。
其人所食尽玉屑,昔有王生见之满襆提斤斧。qí rén suǒ shí jǐn yù xiè,xī yǒu wáng shēng jiàn zhī mǎn fú tí jīn fǔ。
应是当年灵鹫山,直自天竺飞落西湖前。yīng shì dāng nián líng jiù shān,zhí zì tiān zhú fēi luò xī hú qián。
其上有石妊月月已满,此人朅来就彼剜剔归上天。qí shàng yǒu shí rèn yuè yuè yǐ mǎn,cǐ rén qiè lái jiù bǐ wān tī guī shàng tiān。
所以此石拆?不复合,至今神胞所附之处其痕圆。suǒ yǐ cǐ shí chāi bù fù hé,zhì jīn shén bāo suǒ fù zhī chù qí hén yuán。
抛掷道傍凡几岁,风刷雨淋尘土秽。pāo zhì dào bàng fán jǐ suì,fēng shuā yǔ lín chén tǔ huì。
子平一见初动心,辇致东斋自摩洗。zi píng yī jiàn chū dòng xīn,niǎn zhì dōng zhāi zì mó xǐ。
更选他山相拥列,就中独尔一峰最奇绝。gèng xuǎn tā shān xiāng yōng liè,jiù zhōng dú ěr yī fēng zuì qí jué。
每至瑶魄流光下照时,玉柱横攲无少缺。měi zhì yáo pò liú guāng xià zhào shí,yù zhù héng qī wú shǎo quē。
子平谓我同所嗜,万里书之特相寄。zi píng wèi wǒ tóng suǒ shì,wàn lǐ shū zhī tè xiāng jì。
邀我为诗我岂能,窗前累日临空纸。yāo wǒ wèi shī wǒ qǐ néng,chuāng qián lèi rì lín kōng zhǐ。
遥想岩前宝穴通,玉蟾从此去无踪。yáo xiǎng yán qián bǎo xué tōng,yù chán cóng cǐ qù wú zōng。
请君为我细书字于侧,名为月母峰。qǐng jūn wèi wǒ xì shū zì yú cè,míng wèi yuè mǔ fēng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

李太尉

文同

昏雺翳紫极,横霓势光大。hūn wù yì zǐ jí,héng ní shì guāng dà。
妖威集凶冀,忍秽实中赖。yāo wēi jí xiōng jì,rěn huì shí zhōng lài。
奸铓日增剡,谁汝触取害。jiān máng rì zēng shàn,shuí rǔ chù qǔ hài。
骄根愈自固,所植利孱昧。jiāo gēn yù zì gù,suǒ zhí lì càn mèi。
容容彼群辅,窜伏皆鼠辈。róng róng bǐ qún fǔ,cuàn fú jiē shǔ bèi。
侧视况未敢,肯复形叹慨。cè shì kuàng wèi gǎn,kěn fù xíng tàn kǎi。
太尉汉中士,气引八极外。tài wèi hàn zhōng shì,qì yǐn bā jí wài。
岌然处大麓,天下耸风采。jí rán chù dà lù,tiān xià sǒng fēng cǎi。
自开煮饼祸,贼意已莫快。zì kāi zhǔ bǐng huò,zéi yì yǐ mò kuài。
移书沥愤胆,语激益睚眦。yí shū lì fèn dǎn,yǔ jī yì yá zì。
罹冤卒用此,数与六九会。lí yuān zú yòng cǐ,shù yǔ liù jiǔ huì。
基兹被沈酷,燮免乃天贷。jī zī bèi shěn kù,xiè miǎn nǎi tiān dài。
高忠揭万古,宇宙莫能载。gāo zhōng jiē wàn gǔ,yǔ zhòu mò néng zài。
垂晶耀简策,粪土视广戒。chuí jīng yào jiǎn cè,fèn tǔ shì guǎng jiè。
归来葬硗埆,祠冢兹俨在。guī lái zàng qiāo què,cí zhǒng zī yǎn zài。
宏垣敞深豁,巨木森晻暧。hóng yuán chǎng shēn huō,jù mù sēn àn ài。
神灵皎如日,过者知再拜。shén líng jiǎo rú rì,guò zhě zhī zài bài。
同愚忝郡寄,公里曰境内。tóng yú tiǎn jùn jì,gōng lǐ yuē jìng nèi。
心期款举像,所顾官有碍。xīn qī kuǎn jǔ xiàng,suǒ gù guān yǒu ài。
精衷托明酌,举手向东酹。jīng zhōng tuō míng zhuó,jǔ shǒu xiàng dōng lèi。

