古诗词

滑家桥逢坏舟者有感而作

刘跂

桥倾若车翻,舟破如瓦解。qiáo qīng ruò chē fān,zhōu pò rú wǎ jiě。
二祸适相触,生此大狼狈。èr huò shì xiāng chù,shēng cǐ dà láng bèi。
齐生海边人,试吏今得代。qí shēng hǎi biān rén,shì lì jīn dé dài。
乡闾恍在望,舟楫信所快。xiāng lǘ huǎng zài wàng,zhōu jí xìn suǒ kuài。
颇知大道夷,不避小物碍。pǒ zhī dà dào yí,bù bì xiǎo wù ài。
撑夫虎豹健,力出驰突外。chēng fū hǔ bào jiàn,lì chū chí tū wài。
何其一跌伤,脱若葱与蒯。hé qí yī diē shāng,tuō ruò cōng yǔ kuǎi。
疾雷不及听,生理欻焉坏。jí léi bù jí tīng,shēng lǐ chuā yān huài。
瓦飞昆阳战,鹤唳淝水败。wǎ fēi kūn yáng zhàn,hè lì féi shuǐ bài。
身非吕梁叟,沉没岂不殆。shēn fēi lǚ liáng sǒu,chén méi qǐ bù dài。
娇儿年十五,八岁又其妹。jiāo ér nián shí wǔ,bā suì yòu qí mèi。
岂伊瞬息间,生死不相赖。qǐ yī shùn xī jiān,shēng sǐ bù xiāng lài。
死者长已矣,生者心破碎。sǐ zhě zhǎng yǐ yǐ,shēng zhě xīn pò suì。
泣尽继以血,耳目坐盲聩。qì jǐn jì yǐ xuè,ěr mù zuò máng kuì。
哀哀天无情,皦日为昏愦。āi āi tiān wú qíng,jiǎo rì wèi hūn kuì。
徐观水中意,波浪自澎湃。xú guān shuǐ zhōng yì,bō làng zì pēng pài。
我来独心恻,涕出增感慨。wǒ lái dú xīn cè,tì chū zēng gǎn kǎi。
顷年岳阳下,忧患亦颠沛。qǐng nián yuè yáng xià,yōu huàn yì diān pèi。
豗颓万死中,血肉偶俱在。huī tuí wàn sǐ zhōng,xuè ròu ǒu jù zài。
今此沟浍狭,岂复江湖大。jīn cǐ gōu huì xiá,qǐ fù jiāng hú dà。
咄汝岂不仁,曾独与祸会。duō rǔ qǐ bù rén,céng dú yǔ huò huì。
冥冥倘有主,焚溺甚菹醢。míng míng tǎng yǒu zhǔ,fén nì shén jū hǎi。
不然遭无辜,神理良汝绐。bù rán zāo wú gū,shén lǐ liáng rǔ dài。
从今十手指,永是后车戒。cóng jīn shí shǒu zhǐ,yǒng shì hòu chē jiè。
灵均苦谗舌,颍士厌沈瘵。líng jūn kǔ chán shé,yǐng shì yàn shěn zhài。
良时不似昔,努力善自爱。liáng shí bù shì xī,nǔ lì shàn zì ài。
我亦乘小艇,兀兀信所届。wǒ yì chéng xiǎo tǐng,wù wù xìn suǒ jiè。
搜求得馀尊,聊以劳疲惫。sōu qiú dé yú zūn,liáo yǐ láo pí bèi。
虽微西江阔,勿厌升斗隘。suī wēi xī jiāng kuò,wù yàn shēng dòu ài。
歌阕从此辞,人生慎行迈。gē què cóng cǐ cí,rén shēng shèn xíng mài。

刘跂

宋永静军东光人,字斯立,号学易先生。刘挚子。神宗元丰二年进士。官朝奉郎,哲宗绍圣间从父于新州谪所。徽宗立,诏返挚家属,跂诉文及甫之诬,及甫被贬。后遭党祸,编管寿春,为官拓落,政和末以寿终。有《学易集》。 刘跂的作品>>