赵壹

文同

壹也本西县,状貌徒磊砢。yī yě běn xī xiàn,zhuàng mào tú lěi kē。
其才固难得,行有所不可。qí cái gù nán dé,xíng yǒu suǒ bù kě。
世人讵能掩,而尔辄自我。shì rén jù néng yǎn,ér ěr zhé zì wǒ。
既欲焉得刚,所守实未果。jì yù yān dé gāng,suǒ shǒu shí wèi guǒ。
抵罪当至死,其中遂水火。dǐ zuì dāng zhì sǐ,qí zhōng suì shuǐ huǒ。
一为人所活,上赋何琐琐。yī wèi rén suǒ huó,shàng fù hé suǒ suǒ。
为文好讥骂,恶吻事掀簸。wèi wén hǎo jī mà,è wěn shì xiān bǒ。
逢陟与规辈,次第滋尔祸。féng zhì yǔ guī bèi,cì dì zī ěr huò。
无成困乡里,倔僵老愈叵。wú chéng kùn xiāng lǐ,jué jiāng lǎo yù pǒ。
何烦遣相视,器识自幺麽。hé fán qiǎn xiāng shì,qì shí zì yāo mó。
余因守汉中,作诗揭墓左。yú yīn shǒu hàn zhōng,zuò shī jiē mù zuǒ。
劝君莫学壹,学壹终坎轲。quàn jūn mò xué yī,xué yī zhōng kǎn kē。

张骞冢祠

文同

中梁山麓汉水滨,路侧有墓高嶙峋。zhōng liáng shān lù hàn shuǐ bīn,lù cè yǒu mù gāo lín xún。
丛祠蓊蔚蔽野雾,榜曰博望侯之神。cóng cí wěng wèi bì yě wù,bǎng yuē bó wàng hóu zhī shén。
当年宝币走绝域,此日鸡豚邀小民。dāng nián bǎo bì zǒu jué yù,cǐ rì jī tún yāo xiǎo mín。
君不见武帝甘心事远略,靡坏财力由斯人。jūn bù jiàn wǔ dì gān xīn shì yuǎn lüè,mí huài cái lì yóu sī rén。

骆谷

文同

高峰偃蹇云崔嵬,层崖巨壑长峡开。gāo fēng yǎn jiǎn yún cuī wéi,céng yá jù hè zhǎng xiá kāi。
龙蛇纵横虎豹乱,古栈朽裂埋深苔。lóng shé zòng héng hǔ bào luàn,gǔ zhàn xiǔ liè mái shēn tái。
行人侧足恐惧过,飞鸟敛翅哀鸣回。xíng rén cè zú kǒng jù guò,fēi niǎo liǎn chì āi míng huí。
君不见德宗注意用奸慝,大驾从此苍黄来。jūn bù jiàn dé zōng zhù yì yòng jiān tè,dà jià cóng cǐ cāng huáng lái。

北禅龙井

文同

城北神龙去几年,近日人言归旧止。chéng běi shén lóng qù jǐ nián,jìn rì rén yán guī jiù zhǐ。
澄潭沈沈不可近,百步之外毛骨起。chéng tán shěn shěn bù kě jìn,bǎi bù zhī wài máo gǔ qǐ。
今年兴元辄愆雨,众恳问龙求滴水。jīn nián xīng yuán zhé qiān yǔ,zhòng kěn wèn lóng qiú dī shuǐ。
香烟才上云满空,一夜滂沱遍千里。xiāng yān cái shàng yún mǎn kōng,yī yè pāng tuó biàn qiān lǐ。

收复河湟故地

文同

哑儿峡西山已尘,驮金辇帛无断群。yǎ ér xiá xī shān yǐ chén,tuó jīn niǎn bó wú duàn qún。
河湟故疆尽收复,解辫厥角归如云。hé huáng gù jiāng jǐn shōu fù,jiě biàn jué jiǎo guī rú yún。
堂中玉带赐丞相,陇外金节酬将军。táng zhōng yù dài cì chéng xiāng,lǒng wài jīn jié chóu jiāng jūn。
唐兵万里若日月,请作古今人未闻。táng bīng wàn lǐ ruò rì yuè,qǐng zuò gǔ jīn rén wèi wén。

自斜谷第一堰溯舟上观石门两岸奇峰最为佳绝

文同

北风吹云落寒水,逆波刺船行五里。běi fēng chuī yún luò hán shuǐ,nì bō cì chuán xíng wǔ lǐ。
层峦夹空抱丛石,万剑侧脊翠烟起。céng luán jiā kōng bào cóng shí,wàn jiàn cè jí cuì yān qǐ。
草木枝叶自殊别,禽虫羽毛亦奇诡。cǎo mù zhī yè zì shū bié,qín chóng yǔ máo yì qí guǐ。
安得鸡冠数棱田,便可诛茅此居止。ān dé jī guān shù léng tián,biàn kě zhū máo cǐ jū zhǐ。

晴望汉川

文同

城头看雨霁,天地若新浴。chéng tóu kàn yǔ jì,tiān dì ruò xīn yù。
晚容变云霞,秋意著草木。wǎn róng biàn yún xiá,qiū yì zhù cǎo mù。
四时易迁改,万事苦迫促。sì shí yì qiān gǎi,wàn shì kǔ pò cù。
旧山何日归,三径有松菊。jiù shān hé rì guī,sān jìng yǒu sōng jú。

梁山大雪

文同

严风吹屋鸣,向晓尤凛冽。yán fēng chuī wū míng,xiàng xiǎo yóu lǐn liè。
应从北山上,一夜吹猛雪。yīng cóng běi shān shàng,yī yè chuī měng xuě。
幽人不能饮,身体冷如铁。yōu rén bù néng yǐn,shēn tǐ lěng rú tiě。
空向龙具中,苦吟声不绝。kōng xiàng lóng jù zhōng,kǔ yín shēng bù jué。

不饮自嘲

文同

能诗何水曹,眼不识杯铛。néng shī hé shuǐ cáo,yǎn bù shí bēi dāng。
而我岂解吟,亦得不饮名。ér wǒ qǐ jiě yín,yì dé bù yǐn míng。
持此以立世,可笑实浪生。chí cǐ yǐ lì shì,kě xiào shí làng shēng。

山堂前庭有奇石数种其状皆与物形相类在此久矣自余始名而诗之柘枝石

文同

紫藓装花帽,红藤缠臂㡚。zǐ xiǎn zhuāng huā mào,hóng téng chán bì gōu。
㡚被谁留断拍,长舞不教休。gōu bèi shuí liú duàn pāi,zhǎng wǔ bù jiào xiū。

病眼

文同

病眼每至午,其视何??。bìng yǎn měi zhì wǔ,qí shì hé。
安得张中书,就欲求古方。ān dé zhāng zhōng shū,jiù yù qiú gǔ fāng。

吾友务深有叹琴之什运使子骏答之佳章务深亦使余继作

文同

白水满方湖,山中好秋色。bái shuǐ mǎn fāng hú,shān zhōng hǎo qiū sè。
逋翁促瑶轸,来坐湖水侧。bū wēng cù yáo zhěn,lái zuò hú shuǐ cè。
临风起高调,此兴浩无极。lín fēng qǐ gāo diào,cǐ xīng hào wú jí。
波静戢游鳞,云空矫飞翼。bō jìng jí yóu lín,yún kōng jiǎo fēi yì。
萧条变林野,万籁一以息。xiāo tiáo biàn lín yě,wàn lài yī yǐ xī。
且莫缓商弦,令人涕横臆。qiě mò huǎn shāng xián,lìng rén tì héng yì。

子骏运使八咏堂宝峰亭

文同

嘉陵抱江回,平衍出横澨。jiā líng bào jiāng huí,píng yǎn chū héng shì。
中间筑雄垒,独据两川会。zhōng jiān zhù xióng lěi,dú jù liǎng chuān huì。
行台敞严府,磊砢北城外。xíng tái chǎng yán fǔ,lěi kē běi chéng wài。
潭潭走群楹,直上峦岭背。tán tán zǒu qún yíng,zhí shàng luán lǐng bèi。
危墙缭空阔,飞阁入茫昧。wēi qiáng liáo kōng kuò,fēi gé rù máng mèi。
上有宝峰亭,仰见白云内。shàng yǒu bǎo fēng tíng,yǎng jiàn bái yún nèi。
岧峣占孤绝,下与万山对。tiáo yáo zhàn gū jué,xià yǔ wàn shān duì。
层檐动寥廓,曲槛枕阛阓。céng yán dòng liáo kuò,qū kǎn zhěn huán huì。
主人从篮舆,晚兴在公退。zhǔ rén cóng lán yú,wǎn xīng zài gōng tuì。
心掩万象远,目引八极大。xīn yǎn wàn xiàng yuǎn,mù yǐn bā jí dà。
钩帘拂坐榻,隐几缓衣带。gōu lián fú zuò tà,yǐn jǐ huǎn yī dài。
诗书抉关键,笔砚产珠贝。shī shū jué guān jiàn,bǐ yàn chǎn zhū bèi。
是时众吏去,不敢呈计会。shì shí zhòng lì qù,bù gǎn chéng jì huì。
虽然彼郡邑,原本穷利害。suī rán bǐ jùn yì,yuán běn qióng lì hài。
自取金谷饶,无烦米盐碎。zì qǔ jīn gǔ ráo,wú fán mǐ yán suì。
此地寄清襟,岁书从屡最。cǐ dì jì qīng jīn,suì shū cóng lǚ zuì。

子骏运使八咏堂宝峰亭

文同

晴影满空壁,晨曦上清轩。qíng yǐng mǎn kōng bì,chén xī shàng qīng xuān。
庭下双高桐,枝叶蔚以繁。tíng xià shuāng gāo tóng,zhī yè wèi yǐ fán。
种者意自远,岂并群木论。zhǒng zhě yì zì yuǎn,qǐ bìng qún mù lùn。
谓可縆朱丝,中有雅韵存。wèi kě gēng zhū sī,zhōng yǒu yǎ yùn cún。
成之在谁手,但为培霜根。chéng zhī zài shuí shǒu,dàn wèi péi shuāng gēn。
须知治世音,尽付于此孙。xū zhī zhì shì yīn,jǐn fù yú cǐ sūn。