猜您喜欢

次毕将叔韵寄寿阳三首

刘跂

苦竹湓江宅,黄山秋浦亭。kǔ zhú pén jiāng zhái,huáng shān qiū pǔ tíng。
猿声作头白,客泪对衫青。yuán shēng zuò tóu bái,kè lèi duì shān qīng。
笑尔悲凫胫,知吾寄水萍。xiào ěr bēi fú jìng,zhī wú jì shuǐ píng。
时时赖严尹,小队出郊坰。shí shí lài yán yǐn,xiǎo duì chū jiāo jiōng。

次毕将叔韵寄寿阳三首

刘跂

丈人文力健,能事与心违。zhàng rén wén lì jiàn,néng shì yǔ xīn wéi。
彭泽粳田少,襄阳菰菜肥。péng zé jīng tián shǎo,xiāng yáng gū cài féi。
紫团生雪液,苍饼破云衣。zǐ tuán shēng xuě yè,cāng bǐng pò yún yī。
持许无人寄,殷勤小陟归。chí xǔ wú rén jì,yīn qín xiǎo zhì guī。

题张氏园亭二首

刘跂

苍头奉筇竹,稚子试春衫。cāng tóu fèng qióng zhú,zhì zi shì chūn shān。
共著野人服,来游居士岩。gòng zhù yě rén fú,lái yóu jū shì yán。
园蔬佐酒碗,药录贮书函。yuán shū zuǒ jiǔ wǎn,yào lù zhù shū hán。
草草非难得,从今不计凡。cǎo cǎo fēi nán dé,cóng jīn bù jì fán。

题张氏园亭二首

刘跂

岸荠随渔屦,林桃映舞衫。àn jì suí yú jù,lín táo yìng wǔ shān。
定非铜雀榭,似是雨花岩。dìng fēi tóng què xiè,shì shì yǔ huā yán。
僮有家千指,书多日百函。tóng yǒu jiā qiān zhǐ,shū duō rì bǎi hán。
斯人太高语,吾意只尘凡。sī rén tài gāo yǔ,wú yì zhǐ chén fán。

与李深梁山泊分韵得轻风生浪迟五首

刘跂

大泽水常满,秋来洲渚平。dà zé shuǐ cháng mǎn,qiū lái zhōu zhǔ píng。
游鳞不能渡,短棹若为行。yóu lín bù néng dù,duǎn zhào ruò wèi xíng。
气吐西江蜃,风抟北海鹏。qì tǔ xī jiāng shèn,fēng tuán běi hǎi péng。
波涛未可料,汩没恐身轻。bō tāo wèi kě liào,gǔ méi kǒng shēn qīng。

与李深梁山泊分韵得轻风生浪迟五首

刘跂

从今鱼易得,居与水相通。cóng jīn yú yì dé,jū yǔ shuǐ xiāng tōng。
世事青天外,生涯高浪中。shì shì qīng tiān wài,shēng yá gāo làng zhōng。
蒲深疑落日,萍转觉回风。pú shēn yí luò rì,píng zhuǎn jué huí fēng。
劝尔终身计,鸱夷是范公。quàn ěr zhōng shēn jì,chī yí shì fàn gōng。

与李深梁山泊分韵得轻风生浪迟五首

刘跂

为问风多逆,舟行太缓生。wèi wèn fēng duō nì,zhōu xíng tài huǎn shēng。
渔歌不用调,水宿莫论程。yú gē bù yòng diào,shuǐ sù mò lùn chéng。
饱有雕胡饭,香无锦带羹。bǎo yǒu diāo hú fàn,xiāng wú jǐn dài gēng。
相看乏酒饮,愁剧似渊明。xiāng kàn fá jiǔ yǐn,chóu jù shì yuān míng。

舟中二首

刘跂

野水今年长,青田入白湖。yě shuǐ jīn nián zhǎng,qīng tián rù bái hú。
乡音闻驿马,风力验樯乌。xiāng yīn wén yì mǎ,fēng lì yàn qiáng wū。
永夜眠虽著,高秋病未苏。yǒng yè mián suī zhù,gāo qiū bìng wèi sū。
常忧北山拜,辛苦倩人扶。cháng yōu běi shān bài,xīn kǔ qiàn rén fú。

舟中二首

刘跂

故国风烟外,飘零隔岁淹。gù guó fēng yān wài,piāo líng gé suì yān。
今兹去拘窘,行复见安恬。jīn zī qù jū jiǒng,xíng fù jiàn ān tián。
未拟亲酒盏,何当疏药奁。wèi nǐ qīn jiǔ zhǎn,hé dāng shū yào lián。
酬恩无处所,香火供瞿聃。chóu ēn wú chù suǒ,xiāng huǒ gōng qú dān。

使辽作十四首

刘跂

自昔和戎便,于今出使光。zì xī hé róng biàn,yú jīn chū shǐ guāng。
胡星宵不见,汉节岁相望。hú xīng xiāo bù jiàn,hàn jié suì xiāng wàng。
州邑三餐返,沟封一苇航。zhōu yì sān cān fǎn,gōu fēng yī wěi háng。
太平无险固,道德是金汤。tài píng wú xiǎn gù,dào dé shì jīn tāng。

使辽作十四首

刘跂

虎北奚南迥,居然带砺全。hǔ běi xī nán jiǒng,jū rán dài lì quán。
百寻天上树,千里掌中川。bǎi xún tiān shàng shù,qiān lǐ zhǎng zhōng chuān。
毳幕宜逃汉,山戎莫病燕。cuì mù yí táo hàn,shān róng mò bìng yàn。
即今瓯脱地,浑占两河田。jí jīn ōu tuō dì,hún zhàn liǎng hé tián。

使辽作十四首

刘跂

礼为王人重,关亭道路除。lǐ wèi wáng rén zhòng,guān tíng dào lù chú。
荒城初部落,名镇古巫闾。huāng chéng chū bù luò,míng zhèn gǔ wū lǘ。
习俗便乘马,生男薄负锄。xí sú biàn chéng mǎ,shēng nán báo fù chú。
传闻断腕地,岁岁作楼居。chuán wén duàn wàn dì,suì suì zuò lóu jū。

使辽作十四首

刘跂

但逐银牌使,何堪记驿程。dàn zhú yín pái shǐ,hé kān jì yì chéng。
路迷如欲尽,山转忽通行。lù mí rú yù jǐn,shān zhuǎn hū tōng xíng。
列仗新罗骑,先驱渤海兵。liè zhàng xīn luó qí,xiān qū bó hǎi bīng。
凿空谁计此,曾未及长缨。záo kōng shuí jì cǐ,céng wèi jí zhǎng yīng。

使辽作十四首

刘跂

寒日川原暗,颠风草木昏。hán rì chuān yuán àn,diān fēng cǎo mù hūn。
捉襟愁肘见,语客畏声吞。zhuō jīn chóu zhǒu jiàn,yǔ kè wèi shēng tūn。
旷荡疑人少,仓皇觉马奔。kuàng dàng yí rén shǎo,cāng huáng jué mǎ bēn。
勿惊销髀肉,长遣节旄存。wù jīng xiāo bì ròu,zhǎng qiǎn jié máo cún。

使辽作十四首

刘跂

神水坚冰合,沙场寸草无。shén shuǐ jiān bīng hé,shā chǎng cùn cǎo wú。
长疑泪是血,误喜唾成珠。zhǎng yí lèi shì xuè,wù xǐ tuò chéng zhū。
昼出惊貂鼠,宵鸣厌训狐。zhòu chū jīng diāo shǔ,xiāo míng yàn xùn hú。
悲歌人不应,自觉寸心孤。bēi gē rén bù yīng,zì jué cùn xīn gū。
1571234567»